Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Con dâu có thể có thể kiếm tiền, so Diệc Thành đều nhà bà kiếm tiền, không thể để người ta làm những việc này.
Người ta là thiên kim nhà giàu, sao có thể mỗi ngày ngốc trong phòng bếp, vậy không phải lãng phí sao?
“Nếu không, để mẹ giúp các con quét dọn vệ sinh, đưa cơm đưa đồ ăn, còn có thể bớt một chút tiền, tháng chính là một vạn khối đó.
Cho dù có tiền, cũng không thể tiêu như vậy.
“Mẹ, người vất vả hơn nửa đời, để Diệc Thành ra ngoài xã hội, hiện tại cuộc sống mới tốt lên một chút, sao có thể để người nhọc nhằn những chuyện này? Người lại đây, vốn dĩ nên hưởng phúc, làm việc nhà, đưa cơm đưa đồ ăn, rất mệt mỏi?”
Trong lòng mẹ Lạc cảm động, con dâu hiện tại, không ai không hy vọng có mẹ giu đỡ bọn chúng làm việc nhà, trông chừng con cái, ai nói nói đón bà bà tới là để hưởng phúc đâu.
Cái con dâu này, thật tốt.
“Mẹ, nếu người đã đến, liền ở lại một thời gian đi. Bất quá, gần đây công việc Diệc Thành rất bận, đến khuya mới có thể trở về, rốt cuộc anh chuẩn bị sang năm gây dựng sự nghiệp sự. Con cũng đặc biệt vội, tiền trong tay Diệc Thành, khẳng định không đủ, con đã kết hôn, không thể chỉ ngồi trong nhà, một mình anh ấy vất vả, hy vọng sang năm có đủ tài chính, duy trì anh gây dựng sự nghiệp.”
“Ngoài bữa sáng mẹ tự làm, giữa trưa bữa tối dì Hứa sẽ làm, việc trong nhà mẹ không cần nhọc lòng. Mỗi ngày mẹ xem TV, đi dạo bên ngoài cùng chị cả, thấy gì muốn mua cứ mua.”
Nói, Đường Quả trả lại cho bọn họ một chồng tiền.
Mẹ Lạc vội vàng chối từ, “Nhiều như vậy, mau cất đi, ngày mai Diệc Thành còn phải gây dựng sự nghiệp, mẹ có tiền, không cần con cho.”
“Mẹ cầm đi, đây là tâm ý con cùng Diệc Thành, gây dựng sự nghiệp rất quan trọng, hiếu thuận cũng không thể thiếu.” Đường Quả thuận tiện cũng đưa cho chị cả một ít, hai người cảm động đều không nói nên lời, đây đều là phúc phần mộ phần tổ tiên Lạc gia bọn họ có được.
Bằng không, ở đâu gặp được người tốt như vậy, không chê bọn họ, còn để bọn họ tới hưởng phúc.
Chị cả Lạc nhịn không được hốc mắt đỏ lên, năm đó vì lo cho Lạc Diệc Thần, cô không thể không bỏ học, từ bỏ đọc sách, lựa chọn gả cho người chồng hiện tại.
Trong lòng không ủy khuất, đó là giả, chính là có thể làm sao? Không thể nhìn mẹ cô quá vất vả.
Hiện tại tốt rồi, tức phụ em trai cưới, hiếu thuận, hiểu chuyện, thông minh, xinh đẹp, gia cảnh tốt, lại biết kiếm tiền, đối với mẹ con cô tốt như vậy.
Hệ thống: Trời ạ, chiều hư, chiều hư, ký chủ chơi quá rồi.
Hai người không phải thiện tra, ký chủ đại đại là muốn lung lạc nhân tâm người bên cạnh Lạc Diệc Thành.
Ngẫm lại tương lai Lạc Diệc Thành cùng Tiền Bối Bối vĩnh viễn sống dưới bóng ma “Một cô nương tốt Đường Quả”, giờ phút này nó không biết nên biểu đạt tâm tình như thế nào.
Lạc Diệc Thành đối với chuyện này không hề biết gì.
Hai người ăn ý phối hợp, không để chị cả cùng mẹ Lạc biết hai người không phải vợ chồng thực.
Ban đầu Lạc Diệc Thành còn đặc biệt không được tự nhiên, sau nghe Đường Quả nói, không cần để ý những này, chờ hắn quên Tiền Bối Bối lại bắt đầu, bằng không đối với ai đều không công bằng.
Trong lòng hắn cảm động đồng thời, gánh nặng cũng ít đi nhiều.
Hơn nữa hắn muốn gây dựng sự nghiệp, công việc lu bù, nên cũng quên mất.
Mẹ Lạc cùng chị cả ở trong nhà hắn, không cần hắn nhọc lòng, có dì Hứa nấu cơm, dọn dẹp việc nhà, hai người có thể tùy tiện đi chơi.
Đường Quả cũng không cần nhọc lòng, cô mời dì Hứa, chính là vì điểm này.
