Action 1
“Đúng, chính là hắn…” Cô lái xe nâng cao giọng, “Đắc tội người nhà họ Trác, làm sao mà yên lành được!”
“Đắc tội người nhà họ Trác? Không phải Trác Siêu Việt đem con nhà người ta đánh cho tàn phế?”
“Ai da, chắc cô là người ở xa nên không biết nội tình đó thôi.”
Không phải cô từ nhỏ lớn lên ở thành phố S?
Vì mục đích hóng nội tình, xem chân tướng phía sau vụ việc của Trác Siêu Việt, Mộc Mộc đè nén cảm giác xúc động đang dấy lên trong lòng, cực kỳ thành khẩn hỏi: “Nội tình gì? Có thể nói cho tôi nghe không?”
Cô lái xe sớm đã chuẩn bị tốt, giảng giải như thật: “Con trai phó thị trưởng Hứa kia, ở thành phố S không người nào không biết. Hắn có tiếng vô liêm sỉ, ỷ thế hiếp người, tung tiền như rác ăn no uống say còn đua xe trên đường quốc lộ, làm không ít người đi đường bị thương, đó coi như cũng là hắn bị báo ứng, cùng bạn bè tổ chức đua xe, nhưng lại đụng phải xe Trác Siêu Việt…”
“Cái gì?” Mộc Mộc sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắn bệch.
“Một người quen của tôi vừa lúc đó đi qua hiện trường… nói là vụ đâm xe đặc biệt nghiêm trọng, may mắn xe hai người cũng không phải dạng tầm thường, nhưng cũng bị hỏng tan tành.”
“Vậy, vậy Trác Siêu Việt bị thương sao?”
“Đương nhiên là bị thương, xe đều phải đưa vào xưởng sửa chữa, con người làm sao có thể không bị thương. Cụ thể bị thương như thế nào, tôi cũng không biết.”
“Về sau sao nữa?”
“Họ Hứa kia đem danh ba mình ra, cho rằng bồi thường chút tiền là xong việc, lại căn bản không ngờ được Trác Siêu Việt không hề nể mặt, trực tiếp gọi điện báo công an… Bọn họ vì thế đã động thủ đánh người, còn luôn mở miệng sẽ đánh chết, kết quả, họ Hứa bị Trác Siêu Việt đánh cho tàn phế, nghe nói hiện tại vẫn chưa đi lại bình thường được…”
Mộc Mộc tức giận vỗ ngực, rốt cuộc cô đã hiểu vì sao người ôn hòa như Trác Siêu Nhiên lại không khống chế được. Nếu lúc đó cô ở đấy, không chừng cũng sẽ theo chân bọn họ mà liều mạng.
Phó thị trưởng Hứa không biết con trai mình chọc đến ai, chỉ tưởng là một quân nhân bình thường, ngày hôm sau liền đến thông báo với doanh trại, vu hãm cho Trác Siêu Việt trong lúc cảnh sát chưa xử lý hiện trường đã ra tay đánh người phi pháp, yêu cầu bộ chỉ huy xử lý nghiêm túc. Báo chí nghe nói chuyện này, đã bao vây bệnh viện và sở cảnh sát như nêm như cối, toàn bộ câu chuyện đều được đưa tin rõ ràng. Vì sợ áp lực từ dư luận, Trác lão gia lúc này quân pháp bất vị thân (Quân pháp không thiên vị người nhà), hạ lệnh khai trừ con trai khỏi quân ngũ…”
Mộc Mộc còn muốn hỏi sau đó thế nào, xe đã dừng ở trung tâm thành phố S phồn hoa sầm uất, trước một tòa nhà cao chọc trời.
Không thể nghi ngờ, hắn có được tất cả những thứ mà đàn ông cả thế giới này mơ ước, tuy nhiên, phồn hoa như vậy, đồ sộ như thế, ở trong mắt Trác Siêu Việt, so với cấp bậc trong quân ngũ, có phải là những gì hắn hướng đến không?
Action 2
Đi vào công ty mậu dịch quốc tế Trác Tuyệt, những chiến đèn chùm thủy tinh đẹp mắt, hoa văn bạch ngọc, mặt đá cẩm thạch lóa mắt, còn những hoa văn hoa hồng trên thang máy màu vàng đều biểu thị sự sang trọng, xa hoa.
