Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút!

Chương 1160: Vương phi bị đổi ký ức ( 37 )

Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Được.”

Đường Quả trả lời, kéo Thượng Quan Cảnh mơ màng trở về.

Ý tưởng vừa rồi, khiến cho hắn bật cười. Không phải hắn rất chán ghét nàng như tiểu thư khuê các luôn quy củ sao? Mới vừa rồi sao trong lòng ca ngợi nàng một lần, trong thời gian ngắn ngủi ấy, cư nhiên hắn quên mất Giảo Nhi mình yêu nhất.

Không nên, không nên như vậy.

Đường Quả theo Thượng Quan Cảnh lên xe ngựa, xe ngựa chở bọn họ đi nơi khác.

Xe ngựa rời đi, khiến cho nhóm thư sinh ở đây buồn bã mất mát.

“Còn thiếu chút nữa, còn thiếu chút nữa…” Một vị thư sinh vẽ tranh tiếc nuối lắc lắc đầu, “Nàng vừa rời đi, bức tranh này của ta sợ là họa không nổi nữa, mỹ nhân động lòng người nhất là cặp mắt kia.”

“Ánh mắt nàng quá phức tạp, làm người ấn tượng khắc sâu, không đối chiếu họa, luôn cảm thấy chỗ nào cũng không thích hợp.”

Thư sinh nhìn nơi xe ngựa biến mất, nói “Trong đó có cao hứng, giống như cũng có bi thương, còn có vài phần chua xót, nhưng ta có thể cảm giác được, đôi mắt này, còn có một thứ khác, đó là sự tiếc nuối.”

Bi thương? Chua xót?

Nghiêm Hoặc đầy khó hiểu, vừa rồi hắn chỉ lo trộm nhìn người nọ, vị trí nàng mặt quay hướng hồ, hắn ở bên sườn phía sau, chỉ nhìn được sườn mặt xinh đẹp nàng, không thể quan sát đôi mắt nàng.

Hắn nhớ rõ, một lần gặp được vị Cảnh vương phi tuổi trẻ này, lúc đó nàng rất vui vẻ, không có nữa điểm ưu thương, càng đừng nói là chua xót.

Cho nên, thời điểm biết thân phận nàng là Cảnh vương phi, hắn rất tiếc nuối. Nàng có thể biểu hiện ra một mặt như vậy, định là ở Cảnh vương phủ trôi qua không tồi.

Hiện tại nghe được thư sinh chung quanh nghị luận, hắn thực nghi hoặc.

“Chủ tử, vừa rồi vì sao ngài không đi lên chào hỏi cùng Cảnh vương phi một cái, hẳn nàng còn nhớ rõ ngài.” Thủ hạ Nghiêm Hoặc không rõ, vì sao chủ tử nhà hắn vẫn luôn nhớ mãi Cảnh vương phi không quên, khi biết thân phận đối phương, không đi lên trêu chọc đối phương. Vậy có thể hiểu, chủ tử bọn họ là công tử nhẹ nhàng, khinh thường làm đầu trộm đuôi cướp, câu dẫn vợ người.

Nhưng chào hỏi một chút, an ủi hai tiếng, cũng không có gì đi.

Hiện tại dân phong các quốc gia khá thông thoáng, nói hai câu lời nói gì đó, cũng coi như có cái an ủi.

Nghiêm Hoặc lắc đầu cười, “Nàng là Cảnh vương phi, ta đi lên trêu chọc xem là gì? Bên người nàng, còn có một vị Cảnh vương, vạn nhất hiểu lầm, sẽ mang đến nhiều phiền toái cho nàng.”

“Chủ tử làm việc ngay chính thì làm sao.”

Nghiêm Hoặc lẩm bẩm một câu, “Chính là ta sẽ nghĩ loạn, phải thường xuyên thấy nàng, biết rõ làm việc ngay chính không dễ dàng.”

Thủ hạ Nghiêm Hoặc, có chút bối rối.

Chủ tử bọn họ, thật đúng là nói thẳng không cố kỵ.

“Thì ra cảm giác thích một người là thế này,” Nghiêm Hoặc cười nhẹ nói, “Nếu ta đi lên, đôi mắt nhất định không khống chế được dừng ở trên người nàng, Cảnh vương là người mẫn cảm, cùng là nam nhân liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu suy nghĩ của ta. Mà ta còn nhận thức nàng, hiện tại Cảnh vương sẽ không nói cái gì, chờ trở lại Cảnh vương phủ, nàng sẽ phiền toái một đống.”

“Thích nàng là cá nhân ta, chúng ta không có duyên phận, vì tốt cho nàng, ta nhìn từ xa là được, không cần phải đi lên làm phiền, phá hư ngày tháng bình tĩnh của nàng.”

“Chủ tử là bà nội của quân tử.”

Nghiêm Hoặc bật cười trong lòng, hắn không phải quân tử gì, chỉ là luyến tiếc nàng ủy khuất.

Nàng là Cảnh vương phi, nếu hắn không khống chế được hành động bản thân, nàng sẽ nhận hết ủy khuất. Vốn dĩ nàng có thể trôi qua cả đời tốt đẹp, bởi vì hắn xuất hiện, hết thảy đều sẽ bị phá hư.

 

 

 

 

back top