Đạo mật chỉ theo chỉ thị tức tốc lên đường, nhóm quan binh ngày đêm không nghỉ một đường hướng huyện Vĩnh Thanh mà đi đến.
Gần nửa tháng sau, thôn Vĩnh Đông một trận ầm ĩ, từ sáng sớm một nhóm quan binh đã kéo đến, người dẫn đường không ai khác chính là Trịnh Tân An, thẳng hướng về phía biệt viện Thần Mộc.
"Nhà Hạ Thần làm sao vậy? Quan binh đến làm gì?"
"Có phải hắn phạm pháp gì hay không?"
"Hắn thì làm gì phạm pháp nhỉ? Chẳng lẽ buôn bán trà rượu cũng phạm pháp?"
"Huyện lệnh đại nhân cũng đi cùng, vẻ mặt không được tốt lắm"
"Nghe nói lần trước huyện lệnh trưng binh, hay là hắn không tham gia bị triều đình phát hiện?"
"Hắn giàu có như vậy, không tham gia thì chỉ cần nộp hai mươi lượng là xong"
"À, bên Hạ gia không có bạc nộp, Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình bị áp chế đưa đi rồi"
"Hừ, bọn họ cũng có ngày này sao?"
"Đại nhân, đây là?" Hạ Thần đang dạy võ cho hai hài tử của hắn thì Trịnh Tân An kéo theo một nhóm quan binh đi vào
"Hạ Thần tiếp chỉ" Người đứng đầu nhóm quan binh lên tiếng
Trịnh Tân An ra hiệu cho cả nhà hắn quỳ xuống, kể cả những người làm cũng tập trung lại quỳ phía sau
"Miêu Cương có động cần người, nhận thấy Hạ Thần có khả năng, truyền nhập kinh" Người này đọc xong mật chỉ liền nhìn Hạ Thần
"Mau lĩnh chỉ" Trịnh Tân An nhắc nhở
"Thảo dân lĩnh chỉ" Hạ Thần nói xong đưa tay nhận mật chỉ, thực ra nó cũng chỉ là một phong thư, bởi vì Tề Lãng không muốn quá nhiều người biết, nếu Hạ Thần không được như những người kia nói thì cũng chẳng ai biết để chê cười, còn nếu hắn thật sự tài giỏi thì có lẽ đây là tuyệt chiêu cuối cùng hắn dành tặng người kia đi.
Hạ Thần mời nhóm quan binh ở lại nhà tiếp đãi, đợi hắn thu dọn xong sẽ lập tức theo họ nhập kinh.
Hơn nữa tháng đi đường liên tục Kinh thành lần nữa lại xuất hiện trước mắt, Hạ Thần để tức phụ hài tử hắn trong không gian để họ không vì hành trình gấp gáp mà mệt mỏi, hắn còn đang suy nghĩ nên gia nhập quân ngũ như thế nào thì lại nhận được ý chỉ nhập kinh, hắn đã nghĩ đến khi gặp vị cao cao tại thượng kia, cho dù có thật phải ra chiến trường hắn cũng phải mang gia đình hắn theo.
Thời đại này người đi đánh trận phải để gia quyến ở lại kinh thành làm con tin, nhưng đánh trận không phải ngày một ngày hai, hắn không muốn xa gia đình hắn quá lâu, cho dù thế nào hắn quyết không nhân nhượng, cùng lắm thì hắn đem tức phụ hài tử hắn đặt vào không gian như vậy liền an tâm.
Sau khi đến kinh thành, nhà Hạ Thần được sắp xếp ở một viện trước chờ nhập cung, phân phó nhóm Tưởng Tùng vẫn phải luyện tập không được lười biến, Hạ Thần lại mang tấm bản đồ ra xem.
