Tin tức của Hạ Nương nhanh chóng truyền đi, có một số nhà cũng rụt rịt muốn làm thân với nhà Hạ Thần, có nhà còn gan dạ hơn cho bà mai tới cửa, Hạ Thần thẳng thừng từ chối, những kẻ đến dạm hỏi đều bị hắn điều tra, không phải kẻ chẳng ra gì thì là ăn không ngồi rồi, lười biến.
Lại qua hơn một tháng, có một người tìm đến khiến phu phu Hạ Thần phải giật mình.
Đại địa chủ ghé thăm?
"Lão gia, Đại địa chủ xin gặp?" Hàn Mặc chạy vào trong xưởng trà lớn tiếng nói
Hạ Thần đang lẽo đẽo theo sau tức phụ xem y sao trà, từ ngày sinh ý trà phát triển, tay nghề sao trà của tức phụ hắn lại tăng hơn một bậc, thời gian dành cho hắn càng ngày càng bị rút ngắn.
Hắn thật muốn đem Đông Nhạc ra đánh một trận cho y không xuống nổi giường một hai tháng để tức phụ hắn rảnh rỗi một chút, nhưng tức phụ hắn dù bận nhưng lúc nào cũng tươi cười nên hắn nghĩ lại vẫn nên thôi đi.
"Đại địa chủ?" Triệu Tiểu Mộc cũng vừa sao xong mẻ trà, vừa nghe liền ngẩng đầu hỏi lại
"Vâng" Hàn Mặc đáp một tiếng
"Mời vào nhà trước đi, chúng ta sẽ nhanh chóng sang" Hạ Thần nói
Hàn Mặc đáp xong thì nhanh chóng rời đi.
Ngồi bên trong nhà là một người đã hơn năm mươi, màu da bánh mật, Hạ Thần cứ nghĩ Đại địa chủ sẽ là một người mập mạp nhưng người trước mặt lại là người có tướng cao gầy, gương mặt cũng phúc hậu.
Theo như trong lời nói của những thôn dân, Đại địa chủ tuy là người giàu có nhưng cũng luôn xuống ruộng của mình làm việc, không phải kiểu luôn ở trong nhà chờ người hầu hạ cho nên mới có nước da cùng vóc dáng này.
"Đại địa chủ" hai người đi vào chào hỏi một tiếng, Đại địa chủ cũng vui vẻ đáp lại hai người, sau đó cười nói "Địa chủ gì chứ, này đều là thôn dân đặt cho, nếu luận theo tuổi tác hai người gọi ta một tiếng Trung thúc là đã nể mặt ta lắm rồi"
Đại địa chủ tên thật là Đại Trung, năm nay đã năm mươi lăm tuổi, ông không phải người thôn Vĩnh Đông, hơn ba mươi năm trước mang theo gia đình lưu lạc đến đây, nhìn thấy nơi này yên bình, trong tay có một số bạc ông quyết định mua ruộng đất, nhờ siêng năng làm lụng giỏi tính toán, ông mới có cơ ngơi như hiện tại, phu lang ông đã qua đời hơn mười năm, nhưng ông vẫn ở vậy để chăm lo cho hai đứa con, con trai lớn thừa hưởng tính cần cù, vì vậy mà ruộng đất đều giao cho y trong coi, con trai nhỏ thích đọc sách thi công danh, ông cũng mong con ông một ngày đỗ đạt.
"Không biết Trung thúc hôm nay ghé thăm là có chuyện gì?" Hạ Thần châm thêm trà vào cốc của ông hỏi
"Thật ra ta đến là vì hôn sự con trai ta, nghe thôn dân nói ngươi đang muốn tìm một mối hôn sự cho muội muội ngươi?" Mấy ngày trước con trai ông chạy đến tìm ông nói muốn thành thân, ông vui mừng không kịp, dù sao năm nay nó cũng đã hai mươi hai tuổi, nhiều người mười tám đã thú tức phụ, đằng này ai nó cũng đều từ chối.
Sau lại nghe nó nói nhất định phải lấy được Hạ Nương, ông nghe được Hạ gia liền âm thầm thở dài, nhưng sau khi cho người đi xem xét mới biết được Hạ Nương hiện tại đã không còn là người của Hạ gia, đang ở nhà Hạ Thần, mà người này hiện tại còn giàu hơn cả ông.
