Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút!

Chương 1034: Lóe hôn thiên kim ( 20 )

Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Vừa rồi không phải mẹ nghe chị nói sao? Chị phải về công ty đi làm, không thể ngồi không mãi trong nhà, để mẹ nuôi, miệng ăn núi lở sao?”
“Đi làm, tốt xấu có thể kiếm tiền, chị đã lớn, cũng không thể để mẹ tiếp tục nuôi? Mấy ngày nay chị tức giận, mọi người cãi nhau, con bị mọi người phiền chết. Gần đây ăn không ngon, uống không tốt, ngủ cũng không tốt, mẹ, mẹ chỉ lo cho chị, không thấy con gầy một vòng lớn sao?”
Ngưu Kim Lan nguyên bản muốn đi kéo Tiền Bối Bối trở về, nghe Tiền Trình Trình nói, vội vàng quay lại, thấy Tiền Trình Trình giận dỗi, vẻ mặt đau lòng, “Đợi chút mẹ đi chợ bán thức ăn mua con gà mái già, nấu canh cho con uống, Trình Trình, con còn muốn ăn gì, mẹ mua về làm cho con.”
Ngưu Kim Lan nhìn Tiền Trình Trình, hình như là gầy đi một chút, thực đau lòng, Tiền Bối Bối gì đó, đã sớm ném sau đầu, nghe Tiền Trình Trình báo một đống tên đồ ăn, quay đầu cầm giỏ rau, treo trên cổ tay, liền ra cửa.
……
Lại qua chút ngày, chỗ mẹ Lạc gọi điện thoại cho Lạc Diệc Thành, tỏ vẻ ngày giờ thương thảo xong, liền ngày sáu tháng sau, là một ngày không tồi.
Thời điểm Lạc Diệc Thành nghe được còn sửng sốt một chút, thực mau nhớ tới chuyện hắn muốn mang Đường Quả về quê làm hôn lễ.
“Dạ, mẹ, con đã biết, con sẽ lập tức xin nghỉ công ty.”
“Được, chuyện hôn lễ, trong thôn chúng ta đều chuẩn bị, con mang Tiểu Quả về là được.”
Mẹ Lạc rất cao hứng, ngày đó bà đem ảnh chụp con trai con dâu kết hôn cho người trong thôn xem, ai cũng khen con dâu xinh đẹp, cười rộ lên đặc biệt đẹp.
Trước kia Lạc Diệc Thành có mang Tiền Bối Bối về thôn, bọn họ chỉ nhớ rõ cô nương khá xinh đẹp.
Cô nương trong thành, không giống ở nông thôn, lịch sự văn nhã, tương đối khách khí, bọn họ không thể nói chuyện cùng được.
Bọn họ có chút chờ mong, vợ hiện tại của Lạc Diệc Thành, có giống Tiền Bối Bối hay không.
Mẹ Lạc nhớ tới ngày đó nói chuyện cùng Đường Quả khá lâu, vội vàng nói cùng người trong thôn, “Tiểu Quả không giống cô nương Tiền Bối Bối kia, người ta có hiểu biết nông thôn chúng ta, nghe con bé tự mở cửa hàng, chuyên bán thổ đặc sản ở nông thôn chúng ta, còn nói ở nông thôn có rất nhiều bảo bối, người thành phố đặc biệt hiếm lạ.
Các người chờ xem, chờ Diệc Thành mang Tiểu Quả về, các người liền biết cô nương này có bao nhiêu tốt.”
Mẹ Lạc rất tin tưởng ánh mắt mình, cô nương này nói chuyện cùng bà tuy khách khí, nhưng nhiều vài phần thân thiết, không khiến bà khó xử. Lúc con bé nói thổ ngữ nông thôn, mọi người nghe hiểu được, còn có thể theo con bé nói một ít khẩu âm nông thôn, bà vô cùng thích.
Có thể cưới được cô nương trong thành tốt như vậy, không chê bọn họ là dân quê, đó là Lạc gia bọn họ nhặt được bảo bối.
Cô nương kia năm nay cũng mới 25 tuổi, so Diệc Thành nhà bà nhỏ hơn vài tuổi, nghe Diệc Thành nói, người ta 16 tuổi liền vào đại học, người thông minh, còn tự mở cửa hàng, gia cảnh lại tốt, con dâu tốt như vậy tìm ở nơi nào?
Mẹ Lạc ở trong thôn, mỗi ngày đều vui rạo rực ngóng trông con trai mang con dâu mang về nhà. Để cho người trong thôn mở to hai mắt nhìn một cái, ánh mắt con trai bà có bao nhiêu tốt.
Tiền Bối Bối trở lại ký túc xá công ty, tưởng tượng đến Lạc Diệc Thành kết hôn cùng người khác, trong lòng liền ngăn không được khổ sở.
Nghe được đồng nghiệp nhỏ giọng nghị luận, càng khổ sở thêm.
Không bao lâu, cô chịu không nổi đồng nghiệp nghị luận, lựa chọn từ chức, đi xin việc làm ở công ty nhỏ hơn một chút.

back top