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Con dâu có thể có thể kiếm tiền, so Diệc Thành đều nhà bà kiếm tiền, không thể để người ta làm những việc này.
Người ta là thiên kim nhà giàu, sao có thể mỗi ngày ngốc trong phòng bếp, vậy không phải lãng phí sao?
“Nếu không, để mẹ giúp các con quét dọn vệ sinh, đưa cơm đưa đồ ăn, còn có thể bớt một chút tiền, tháng chính là một vạn khối đó.
Cho dù có tiền, cũng không thể tiêu như vậy.
“Mẹ, người vất vả hơn nửa đời, để Diệc Thành ra ngoài xã hội, hiện tại cuộc sống mới tốt lên một chút, sao có thể để người nhọc nhằn những chuyện này? Người lại đây, vốn dĩ nên hưởng phúc, làm việc nhà, đưa cơm đưa đồ ăn, rất mệt mỏi?”
Trong lòng mẹ Lạc cảm động, con dâu hiện tại, không ai không hy vọng có mẹ giu đỡ bọn chúng làm việc nhà, trông chừng con cái, ai nói nói đón bà bà tới là để hưởng phúc đâu.
Cái con dâu này, thật tốt.
“Mẹ, nếu người đã đến, liền ở lại một thời gian đi. Bất quá, gần đây công việc Diệc Thành rất bận, đến khuya mới có thể trở về, rốt cuộc anh chuẩn bị sang năm gây dựng sự nghiệp sự. Con cũng đặc biệt vội, tiền trong tay Diệc Thành, khẳng định không đủ, con đã kết hôn, không thể chỉ ngồi trong nhà, một mình anh ấy vất vả, hy vọng sang năm có đủ tài chính, duy trì anh gây dựng sự nghiệp.”
“Ngoài bữa sáng mẹ tự làm, giữa trưa bữa tối dì Hứa sẽ làm, việc trong nhà mẹ không cần nhọc lòng. Mỗi ngày mẹ xem TV, đi dạo bên ngoài cùng chị cả, thấy gì muốn mua cứ mua.”
Nói, Đường Quả trả lại cho bọn họ một chồng tiền.
Mẹ Lạc vội vàng chối từ, “Nhiều như vậy, mau cất đi, ngày mai Diệc Thành còn phải gây dựng sự nghiệp, mẹ có tiền, không cần con cho.”
“Mẹ cầm đi, đây là tâm ý con cùng Diệc Thành, gây dựng sự nghiệp rất quan trọng, hiếu thuận cũng không thể thiếu.” Đường Quả thuận tiện cũng đưa cho chị cả một ít, hai người cảm động đều không nói nên lời, đây đều là phúc phần mộ phần tổ tiên Lạc gia bọn họ có được.
Bằng không, ở đâu gặp được người tốt như vậy, không chê bọn họ, còn để bọn họ tới hưởng phúc.
Chị cả Lạc nhịn không được hốc mắt đỏ lên, năm đó vì lo cho Lạc Diệc Thần, cô không thể không bỏ học, từ bỏ đọc sách, lựa chọn gả cho người chồng hiện tại.
Trong lòng không ủy khuất, đó là giả, chính là có thể làm sao? Không thể nhìn mẹ cô quá vất vả.
Hiện tại tốt rồi, tức phụ em trai cưới, hiếu thuận, hiểu chuyện, thông minh, xinh đẹp, gia cảnh tốt, lại biết kiếm tiền, đối với mẹ con cô tốt như vậy.
Hệ thống: Trời ạ, chiều hư, chiều hư, ký chủ chơi quá rồi.
Hai người không phải thiện tra, ký chủ đại đại là muốn lung lạc nhân tâm người bên cạnh Lạc Diệc Thành.
Ngẫm lại tương lai Lạc Diệc Thành cùng Tiền Bối Bối vĩnh viễn sống dưới bóng ma “Một cô nương tốt Đường Quả”, giờ phút này nó không biết nên biểu đạt tâm tình như thế nào.
Lạc Diệc Thành đối với chuyện này không hề biết gì.
Hai người ăn ý phối hợp, không để chị cả cùng mẹ Lạc biết hai người không phải vợ chồng thực.
Ban đầu Lạc Diệc Thành còn đặc biệt không được tự nhiên, sau nghe Đường Quả nói, không cần để ý những này, chờ hắn quên Tiền Bối Bối lại bắt đầu, bằng không đối với ai đều không công bằng.
Trong lòng hắn cảm động đồng thời, gánh nặng cũng ít đi nhiều.
Hơn nữa hắn muốn gây dựng sự nghiệp, công việc lu bù, nên cũng quên mất.
Mẹ Lạc cùng chị cả ở trong nhà hắn, không cần hắn nhọc lòng, có dì Hứa nấu cơm, dọn dẹp việc nhà, hai người có thể tùy tiện đi chơi.
Đường Quả cũng không cần nhọc lòng, cô mời dì Hứa, chính là vì điểm này.