"Đúng vậy, muội muội ta đã mười tám, cũng không thể trì hoãn thêm" Hạ Thần nói
Tuy có chút khó chịu, ở hiện đại một cô gái muốn lúc nào lấy chồng mà chẳng được, nhiều người còn tận ba bốn mươi tuổi mới suy nghĩ đến việc kết hôn, nhưng ở thời đại này, nếu qua mười tám mà còn không gả đi sẽ bị cười nhạo đến không sống nổi, nên chỉ đành xem thế nào rồi gả đi.
"Vậy không biết ngươi thấy nhà ta thế nào? Không giấu gì ngươi, ta có nghe nói nhiều gia đình cho bà mối tới dạm hỏi nhưng đều bị từ chối nên ta muốn đích thên tới hỏi thăm một chút" Đại địa chủ nói
Những người kia cho bà mai tới đều bị từ chối thẳng thừng, mà con trai ông nhất định muốn cưới Hạ Nương, thôi thì ông vẫn nên tự mình đến, tiện xem Hạ Thần này thế nào luôn, nghe đồn đãi nhiều vẫn nên tận mắt nhìn thấy một lần.
"Con trai ngài là tú tài, sao lại có thể để mắt tới muội muội ta?" Hạ Thần nheo mắt hỏi
Hắn nghe được Đại Kiến Đình là tú tài, tuy rằng không ra vẻ, không phách lối, nhưng không biết vì lý do gì, có biết bao gia đình đến làm thân đều bị y từ chối, sao lại để mắt tới Hạ Nương suốt ngày bị nhốt nơi xó bếp, không xinh đẹp không nói, người còn đen gầy, tay chân đều bởi vì phải làm việc mà chai sạn.
"Ta cũng chỉ vừa nghe nó nói, năm mười tám tuổi nó không cẩn thận rơi xuống sông, là Hạ Nương cứu được, nó đã hứa sau này sẽ lấy cô ấy, nhưng mà lúc đó Hạ Nương còn ở Hạ gia cho nên nó cũng không muốn ta phiền phức nên im lặng không nói, nó muốn đợi có công danh sẽ giúp Hạ Nương thoát ra khỏi gia đình đó, nhưng giờ lại nghe được Hạ Nương muốn gả đi, không đợi được nên đến tìm ta nói ra" Ông thở dài một cái lại nói "Ta cũng nói thật, nếu Hạ Nương còn ở Hạ gia, chắc ta cũng sẽ không thể đồng ý mối hôn sự này"
Phu phu hai người nhìn nhau một cái, trong lòng âm thầm vui vẻ, đang không biết phải làm thế nào, giờ người cũng tự mình đưa tới cửa rồi, còn gì tốt bằng.
Nhìn Hạ Thần đăm chiêu suy nghĩ gì đó, trong lòng Đại địa chủ có chút thấp thỏm, ông đường đột đến đã là một phần không đúng, Hạ Thần là người giàu có, nghe nói còn quen biết với huyện lệnh, nếu như hắn từ chối nhà họ cũng chẳng thể làm gì hơn.
"Không biết, hai vị nghĩ thế nào về mối hôn sự này?" Đại địa chủ ngập ngừng lên tiếng
Con trai à! Cha đã làm hết sức rồi.
Hạ Thần nhìn vẻ mặt đang lo lắng của ông mỉm cười gật đầu nói "Ta nghe danh con trai ngài cũng tốt, như vậy đi, chúng ta vẫn phải làm vẻ một chút, ngày mai ngài cho bà mối đến"
Đại địa chủ nghe xong liền tươi cười "Được, được, vậy mai ta sẽ cho bà mối đến, không biết sính lễ ngươi muốn thế nào?"
"Chúng ta cũng không đòi hỏi gì, chỉ là hình thức bên ngoài cho chúng ta mặt mũi là được, ngài cứ thấy được liền làm như vậy đi" Hạ Thần cong môi nói
Chút tiền sính lễ này hắn không cần, nhà hắn không thiếu, của hồi môn cho Hạ Nương sợ tức phụ hắn còn chuẩn bị nhiều hơn, nhưng bên kia vẫn phải biết điều mà cho chút mặt mũi, để Hạ Nương gả từ nhà hắn phải vẻ vang một chút.
Đại địa chủ nghe xong cũng hiểu ý hắn, ông biết hiện tại nhà ông đã không thể so kịp với hắn, nhưng dù sao con trai ông thú tức phụ cũng phải có mặt mũi, mà bên nhà Hạ Thần cũng muốn gả người đi trong vẻ vang, liền vui vẻ nói "Ta đã biết phải làm thế nào, vậy ta cáo từ trước, mai sẽ cho bà mối đến đây"
"Được" Hạ Thần hài lòng gật đầu
Dù sao cũng chỉ có một muội muội này coi hắn là đại ca, gả đi cũng phải cho cô được một lần vẻ vang.
