Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ

Chương 58

Quen biết Thẩm Minh Vũ hơn hai mươi năm, Thẩm Minh Vũ trụy lạc tới mức nào Minh Thiếu Diễm đều nghe từ trong miệng người khác. Chỉ là hắn thanh tâm quả dục nhiều năm, đối với mấy chuyện này đều không có hứng thú, cũng không thích nghe.
Thẩm Minh Vũ biết Minh Thiếu Diễm không thích nghe mấy chuyện dơ bẩn đó nên ở trước mặt Minh Thiếu Diễm, hắn ta đều im bặt không nhắc tới miễn cho bị Minh Thiếu Diễm mắng.
Không nói tới những việc này, dù sao mặc kệ hắn ta muốn chơi thế nào không được. Minh Thiếu Diễm đâu phải anh cả hắn ta, có quản cũng không được.
Trước kia Thẩm Minh Vũ từng trêu ghẹo đến mức một thiên kim nhà giàu tự sát, có thể thấy được lá gan Thẩm Minh Vũ không nhỏ. Nhưng dù vậy Minh Thiếu Diễm thật sự không nghĩ tới, Thẩm Minh Vũ dám đặt tâm tư lên người Đường Đường.
Đường Đường nhà hắn mới mười tám tuổi!
Đương nhiên chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là dù Đường Đường mười tám tuổi hay hai mươi tám tuổi thì cô đều không phải là người Thẩm Minh Vũ có thể nhúng chàm.
Thẩm Minh Vũ quyến rũ Đường Đường là thật sự lấy kết hôn làm tiền đề để yêu đương? Hay là hắn ta xem cô giống như những cô gái khác, muốn dụ dỗ cô lên giường?
Nếu là vế trước, Minh Thiếu Diễm sẽ quăng cho Thẩm Minh Vũ ba chữ, cậu không xứng.
Nếu là vế sau... Ha ha, xem ra ngày tàn của Thẩm Minh Vũ không còn xa.
Ngay lập tức, ánh mắt Minh Thiếu Diễm nhìn Thẩm Minh Vũ đã vô cùng vô cùng không có ý tốt. Nội tâm hắn cũng nghĩ ra vô số cách tiêu diệt Thẩm Minh Vũ.
Thẩm Minh Vũ không nghĩ tới, vừa rồi cợt nhả một cái lại cợt nhả sai người.
Thẩm Minh Vũ chỉ cảm thấy Đường Đường quả nhiên không giống với những nữ sinh khác, khi đối mặt với hắn ta vẫn mặt không đổi, tim không loạn.
Thú vị.
Có lẽ là sắc đẹp mà mờ mắt, Thẩm Minh Vũ hoàn không phát hiện trên người Minh Thiếu Diễm đang tỏa ra áp suất cực thấp. Lúc cơm nước xong, trước khi rời đi hắn ta còn định cùng nói chuyện với Đường Đường nhưng bị Minh Thiếu Diễm lạnh lùng liếc một cái bức lui về.
Chờ khi trở lại chiếc xe thể thao màu đỏ phô trương của mình, Thẩm Minh Vũ vân không hiểu.
Rõ ràng khi ăn cơm còn rất tốt mà sao bỗng nhiên lại thay đổi sắc mặt? Không lẽ Minh Thiếu Diễm phát hiện mình có tư tâm với Đường Đường?
Không thể nào, trước mặt Minh Thiếu Diễm mình rất an phận mà. Hơn nữa trông Đường Đường cũng không loại người sẽ đem cả chuyện này kể cho chú nghe.
Tên Minh Thiếu Diễm kia lại làm sao vậy?
Có điều tính cách Minh Thiếu Diễm chính là như vậy, quen cậu ta hơn hai mươi năm liền Thẩm Minh Vũ chưa từng thấy Minh Thiếu Diễm cười, ngược lại cậu ta làm mặt lạnh là chuyện hết sức bình thường.
Thẩm Minh Vũ hoàn toàn không nghĩ tới sau này sẽ xảy ra chuyện gì.
