Quyển 5 - Chương 163: Trở về Thiên Âm Môn
Tin tức Long Ngọc Hồng trở về Thiên Huyền đại lục vẫn chưa bị truyền ra ngoài, trừ Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và chư vị trưởng lão Thiên Âm Môn ra thì không ai biết được thân phận của bà.
Lần này trở về, Long Ngọc Hồng chỉ muốn nhìn thấy quê hương, có thể gặp được nhiều lão bằng hữu như vậy đã là niềm vui hơn mong đợi rồi. Thời gian trôi qua, Thiên Huyền đại lục bây giờ khác xa với quá khứ, hiểu biết của bà đã không còn tồn tại nữa, tuy nhiên điều đó cũng không quan trọng lắm.
Tu luyện giả Thiên Âm Môn chỉ biết đó là một vi tu luyện giả cực kì mạnh mẽ đến từ Chủ thế giới, chư vị trưởng lão đối với bà rất cung kính, ngay cả môn chủ Mộ Chỉ Ly cũng đối đãi lễ phép với bà.
Buổi tối Mộ Chỉ Ly thường xuyên thấy Long Ngọc Hồng đứng một mình ở Thiên Âm Môn đỉnh, nhìn về phía trời xa, khuôn mặt chất chứa đầy ưu tư.
Nàng cũng không quấy rối, ở đây yên tĩnh nên Long Ngọc Hồng mới có thể bộc lộ được những gì thật lòng nhất của mình, mặc dù nàng không phải là Long Ngọc Hồng nhưng lại có thể cảm nhận được bầu trời rất tang thương và lạnh lẽo.
Tại vùng đất cố hương này, thân nhân của bà đã không còn ở đây nữa, thế giới rộng lớn nhưng không có lấy một người thân, quá khứ như vết thương trước mắt, đau đớn này chỉ những người từng trải mới hiểu được.
Nhìn thấy sự khác thường này, một Long Ngọc Hồng mỏng manh dễ vỡ thì Mộ Chỉ Ly càng thêm quyết tâm. Vì không muốn mình cũng biến thành như vậy, nàng sẽ không để những người yêu thương bên cạnh mình biến mất như vậy, cho dù trước mắt có chông gai thế nào thì nàng cũng sẽ đi đến nơi có ánh mặt trời tỏa sáng.
Ngày tiếp theo, Mộ Chỉ Ly đợi mọi người tụ tập ở Thiên Âm Môn, hôm nay sẽ quay về Chủ thế giới.
Không riêng gì nàng mà ngay cả Long Ngọc Hồng cũng nói là bọn họ nên sớm rời khỏi Thiên Huyền đại lục, nếu bị Quang Minh lão nhân tìm được đến Thiên Huyền đại lục thì đó là điều mà họ lo sợ nhất.
Ba người Hiên Viên Dật còn đang ở Thiên Thăng quốc chưa về, Mộ Chỉ Ly nhờ người nói với bọn họ rằng sau này cứ đi đến Đông Phương gia là được.
Đám người Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh được Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa vào trụ sở bí mật, không gian trong thông đạo này nàng chỉ cần đi một chuyến là xong. Đối với Long Ngọc Hồng, chuyện của trụ sở bí mật Mộ Chỉ Ly cũng không giấu diếm.
Nếu Long Ngọc Hồng biết được chuyện không gian truyền thừa thì việc này nhất định cũng biết. Long Ngọc Hồng là người đáng để tin cậy nên Mộ Chỉ Ly cũng đối với bà ấy rất tin tưởng, không hề giấu diếm gì.
Lúc Long Ngọc Hồng nhìn thấy trụ sở bí mật thì cũng lộ vẻ kinh ngạc, số lượng tu luyện giả mặc dù không nhiều so với những môn phái khác ở chủ thế giới, có sự chênh lệch cực lớn, nhưng điều làm cho bà kinh ngạc chính là thực lực của tu luyện giả ở đây.
Tất cả đều là cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, cho dù là Thiên Âm Môn cũng đã xuất hiện cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, nhưng nơi này lại được phổ biến rộng khắp, thật khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.
Đồ tôn của bà có thể nói là hơn cả bà trước đây nữa, lúc trước bà thành lập Thiên Âm Môn ở Chủ thế giới cũng mất rất nhiều tâm huyết, hơn nữa tất cả bằng hữu trợ giúp lúc đó trong môn phái cũng rất ít.
