Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút!

Chương 1095: Lóe hôn thiên kim ( 81 )

Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Cả nhà mẹ Lạc, lực chú ý bị dời đi, vội vàng chạy ra khỏi nhà, đi tìm Lạc Diệc Thành hỏi chuyện.

Còn lại một mình Đường Quả ngồi trên sô pha, khóe môi treo nụ cười, nghe bên ngoài toàn lời trách cứ Lạc Diệc Thành che trời lấp đất.

Hệ thống: Ký chủ, hắn thật thảm.

“Xứng đáng!”

Đường Quả nhẹ thốt hai chữ, không muốn trôi qua ngày lành, cứ muốn sống sai, không xứng đáng là gì? Có một số người, không ngừng ở bước cuối, cho bao nhiêu cơ hội đều không cần, đó chính là tự tìm đường chết.

Cả nhà mẹ Lạc nói chuyện với Lạc Diệc Thành khoảng hai giờ, cuối cùng vẻ mặt Lạc Diệc Thành chấp nhất, “Con không thể lại tiếp tục trì hoãn Tiểu Quả, mẹ, chị, anh rể, mọi người không cần nói thêm cái gì. Cuộc hôn nhân này, phải ly thôi.”

Nếu hôm nay không dứt khoát, sau này muốn ly hôn rất khó khăn.

Giữa hắn cùng Bối Bối, không thể lại bỏ lỡ, cũng không thể vì những người khác quấy nhiễu, liền từ bỏ đoạn tình cảm này, huống hồ, bọn họ đã có kết tinh tình yêu.

Khuyên bảo không có kết quả, mấy người mẹ Lạc tức không nói được, cuối cùng chỉ có trở lại biệt thự, mẹ Lạc lôi kéo Đường Quả nói luyến tiếc, trong lúc nhất thời không tiếp thu được kết quả này, làm cô tạm thời không cần đi.

“Dạ, vậy con ở lại một thời gian.” Đường Quả đáp ứng nói, “Dì không cần khổ sở, chẳng qua là con ly hôn cùng Diệc Thành, về sau không phải không gặp được?”

“Về sau có hội hợp, có chuyện vui gì, con sẽ gọi người cùng chị cả.”

Trong lòng chị cả Lạc cũng chịu không nổi, cảm thấy đầu ó cem trai không dùng được. Hiện tại khuyên bảo không được, chẳng lẽ còn có thể buộc hai người không ly hôn sao?

Lạc Diệc Thành không muốn, mọi người mạnh mẽ giữ lại, vậy cũng thật quá đáng.

Liền tính cả nhà muốn giữ người, mà Đường Quả chính là thiên kim Đường gia, chuyện ly hôn, căn bản không giấu được, không hai ngày, Đường gia bên kia sẽ biết.

Mẹ Lạc đã nghĩ thông, con dâu này, có thể lưu một ngày là một ngày, có lẽ qua hai ngày Lạc Diệc Thành sẽ suy nghĩ cẩn thận thì sao?

“Tiểu Quả, con trước nghỉ ngơi đi, hiện tại đã quá trễ rồi.” Mẹ Lạc nói.

Đường Quả đáp ứng nói, “Dạ.”

Thấy Đường Quả không có ý tứ lập tức rời đi, mẹ Lạc thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chờ Đường Quả về phòng, bà cắn răng đi tới cửa, lại mắng Lạc Diệc Thành một trận.

“Diệc Thành, con tự ngẫm lại đi.”

“Tiểu Quả tốt như vậy, không còn, xem con đi đâu mà tìm.”

“Tạm thời mẹ giữ Tiểu Quả ở lại, có thể ở lại bao lâu, liền xem con.”

Nhưng vẻ mặt Lạc Diệc Thành kiên định bộ dáng không hối cải, mẹ Lạc tức giận đóng mạnh cửa lại. Sao bà sinh ra một cái nghiệp chướng như vậy, không biết đầu óc bị cái gì che lấp.

Đêm này, Đường Quả ngủ thực an ổn.

Lạc Diệc Thành vẫn luôn quỳ gối ở cửa biệt thự, không dám rời đi. Cửa hôm này không qua được, về sau càng không qua được.

Cả đêm mẹ Lạc không ngủ được, vợ chồng chị cả ở trong phòng nói chuyện cả đêm.

Chuyện nói đến, sao đầu óc em trai cô đột nhiên hồ đồ, cư nhiên muốn ly hôn cùng cô nương tốt như vậy, còn nói không có cảm tình.

Hai con trai chị cả, cũng thở dài cả đêm, về sau Đường Quả không phải mợ bọn họ, mợ mới khẳng định không có tốt như vậy, thậm chí trong lòng bọn họ, còn có chút kháng cự mợ mời sau này, mặc kệ người kia là ai.

Buổi sáng, Lạc Diệc Thành đi công ty.

Đường Quả xuống lầu, liền nhìn thấy mẹ Lạc còn có cả nhà chị cả.

Động tác cả nhà cùng nhìn cô, như sợ cô bỏ đi.

“Tiểu Quả, tới ăn cơm đi.” Mẹ Lạc vội vàng đi lên, nắm tay Đường Quả.

 

back top