Y Thủ Che Thiên

Quyển 2 - Chương 39: Thực tế

Quyển 2 - Chương 39: THỰC TẾ
Xanh vàng rực rỡ, hùng vĩ tráng lệ, đây hết thảy là những gì hiện ra trong mắt Mộ Chỉ Ly, đây cũng là hành cung hoàng thất, cung điện như vậy ở trong mỗi thành trì đều có, đủ để hiểu rõ hoàng thất có bao nhiêu tai mắt.
Mộ Chỉ Ly, Mộ Chí Cương, Mộ Vũ Hoài, Tô Dự cùng với Tô Thích năm người đang đứng ở nơi này đánh giá hết thảy mọi thứ xung quanh trong cung điện, trong mắt có chút tò mò cùng rung động, vẫn biết trong thành La Thiên có hành cung của hoàng thất, chẳng qua là trong ngày thường căn bản không cho phép người ta lại gần.
Mộ Chỉ Ly cũng chỉ cảm khái một chút rồi thôi, sau cũng không còn tâm tình gì khác nữa, hành cung này cũng không tệ, nhưng là so với di tích viễn cổ mà nàng đã tới thì hiển nhiên là không cùng một cấp bậc.
Nam tử áo vàng kia đánh giá mọi người, Mộ Chỉ Ly cảm thấy khi hắn lướt qua mình, bản thân dường như bị hắn nhìn thấu, trong lòng thất kinh: lúc trước cũng biết thực lực nam tử áo vàng này không tầm thường, bây giờ nhìn lại mới thấy mình lúc trước vẫn là đánh giá thấp, thực lực này chẳng lẽ là cường giả Lăng Thiên cảnh giới?
Dĩ nhiên, Mộ Chỉ Ly có cảm giác như vậy, thì cảm giác của bốn người kia càng chỉ áp lực hơn chứ không kém, yên tĩnh, cả trong đại điện đều tĩnh dường như không có chút âm thanh nào, ngay cả hô hấp vào thời khắc này cũng thu liễm đi mấy phần.
“Chúc mừng các ngươi đạt được tư cách tỷ thí, hai tháng sau sẽ tới Hoàng Thành, đến lúc đó ta sẽ thông báo cho các ngươi, chúng ta đồng thời lên đường. Mặc dù chỉ còn lại gần hai tháng, nhưng là các ngươi không được buông lỏng.
Có lẽ ở nơi này các ngươi là nhân vật thiên tài, nhưng đến Hoàng Thành, các ngươi bất quá chỉ là người bình thường, trong các thành trì xuất hiện các nhân vật thiên tài không biết nhiều đến bao nhiêu, huống chi thành La Thiên chỉ là một thành trì nhỏ, cho nên phải nhớ kĩ, các ngươi không có tư cách kiêu ngạo.”
Nghe được lời nam tử áo vàng, sắc mặt mọi người cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, bọn họ rất rõ ràng ở Thiên Thăng quốc này, bọn họ phải đối mặt với bao nhiêu sự cạnh tranh! Muốn từ đó bộc lộ tài năng tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản!
Mộ Chỉ Ly lại càng hiểu rõ hơn, bất luận là Hàn Như Liệt hay Lăng Lạc Trần, những thứ này hoặc gia tộc hoặc người trong môn phái, thực lực giữa nàng cùng bọn họ cách biệt đến kinh người, giống như nàng vẫn luôn không hỏi Hàn Như Liệt đến tột cùng là thực lực như thế nào, trong lòng nàng biết rõ thực lực giữa bọn họ có bao nhiêu chênh lệch, cho nên nàng không hỏi.
Nàng hi vọng đợi tới lúc thực lực của mình đủ mạnh để có tư cách đứng bên cạnh hắn, mới có thể hỏi, dù sao lấy thực lực của nàng có lẽ đối với người thường đã là không tệ, nhưng là trong mắt những thiên kiêu chi tử căn bản vẫn không được coi là cái gì, nàng không muốn trở thành gánh nặng cho Hàn Như Liệt.