Sau đó, thực lực của bà dần mạnh hơn, có Vô Bi lão giả trợ giúp nên Thiên Âm Môn dần dần mạnh lên, để trở thành môn phái chính đạo đứng đầu thì còn phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới đi được đến bước này.
Còn Mộ Chỉ Ly thì hoàn toàn im lặng không một tiếng động lại xây dựng nên nguồn nhân lực cho mình, đúng là một cường giả thanh sắc nhất, không còn gì nghi ngờ nữa, nàng mạnh hơn bà trước đây rất nhiều, cứ tiếp tục phát triển như vậy thì tạo ra được một thế lực ở Chủ thế giới cũng không có gì khó khăn.
Long Ngọc Hồng rất tin tưởng đồ tôn của mình, đối với những người khác mà nói thì làm được điều này sẽ cực kì khó khăn, thế nhưng đối với Mộ Chỉ Ly thì mọi chuyện lại cực kì đơn giản.
Đám người Bạch Mạt Lăng sau khi đi vào trụ sở bí mật thì trên mặt hiện lên sự sợ hãi nồng đậm.
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng đã nói cho bọn họ biết rằng đây là thế giới của hai người đó, lúc trước nghe nói đã thấy thần kì khó có thể tiếp thu được, bây giờ vừa nhìn thấy thì đúng là bị làm cho líu lưỡi nói không nên lời.
Thế giới này rộng lớn họ không nhìn thấy rõ, nhưng số lượng tu luyện giả cực nhiều ở đây thì họ lại thấy rõ. Những tu luyện giả này toát ra khí tức không thua gì Mộ Chỉ Ly, nhiều cường giả như vậy, chưa bao giờ bọn họ tưởng tượng ra.
Và chừng ấy tu luyện giả đều là người của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, đây mới chính là điều khó tin.
Bạch Thừa Duẫn cười với đám người Bạch Mạt Lăng, giới thiệu một ít về trụ sở bí mật, hiện nay trụ sở bí mật được chia làm các bộ phận như khu huấn luyện, khu luyện đan, khu chế giáp và khu luyện khí, trong đó phạm vi lớn nhất là khu luyện đan, vì khu luyện đan còn có ruộng thuốc nên phạm vi lớn nhất.
Mấy người Mộ Thiên Tĩnh liên tục gật đầu khi nghe nói đến tất cả tu luyện giả trong trụ sở bí mật đã được Mộ Hàn Mặc huấn luyện cẩn thận, vốn là một tập thể lẻ tẻ, rời rạc nhưng qua nhiều ngày huấn luyện như vậy đã trở nên ăn ý khó tả.
Tất cả tu luyện giả đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ vẫn luôn biết thủ lĩnh nâng cao thực lực cho bọn họ, huấn luyện bọn họ là hoàn toàn có mục đích, còn bọn họ thì đã bắt đầu hy vọng vào một ngày sẽ xuất hiện trước mặt mọi người.
Long Ngọc Hồng đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng đưa ra một vài ý kiến, những ý kiến này giúp ích cho Mộ Chỉ Ly không nhỏ. Long Ngọc Hồng thân là người sáng lập ra hai môn phái, nên đối với phương diện này thì có đủ quyền để phát ngôn.
- Chung quy lại thì ở đây rất tốt, ngươi huấn luyện bọn họ để chuẩn bị đối phó với tay chân mà Quang Minh lão nhân phái tới sao?
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói.
Mộ Chỉ Ly dừng một chút:
- Đúng vậy, chẳng những vậy mà con còn muốn tạo ra một thế lực ở Thiên Huyền đại lục, như vậy thì lúc tu luyện giả Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới có thể được chiếu cố, dù sao Thiên Huyền đại lục và Chủ thế giới đã bị mất liên lạc trong một thời gian quá dài rồi.
Long Ngọc Hồng khẽ gật đầu:
- Ngươi nói không sai, nếu như ngươi lập ra thế lực ở chủ thế giới này thì trong tương lai sẽ bảo đảm cho bọn họ nhiều hơn. Ngươi có nghĩ đến việc tiếp nhận Thiên Âm Môn không?