Lại qua hơn một tháng, có một người tìm đến khiến phu phu Hạ Thần phải giật mình.
Đại địa chủ ghé thăm?
"Lão gia, Đại địa chủ xin gặp?" Hàn Mặc chạy vào trong xưởng trà lớn tiếng nói
Hạ Thần đang lẽo đẽo theo sau tức phụ xem y sao trà, từ ngày sinh ý trà phát triển, tay nghề sao trà của tức phụ hắn lại tăng hơn một bậc, thời gian dành cho hắn càng ngày càng bị rút ngắn.
Hắn thật muốn đem Đông Nhạc ra đánh một trận cho y không xuống nổi giường một hai tháng để tức phụ hắn rảnh rỗi một chút, nhưng tức phụ hắn dù bận nhưng lúc nào cũng tươi cười nên hắn nghĩ lại vẫn nên thôi đi.
"Đại địa chủ?" Triệu Tiểu Mộc cũng vừa sao xong mẻ trà, vừa nghe liền ngẩng đầu hỏi lại
"Vâng" Hàn Mặc đáp một tiếng
"Mời vào nhà trước đi, chúng ta sẽ nhanh chóng sang" Hạ Thần nói
Hàn Mặc đáp xong thì nhanh chóng rời đi.
Ngồi bên trong nhà là một người đã hơn năm mươi, màu da bánh mật, Hạ Thần cứ nghĩ Đại địa chủ sẽ là một người mập mạp nhưng người trước mặt lại là người có tướng cao gầy, gương mặt cũng phúc hậu.
Theo như trong lời nói của những thôn dân, Đại địa chủ tuy là người giàu có nhưng cũng luôn xuống ruộng của mình làm việc, không phải kiểu luôn ở trong nhà chờ người hầu hạ cho nên mới có nước da cùng vóc dáng này.
"Đại địa chủ" hai người đi vào chào hỏi một tiếng, Đại địa chủ cũng vui vẻ đáp lại hai người, sau đó cười nói "Địa chủ gì chứ, này đều là thôn dân đặt cho, nếu luận theo tuổi tác hai người gọi ta một tiếng Trung thúc là đã nể mặt ta lắm rồi"
Đại địa chủ tên thật là Đại Trung, năm nay đã năm mươi lăm tuổi, ông không phải người thôn Vĩnh Đông, hơn ba mươi năm trước mang theo gia đình lưu lạc đến đây, nhìn thấy nơi này yên bình, trong tay có một số bạc ông quyết định mua ruộng đất, nhờ siêng năng làm lụng giỏi tính toán, ông mới có cơ ngơi như hiện tại, phu lang ông đã qua đời hơn mười năm, nhưng ông vẫn ở vậy để chăm lo cho hai đứa con, con trai lớn thừa hưởng tính cần cù, vì vậy mà ruộng đất đều giao cho y trong coi, con trai nhỏ thích đọc sách thi công danh, ông cũng mong con ông một ngày đỗ đạt.
"Không biết Trung thúc hôm nay ghé thăm là có chuyện gì?" Hạ Thần châm thêm trà vào cốc của ông hỏi
"Thật ra ta đến là vì hôn sự con trai ta, nghe thôn dân nói ngươi đang muốn tìm một mối hôn sự cho muội muội ngươi?" Mấy ngày trước con trai ông chạy đến tìm ông nói muốn thành thân, ông vui mừng không kịp, dù sao năm nay nó cũng đã hai mươi hai tuổi, nhiều người mười tám đã thú tức phụ, đằng này ai nó cũng đều từ chối.
Sau lại nghe nó nói nhất định phải lấy được Hạ Nương, ông nghe được Hạ gia liền âm thầm thở dài, nhưng sau khi cho người đi xem xét mới biết được Hạ Nương hiện tại đã không còn là người của Hạ gia, đang ở nhà Hạ Thần, mà người này hiện tại còn giàu hơn cả ông.
"Đúng vậy, muội muội ta đã mười tám, cũng không thể trì hoãn thêm" Hạ Thần nói
Tuy có chút khó chịu, ở hiện đại một cô gái muốn lúc nào lấy chồng mà chẳng được, nhiều người còn tận ba bốn mươi tuổi mới suy nghĩ đến việc kết hôn, nhưng ở thời đại này, nếu qua mười tám mà còn không gả đi sẽ bị cười nhạo đến không sống nổi, nên chỉ đành xem thế nào rồi gả đi.