“Xin chào,” Người đẹp trước bàn tiếp tân lễ phép hỏi, “Tôi có thể giúp gì cô?”
“Xin hỏi Tần Ngôn có ở đây không?”
“Quản lý Tần, có, cô có hẹn trước không?”
Mộc Mộc thở dài, cô cho rằng muốn gặp Trác Siêu Việt không dễ dàng, không ngờ rằng gặp Tần Ngôn cũng khó như vậy, “Tôi họ Tô, Tô Mộc Mộc, phiền cô hỏi một chút xem khi nào thì cô ấy có thời gian?”
“Vâng.”
Ba phút sau, Mộc Mộc gặp được Tần Ngôn vội vàng chạy đến, cô ấy càng thêm xinh đẹp, cũng càng ngày càng giỏi giang, “Lâu rồi không gặp.”
“Tô tiểu thư?”
Mộc Mộc giải thích, “Tôi đến tìm Trác Siêu Việt, nhưng mà, tôi nghĩ nếu đặt hẹn trước thì có lẽ phải mất một tháng mất.”
“Tôi tưởng cô chỉ cần gọi điện thoại cho ngài ấy, nhất định trong vòng ba phút có thể gặp mặt. Tuy tằng Trác tổng hiện nay đang họp hội nghị qua điện thoại.”
“À, tôi không muốn quấy rầy anh ấy, với lại cũng muốn ở công ty đi dạo một lúc.”
“Đương nhiên là được rồi.”
Vào thang máy, chiếc khung thủy tinh vĩ đại đi lên làm cho khu đô thị phồn hoa náo nhiệt trong phút chốc thu vào đáy mắt.
“Cô điều đến phòng nhân sự sao?”Mộc Mộc chỉ chiếc thẻ bài trên ngực Tần Ngôn, như thể tùy tiện hỏi.
“Vâng, đúng vậy.” Tần Ngôn lễ phép trả lời, “Trác tổng lập chi nhánh ở Australia, nên phòng nhân sự bên này thiếu người.”
Thì ra là thế, xem ra Trác Siêu Việt đã đổi trợ lý mới thật.
Rất nhanh đến lầu 19, chung quanh nhất thời lâm vào một vòng xoáy khẩn trương bận rộn.
Tần Ngôn nhất nhất giới thiệu với cô các phòng ban, âm thanh rất nhỏ, cổ gắng chỉ để một mình cô nghe thấy.
Mộc Mộc nửa cố ý nửa vô tình lườm vài người đẹp đi qua, quả nhiên là hoa đẹp mê người nhiều đến loạn mắt. Đặc biệt là trợ lý mới của Trác Siêu Việt kia, luận mĩ mạo, luận phong cách, so với Chu Tịch chỉ có hơn chứ không kém.
Mộc Mộc nhẹ nhàng hắng giọng, “Hình như mọi người đều rất bận?”
“Đúng vậy, bận nhất vẫn là giám đốc, thời gian nghỉ ngơi ăn cơm cũng không có. Nhưng mà…” Cô ấy ngừng một chút, giống như thận trọng suy nghĩ lại mới mở miệng, “Cho dù ngài ấy bận bao nhiêu, hàng tháng đều tận lực chừa một khoảng thời gian đi Tây Tang.”
Tần Ngôn cẩn thận bỏ thêm một từ “Tận lực”, bao hàm rất nhiều nội dung.
Mộc Mộc đứng tại chỗ, hồi lâu mới nở nụ cười, “Công ty không phải đang thiếu nhân công sao? Có vị trí nào thích hợp với tôi không?”
Tần Ngôn nhanh chóng ngẩn ra, sau đó nhanh chóng trả lời, “Đương nhiên là có, rất nhiều.”
“Cảm ơn! Tôi không có bằng cấp, cũng không có kinh nghiệm, tuy nhiên tôi sẽ cố gắng.”
“Không bằng chúng ta đến văn phòng nói chuyện đi.”
“À, còn nữa, chuyện này tôi không muốn anh ấy biết.”
“Tôi hiểu rồi.”