"Phu quân" Triệu Tiểu Mộc đầy lo lắng gọi một tiếng
"Không sao? Dù thế nào cả nhà chúng ta cũng sẽ ở cùng nhau" Hạ Thần kéo y ôm vào lòng, hôn lên trán y một cái nói
Hắn biết y lo lắng chuyện gì, nhưng nếu muốn bảo vệ những người thân thuộc chỉ còn cách ra tay giúp sức, tuy hắn không dám chắc phần thắng, nhưng thêm một chút sức lực vẫn hơn, với cả, hắn có vũ khí từ hiện đại, súng, thuốc nổ,... phần thắng cũng nắm chắc hơn một phần, còn hơn là ngồi ở nhà chờ đợi thái bình.
"Lão cha, con cũng có thể giúp người đánh người xấu" Dao Dao giơ tay cổ vũ
"Kỳ nhi cũng muốn muốn" Thiên Kỳ chu chu cái miệng nhỏ làm theo động tác của ca nó
"Được. Giỏi lắm, không hổ là con ta" Hạ Thần đưa hai tay xoa xoa đầu hai đứa
Ngày hôm sau, cả nhà hắn bị triệu nhập cung, Tề Lãng ngồi trong thư phòng chờ mà tim đập liên hồi, hắn có nên nói với quân hậu rằng người hôm nay hắn gặp có tên Hạ Thần hay không? Không nói nếu để quân hậu phát hiện, hắn nhất định sẽ ăn khổ, còn nói, nếu là cùng một người hắn phải làm thế nào?
"Trác công công, ta có nên cho quân hậu biết hay không?" Tề Lãng gấp gáp hỏi
"Hoàng thượng, người bình tĩnh một chút" Trác công công chỉ có thể lên tiếng khuyên giải
Người đã đi đưa tin nãy giờ, chắc cũng đã đến, ông vừa nói xong thì bên ngoài có tiếng Lưu công công "Hoàng thượng, Hạ Thần đã đến"
Tề Lãng bàn tay siết chặt, hít một hơi rồi thở ra nói "Cho vào"
Cả nhà Hạ Thần đi vào trong, quỳ xuống hô một tiếng "Thảo dân tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế"
Hạ Thần thật sự không muốn quỳ, nhưng nhập gia tùy tục, đây là chế độ quân quyền, hắn không muốn cũng phải làm theo, Trịnh Tân An có thể cứng rắn, nhưng người trước mặt lại đứng đầu một nước, một mình hắn không sao nhưng không thể liên lụy tới gia đình hắn, mà lời này lúc nãy cũng là một công công dẫn đường dạy bọn họ.
"Đứng lên cả đi" Tề Lãng lên tiếng
Cả nhà Hạ Thần đứng lên nhưng cũng không ngẩn đầu, vừa nãy công công kia có căn dặn, không được cho phép thì không được nhìn, Dao Dao và Thiên Kỳ rất ngoan ngoãn mà đứng bên cạnh hai người.
"Ngẩng đầu lên" Tề Lãng lại lần nữa nói, không biết những người này còn nhận ra hắn
Hạ Thần nghe giọng nói có chút quen tai, ngẩng đầu lên nhìn một lúc mới nhớ đến người trong tửu lâu đi cùng Đông Sương, tên Tề Hiên thì phải.
Tề Lãng lại lần nữa đánh giá, nhưng thế nào hắn cũng không nhìn ra người trước mặt hắn có võ công, những người kia đang đùa hắn sao?
"Hạ Thần, ngươi còn nhớ ta?" Tề Lãng đứng lên đi đến gần nói
"Thảo dân hình như đã gặp qua một người gần giống như hoàng thượng, nhưng là ba năm về trước" Hạ Thần chắp tay cung kính nói, nếu không phải vì gia đình hắn, cũng đừng mong hắn hạ mình
"Tiểu tử, còn nhớ ta hay không?" Tề Lãng lại nhìn Dao Dao hỏi
Nó nhíu mày suy nghĩ một chút liền nói "Ngài là người đi cùng Đông bá bá"
"Ha ha, trí nhớ rất tốt" Tề Lãng đưa tay xoa đầu nó cười nói
Hài tử này chắc cũng chạc tuổi nhi tử hắn đi, còn nhớ lần đầu gặp mặt, nó đã nói với cha nó hắn không thích y, mà trí nhớ nó cũng thật tốt, lần gặp mặt đó đến giờ cũng đã ba năm rồi đi.