Mộ Chỉ Ly khẽ run, kinh ngạc nhìn Long Ngọc Hồng, ý nghĩ này nàng chưa bao giờ nghĩ đến.
- Thế nào? Ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện này à?
Long Ngọc Hồng nhíu mày:
- Lấy tư cách của Thiên Âm Môn làm cơ sở thì việc thành lập thế lực của ngươi không cần lo lắng nữa, hơn nữa tu luyện giả ở Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới cũng có người giúp đỡ.
Mộ Chỉ Ly im lặng trong chốc lát rồi ngẩng đầu nhìn Long Ngọc Hồng:
- Con vẫn chưa có ý định tiếp nhận Thiên Âm Môn, sư tổ, đây là tâm huyết của người sao? Bây giờ ta gặp phải Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân còn bị áp lực thì không biết mình sẽ sống sót như thế nào trong tình huống đó nữa. Nếu như con còn sống thì trong tương lai con là Không Gian lão nhân, con phải nắm giữa không gian thuộc tính của thế giới, vậy thì với thân phận này con không thể trở thành môn chủ của Thiên Âm Môn được. Còn nếu con chết thì tất cả những chuyện này cũng không cần thiết nữa.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly trong suốt, về điểm này nàng đã nghĩ thấu đáo rồi.
Với thực lực của Hắc Ám lão nhân thì khi tiến vào Thiên Âm Môn để bắt Mộ Dật Thần có thể nói là chuyện rất đơn giản, còn nếu hắn không làm vậy thì nhất định là còn phải tuân theo quy tắc.
Lúc nhận truyền thừa của Không Gian lão nhân thì đối với việc này nàng cũng hiểu rõ hơn một chút, trong tình huống này bọn họ không bị ảnh hưởng chắc là do thế lực của môn phái ở Chủ thế giới, bằng không thì với thực lực của bọn họ mà muốn gây tổn hại cho người khác thì nhất định không có cách nào để chống lại.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói thì Long Ngọc Hồng trở nên im lặng, chậm rãi thở dài:
- Mà thôi, chuyện này để sau hãy nói, bất quá thì ta nói với đệ tử Thiên Âm Môn rằng ngươi là đồ tôn của ta, sau này chớ để xảy ra hiềm khích với Thiên Âm Môn.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly mỉm cười:
- Tất nhiên rồi, Thiên Âm Môn ở Chủ thế giới và Thiên Âm Môn ở Thiên Huyền đại lục vốn là người một nhà mà, con sao có thể gây ra hiềm khích với Thiên Âm Môn chứ?
Long Ngọc Hồng cười, sờ đầu Mộ Chỉ Ly:
- Hắc Ám chi tử là Mộ Dật Thần sao?
Nhìn theo hướng mà Long Ngọc Hồng chỉ, Mộ Dật Thần lúc này đang nói chuyện với tộc nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, Mộ Chỉ Ly đáp:
- Đúng vậy, chính là Dật Thần.
- Nói đến đây đúng là thú vị, Không Gian lão nhân và Thời Gian là nhân là kẻ thù của Hắc Ám lão nhân và Quang Minh lão nhân, bây giờ ba người thừa kế các ngươi đã đứng chung về một tuyến, đối mặt với bọn họ, nếu người thừa kế Quang Minh thuộc tính cũng xuất hiện thì mới thật hứng thú.
Long Ngọc Hồng hiếm khi nào đùa như vậy.
- Xuất hiện một lúc ba người thừa kế đã rất kì quái rồi, nếu ở đây xuất hiện thêm một người nữa thì chứng tỏ là Hắc Ám lão nhân và Không Gian lão nhân đã chết rồi.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cười nói nhưng vẫn kèm theo sự nghiêm túc.
Tầm mắt của nàng liền chuyển hướng về Thiên Nhi, nếu nói trong số bọn họ có người thừa kế quang minh thuộc tính thì chắc chắn là thuộc về Thiên Nhi, nói cho cùng thì giữa nhiều người như vậy cũng chỉ có Thiên Nhi là có khả năng ấy thôi.
Điểm này chính Mộ Chỉ Ly cũng có hy vọng, nếu Thiên Nhi trở thành người thừa kế quang minh thuộc tính thì trong tương lai bọn họ có thể ở cùng nhau mãi mãi. Chỉ là trên thế giới có tổng cộng cửu đại thuộc tính, người thừa kế không biết bao nhiêu năm mới xuất hiện một lần, làm sao có thể trùng hợp như vậy.