Nam tử áo vàng thấy năm người vẻ mặt ngưng trọng, lúc này mới vừa ý gật đầu, hắn nhất định phải đánh vỡ lòng tự tin của bọn hắn, mới có thể giúp cho bọn hắn có tâm thái tốt nhất để đối mặt với mọi thứ, chỉ có trong lòng hắn mới rõ ràng, cuộc thi này đến tột cùng có bao nhiêu tàn khốc.
Được đại môn phái coi trọng là rất khó khăn! Có lẽ cuộc thi cả nước cũng không có khó khăn như vậy, nhưng là tiến vào môn phái há lại chỉ cần tham gia cuộc thi cả nước là đủ?
“Tên ta là Hoàng Xích, lần này chịu trách nhiệm lựa chọn ở thành La Thiên, sau khi dẫn bọn ngươi tới Hoàng Thành là nhiệm vụ của ta hoàn thành. Hiện tại ta muốn nói cho các ngươi biết chính là, gia nhập môn phái cũng không có đơn giản như các ngươi tưởng tượng, cho nên cái quan trọng nhất chính là tâm thái của bản thân mình, dũng cảm đối mặt với hết thảy trước mắt, như vậy các ngươi mới có thể vì nước vẻ vang, có vinh quang của chính mình!”
Sau khi Mộ Chỉ Ly trở về, nàng một mực suy tư một vấn đề, đó chính là câu nói sau cùng của Hoàng Xích, vì nước vẻ vang là ý gì? Không lẽ đây là cạnh tranh giữa mấy quốc gia sao?
Dựa theo hiểu biết của nàng lúc trước, cho rằng chỉ cần bộc lộ tài năng ở cuộc thi cả nước là có thể gia nhập môn phái, nhưng từ từng câu chữ của Hoàng Xích có thể nhận được một tin tức, mọi thứ cũng không phải đơn giản như nàng biết.
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly bộ dáng mang tâm sự nặng nề, không khỏi lên tiếng hỏi: “Nương tử, nàng đang nghĩ gì? Sau khi từ hành cung trở về liền một mực suy tư.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng là đưa mắt sang nhìn Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt đến từ thế gia, đối với cuộc thi này chắc càng thêm hiểu rõ: “Liệt, ta vẫn cho rằng chỉ cần tham gia cuộc thi cả nước là có thể gia nhập môn phái, nhưng là đột nhiên phát hiện hết thảy tựa hồ cũng không có đơn giản như vậy.
Có lẽ là ta đã xem nhẹ sự cường đại của những môn phái kia, cánh cửa kia thật sự là không dễ dàng như vậy, theo lời Hoàng Xích vì nước vẻ vang đến tột cùng là ý tứ gì ta cũng không biết.”
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cũng không có chút nào đắc ý, thân là người trong đại thế gia, hắn há lại không biết? Chẳng qua là tin tức kia, trong một quốc gia chỉ có rất ít người biết thôi.
Nhìn vẻ mặt kia của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly biết hắn nhất định biết là có chuyện gì.
“Muốn gia nhập một môn phái đúng là không phải đơn giản như vậy, cơ hồ như hễ là người tu luyện thì đều muốn vào môn phái, mà môn phái muốn giữ cho bọn họ cường thịnh sẽ tiếp nhận những thành phần mới, nhưng là người được bọn họ thu nhận sử dụng trong môn phái nhất định phải là nhân trung long phượng.
Bây giờ nàng còn chưa rõ ràng một môn phái khổng lồ tới cỡ nào, một quốc gia như của nàng vậy trong mắt môn phái bất quá chỉ là một con kiến hôi, muốn đem Thiên Thăng quốc xóa đi cũng chỉ cần tiện tay một chút là được mà thôi.”
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện đầy vẻ kinh hãi: “Lại kinh khủng đến thế ư?” Thiên Thăng quốc có hơn ngàn thành trì, mà môn phái cũng có thể dễ dàng xóa sổ, này…. nàng thật sự là đã đánh giá thấp thực lực của môn phái. Như vậy Bạch gia cùng Lôi gia sẽ mạnh tới cỡ nào?