- --
Giữa trưa ba ngày sau, Đường Đường cùng đám Đổng Ngọc, Phong Thiên Dương ăn cơm. Đột nhiên Phong Thiên Dương kể chuyện bát quái cho bọn cô nghe, "Mọi người còn nhớ anh hai Thẩm không?"
"Anh hai Thẩm nào?" Đổng Ngọc hoàn toàn không nhớ.
Đường Đường nhướng mày, "Thẩm Minh Vũ?"
"Đúng đúng đúng, chính là anh ấy."
Thấy Đổng Ngọc còn chưa nhớ, Đường Đường nhắc nhở cô ấy, "Chính là người chạy chiếc xe thể thao màu đỏ trước cửa quán bar ngày đó."
"À à à", cuối cùng Đổng Ngọc cũng nhớ, "Vẻ ngoài rất đẹp trai, đáng tiếc nhìn quá lẳng lơ."
Ha ha ha, mọi người đều cười, "Anh ấy làm sao vậy?"
"Bị anh cả anh ấy đánh."
Đường Đường có hứng thú, "Anh ta bị gì, bị đánh?"
Thẩm gia sinh hai nam một nữ, Thẩm Minh Vũ là con trai út, hơn nữa tuổi cũng kém hơn anh cả rất nhiều, gần mười tuổi. Nghe nói hai vợ chồng già thường xuyên không có trong nước, Thẩm Minh Vũ gần như được anh, chị ruột nuôi lớn.
Chị ruột rất nuông chiều hắn ta, kết quả khi phát hiện, Thẩm Minh Vũ đã thành một tay ăn chơi sát gái. Chị ruột không còn biện pháp vì thế việc giáo dục Thẩm Minh Vũ đổi thành anh cả.
Thẩm Minh Vũ đời này người sợ nhất không phải là cha mẹ mà là anh cả.
Năm ngoái, Thẩm Minh Vũ không biết từ khi nào mà dụ dỗ được con gái của đối tác, cuối cùng trêu ghẹo sao lại khiến cô gái người ta tự sát vì tình. Nghe nói lần đó anh cả Thẩm thiếu chút nữa đã đánh gãy chân Thẩm Minh Vũ. Từ đó mỗi khi chơi gái Thẩm Minh Vũ chỉ có thể lén lén lút lút, sợ anh cả phát hiện lại đánh hắn ta một trận.
"Thật ra anh hai Thậm ngoại trừ mê chơi thì không có mặt nào xấu. Anh ấy làm ăn kinh doanh rất giỏi", Phong Thiên Dương thức thời giữ mặt mũi thay cho Thẩm Minh Vũ, sau đó tiếp tục nói, "Hôm qua, anh cả Thẩm làm một buổi tiệc sinh nhật cho con gái bảo bối. Buổi tiệc đó có mời những người bạn thân thiết của nhà họ Thẩm tham gia. Kết quả có một cô gái không biết từ đâu ra xông vào..."
Nói đến đây, Phong Thiên Dương liền ngăn không được mà cười lên, "Ai da mọi người không biết đâu. Hôm qua khi anh hai Thẩm thấy cô gái kia mặt tái méc."
Thẩm Minh Vũ đi qua ngàn bụi hoa, hắn ta luôn tự cho rằng mình tiêu sái, không ngờ cũng có ngày bị nghiệp quật đau như vậy.
"Nghe nói cô gái kia là sinh viên đại học năm cuối, học rất giỏi. Lúc trước vô tình gặp anh hai Thẩm, sau đó hai người nhanh chóng yêu đương cuồng nhiệt. Đáng tiếc không đến một tháng đã bị anh Thẩm quăng cho một số tiền làm phí chia tay."
Thẩm Minh Vũ là một kẻ trăng hoa, dù hai người yêu đương được một tháng nhưng thật ra tên hắn ta là gì cô gái kia còn không biết. Vì thế sau này khi chia tay, Thẩm Minh Vũ mất dạng, muốn tìm cũng tìm không thấy.
