Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Không cần đi xe chen chúc, tiện không ít, cơ bản sẽ không đi làm trễ, bớt một ít phiền toái khác.”
Lạc Diệc Thành cho rằng có lý, thoạt nhìn tiêu phí một bút rất lớn. Nhưng sau khi công ty lên sàn, công nhân tiêu dùng ở ký túc xá, chỉ chiếm bộ phận nhỏ.
Thương lượng xong, hắn gọi người thuê hai căn hộ gần công ty, mỗi gian sắp đặt hai đến bốn cái giường giản dị, cũng coi như công ty cấp cho công nhân một chỗ đặt chân.
Mà mấy thành viên quan trọng công ty, ở gian đơn còn lại. Bởi vậy, hắn đối cách làm này, không có một chút phản đối nào.
Lạc Diệc Thành nhìn tinh thần thành viên đến công ty ngày càng tốt, làm việc càng nhiệt tình, cho rằng chuẩn bị cùng hy sinh trước đó đều đáng giá.
Đặc biệt mấy nam nữ trẻ tuổi trong thôn, giống như bắt được một cơ hội, mỗi ngày đều liều mạng làm việc, công việc rất nhiều, cư nhiên hắn còn nhìn thấy mấy cô gái tranh thủ đọc sách.
Có một ngày, hắn nhịn không được hỏi các cô đang đọc sách gì.
Không nghĩ tới, các cô xem là sách thi đại học, cùng một ít tri thức chuyên nghiệp bổ túc cho công việc đang làm.
Hơn nữa còn nói, những sách này dùng tháng lương đầu tiên mua.
Nhìn bộ dáng các cô bé hiếu học, Lạc Diệc Thành phảng phất hiểu được, kỳ thật những cô nương trong thôn đều muốn vào đại học, chỉ là trong nhà không thể lo cho được, hoặc cho rằng con gái không cần học đại học.
Thậm chí, cho rằng con gái không cần đọc sách quá nhiều, đều vô dụng.
“Chỉ Tiểu Quả nói, hiện tại chúng em còn trẻ, có rất nhiều cơ hội. Liền tính không có tham gia thi đại học vào đại học, tranh thủ tự học, cũng có thể đi thi.”
Lạc Diệc Thành không nghĩ tới, những này là Đường Quả nói, không khỏi hỏi, “Gần đây cô có tới công ty không, nói cùng các cô khi nào?”
“Chị Tiểu Quả thường đến ký túc xá chúng em chơi, hỏi chúng em có thích ứng không, sau nói đến chuyện chưa thi đại học, chị kiến nghị như vậy. Hơn nữa chị còn nói, hiện tại bằng cấp cao trung rất thấp, chúng em không có khả năng cả đời làm phục vụ khách, cũng phải tìm cho mình đường lui. Chúng em cảm thấy chị Tiểu Quả nói rất đúng, con gái cũng cần đọc nhiều sách.”
“Những sách này, đều là chị Tiểu Quả giúp chúng em mua.”
“Còn nói mua sách làm thế nào là một người phục vụ đủ tư cách lại không làm người chán ghét, chị cũng chọn lựa giúp.”
Trong bất tri bất giác Lạc Diệc Thành cảm nhận, Đường Quả trong lòng những cô gái này, đã chiếm một địa vị rất quan trọng.
Phải nói, trong bất tri bất giác hắn và mọi người, Đường Quả tồn tại, thẩm thấu trong sinh hoạt bọn họ.
Cơ hồ người hắn nhận thức, người thân của hắn, toàn bộ Lạc gia thôn, còn có các đồng nghiệp hắn, mặc kệ công ty hiện tại hay công ty trước kia, Đường Quả trong nhận thức mọi người, dùng một từ ấn tượng tốt để hình dung.
“Vậy các em học cho tốt, Tiểu Quả nói rất đúng, sinh tồn trong thành thị, muốn sống tốt hơn, xác thật phải nỗ lực thật nhiều, hấp thụ nhiều một ít tri thức. Không phải bằng cấp quan trọng nhất, nhưng nó là nước cờ đầu quan trọng nhất.”
“Chúng em cũng cảm thấy.”
Sau hắn lại phát hiện mấy tiểu tử trẻ tuổi cũng thừa dịp thời gian trống đọc sách, sách họ xem, là về phương diện kỹ thuật chuyên nghiệp.
Hắn không khỏi gật đầu, đều là những tiểu tử chịu khó, chỉ cần bọn họ chịu học, chịu làm, công ty nhất định sẽ ngày càng tốt hơn.
Hắn vẫn có chút tò mò, cho nên hỏi, “Các em không cần nói cho anh, những sách này, cũng là Tiểu Quả đề cử cho các em phải không?”