- Lần này trở về có tính toán gì không?
- Con chuẩn bị đi buôn bán, nhiều tu luyện giả như vậy nên mỗi ngày tiêu hao lượng tinh thạch cũng không ít, số tinh thạch còn dư đến bây giờ không đủ cho bọn họ tu luyện lâu dài nữa, buôn bán ngày càng phát triển, tương lai cũng sẽ ổn định hơn.
- Đúng vậy, đan dược của ngươi đã làm dậy sóng ở Chủ thế giới, giá cả có thể nâng cao một chút, những môn phái có tiền đều sẽ mua được hết, tiện thể quét hết tiền bạc của họ cũng tốt.
Long Ngọc Hồng cười ha ha, bộ dạng kia không giống người già chút nào.
- Đệ tử sẽ nghe theo lời sư tổ nói.
Mộ Chỉ Ly giả vờ nghiêm túc nhưng trong đáy mắt hiện lên sự vui vẻ.
- Lần này ta trở về Thiên Âm Môn là có chuyện cần giải quyết, ngươi hãy cùng ta trở về Thiên Âm Môn một chuyến, tương lai nếu ngươi cần Thiên Âm Môn giúp một tay cũng thuận lợi không ít. Lúc đó ta và Tù Vô Bị sẽ đến trụ sở bí mật, bất luận là người của Quang Minh lão nhân hay người của Hắc Ám lão nhân thì tốc độ của bọn họ cũng không hề chậm, hai người chúng ta ở đó thì gặp nguy hiểm có thể lập tức xuất hiện và bảo đảm an toàn cho mọi người.
Nét mặt Long Ngọc Hồng hiện lên sự nghiêm túc.
Tiếp theo phải chuẩn bị cho một hồi đánh nhau ác liệt, cũng không biết thực lực đối phương mạnh bao nhiêu, xuất hiện vào lúc nào nên phải chuẩn bị.
Nghe Long Ngọc Hồng nói thì Mộ Chỉ Ly rất cảm kích, hướng về phía Long Ngọc Hồng bái một cái, thiên ngôn vạn ngữ cũng không nói hết được lòng cảm kích của nàng.
Long Ngọc Hồng mỉm cười, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy yêu thương, từ sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ kiên quyết, lần này coi như bà kề vai sát cánh cùng Tù Vô Bi đánh một trận, mong muốn của hai lão là có thể bảo vệ được cho tiểu bối.
Sau khi nghe Long Ngọc Hồng nói thì việc đầu tiên Mộ Chỉ Ly làm khi trở lại Chủ thế giới là đi đến Thiên Âm Môn, việc cửa hàng phải đợi đến khi nàng đi Thiên Âm Môn về mới chuẩn bị tiếp được.
Lúc Mộ Chỉ Ly cùng Long Ngọc Hồng xuất hiện ở Thiên Âm Môn, đám người Hạ Trường Thanh ra đón nhìn thấy vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ đó là cho rằng Mộ Chỉ Ly bị môn chủ bắt về, lẽ nào Mộ Chỉ Ly không phải là đệ tử của Vô Bi lão giả? Môn chủ bắt Mộ Chỉ Ly về là để lập uy xử lý sao?
Tuy nhiên ý nghĩ này liền biến mất khi nhìn thấy Long Ngọc Hồng đối với Mộ Chỉ Ly rất tốt, Mộ Chỉ Ly nhất định là đệ tử của Vô Bi lão giả rồi, ngay cả môn chủ cũng quan tâm đến nàng, chuyến này bọn họ gặp xui xẻo rồi.
- Môn chủ!
Hạ Trường Thanh cũng với năm vị chưởng môn hướng về Long Ngọc Hồng thi lễ, sắc mặt mỗi người đều có chút xấu hổ, không biết môn chủ đưa Mộ Chỉ Ly về là có dụng ý gì.
Long Ngọc Hồng gật đầu nói:
- Mộ Chỉ Ly, chắc các ngươi đều biết đúng không?
- Vâng!
Mọi người đều gật đầu.
Mộ Chỉ Ly nhìn mấy trưởng lão, chưởng môn quen thuộc trước mặt thì nhớ tới những chuyện trước đây ở Thiên Âm Môn, mặc dù nói quyết định của họ có làm nàng tức giận nhưng nàng lại rất thích nơi này.