“Ở cuộc thi cả nước của các nàng bất quá chỉ là một lần chọn lựa thôi, Thiên Thăng quốc sẽ chọn lựa ra mầm mống ưu tú nhất, sau đó sẽ đưa các nàng tới một chỗ khác, ở đó sẽ có rất nhiều nhân tài ưu tú của các quốc gia khác, mà nơi đó mới thật sự là long tranh hổ đấu, có thể ở nơi đó cười đến cuối cùng mới có thể được môn phái nhìn trúng.
Quốc gia nơi đó cũng không phải mười mấy, trên trăm mà là ngàn vạn thành trì! Cái thế giới này đến tột cùng khổng lồ cỡ nào, vượt qua sức tưởng tượng của chúng ta, cho dù như thế, vẫn còn rất nhiều nơi chúng ta chưa biết tới.
Bởi vậy, nàng cũng nên hiểu phụ thân nàng ưu tú đến thế nào, được môn phái coi trọng tuyệt đối không phải là việc đơn giản.” Sắc mặt Hàn Như Liệt cũng có chút ít ngưng trọng, bởi vì con đường Chỉ Ly muốn đi tràn đầy khó khăn cùng hiểm trở, một lần sơ sẩy cũng có thể đưa tới kết cục là chết.
Hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy phát sinh, nhưng là hắn cũng biết Chỉ Ly tuyệt đối sẽ không buông lỏng sự kiên trì của nàng, cho nên việc hắn có thể làm chính là ủng hộ nàng.
Mộ Chỉ Ly hít một hơi lãnh khí, tin tức kia đối với nàng mà nói thật sự là quá rung động rồi, lúc đó Lôi gia quả thật là đã hạ thủ lưu tình rồi, thế gia như vậy nếu muốn phế bỏ Mộ gia cũng chỉ đơn giản như là bóp chết một con kiến vậy thôi.
Lúc này nàng cũng mới hiểu rõ, cái thế giới này bao la bát ngát và kỳ diệu, mà nàng cũng đem sự kiên định của mình giữ vững, nàng nhất định sẽ đạt được mục tiêu của mình, nhất định sẽ! Ban đầu phụ thân làm được, nàng là nữ nhi cũng sẽ làm được như thế!
“Tin tức kia coi như là cơ mật, theo như quy định không được nói lộ ra ngoài, nàng hiểu chưa?” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, Chỉ Ly là nương tử của hắn, nên hắn mới nói, bất quá tin tức này đương nhiên là không thể nói cho người khác biết.
Ở Thiên Thăng quốc hay bất kỳ quốc gia nào, cũng là do người trong hoàng thất nói những thứ kia cho những nhân tài ưu tú được lựa chọn, trừ bọn họ ra sẽ không có ai biết.
“Ta hiểu.” Mộ Chỉ Ly gật đầu nói, nếu đây vốn là bí mật, Hàn Như Liệt nói cho mình, đương nhiên mình là sẽ không nói cho người bên cạnh, để tránh đưa tới phiền toái.
Trong những ngày kế tiếp, Hàn Như Liệt cũng tiến vào trạng thái bế quan, Thất Bảo Thanh Hồn đan này cũng phát ra công dụng, mặc dù cụ thể thế nào thì Mộ Chỉ Ly cũng không hiểu rõ, bất quá chắc là lần này Liệt có thể sẽ đột phá được!
Mà Mộ Chỉ Ly cũng bắt đầu bế quan, một phần là vì nàng bây giờ đang ở Ngự Thiên cảnh cao nhất, nàng cần trong khoảng thời gian hai tháng này đột phá lên tới Lăng Thiên cảnh! Sau khi biết rõ một ít thông tin kia, áp lực của nàng trở nên lớn hơn rất nhiều, nếu có thể đột phá đến Lăng Thiên cảnh thì ít nhất cũng nắm chắc được thêm mấy phần thắng.
Nhìn Lam Sắc Tinh Hải*(nước tinh thiết màu xanh) trong cơ thể mình càng ngày càng đặc quánh lại, độ dẻo dính như vậy cách lúc có thể tạo thành thể rắn cũng không xa.
