Xuyên Thời Không Tu La Chi Nữ

Chương 108: Mặt khác của Minh Sát 1

“Giết cho ta !” Tôi trầm giọng hạ lệnh, tiếp theo, là một tiếng kêu kinh thiên động địa của chúng nhân Ma giáo ! Tôi bay lên đứng trên cây, lạnh lùng nhìn đám người bên dưới chém giết.

 

“Giết ! Giết !”

 

Đúng lúc này, phía sau lại truyền đến một âm thanh cực lớn ! Kèm theo một tiếng thét thảm thiết !

 

Mọi người đều kinh ngạc nhìn về hướng đó, tôi cũng nghi ngờ quay đầu lại---

 

Cát bụi mịt mù, một đám binh sĩ ngã xuống đất không ngừng lăn lộn, kêu thét ! Máu tươi khắp nơi ! Đứng giữa chúng là một nam tử, hồng y phiêu diêu, tóc đen tung bay, đập vào trong mắt, là một dung nhan tuấn mỹ tựa thần tiên !

 

Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn đám người chém giết lẫn nhau, trời đất như lặng yên trong thời khắc này ! Mọi người đều nhìn, quên mất kiếm trong tay, chỉ là ngây ngốc đứng nhìn nam tử tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện này !

 

Toàn thân hắn phát ra khí tức lạnh lẽo và chết chóc, ngón tay thon dài có lực nắm chặt một thanh bảo kiếm thế gian hiếm có ! Bảo thạch màu lam trên kiếm phản chiếu màu máu tươi, lấp đầy đất trời ! Mũi kiếm rỉ máu, rơi xuống đất, tôn lên hồng y phiêu dật và đôi mắt đỏ tươi của hắn.

 

Khí tức mê hoặc lòng người, khiến người ta sợ hãi ánh mắt khát máu đó !

 

Ánh mắt này…Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn tôi bạch y tung bay ngồi trên cành cây.

 

“Đều đi chết cho ta !” Hồng y nam tử mở miệng, thanh âm lạnh lẽo cực điểm ! Kèm theo âm thanh đó, là ngân kiếm nhanh chóng vung lên !

 

Cho đến khi tiếng thét truyền đến, mọi người mới hoàn hồn trở lại, đây là một chiến trường thảm khốc !

 

Tôi nheo đôi mắt đỏ như máu, ngồi trên cây nhìn động tác của hắn.

 

Mỗi cú xoay người, mỗi lần vung kiếm, toàn thân đều tỏa ra khí chất chí tôn cao ngạo !

 

Mỗi lần Huyền Minh kiếm quét qua, đều mang theo nội lực nhanh chóng tạo ra sự sợ hãi cho một đám người ! Cát bụi và máu tươi tung tóe, lại không hề bắn lên hồng y của hắn ! Đây là Huyền Minh kếm sao ? Vì sao khi vào tay hắn, lại có thể lợi hại như vậy ! Tôi quan sát cử động của mũi kiếm, dường như có thể khẳng định, đây không phải là kiếm pháp “Quỷ” kì dị mà tôi sử dụng ! Đây là Huyền Minh kiếm pháp ! Huyền Minh kiếm pháp mà tôi đã dùng ba năm !

 

Từ khi nào mà Huyền Minh kiếm pháp có thể dử dụng có uy lực như vậy, khiến người ta kinh hồn khiếp đảm như vậy ?

 

Tôi không ngừng kinh ngạc.

 

Đây là Minh Sát trong quá khứ sao ?

 

Trong kí ức của tôi chưa từng xuất hiện Minh Sát như vậy, lạnh giá, nguy hiểm, mang theo tà ác như vậy.

 

Thậm chí cả đôi mắt đỏ như máu kia, đã trở nên tươi đẹp như vậy, tươi đẹp giống như đang nhỏ máu vậy.