Vốn dĩ chuyện này chỉ vậy là kết thúc, ai biết cô gái này lại tìm được Thẩm Minh Vũ, không những tìm được còn mò đến buổi tiệc tối nhà Thẩm gia. Vừa thấy Thẩm Minh Vũ, cô gái kia liền kêu, "Tên cặn bã."
Vậy nên ngày đó, mấy chục người tại buổi tiệc đều được xem một kịch phẩm Trần Thế Mỹ* đầy xuất sắc.
*Trần Thế Mỹ: https://www.google.com/search?q=trần+thế+mỹ&ie=UTF-8&oe=UTF-8&hl=vi-vn&client=safari
Nghe nói ngày đó, mặt anh cả Thẩm đen như mặt Bao Công.
Lừa gạt tình cảm đơn thuần của cô gái nhỏ, bây giờ bị người ta tìm tới cửa. Thẩm Minh Vũ lần trước chỉ mới suýt gãy chân, lần này nói không chừng thật sự bị đánh gãy thật.
Phong Thiên Dương "chậc chậc" hai tiếng, "Cô gái kia cũng thật lợi hại. Những lần trước, anh hai Thẩm ra ngoài dụ dỗ con gái nhà người ta đều không bị gì. Riêng lần này bị vấp một cú đau đớn như vậy."
Đáng lắm!
Đường Đường nghe xong cảm thấy sảng khoái cả người.
Hôm đó khi ăn cơm, cô thật sự không nghĩ đến tên Thẩm Minh Vũ đó dám dùng mũi giày cọ chân cô. Giờ nghĩ lại, Đường Đường nổi da gà khắp người.
Nếu không phải lúc đó trên bàn còn có người, Thẩm Minh Vũ lại có quan hệ không tệ với Minh Thiếu Diễm thì cô nhất định sẽ tìm đến đồn cảnh sát tố cáo hắn ta tội quấy rối.
Đúng là thứ không biết xấu hổ.
- --
Mà lúc này, tình huống của Thẩm Minh Vũ đúng là thảm.
Cô gái kia là khi hắn ta về trường tìm thầy vô tình gặp được. Lúc lái xe ngang qua, thấy bên dưới bóng cây là cô gái thanh tú mặc chiếc váy trắng, Thẩm Minh Vũ liền vòng xe trở lại.
Cô gái nhỏ dịu dàng thùy mị, chưa từng nói lớn tiếng câu nào, ai ngờ cô ấy quyết liệt như vậy!
Thẩm gia có một cây roi ngựa, là do trước đây cha Thẩm dùng để đánh anh cả Thẩm. Nhưng anh cả Thẩm ngoan ngoãn, cây roi đó sử dụng được vài lần đã trở nên vô dụng, ngược lại nó biến thành vũ khí để anh cả Thẩm đánh Thẩm Minh Vũ.
Anh cả Thẩm lần này ra tay còn tàn nhẫn hơn lần trước. Cuối cùng vẫn là vợ anh Thẩm nhìn không được mà ngăn cản. Nhưng việc như vậy xảy ra, sắp tới e là Thẩm Minh Vũ đến cửa cũng không thể lại gần.
Đối với Thẩm Minh Vũ không ra được khỏi nhà không phải chuyện thảm nhất. Chuyện thảm nhất chính là, sau hôm đó khi Thẩm Minh Vũ đang "Ốm đau trên giường" anh cả Thẩm nhờ vợ bắt đầu tìm vợ cho Thẩm Minh Vũ.
Theo lời của anh cả Thẩm, lấy tích cách này của Thẩm Minh Vũ thì chỉ có kết hôn mới có thể an phận. Vậy nên người chị dâu Thẩm tìm nhất định phải có tích cách đanh đá, có thể chế ngự được Thẩm Minh Vũ.
