Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Đến nỗi lên men như thế nào, liền phải xem bản lĩnh Tiền Bối Bối lăn lộn người, cùng Lạc Diệc Thành si tình đối với Tiền Bối Bối.
Mặc kệ hai người có được hay không, chỉ cần bọn họ có gút mắt, cô liền có thể công thành lui thân, ngồi ở một bên xem.
Đột nhiên, Đường Quả cảm giác được một đạo tầm mắt dừng ở trên người mình, ngước mắt liền thấy Cổ Diệp.
Cổ Diệp cầm chén rượu đi tới chỗ cô, nữ nhân bên người Đường Quả khe khẽ nói nhỏ, “Đường Quả, người kia không lương tâm, không phẩm đức, luật sư keo kiệt nhất đi tới.”
“Tôi nói cho cô, hắn thích nhất nói chuyện phiếm với các phú bà, hướng họ đẩy mạnh nghiệp vụ tiêu thụ trinh thám, người này, quả thực chính là một khối u ác tính giới luật sư.”
“Cô cẩn thận một chút, nếu tôi suy đoán không sai, hắn sẽ hướng cô đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm này. Còn sẽ nói, nam nhân nơi nào không có trộm tanh, nếu có, người nam nhân này không phải sợ vợ chính là một quỷ nghèo.”
Hệ thống: Cười chết người, thì ra thanh danh Cổ keo kiệt này xấu như vậy.
“Hơn nữa, người này, không chỉ có keo kiệt bủn xỉn, chào giá còn đặc biệt cao, ưu điểm lớn nhất phỏng chừng chính là, năng lực nghiệp vụ không tồi. Nếu thật sự có chuyện gì, tìm hắn xác thật dễ làm, rốt cuộc hắn không có lương tâm.”
“Từ tiểu thư, cô nói như vậy không đúng rồi, tôi đối với các cô, năng lực nghiệp vụ luật sư tôi cao, còn kiêm trinh thám không phải là các người yêu cầu sao?”
Trình độ da mặt Cổ Diệp dày, làm người chung quanh líu lưỡi.
Kỳ thật cũng hiểu biết hắn, vị Từ tiểu thư này mới không có chút ngại nào nói bậy đối phương.
Bởi vì người này, đều không ngại bị người khác nói bậy, cũng không cần để ý bị người dùng ngôn ngữ nhục nhã, đương nhiên, nếu có thể cho hắn kiếm tiền, mang đến vô số nghiệp vụ.
Khả năng hắn sẽ lớn tiếng nói, mời dùng tiền tài tới nhục nhã chết tôi đi.
Thanh danh hắn bị mọi người truyền như vậy, không làm hắn thất nghiệp, ngược lại người tìm hắn ngày càng nhiều.
Người này, chỉ nhận tiền, chỉ cần có tiền, điều tra ai đều được, lá gan lớn, ai đều sợ. Trong vòng có một câu nói rất đúng, chọc ai không cần chọc Cổ Diệp, chọc phải không chiếm được tiện nghi, còn gặp một thân tai ương.
“Đường tiểu thư, đã lâu không gặp, cô vẫn xinh đẹp như vậy.”
Tuy mỗi ngày đều nhìn thấy ảnh chụp mới của cô, vẫn không bằng nhìn thấy người thực.
“Đã lâu không gặp, Cổ luật sư vẫn vậy không có thay đổi.”
Những người khác thấy hai người nhận thức, cũng không nói nhiều cái gì.
Kỳ thật, phàm có chút việc, bọn họ tìm người, đầu tiên liền tìm Cổ Diệp. Cái khác không nói, năng lực nghiệp vụ, người này mạnh nhất.
Có người hỏi qua vì sao hắn keo kiệt như vậy, trước nay đều một lý do: Tích cóp tiền cưới vợ.
Tích cóp nhiều năm như vậy, cũng không biết thuộc hạ hắn có bao nhiêu tiền, đừng nói cưới một tức phụ nhỏ cưới trăm người đều đủ đi?
“Đường tiểu thư, gần đây có tính toán ly hôn không?” Cổ Diệp rất có hứng thú hỏi.
Người chung quanh đều trợn trắng mắt, tới hỏi liền hỏi khi nào ly hôn, cảm tình Đường thiên kim cùng Lạc tổng tốt.
Mẹ Lạc cùng chị cả Lạc không biết có bao nhiêu vừa lòng con dâu này, người này quả là một khối u ác tính.
“Không có.”
Cổ Diệp nhấp một ngụm rượu vang đỏ, có chút tiếc nuối thở dài, “Được đi, nếu có tính toán ly hôn, Đường tiểu thư có thể cho tôi biết trước tiên.”
“Tôi nhất định sẽ làm thỏa đáng giúp anh.”
Nói xong, Cổ Diệp liền đi rồi.
Một màn này, bị Lạc Diệc Thành thấy được, người bên người nhìn thấy hắn chú ý, vỗ vỗ bờ vai hắn, vội vàng cười nói, “Không cần để ý, đó là Cổ Diệp.”