Vốn tức giận nhưng vì liên hệ của Thiên Âm Môn ở hai thế giới nên sự tức giận ấy cũng tiêu tan đi, bây giờ nhìn bọn người Hạ Trường Thanh thì trong lòng nàng cực kì bình tĩnh.
- Mộ Chỉ Ly chính là đồ tôn của ta bị thất lạc lâu này, lúc trước nó đến Thiên Âm Môn chính là để tìm ta, không ngờ về sau lại phát sinh chuyện như vậy.
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói.
Long Ngọc Hồng vừa dứt lời thì đám người Hạ Trường Thanh khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn Mộ Chỉ Ly và Long Ngọc Hồng, sau đó tất cả đồng loạt cúi đầu, trong lòng sợ hãi không thôi.
Bọn họ vừa nghe thấy gì? Mộ Chỉ Ly là đồ tôn thất lạc nhiều năm nay của môn chủ sao? Môn chủ bao nhiêu tuổi rồi mà Mộ Chỉ Ly mới có bấy nhiêu tuổi? Quan hệ giữa hai người này thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Sau một lúc ngẫm nghĩ thì Hạ Trường Thanh liền tin vào chuyện này, lúc đầu ở Vô Tẫn Hải, khi được lựa chọn vào môn phái thì Mộ Chỉ Ly rất do dự, nhưng khi nói ra tên của Thiên Âm Môn thì hắn thấy rõ ràng trong đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng rỡ lên, rồi kiên quyết chọn Thiên Âm Môn.
Hóa ra nàng gia nhập vào Thiên Âm Môn là vì mục đích ấy, còn mình lại đuổi đồ tôn của môn chủ ra khỏi môn phái, chuyện này đúng là.....nghĩ đến đây ai cũng thấy mồ hôi chảy ròng ròng.
- Chuyện lúc trước đều đã qua rồi, các ngươi không cần để ý đến nữa.
Long Ngọc Hồng nói, lời nói sắc bén:
- Tuy nhiên chuyện đó sau này không được xảy ra nữa.
- Môn chủ yên tâm, chúng ta tuyệt đối không để chuyện như thế này xảy ra nữa.
Hạ Trường Thanh vội vàng trả lời.
- Thân phận của Mộ Chỉ Ly các ngươi đã biết rồi, nếu sau này Mộ Chỉ Ly cần giúp gì thì hãy đồng ý với nó, nó sẽ thay thế ta, hiểu chưa?
Mộ Chỉ Ly khẽ run, mặc dù biết trước dự định của Long Ngọc Hồng thế nhưng khi nghe những lời này vẫn khiến nàng bị sốc, những lời này có nghĩa là nàng cũng có quyền điều khiển Thiên Âm Môn.
Đám người Hạ Trường Thanh nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút khó hiểu nhưng môn chủ luôn là người nhất ngôn cửu đỉnh, hành động lúc trước đã khiến cho môn chủ bất mãn thì những nghi ngờ trước kia cũng nên gạt qua một bên.
- Bọn ta hiểu rồi.
Gương mặt Long Ngọc Hồng hiện lên vẻ hài lòng:
- Các ngươi đem việc này truyền đạt lại đi, ta muốn ở cùng với Mộ Chỉ Ly một chút.
- Vâng!
Đám người Hạ Trường Thanh nhanh chóng đi khỏi, mang tin tức này thông báo cho các tu luyện giả, sau này nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thì không phép bất kính.
- Mộ Chỉ Ly lại là đồ tôn của môn chủ, chuyện này không phải là khó tin sao?
Võ Xích kinh ngạc nói, khẽ nhếch miệng, tất nhiên là không thể chấp nhận chuyện này được.
- Môn chủ đã nói vậy rồi, vốn dĩ ban đầu không có gì quan trọng, còn bây giờ thì Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ, với hành động lần này của môn chủ, nói không chừng trong tương lai Mộ Chỉ Ly sẽ trở thành môn chủ của Thiên Âm Môn.
Ngô Tĩnh Hiền phân tích.
Nghe Ngô Tĩnh Hiền nói, bọn người Hạ Trường Thanh khẽ run, không phủ nhận lời hắn nói. Với những gì mà môn chủ đã nói lúc trước thì khả năng này có thể sẽ xảy ra.