Thẩm Minh Vũ nghe tới đây mới luống cuồng, còn chị dâu Thẩm ngược lại rất tán đồng. Không bao lâu, trước mắt hắn ta xuất hiện rất nhiều hình cô gái, nhìn đám thiên kim trong hình, Thẩm Minh Vũ thật muốn khóc.
Chị dâu Thẩm tận tình khuyên bảo Thẩm Minh Vũ, nói kết hôn thật ra là một chuyện hết sức hạnh phúc. Đáng tiếc Thẩm Minh Vũ thật sự một chút cũng không muốn nghe, cuối cùng bị ép đến nóng này liền nghĩ đến Đường Đường.
Còn nói Đường Đường chính là người hắn ta cảm thấy hứng thú nhất gần đây, hơn nữa Đường Đường còn là thiên kim Minh gia. Nếu bắt buộc phải kết hôn vậy nhất định phải tìm người xinh đẹp nhất.
Chị dâu Thẩm rất kinh ngạc lập tức bàn chuyện này với ông xã.
Anh cả Thẩm biết Đường Đường, trước đây khi gặp Minh Thiếu Diễm, lúc hai người nói chuyện phiếm có vô tình nhắc đến Đường Đường. Minh Thiếu Diễm đối với cô cháu gái này khen không dứt miệng.

Có thể được Minh Thiếu Diễm khen ngợi như vậy, anh cả Thẩm hoàn toàn tin vào nhân hạnh của Đường Đường. Nhưng là sau khi nghe ngóng anh phát hiện cô gái nhỏ người ta chỉ mới mười tám tuổi.
Anh cả Thẩm lập tức cảm thấy tên tiểu tử Thẩm Minh Vũ này đang lừa anh hòng kéo dài thời gian.
Nhưng bà xã đem ảnh chụp Đường Đường cho anh xem, anh cả Thẩm lại cảm thấy chuyện này không chừng là thật. Cô gái nhỏ này lớn lên đúng là quá xinh đẹp.
Tuy em trai trong nhà không biết cố gắng nhưng rốt cuộc cũng là em trai ruột, anh cả Thẩm vẫn vác mặt gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm. Kết quả Minh Thiếu Diễm hoàn toàn không suy nghĩ đã từ chối.
Ngữ điệu của Minh Thiếu Diễm căn bản không chừa đường sống cho người ta, cuối cùng quăng một câu phá hỏng ý nghĩ của anh cả Thẩm.
Minh Thiếu Diễm nói, Thẩm Minh Vũ muốn làm cháu rể của hắn không phải là không được, nhưng nếu sau này hắn phát hiện Thẩm Minh Vũ làm chuyện gì có lỗi với cháu gái nhà mình...
Minh Thiếu Diễm còn chưa nói xong, anh cả Thẩm đã chặt đứt ý tưởng này.
Quen Minh Thiếu Diễm nhiều năm như vậy, tính cách của Minh Thiếu Diễm thế nào anh đều rõ. Nếu Thẩm Minh Vũ thật sự làm chuyện gì có lỗi thì lấy thủ đoạn của Minh Thiếu Diễm, anh thật sự không dám nghĩ. Mà đối với người em trai này, anh cả Thẩm đúng là một chút tự tin cũng không có.
Bên phía Minh Thiếu Diễm bị xấu mặt, anh cả Thẩm càng tức giận, trực tiếp bảo chị dâu Thẩm chuyển lời với Thẩm Minh Vũ chuyện này tuyệt đối không được.
Vì sao chứ? Thẩm Minh Vũ trái lo phải nghĩ cũng nghĩ không ra. Lần này hắn ta không phải chơi chơi mà là thật sự muốn kết hôn, không lẽ Minh Thiếu Diễm đến mặt mũi cũng không cho sao?
Thẩm Minh Vũ nhịn không được gọi cho Minh Thiếu Diễm. Minh Thiếu Diễm đang bận nên Jason nhận điện thoại.
Mặt Jason không cảm xúc, miệng trả lời lạnh như băng, "Minh đổng kêu tôi hỏi Thẩm thiếu một câu. Ngày đó ở dưới bàn còn chưa đủ lẳng lơ hay sao?"