Gần nửa tháng sau, thôn Vĩnh Đông một trận ầm ĩ, từ sáng sớm một nhóm quan binh đã kéo đến, người dẫn đường không ai khác chính là Trịnh Tân An, thẳng hướng về phía biệt viện Thần Mộc.
"Nhà Hạ Thần làm sao vậy? Quan binh đến làm gì?"
"Có phải hắn phạm pháp gì hay không?"
"Hắn thì làm gì phạm pháp nhỉ? Chẳng lẽ buôn bán trà rượu cũng phạm pháp?"
"Huyện lệnh đại nhân cũng đi cùng, vẻ mặt không được tốt lắm"
"Nghe nói lần trước huyện lệnh trưng binh, hay là hắn không tham gia bị triều đình phát hiện?"
"Hắn giàu có như vậy, không tham gia thì chỉ cần nộp hai mươi lượng là xong"
"À, bên Hạ gia không có bạc nộp, Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình bị áp chế đưa đi rồi"
"Hừ, bọn họ cũng có ngày này sao?"
"Đại nhân, đây là?" Hạ Thần đang dạy võ cho hai hài tử của hắn thì Trịnh Tân An kéo theo một nhóm quan binh đi vào
"Hạ Thần tiếp chỉ" Người đứng đầu nhóm quan binh lên tiếng
Trịnh Tân An ra hiệu cho cả nhà hắn quỳ xuống, kể cả những người làm cũng tập trung lại quỳ phía sau
"Miêu Cương có động cần người, nhận thấy Hạ Thần có khả năng, truyền nhập kinh" Người này đọc xong mật chỉ liền nhìn Hạ Thần
"Mau lĩnh chỉ" Trịnh Tân An nhắc nhở
"Thảo dân lĩnh chỉ" Hạ Thần nói xong đưa tay nhận mật chỉ, thực ra nó cũng chỉ là một phong thư, bởi vì Tề Lãng không muốn quá nhiều người biết, nếu Hạ Thần không được như những người kia nói thì cũng chẳng ai biết để chê cười, còn nếu hắn thật sự tài giỏi thì có lẽ đây là tuyệt chiêu cuối cùng hắn dành tặng người kia đi.
Hạ Thần mời nhóm quan binh ở lại nhà tiếp đãi, đợi hắn thu dọn xong sẽ lập tức theo họ nhập kinh.
Hơn nữa tháng đi đường liên tục Kinh thành lần nữa lại xuất hiện trước mắt, Hạ Thần để tức phụ hài tử hắn trong không gian để họ không vì hành trình gấp gáp mà mệt mỏi, hắn còn đang suy nghĩ nên gia nhập quân ngũ như thế nào thì lại nhận được ý chỉ nhập kinh, hắn đã nghĩ đến khi gặp vị cao cao tại thượng kia, cho dù có thật phải ra chiến trường hắn cũng phải mang gia đình hắn theo.
Thời đại này người đi đánh trận phải để gia quyến ở lại kinh thành làm con tin, nhưng đánh trận không phải ngày một ngày hai, hắn không muốn xa gia đình hắn quá lâu, cho dù thế nào hắn quyết không nhân nhượng, cùng lắm thì hắn đem tức phụ hài tử hắn đặt vào không gian như vậy liền an tâm.
Sau khi đến kinh thành, nhà Hạ Thần được sắp xếp ở một viện trước chờ nhập cung, phân phó nhóm Tưởng Tùng vẫn phải luyện tập không được lười biến, Hạ Thần lại mang tấm bản đồ ra xem.
"Phu quân" Triệu Tiểu Mộc đầy lo lắng gọi một tiếng
"Không sao? Dù thế nào cả nhà chúng ta cũng sẽ ở cùng nhau" Hạ Thần kéo y ôm vào lòng, hôn lên trán y một cái nói
Hắn biết y lo lắng chuyện gì, nhưng nếu muốn bảo vệ những người thân thuộc chỉ còn cách ra tay giúp sức, tuy hắn không dám chắc phần thắng, nhưng thêm một chút sức lực vẫn hơn, với cả, hắn có vũ khí từ hiện đại, súng, thuốc nổ,... phần thắng cũng nắm chắc hơn một phần, còn hơn là ngồi ở nhà chờ đợi thái bình.
