Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng mau bình tĩnh một chút!
Trải qua qua tất cả mọi người đối với bạn không hữu hảo sao?
Bọn họ trải qua, là toàn thế giới đối bọn họ đều không hữu hảo.
Tỷ như, có người tung tin vịt bọn họ trộm đồ, bọn họ biện giải trong mộng là không có trộm đồ.
Nhưng những người đó trào phúng nói, “Những người trong lớp chúng ta đều là gia cảnh không tồi, chỉ có nhà ngươi nghèo nhất, ngươi không trộm thì ai trộm?”
Bọn họ ở trong mộng mặt đỏ lên, nói bản thân không có trộm.
“Còn dám giảo biện, không phải ngươi trộm, vậy đồ vật kia sao ở trong ngăn kéo kia?”
“Đúng vậy, có bạn học tay chân không sạch sẽ, lại là trong lớp chúng ta, thật sự quá mất mặt.”
“Mua không nổi thì thôi, làm gì muốn trộm đồ người khác?”
“Nói cho giáo viên, chuyện này nhất định phải nói cho giáo viên, loại học sinh hư như vậy, về sau đừng làm bằng hữu cùng cậu ta.”
Bọn họ cho rằng, giáo viên nhất định sẽ điều tra rõ chuyện, nhưng dưới những lời nói của học sinh đó, giáo viên thế nhưng tin tưởng là bọn họ trộm đồ.
“Thưa thầy, em không có trộm.”
“Thầy ơi, cậu ta trộm, em nhìn thấy cậu ta trộm.”
Giáo viên: “Bản thân đã làm sai, phải dũng cảm thừa nhận, học sinh này, trộm đồ là thói quen xấu, nói dối cũng là thói quen xấu, hy vọng em có thể nhận thức được sai lầm bản thân. Chờ tan học, em phải xin lỗi trước toàn bạn học trong lớp, kiểm điểm hành vi bản thân.”
Bọn họ tuyệt vọng, căn bản không rõ, vì sao giáo viên đều không tin bọn họ.
Bọn họ chết không thừa nhận, cho rằng như vậy nhất định sẽ được coi trọng, sẽ làm người điều tra rõ chân tướng.
Không nghĩ tới, giáo viên thông báo cho phụ huynh, cho biết là bọn họ trộm đồ vật bạn học.
Bọn họ cho rằng, ba mẹ nhất định sẽ tin tưởng bọn họ, trăm triệu không nghĩ tới, ba đi lên liền cho bọn họ một cái tát, sau đó mắng lên, “Nhãi ranh, cư nhiên học được trộm đồ vật người khác?”
Bọn họ biện giải, “Con không có trộm đồ vật.”
“Vị phụ huynh này, các bạn học đều làm chứng, tận mắt nhìn thấy em này trộm đồ vật, không nghĩ tới em ấy không muốn thừa nhận sai lầm bản thân, còn mắng bạn học, phụ huynh à, anh nên đưa em ấy về nhà, quản giáo lại thật tốt.”
Bọn họ thấy được ba hoặc mẹ mình, mặt đỏ tai hồng, vội vàng khom lưng, trên mặt treo tươi cười xin lỗi, tỏ vẻ nhất định sẽ.
Cứ như vậy, bọn họ bị mang về nhà, tự nhiên lại không thể thiếu một trận đòn nhừ tử.
Hàng xóm nghe được, hỏi rõ ràng chân tướng sự tình, sẽ đánh giá hai câu, “Còn nhỏ phải giáo dục thật tốt, khi còn nhỏ trộm kim, lớn lên trộm bạc, nên bị đánh cho tỉnh.”
Bọn họ bị đánh, khổ nói không nên lời, rõ ràng đều không có làm cái gì, vì sao những người này muốn bôi nhọ bọn họ trộm đồ chứ?
Từ ngày này bắt đầu, người nhận thức bọn họ, đều biết họ trộm qua đồ vật.
Cái mộng này đặc biệt dài, phải nói nhất mộng nhất sinh.
Người làm cái mộng này, kết cục bọn họ khác nhau.
Có một bộ phận, bởi vì không chịu nổi lời đồn này, cuối cùng thật đúng là thành ăn trộm, khi còn nhỏ trộm nhỏ, sau khi lớn lên trộm lớn, cuối cùng bị bắt được bỏ tù, chẳng làm nên trò trống gì, còn huỷ hoại cả đời.
Có một bộ phận, chịu không nổi các loại đồn đãi vớ vẩn, liều mạng chứng minh bản thân trong sạch, cuối cùng chịu công kích ngày càng nhiều, cuối cùng chịu không nổi, lựa chọn phí hoài bản thân mình.
Mà bộ phận người này, thời điểm từ trên tầng nhà cao nhảy xuống, trước mắt là một mảnh huyết nhục mơ hồ, lập tức bị bừng tỉnh. Nhìn đến chung quanh một mảnh tối đen, mới phát hiện đây là một giấc mộng. Bọn họ may mắn là một giấc mộng, trăm triệu không nghĩ tới, bắt đầu từ hôm nay cái mộng này không ngừng, mỗi đêm đều giống nhau.