Thẩm Minh Vũ:......
??????
ĐM!
Thẩm Minh Vũ cả kinh từ trên giường nhảy lên, Minh Thiếu Diễm làm sao mà biết được?
Trong nháy mắt, đột nhiên Thẩm Minh Vũ nghĩ thông rất nhiều chuyện.
Hắn ta đã thắc mắc từ lâu, cô gái kia làm sao có thể tìm được hắn ta, còn có thể vào buổi tiệc nhà bọn họ. Thì ra tất cả đều có người ở sau lưng dẫn đường?
Mà người này, chính là Minh Thiếu Diễm.
Thẩm Minh Vũ hoang mang ngồi trên giường. Một hồi lâu, điện thoại trên giường vang lên, Thẩm Minh Vũ nhìn xuống thấy tên anh cả, hắn ta ngơ ngác nhận điện thoại. Anh cả Thẩm lúc này đã hết giận, cũng không mắng hắn Thẩm Minh Vũ, "Cô gái nhà Minh gia kia không được, Minh Thiếu Diễm rất bênh vực người bên cạnh. Em sau này nếu quản bản thân không được đến lúc đó Minh Thiếu Diễm có dạy dỗ em anh cũng không bảo vệ được."
Nói chi đến lúc đó, bây giờ đã dạy dỗ xong rồi.
Hơn nữa ý đồ còn cao thâm hơn, mượn tay anh để dạy dỗ.
Thẩm Minh Vũ ủy khuất nghĩ nhưng không có can đảm tố khổ với anh cả Thẩm, ỉu xìu đáp một tiếng rồi ngắt điện thoại.
Anh cả Thẩm ở đầu dây điện thoại bên kia ngược lại hơi kinh ngạc. Xem ra em trai đúng là rất thích đứa trẻ nhà Minh gia kia, nếu không hay là...
Thôi vậy, Minh Thiếu Diễm quả thật không thể trêu vào.
Vì thế dưới tình huống Đường Đường cái gì cũng không biết, một hộ gia đình còn chưa bắt đầu thận cận được đã yên lặng rút lui.
Minh Thiếu Diễm ngầm xử lý những việc phát sinh. Khi về đến nhà Đường Đường còn nhắc về Thẩm Minh Vũ với hắn.
"Chú nhỏ, cháu nghe bạn học nói gần đây hình như Thẩm Minh Vũ đã xảy ra chuyện gì đó?
"Ừ", Minh Thiếu Diễm mặt không đổi sắc đọc sách, "Chú cũng không rõ lắm."
Đường Đường hoàn toàn không hoài nghi.
Có điều Đường Đường cũng không có thời gian nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ đã là tháng năm, tháng sau là thi đại học, thời gian mỗi ngày của cô đều dồn cho việc học, thời gian giải trí duy nhất đại khái chỉ có thể cùng dì Trình và Minh Thiếu Diễm xem "Lữ hành hoa lộ".
"Lữ hành hoa lộ" đã phát sóng đến tập thứ sáu, nhân khí Đường Đường vẫn luôn ổn định tăng lên. Gần đây người hâm mộ cô càng ngày càng nhiều, trên Weibo liên tục có những bình luận thúc giục đăng Weibo.
Đường Đường nghĩ hơn nửa ngày cũng không biết nên đăng cái gì. Đến khi cô nói chuyện phiếm với Mễ Việt, đột nhiên lướt lại tin nhắn lúc trước. Nhìn bình luận đau khổ, Đường Đường đã biết nên đăng cái gì rồi.
Đường Đường đăng lên mấy ảnh chụp màn hình, là đoạn tin nhắn từ lúc Mễ Việt bắt đầu ủy khuất rưng rưng muốn khóc, đến lúc nước mắt rơi, cuối cùng là khóc loạn, càng khóc càng thảm.
Kết quả chờ khi đăng Weibo, các fans càng xem càng buồn cười.