Action 3
Hiệu suất công tác của Tần Ngôn cực kỳ cao, nửa giờ sau đã đưa đến một bản hợp đồng lao động cho cô ký tên.
Mộc Mộc nhìn hợp đồng, đãi ngộ tốt, công tác cũng có vẻ không quá cần chuyên môn, bỗng nhiên cô sâu sắc hiểu được một điều, Trác Siêu Việt quả nhiên là một ông chủ cực kỳ có tình người.
Ký cọt xong, Mộc Mộc cẩn thận giữ lại.
Vừa mới ra khỏi văn phòng Tần Ngôn, cô phát hiện rất nhiều người đẹp đều đang nhìn chằm chằm nơi nào đó, kinh ngạc hoảng hốt.
Cô cũng hiếu kỳ nhìn qua, sau đó, hoàn toàn ngây người.
Vì ông chủ vừa vặn họp xong, một bên thảo luận với cấp dưới, một bên lấy di động đi về phía thang máy, tác phong nhanh nhẹn, “Hàng đã đến chưa? Hải quan bên kia…”
Chỉ là thoáng nhìn qua, bước chân hắn dừng lại, tay cầm tài liệu cũng cứng đờ.
Hắn nghiêng mặt, nhìn cô.
Biểu tình rất thú vị, có cảm giác như vừa tỉnh lại sau giấc mộng, có chút mừng rỡ, lại có chút khó tin, còn có chút gì đó như là tức giận.
Thấy Trác Siêu Việt cầm tập tài liệu trong tay giao cho cấp dưới, Mộc Mộc nhanh chóng lui ra phía sau từng bước, cung kính xoay người, “Trác tổng, tôi lập tức đến văn phòng chờ ngài.”
Nói xong, không đợi Trác Siêu Việt phản ứng, cô nhanh chóng rời đi.
Action 4
Văn phòng Trác Siêu Việt rất rộng rãi, thoáng đãng, cửa sổ sát đất, lấy ánh sáng rất tốt.
Cô nghiêm cẩn kiểm tra một vòng, càng nghiêm cẩn hơn là phòng nghỉ của hắn, xem những nơi này có đồ của phụ nữ dùng không, ví dụ như trang sức, cúc áo, tóc dài…
Tiếng mở cửa rất nhỏ vang lên, tiếp theo là tiếng đóng cùng tiếng khóa cửa.
“Kết quả đột kích kiểm tra như vậy, em vừa lòng không?” Giọng nói mang ý cười truyền đến.
Mộc Mộc ngoái người.
Trác Siêu Việt trang phục nghiêm chỉnh, không có tính tùy ý phóng khoáng mị hoặc mọi khi, nhưng lại càng đậm chất đàn ông trầm ổn.
“Trên cơ bản là vừa lòng.” Cô đến gần, rốt cuộc lại thấy hắn cười, rốt cuộc lại ngửi được mùi thương nhớ.
Hai mươi lăm ngày không gặp, làm sao không phải là một loại dày vò khó nhịn?
Cô ngẩng mặt, dường như có thể cảm nhận được hô hấp của hắn, “…Nhưng mà, em cảm thấy vẫn còn nơi cần cẩn thận kiểm ra.”
“A? Chỗ nào?”
Ngón tay cô dừng ở ngực hắn, ấm áp, nhạy cảm, luôn luôn là nơi cô thích nhất. “Nơi này… không biết có dấu răng phụ nữ để lại hay không…”
“Em cho rằng cô gái nào cũng thích dùng răng cắn như em?”
“A?!” Cố kiễng chân, ghé vào tai hắn nói nhỏ, “Không tin, em muốn đích thân kiểm tra lại…”
Trong sự trầm mặc của hắn, ngón tay cô khẽ lần đến cúc áo, hướng về phía trước, nhẹ nhàng cởi ra…
Lời tác giả: Rất nhiều đồng bào nói muốn xem Mộc Mộc bị thịt, Tâm Tâm thật đáng tiếc nói cho mọi người, chương tiếp theo, ờm… chương tiếp theo chỉ có… Việt Việt bị thịt thôi…
Nếu mọi người không muốn xem chi tiết Việt Việt bị thịt, có thể bỏ qua.
