Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Đương nhiên có thể, Tiểu Quả, anh nhất định sẽ làm công ty càng lúc càng lớn, bảo đảm cả đời này em sẽ ngày càng có tiền, trở thành phú ông cả nước, thậm chí xếp hạng trên thế giới.”
Nghe được Đường Quả chỉ cần hắn nỗ lực kiếm tiền, áy náy trong lòng Lạc Diệc Thành ngày càng nhiều.
Mặc kệ thế nào, hắn rất có lỗi với cô nương ngốc này.
Nghe Đường Quả nói, trong mắt cô chỉ có tiền, trong lòng hắn rất khó chịu. Hắn không nói cái gì nữa, cô nhất định sẽ tìm được nam nhân đối với cô tốt hơn, gặp được Lạc Diệc Thành hắn, là cô quá xui xẻo.
Hắn cũng do dự, khiến cô không tin vào tình yêu, trong mắt chỉ có tiền.
Hắn không cho cô được tình yêu, cũng không thể cùng cô ở bên nhau. Nếu cô muốn tiền, vậy hắn liền dùng thời gian cả đời, nỗ lực làm việc, đem công ty lớn mạnh, tranh thủ kiếm càng nhiều tiền cho cô.
Hệ thống: Đây là cam tâm tình nguyện làm trâu ngựa. Không thể không nói, chiêu này của ký chủ đại đại, thật là cao.
Lạc Diệc Thành tự nguyện trở thành máy móc kiếm tiền, ký chủ đại đại lại không dây dưa cùng hắn, còn ly hôn thực sảng khoái. Về sau, ký chủ đại đại liền nằm đếm tiền.
Nhìn như không có gì, trên thực tế, trong lòng Lạc Diệc Thành, sẽ lưu lại áy náy cả đời.
Tương lai Tiền Bối Bối nếu có một chút ý kiến, Lạc Diệc Thành tuyệt đối sẽ nói, “Bối Bối, anh đem tình yêu của mình cho em, Tiểu Quả giúp anh nhiều, vì anh trả giá nhiều, còn dùng thời gian ba năm quý giá nhất chờ anh. Nhưng anh không quên được em, cô phụ cô ấy. Cô ấy thành toàn chúng ta, anh nhất định phải dùng tâm huyết suốt đời, cống hiến vì công ty, kiếm nhiều tiền cho cô ấy. Bối Bối, hy vọng em có thể hiểu cho anh, tình yêu của anh là cho em, anh chỉ có thể dùng tiền bồi thường cho Tiểu Quả.”
Nghe được lời như vậy, Tiền Bối Bối không có cơ hội phản bác.
Cô ta không thể nói, em cũng muốn loại tiền tục vật kia, vậy chẳng phải là đánh vào mặt Lạc Diệc Thành cùng mặt cô ta sao?
Nghĩ đến Tiền Bối Bối sẽ tặc lưỡi, hệ thống âm thầm cao hứng đến không được.
“Được, em tin tưởng anh, ở sự nghiệp, Diệc Thành anh vĩnh viễn là lợi hại nhất.”
Đều đã như vậy, Đường Quả còn khích lệ hắn, trong lòng Lạc Diệc Thành có chút hoảng, “Xin lỗi.”
“Không cần phải nói xin lỗi, nếu anh không yêu em, hiện tại buông tay là đúng.” Đường Quả phất phất tay với Lạc Diệc Thành, “Được rồi, em đi đây, em còn phải đi xem cửa hàng, hy vọng cửa hàng này, có thể mang nhiều ích lợi cho em.”
Lạc Diệc Thành nhìn theo Đường Quả lái xe rời đi, đôi tay nắm gắt gao.
Con ngươi hiện lên vài phần bi thương, là hắn, bức một cô nương đơn thuần thiện lương đi đến bước này, nhân sinh sau này, chỉ nguyện vì tiền mà sống.
Chính là, hắn ngoài nỗ lực kiếm tiền, còn có thể vì cô làm cái gì?
Tâm tình Lạc Diệc Thành trầm trọng rời đi, không bao lâu, nhận được điện thoại Tiền Bối Bối, là hỏi hắn lãnh chứng nhận ly hôn xong chưa.
Lần đầu tiên, hắn đối với ngữ khí truy vấn Tiền Bối Bối, có chút bực bội, “Làm xong rồi.” Ngữ khí có chút lạnh, Tiền Bối Bối không có nghe được, cô chỉ biết hiện tại Lạc Diệc Thành đã độc thân, bọn họ có thể quang minh chính đại ở bên nhau.
Không bao lâu, Đường Quả nhận được điện thoại hai anh trai, nghe được thanh âm bọn họ phẫn nộ, cô trấn an nói, “Đại ca nhị ca, các anh không cần sốt ruột, dù sao em cũng không thích anh ta, ly hôn thì ly hôn, tài sản danh nghĩa em anh ta không được một đồng, em còn được phân sáu thành trong tay anh ta nữa.”
“Sáu thành sao đủ?” Đường Minh không vui nói, “Tiểu Quả, em biết tên kia vì sao ly hôn cùng em không?”
“Hắn lại cùng Tiền Bối Bối kia ở bên nhau, bọn họ còn sắp có con nữa, đây rõ ràng là đánh vào mặt em, rời nhà vậy sao đủ chứ.”