Fans couple vừa ăn đường vừa cười to, tuy cảm giác vẫn rất ngọt nhưng hai phong cách này không hiểu vì sao lúc nào cũng buồn cười như vậy. Đây quả thật là một couple lạ trong vạn couple mà.
Mễ Việt chia sẻ Weibo của Đường Đường, làm vẻ mặt ủy khuất nói Đường Đường ăn hiếp cậu. Hai người, người tung kẻ hứng, nắm tay nhau đưa lên hot search.
Lúc ấy Đái Na đang bận chuyện với Bách Thần, nhìn thấy Weibo này cô còn cười một hồi. Sau đó quay đầu nói với Bách Thần, "Đường Đường đúng là biết suy nghĩ, tự làm hot bản thân. Xem ra đỡ phải tốn tiền rồi."
Bách Thần cũng lướt thấy tương tác giữa Mễ Việt và Đường Đường, trong lòng nổi lên sự chua chát khó hiểu.
Nhớ trước đây, anh và Đường Đường cũng là một couple, sau này khi tham gia "Lữ hành hoa lộ" còn định phát triển thành tình tay ba. Kết quả hiện tại Đường Đường hoàn toàn chạy theo người khác. Bây giờ nếu nhắc tới Đường Đường, ai còn nhớ cô đã từng thích một người tên Bách Thần.
Nghĩ nghĩ, Bách Thần đột nhiên có chút tức giận.
Lúc trước Mễ Việt không phải nói Đường Đường có bạn trai sao. Đường Đường cũng đã có bạn trai sao công ty còn để cô và Mễ Việt làm một couple?
Còn có Mễ Việt, ban đầu thì kêu anh cách xa Đường Đường một chút, kết quả bây giờ cậu ta lại cùng Đường Đường rải đường cho dân chúng?
Bách Thần càng nghĩ càng buồn bực, cuối cùng thật sự nhịn không được mà lấy điện thoại ra. Vốn nghĩ muốn gửi tin nhắn cho Đường Đường, nhưng khi nhìn số điện thoại của cô đột nhiên anh lại không dám. Cuối cùng đành phải ấn mở Wechat của Mễ Việt.
[ Cậu không sợ bạn trai Đường Đường sẽ dạy dỗ cậu? ]
Mễ Việt nhìn tin nhắn này nhất thời không hiểu.
[ Bạn trai gì? ]
Gân xanh trên trán Bách Thần nảy lên, không phải lúc trước cậu nói Đường Đường có đối tượng mới sao?
[ À à à ], Mễ Việt nhớ ra. Có lẽ là cảm thấy phiền phức nên cậu vui tươi hớn hở gửi một đoạn ghi âm cho Bách Thần.
"Chuyện này là hiểu lầm thôi, Đường Đường không có bạn trai. Trước đây em thấy cô ấy mỗi ngày đều gọi điện thoại nên đã hỏi cô ấy rồi, Đường Đường nói cô ấy gọi cho chú nhỏ. Chú nhỏ cô ấy là ông chủ của anh, chính là người cực đẹp trai, cực có khí thế kia ấy..."
Bách Thần:......
Đây là hiểu lầm.
Nếu bây giờ Mễ Việt đứng trước mặt, Bách Thần thật sự hận không thể bóp chết cậu.
Cậu mẹ nó vì sao không nói sớm?
Anh thật sự luôn cho rằng Đường Đường đã có bạn trai.
Hiện giờ Đường Đường không có bạn trai, vậy có phải...
Có phải cái gì chứ?
Đột nhiên Bách Thần giật mình.
Lúc này Bách Thần mới ý thức được, dù Đường Đường có bạn trai hay không dường như chuyện đó đều không có quan hệ gì với anh.
Đừng nói có quan hệ, anh đến số Wechat Đường Đường cũng không có.
Bách Thần bỏ điện thoại xuống, ngây ngốc nhìn Đái Na mà lâm vào hoài nghi.
Anh, người được xưng là tiểu thiên vương, sao lại biến thành kẻ bi thảm như thế này?

back top