“Đúng, chính là hắn…” Cô lái xe nâng cao giọng, “Đắc tội người nhà họ Trác, làm sao mà yên lành được!”
“Đắc tội người nhà họ Trác? Không phải Trác Siêu Việt đem con nhà người ta đánh cho tàn phế?”
“Ai da, chắc cô là người ở xa nên không biết nội tình đó thôi.”
Không phải cô từ nhỏ lớn lên ở thành phố S?
Vì mục đích hóng nội tình, xem chân tướng phía sau vụ việc của Trác Siêu Việt, Mộc Mộc đè nén cảm giác xúc động đang dấy lên trong lòng, cực kỳ thành khẩn hỏi: “Nội tình gì? Có thể nói cho tôi nghe không?”
Cô lái xe sớm đã chuẩn bị tốt, giảng giải như thật: “Con trai phó thị trưởng Hứa kia, ở thành phố S không người nào không biết. Hắn có tiếng vô liêm sỉ, ỷ thế hiếp người, tung tiền như rác ăn no uống say còn đua xe trên đường quốc lộ, làm không ít người đi đường bị thương, đó coi như cũng là hắn bị báo ứng, cùng bạn bè tổ chức đua xe, nhưng lại đụng phải xe Trác Siêu Việt…”
“Cái gì?” Mộc Mộc sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắn bệch.
“Một người quen của tôi vừa lúc đó đi qua hiện trường… nói là vụ đâm xe đặc biệt nghiêm trọng, may mắn xe hai người cũng không phải dạng tầm thường, nhưng cũng bị hỏng tan tành.”
“Vậy, vậy Trác Siêu Việt bị thương sao?”
“Đương nhiên là bị thương, xe đều phải đưa vào xưởng sửa chữa, con người làm sao có thể không bị thương. Cụ thể bị thương như thế nào, tôi cũng không biết.”
“Về sau sao nữa?”
“Họ Hứa kia đem danh ba mình ra, cho rằng bồi thường chút tiền là xong việc, lại căn bản không ngờ được Trác Siêu Việt không hề nể mặt, trực tiếp gọi điện báo công an… Bọn họ vì thế đã động thủ đánh người, còn luôn mở miệng sẽ đánh chết, kết quả, họ Hứa bị Trác Siêu Việt đánh cho tàn phế, nghe nói hiện tại vẫn chưa đi lại bình thường được…”
Mộc Mộc tức giận vỗ ngực, rốt cuộc cô đã hiểu vì sao người ôn hòa như Trác Siêu Nhiên lại không khống chế được. Nếu lúc đó cô ở đấy, không chừng cũng sẽ theo chân bọn họ mà liều mạng.
Phó thị trưởng Hứa không biết con trai mình chọc đến ai, chỉ tưởng là một quân nhân bình thường, ngày hôm sau liền đến thông báo với doanh trại, vu hãm cho Trác Siêu Việt trong lúc cảnh sát chưa xử lý hiện trường đã ra tay đánh người phi pháp, yêu cầu bộ chỉ huy xử lý nghiêm túc. Báo chí nghe nói chuyện này, đã bao vây bệnh viện và sở cảnh sát như nêm như cối, toàn bộ câu chuyện đều được đưa tin rõ ràng. Vì sợ áp lực từ dư luận, Trác lão gia lúc này quân pháp bất vị thân (Quân pháp không thiên vị người nhà), hạ lệnh khai trừ con trai khỏi quân ngũ…”
Mộc Mộc còn muốn hỏi sau đó thế nào, xe đã dừng ở trung tâm thành phố S phồn hoa sầm uất, trước một tòa nhà cao chọc trời.
Không thể nghi ngờ, hắn có được tất cả những thứ mà đàn ông cả thế giới này mơ ước, tuy nhiên, phồn hoa như vậy, đồ sộ như thế, ở trong mắt Trác Siêu Việt, so với cấp bậc trong quân ngũ, có phải là những gì hắn hướng đến không?
Action 2
Đi vào công ty mậu dịch quốc tế Trác Tuyệt, những chiến đèn chùm thủy tinh đẹp mắt, hoa văn bạch ngọc, mặt đá cẩm thạch lóa mắt, còn những hoa văn hoa hồng trên thang máy màu vàng đều biểu thị sự sang trọng, xa hoa.