"Lão cha, con cũng có thể giúp người đánh người xấu" Dao Dao giơ tay cổ vũ
"Kỳ nhi cũng muốn muốn" Thiên Kỳ chu chu cái miệng nhỏ làm theo động tác của ca nó
"Được. Giỏi lắm, không hổ là con ta" Hạ Thần đưa hai tay xoa xoa đầu hai đứa
Ngày hôm sau, cả nhà hắn bị triệu nhập cung, Tề Lãng ngồi trong thư phòng chờ mà tim đập liên hồi, hắn có nên nói với quân hậu rằng người hôm nay hắn gặp có tên Hạ Thần hay không? Không nói nếu để quân hậu phát hiện, hắn nhất định sẽ ăn khổ, còn nói, nếu là cùng một người hắn phải làm thế nào?
"Trác công công, ta có nên cho quân hậu biết hay không?" Tề Lãng gấp gáp hỏi
"Hoàng thượng, người bình tĩnh một chút" Trác công công chỉ có thể lên tiếng khuyên giải
Người đã đi đưa tin nãy giờ, chắc cũng đã đến, ông vừa nói xong thì bên ngoài có tiếng Lưu công công "Hoàng thượng, Hạ Thần đã đến"
Tề Lãng bàn tay siết chặt, hít một hơi rồi thở ra nói "Cho vào"
Cả nhà Hạ Thần đi vào trong, quỳ xuống hô một tiếng "Thảo dân tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế"
Hạ Thần thật sự không muốn quỳ, nhưng nhập gia tùy tục, đây là chế độ quân quyền, hắn không muốn cũng phải làm theo, Trịnh Tân An có thể cứng rắn, nhưng người trước mặt lại đứng đầu một nước, một mình hắn không sao nhưng không thể liên lụy tới gia đình hắn, mà lời này lúc nãy cũng là một công công dẫn đường dạy bọn họ.
"Đứng lên cả đi" Tề Lãng lên tiếng
Cả nhà Hạ Thần đứng lên nhưng cũng không ngẩn đầu, vừa nãy công công kia có căn dặn, không được cho phép thì không được nhìn, Dao Dao và Thiên Kỳ rất ngoan ngoãn mà đứng bên cạnh hai người.
"Ngẩng đầu lên" Tề Lãng lại lần nữa nói, không biết những người này còn nhận ra hắn
Hạ Thần nghe giọng nói có chút quen tai, ngẩng đầu lên nhìn một lúc mới nhớ đến người trong tửu lâu đi cùng Đông Sương, tên Tề Hiên thì phải.
Tề Lãng lại lần nữa đánh giá, nhưng thế nào hắn cũng không nhìn ra người trước mặt hắn có võ công, những người kia đang đùa hắn sao?
"Hạ Thần, ngươi còn nhớ ta?" Tề Lãng đứng lên đi đến gần nói
"Thảo dân hình như đã gặp qua một người gần giống như hoàng thượng, nhưng là ba năm về trước" Hạ Thần chắp tay cung kính nói, nếu không phải vì gia đình hắn, cũng đừng mong hắn hạ mình
"Tiểu tử, còn nhớ ta hay không?" Tề Lãng lại nhìn Dao Dao hỏi
Nó nhíu mày suy nghĩ một chút liền nói "Ngài là người đi cùng Đông bá bá"
"Ha ha, trí nhớ rất tốt" Tề Lãng đưa tay xoa đầu nó cười nói
Hài tử này chắc cũng chạc tuổi nhi tử hắn đi, còn nhớ lần đầu gặp mặt, nó đã nói với cha nó hắn không thích y, mà trí nhớ nó cũng thật tốt, lần gặp mặt đó đến giờ cũng đã ba năm rồi đi.