"Vậy không biết ngươi thấy nhà ta thế nào? Không giấu gì ngươi, ta có nghe nói nhiều gia đình cho bà mối tới dạm hỏi nhưng đều bị từ chối nên ta muốn đích thên tới hỏi thăm một chút" Đại địa chủ nói
Những người kia cho bà mai tới đều bị từ chối thẳng thừng, mà con trai ông nhất định muốn cưới Hạ Nương, thôi thì ông vẫn nên tự mình đến, tiện xem Hạ Thần này thế nào luôn, nghe đồn đãi nhiều vẫn nên tận mắt nhìn thấy một lần.
"Con trai ngài là tú tài, sao lại có thể để mắt tới muội muội ta?" Hạ Thần nheo mắt hỏi
Hắn nghe được Đại Kiến Đình là tú tài, tuy rằng không ra vẻ, không phách lối, nhưng không biết vì lý do gì, có biết bao gia đình đến làm thân đều bị y từ chối, sao lại để mắt tới Hạ Nương suốt ngày bị nhốt nơi xó bếp, không xinh đẹp không nói, người còn đen gầy, tay chân đều bởi vì phải làm việc mà chai sạn.
"Ta cũng chỉ vừa nghe nó nói, năm mười tám tuổi nó không cẩn thận rơi xuống sông, là Hạ Nương cứu được, nó đã hứa sau này sẽ lấy cô ấy, nhưng mà lúc đó Hạ Nương còn ở Hạ gia cho nên nó cũng không muốn ta phiền phức nên im lặng không nói, nó muốn đợi có công danh sẽ giúp Hạ Nương thoát ra khỏi gia đình đó, nhưng giờ lại nghe được Hạ Nương muốn gả đi, không đợi được nên đến tìm ta nói ra" Ông thở dài một cái lại nói "Ta cũng nói thật, nếu Hạ Nương còn ở Hạ gia, chắc ta cũng sẽ không thể đồng ý mối hôn sự này"
Phu phu hai người nhìn nhau một cái, trong lòng âm thầm vui vẻ, đang không biết phải làm thế nào, giờ người cũng tự mình đưa tới cửa rồi, còn gì tốt bằng.
Nhìn Hạ Thần đăm chiêu suy nghĩ gì đó, trong lòng Đại địa chủ có chút thấp thỏm, ông đường đột đến đã là một phần không đúng, Hạ Thần là người giàu có, nghe nói còn quen biết với huyện lệnh, nếu như hắn từ chối nhà họ cũng chẳng thể làm gì hơn.
"Không biết, hai vị nghĩ thế nào về mối hôn sự này?" Đại địa chủ ngập ngừng lên tiếng
Con trai à! Cha đã làm hết sức rồi.
Hạ Thần nhìn vẻ mặt đang lo lắng của ông mỉm cười gật đầu nói "Ta nghe danh con trai ngài cũng tốt, như vậy đi, chúng ta vẫn phải làm vẻ một chút, ngày mai ngài cho bà mối đến"
Đại địa chủ nghe xong liền tươi cười "Được, được, vậy mai ta sẽ cho bà mối đến, không biết sính lễ ngươi muốn thế nào?"
"Chúng ta cũng không đòi hỏi gì, chỉ là hình thức bên ngoài cho chúng ta mặt mũi là được, ngài cứ thấy được liền làm như vậy đi" Hạ Thần cong môi nói
Chút tiền sính lễ này hắn không cần, nhà hắn không thiếu, của hồi môn cho Hạ Nương sợ tức phụ hắn còn chuẩn bị nhiều hơn, nhưng bên kia vẫn phải biết điều mà cho chút mặt mũi, để Hạ Nương gả từ nhà hắn phải vẻ vang một chút.
Đại địa chủ nghe xong cũng hiểu ý hắn, ông biết hiện tại nhà ông đã không thể so kịp với hắn, nhưng dù sao con trai ông thú tức phụ cũng phải có mặt mũi, mà bên nhà Hạ Thần cũng muốn gả người đi trong vẻ vang, liền vui vẻ nói "Ta đã biết phải làm thế nào, vậy ta cáo từ trước, mai sẽ cho bà mối đến đây"
"Được" Hạ Thần hài lòng gật đầu
Dù sao cũng chỉ có một muội muội này coi hắn là đại ca, gả đi cũng phải cho cô được một lần vẻ vang.