“Xin chào,” Người đẹp trước bàn tiếp tân lễ phép hỏi, “Tôi có thể giúp gì cô?”
“Xin hỏi Tần Ngôn có ở đây không?”
“Quản lý Tần, có, cô có hẹn trước không?”
Mộc Mộc thở dài, cô cho rằng muốn gặp Trác Siêu Việt không dễ dàng, không ngờ rằng gặp Tần Ngôn cũng khó như vậy, “Tôi họ Tô, Tô Mộc Mộc, phiền cô hỏi một chút xem khi nào thì cô ấy có thời gian?”
“Vâng.”
Ba phút sau, Mộc Mộc gặp được Tần Ngôn vội vàng chạy đến, cô ấy càng thêm xinh đẹp, cũng càng ngày càng giỏi giang, “Lâu rồi không gặp.”
“Tô tiểu thư?”
Mộc Mộc giải thích, “Tôi đến tìm Trác Siêu Việt, nhưng mà, tôi nghĩ nếu đặt hẹn trước thì có lẽ phải mất một tháng mất.”
“Tôi tưởng cô chỉ cần gọi điện thoại cho ngài ấy, nhất định trong vòng ba phút có thể gặp mặt. Tuy tằng Trác tổng hiện nay đang họp hội nghị qua điện thoại.”
“À, tôi không muốn quấy rầy anh ấy, với lại cũng muốn ở công ty đi dạo một lúc.”
“Đương nhiên là được rồi.”
Vào thang máy, chiếc khung thủy tinh vĩ đại đi lên làm cho khu đô thị phồn hoa náo nhiệt trong phút chốc thu vào đáy mắt.
“Cô điều đến phòng nhân sự sao?”Mộc Mộc chỉ chiếc thẻ bài trên ngực Tần Ngôn, như thể tùy tiện hỏi.
“Vâng, đúng vậy.” Tần Ngôn lễ phép trả lời, “Trác tổng lập chi nhánh ở Australia, nên phòng nhân sự bên này thiếu người.”
Thì ra là thế, xem ra Trác Siêu Việt đã đổi trợ lý mới thật.
Rất nhanh đến lầu 19, chung quanh nhất thời lâm vào một vòng xoáy khẩn trương bận rộn.
Tần Ngôn nhất nhất giới thiệu với cô các phòng ban, âm thanh rất nhỏ, cổ gắng chỉ để một mình cô nghe thấy.
Mộc Mộc nửa cố ý nửa vô tình lườm vài người đẹp đi qua, quả nhiên là hoa đẹp mê người nhiều đến loạn mắt. Đặc biệt là trợ lý mới của Trác Siêu Việt kia, luận mĩ mạo, luận phong cách, so với Chu Tịch chỉ có hơn chứ không kém.
Mộc Mộc nhẹ nhàng hắng giọng, “Hình như mọi người đều rất bận?”
“Đúng vậy, bận nhất vẫn là giám đốc, thời gian nghỉ ngơi ăn cơm cũng không có. Nhưng mà…” Cô ấy ngừng một chút, giống như thận trọng suy nghĩ lại mới mở miệng, “Cho dù ngài ấy bận bao nhiêu, hàng tháng đều tận lực chừa một khoảng thời gian đi Tây Tang.”
Tần Ngôn cẩn thận bỏ thêm một từ “Tận lực”, bao hàm rất nhiều nội dung.
Mộc Mộc đứng tại chỗ, hồi lâu mới nở nụ cười, “Công ty không phải đang thiếu nhân công sao? Có vị trí nào thích hợp với tôi không?”
Tần Ngôn nhanh chóng ngẩn ra, sau đó nhanh chóng trả lời, “Đương nhiên là có, rất nhiều.”
“Cảm ơn! Tôi không có bằng cấp, cũng không có kinh nghiệm, tuy nhiên tôi sẽ cố gắng.”
“Không bằng chúng ta đến văn phòng nói chuyện đi.”
“À, còn nữa, chuyện này tôi không muốn anh ấy biết.”
“Tôi hiểu rồi.”