 

Hắn nhẹ nhàng uyển chuyển vung Huyền Minh kiếm, nội lực mạnh mẽ đánh đám người bay vào không trung, sau đó nặng nề lao xuống đất ! Máu tươi bắn khắp nơi !

 

Giống như tất cả những tiếng kêu thảm thiết đều không liên quan tới hắn ! Hắn giống như đứng ngoài tất cả, hắn là người đã tạo ra chết chóc ! Máu tanh nồng nặc ! Đáng sợ vô cùng ! Khiến người ta lạnh đến thấu xương !

 

Tôi không dám tin nhìn hắn, hắn lạnh lùng ! Bên tai đột nhiên vang lên những lời Hà Lẫm đã nói với tôi !

 

“Minh Sát ? Dĩ nhiên là rất quen thuộc. Hắn lúc đó là người đồ đệ mà Linh Tuất Kiệt coi trọng nhất. Tuổi còn nhỏ, lại có căn cơ trời sinh. Ngộ tính cũng rất cao. Linh Tuất Kiệt thường nói sau này sẽ truyền chức Giáo chủ cho hắn. Nhưng sau đó, Giáo chủ bị giết chết, hắn cũng biệt tích. Qua vài năm, hắn phạm vào huyết án trên giang hồ, thủ pháp giống với Giáo chủ, còn có phần hơn người” Hà Lẫm nói, “Không bao lâu sau, hắn lại đến Giang Bắc, Vũ Văn Thích của Hoài An Môn muốn giết hắn, cho nên hắm đã tạo ra trận Đại chiến Giang Hoài chấn động võ lâm”

 

“Còn ác hơn ta sao ?” Tôi lạnh nhạt cười.

 

Hà Lẫm run lên, “Thủ đoạn ác hơn so với Giáo chủ trước đây. Sau khi Giáo chủ thành quỷ thì tương đương…”

 

Đây là ý gì ? Hà Lẫm là nói hắn giống như vậy sao ?

 

Nhưng, tôi còn nhớ hắn cười với tôi, từng rất ôn nhu. Minh Sát từ lúc nào trở nên cuồng sát như vậy ? Nếu nói Mộ Thiên Vẫn tôi là ma quỷ, là Tu La, là kẻ tàn ác người người đều sợ, vậy Minh Sát tuyệt đối không thua gì tôi !

 

Chỉ dựa vào mấy chiêu thức của hắn như vậy, phóng mắt nhìn, binh sĩ chết đi đã nằm thành một bãi lớn ! Máu tươi chảy liên tục, lưu lại ở mỗi bước chân hắn đi. Mái tóc đen dài của hắn tung bay như thác nước, móng tay cũng giống như khi tôi nhìn thấy hắn ở Mộ Dung Sơn trang, là màu đỏ tươi.

 

Tôi không khó để nghĩ ra, Giang Hoài Đại chiến mười một năm trước, Giang Hoài Đại chiến mà hiện nay nhân sĩ giang hồ vẫn không dám nhắc tới, Giang Hoài Đại chiến mà ngay cả Hà Lẫm là người trong Ma giáo khi nhắc đến cũng kinh hồn khiếp đảm, bi thảm đến thế nào, khiến người ta sợ hãi đến thế nào ! Cho dù đã trôi qua mười một năm, tất cả mọi người đều không quên được !

 

Minh Sát, thiếu niên Minh Sát đã tạo ra ác mộng như vậy, vậy còn hiện tại ?

 

Tôi lại nhìn hắn, hắn lạnh lùng điềm đạm.

 

Minh Sát như vậy…Đồng tử tôi co lại, rút ra một kết luận : Minh Sát mà tôi chưa từng gặp qua này, võ công tuyệt đối không thua Mộ Thiên Vẫn tôi ! Thậm chí, nếu tôi dùng “Quỷ” để đánh với Huyền Minh kiếm pháp của hắn, tôi không có cách nào nắm chắc phần thắng !

back top