Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Mẹ Đường lại nói điện thoại một hồi, nghĩ tới con gái ngoan cứng đầu như vậy, chỉ có thể nói, “Vậy, ngày mai con dẫn Lạc Diệc Thành về đây đi.”
Con gái ngoan cứng đầu như vậy, thật sự bức bà nóng nảy, còn không biết sẽ làm ra cái gì.
“Dạ.”
Đường Quả đồng ý.
Nguyên bản cũng có chuyện đồng ý này, nguyên chủ bởi vì sợ Lạc Diệc Thành bị người Đường gia khi dễ, không có đáp ứng mẹ Đường. Dẫn đến sinh ra ngăn cách cùng người nhà, chờ thời điểm thật sự phát sinh mâu thuẫn, thật tìm không thấy một người nói chuyện.
Trước mắt xác thật người Lạc Diệc Thành này còn được, mẹ cùng chị gái hắn chẳng ra gì. Sau đó, xác thật không thiếu bắt bẻ nguyên chủ, nhưng nguyên chủ là một thiên kim đại tiểu thư, sao có thể nén giận.
Cho nên, mặc kệ mẹ cùng chị gái Lạc Diệc Thành bắt bẻ cô thế nào, cô không quan tâm lắm. Người cô để ý nhiều nhất, chỉ một mình Lạc Diệc Thành mà thôi.
Bởi vì cô không được người nhà Lạc Diệc Thành thích, dẫn tới một loạt chuyện phát sinh sau đó, hoàn toàn thất bại.
Chẳng sợ cô cùng Lạc Diệc Thành có quan hệ hôn nhân, mẹ anh ta gấp không chờ nổi một câu là Tiền Bối Bối, gặp người liền nói Tiền Bối Bối là con dâu mình.
Đường Quả chống cằm, híp híp mắt, “Xác thật không thể như vậy được.”
Hệ thống: Đã sớm biết, ký chủ chỉ là không nhớ tới, chờ nghĩ tới, khẳng định sẽ tính sổ.
Hôn lễ hôm nay, mẹ cùng chị gái Lạc Diệc Thành đều không có tới, nguyên bản kế hoạch bọn họ, ở thành thị này một hồi, qua đoạn thời gian lại trở về quê.
Bằng không, chuyện hôm nay, dựa theo tính tình mẹ Lạc, khẳng định sẽ đại náo một hồi, làm một nhà Tiền Bối Bối không mặt mũi.
Nguyên bản, hôm nay mẹ Lạc sẽ gọi điện thoại tới, hỏi Lạc Dật Thành hôn lễ thuận lợi không, gửi ảnh chụp cho bà nhìn xem. Bà cũng muốn nhìn ảnh chụp kết hôn con trai cùng con dâu một chút, hôm nay Lạc Diệc Thành căn bản không nghĩ tới chụp ảnh.
Nhưng chỗ Đường Quả có mấy tấm ảnh chụp, lúc ấy cô dựa theo tâm lý Lạc Diệc Thành, không gửi ảnh chụp.
Còn nói cùng Lạc Diệc Thành, chuyện này từ từ nói cho mẹ Lạc.
Kết quả mẹ Lạc không cho rằng chuyện này có bao nhiêu nghiêm trọng, sau này Lạc Diệc Thành hết tức giận. Mẹ Lạc cho rằng cha mẹ Tiền Bối Bối quá mức, con trai bà ưu tú, liền tính cha mẹ Tiền Bối Bối chướng mắt, không phải còn có cô nương vội vàng kết hôn cùng nó sao?
Đường Quả tính thời gian, đã nghe được thanh âm mơ hồ Lạc Diệc Thành cách vách truyền đến, bộ dáng đang trò chuyện cùng mẹ Lạc.
Quả nhiên, không bao lâu.
Cửa phòng cô mở ra, Lạc Diệc Thành nói, “Chỗ em có ảnh chụp không?”
“Ảnh chụp gì?”
“Ảnh chụp hôn lễ kết hôn của chúng ta.”
Đường Quả cầm điện thoại xem, nói, “Có.”
“Vậy em gửi anh mấy tấm đi.”
“Được.” Đường Quả trả lời, hoàn toàn không có ý tứ khuyên can.
Chọn vài tấm ảnh không tồi gửi qua, cô thấp giọng hỏi, “Cho ai vậy?”
“Mẹ anh, bà nói muốn xem ảnh chụp kết hôn, còn nói anh xem thời gian, khi nào về quê làm hôn lễ.” Hắn một bên nói chuyện, một bên gửi ảnh chụp đi.
Đường Quả lại hỏi, “Mẹ anh hẳn đã gặp qua Tiền Bối Bối đi, nhìn ảnh chụp hôn lễ không giống, anh giải thích như thế nào?”
Lạc Diệc Thành cau mày, cũng có chút khó khăn, anh không thể nói thẳng nhà Tiền Bối Bối khinh thường hắn, muốn hắn ngay lập tức lấy ra 66 vạn lễ hỏi, hắn không thể ngay lúc đó kéo một cô nương khác đi kết hôn?