Về mặt khác, thuật luyện đan của nàng cũng tới thời điểm thăng cấp, bởi vì hôm qua nàng đã thành công luyện chế được tam phẩm đan dược, chỉ cần luyện tập nhiều một chút là có thể trở thành đại dược sư! Có thể nói đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Mộ gia lần này đạt được 3 vị trí trong danh sách có thể nói là rất vinh quang rồi, cả Mộ gia cũng là lâm vào trong vui mừng, sống lưng cũng đứng thẳng lên không ít, ít nhất là để nói rằng đệ tử của Mộ gia hắn ở thành La Thiên chính là ưu tú nhất trong tất cả các gia tộc! Dĩ nhiên, danh vọng của Mộ Chỉ Ly ở Mộ gia cũng đã lên tới đỉnh.
Hai tháng sau, ban đêm, trong phòng Mộ Chỉ Ly truyền đến một trận chấn động, không vì gì khác, chính là vì Lam Sắc Tinh Hải ở trong, một khối tinh thể màu lam đang chậm rãi thành hình! Tốc độ tuy chậm, nhưng lại làm cho người ta vui mừng!
Một hồi lâu, Mộ Chỉ Ly lúc này mới lộ vẻ mỉm cười mở hai mắt ra, cảm thụ được lực lượng trong cơ thể tăng cường gấp mấy lần, khổ tu hai tháng, rốt cục đột phá thành công! Sức lực của nàng cũng đã đầy đủ!
Đứng lên, phun ra một ngụm khí bẩn, thân thể bùm bùm giòn vang một trận, một loại cảm giác thư thái khó nói nên lời truyền khắp thân thể Mộ Chỉ Ly.
“Chúc mừng ngươi, rút cuộc đột phá!” Thiên Nhi cao hứng nói.
“Ha ha, tốn gần hai tháng bây giờ mới đột phá được, ngày mai có phải hay không phải đi Hoàng Thành rồi?” mấy ngày nay bế quan, nàng có thể nói là một lòng đắm chìm ở trong đó, đối với rất nhiều tin tức cũng không có chú ý.
Thiên Nhi gật đầu: “Nếu như hôm nay ngươi còn không có thành công, ngày mai sợ là phải gọi ngươi, may mắn.” Gần hai tháng đúng là không ngắn, bất quá Mộ Chỉ Ly cũng không có cái gì là thiên tài địa bảo báu vật quí giá gì, cho nên điều này cũng là bình thường.
Dĩ nhiên, tốc độ này đổi lại là người bình thường sợ là chỉ có nước hâm mộ, nhưng là ở trong mắt Thiên Nhi cũng không đáng giá nhắc tới.
Mộ Chỉ Ly dò xét một phen xong cũng nhíu mày: “Bụi Thái Lang còn không có tỉnh, không biết còn muốn ngủ say bao lâu, bất quá nghe từ hơi thở của nó cũng cảm thấy mạnh hơn.”
“Tình huống Bụi Thái Lang hiện tại rất bình thường, bất quá ta cũng có thể cảm nhận được không bao lâu nữa nó sẽ tỉnh lại, đến lúc đó không chừng cũng có thể trợ lực một vài phần cho ngươi.”
“Lần này sau khi đột phá, tinh thần lực của ta thật giống như cũng tăng lên không ít.” Nàng có thể cảm nhận được tinh thần lực của mình so với trước kia nhạy cảm hơn không ít, không nghĩ tới đột phá tới Lăng Thiên cảnh thì tinh thần lực cũng được tăng lên, thật sự là rất tốt.
“Vậy thì càng tốt hơn, cứ như vậy có lẽ thời gian ngươi từ đại dược sư đột phá đến Dược Tông cũng sẽ rút ngắn được mấy phần.”
Trong hai tháng này, Hàn Như Liệt cũng đột phá, bất quá động tĩnh sinh ra lúc hắn đột phá so với Mộ Chỉ Ly thì lớn hơn rất nhiều, như vậy cũng chứng minh thực lực giữa hai người bọn họ chênh lệch bao nhiêu.

back top