Action 3
Hiệu suất công tác của Tần Ngôn cực kỳ cao, nửa giờ sau đã đưa đến một bản hợp đồng lao động cho cô ký tên.
Mộc Mộc nhìn hợp đồng, đãi ngộ tốt, công tác cũng có vẻ không quá cần chuyên môn, bỗng nhiên cô sâu sắc hiểu được một điều, Trác Siêu Việt quả nhiên là một ông chủ cực kỳ có tình người.
Ký cọt xong, Mộc Mộc cẩn thận giữ lại.
Vừa mới ra khỏi văn phòng Tần Ngôn, cô phát hiện rất nhiều người đẹp đều đang nhìn chằm chằm nơi nào đó, kinh ngạc hoảng hốt.
Cô cũng hiếu kỳ nhìn qua, sau đó, hoàn toàn ngây người.
Vì ông chủ vừa vặn họp xong, một bên thảo luận với cấp dưới, một bên lấy di động đi về phía thang máy, tác phong nhanh nhẹn, “Hàng đã đến chưa? Hải quan bên kia…”
Chỉ là thoáng nhìn qua, bước chân hắn dừng lại, tay cầm tài liệu cũng cứng đờ.
Hắn nghiêng mặt, nhìn cô.
Biểu tình rất thú vị, có cảm giác như vừa tỉnh lại sau giấc mộng, có chút mừng rỡ, lại có chút khó tin, còn có chút gì đó như là tức giận.
Thấy Trác Siêu Việt cầm tập tài liệu trong tay giao cho cấp dưới, Mộc Mộc nhanh chóng lui ra phía sau từng bước, cung kính xoay người, “Trác tổng, tôi lập tức đến văn phòng chờ ngài.”
Nói xong, không đợi Trác Siêu Việt phản ứng, cô nhanh chóng rời đi.
Action 4
Văn phòng Trác Siêu Việt rất rộng rãi, thoáng đãng, cửa sổ sát đất, lấy ánh sáng rất tốt.
Cô nghiêm cẩn kiểm tra một vòng, càng nghiêm cẩn hơn là phòng nghỉ của hắn, xem những nơi này có đồ của phụ nữ dùng không, ví dụ như trang sức, cúc áo, tóc dài…
Tiếng mở cửa rất nhỏ vang lên, tiếp theo là tiếng đóng cùng tiếng khóa cửa.
“Kết quả đột kích kiểm tra như vậy, em vừa lòng không?” Giọng nói mang ý cười truyền đến.
Mộc Mộc ngoái người.
Trác Siêu Việt trang phục nghiêm chỉnh, không có tính tùy ý phóng khoáng mị hoặc mọi khi, nhưng lại càng đậm chất đàn ông trầm ổn.
“Trên cơ bản là vừa lòng.” Cô đến gần, rốt cuộc lại thấy hắn cười, rốt cuộc lại ngửi được mùi thương nhớ.
Hai mươi lăm ngày không gặp, làm sao không phải là một loại dày vò khó nhịn?
Cô ngẩng mặt, dường như có thể cảm nhận được hô hấp của hắn, “…Nhưng mà, em cảm thấy vẫn còn nơi cần cẩn thận kiểm ra.”
“A? Chỗ nào?”
Ngón tay cô dừng ở ngực hắn, ấm áp, nhạy cảm, luôn luôn là nơi cô thích nhất. “Nơi này… không biết có dấu răng phụ nữ để lại hay không…”
“Em cho rằng cô gái nào cũng thích dùng răng cắn như em?”
“A?!” Cố kiễng chân, ghé vào tai hắn nói nhỏ, “Không tin, em muốn đích thân kiểm tra lại…”
Trong sự trầm mặc của hắn, ngón tay cô khẽ lần đến cúc áo, hướng về phía trước, nhẹ nhàng cởi ra…
Lời tác giả: Rất nhiều đồng bào nói muốn xem Mộc Mộc bị thịt, Tâm Tâm thật đáng tiếc nói cho mọi người, chương tiếp theo, ờm… chương tiếp theo chỉ có… Việt Việt bị thịt thôi…
Nếu mọi người không muốn xem chi tiết Việt Việt bị thịt, có thể bỏ qua.