Cho dù bọn hắn có tính toán nhiều đến đâu thì cũng chưa bao giờ tính đến khả năng này. Lúc trước bọn họ nghĩ sẽ đi đến thỉnh tội với Vô Bi lão giả, nhưng không ngờ thân phận của Mộ Chỉ Ly lại biến hóa không ngừng như vậy.
Hạ Trường Thanh khoát tay:
- Việc đã thế này thì không cần nhiều lời nữa, cứ làm theo lời môn chủ thôi. Trước đây chúng ta đã phạm sai lầm thì bây giờ có cơ hội để bù đắp cũng tốt.
Rất nhanh sau đó, tin tức Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ lập tức truyền ra khắp Thiên Âm Môn, mọi người khi nghe được tin này thì đều kinh ngạc, những tu luyện giả đã biết Mộ Chỉ Ly từ trước thì càng khiếp sợ hơn.
Nhất là những ai trước đây từng khi dễ Mộ Chỉ Ly thì trở nên hoảng loạn. Đồ tôn của môn chủ, địa vị này ở Thiên Âm Môn chẳng ai dám nghĩ đến.
- Mặc dù trụ sở bí mật phát triển tốt nhưng số tu luyện giả không được nhiều, ngươi có cần chiêu mộ thêm từ Thiên Âm Môn không?
Long Ngọc Hồng lên tiếng hỏi.
- Như vậy được không?
Mộ Chỉ Ly chần chừ, nếu có thể thu nhận được tu luyện giả từ Thiên Âm Môn thì thật là tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng là người của Thiên Âm Môn, chiêu mộ nhiều như vậy cũng không hợp lý lắm.
- Ngược lại tốc độ tu luyện của bọn họ ở trụ sở bí mật sẽ tăng nhanh hơn, không có gì là không hợp lý cả, đợi mọi chuyện giải quyết xong thì cho họ trở về là được.
Long Ngọc Hồng phớt lờ đi, nói.
Thiên Âm Môn cũng không có đan dược như ở trụ sở bí mật, đệ tử môn phái muốn đột phá Xuất Khiếu cảnh hậu kì cần rất nhiều thời gian, còn ở trụ sở bí mật thì chỉ cần một thời gian cực kì ngắn, mặc dù sẽ ảnh hưởng đến đột phá sau cùng của bọn họ, nhưng ở Chủ thế giới này thì tu vi có thể đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì đã là một vị cường giả rồi.
Nếu nói ra không biết sẽ có bao nhiêu tu luyện giả giành nhau tham dự nữa. Hiện giờ bà và Mộ Chỉ Ly đã là người một nhà nên cấp cho Mộ Chỉ Ly một ít nhân tài ở Thiên Âm Môn cũng không thành vấn đề.
- Vậy đa tạ sư tổ.
Mộ Chỉ Ly cũng không cãi lời, lúc này thật sự rất cần tu luyện giả, mà tu luyện giả ở Thiên Âm Môn thì hơn tan tu đến vài phần, thực thực cũng chênh lệch, điều này thực sự rất tốt.
- Sư tổ, không biết có nên đưa một ít dược sư đến trụ sở bí mật hay không? Thương hội gần khai trương rồi, cần không ít đan dược.
- Không thành vấn đề, cứ để cho bọn họ học tập một chút thuật luyện đan của ngươi.
Tin tức Long Ngọc Hồng trở về Thiên Huyền đại lục vẫn chưa bị truyền ra ngoài, trừ Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và chư vị trưởng lão Thiên Âm Môn ra thì không ai biết được thân phận của bà.
Lần này trở về, Long Ngọc Hồng chỉ muốn nhìn thấy quê hương, có thể gặp được nhiều lão bằng hữu như vậy đã là niềm vui hơn mong đợi rồi. Thời gian trôi qua, Thiên Huyền đại lục bây giờ khác xa với quá khứ, hiểu biết của bà đã không còn tồn tại nữa, tuy nhiên điều đó cũng không quan trọng lắm.
Tu luyện giả Thiên Âm Môn chỉ biết đó là một vi tu luyện giả cực kì mạnh mẽ đến từ Chủ thế giới, chư vị trưởng lão đối với bà rất cung kính, ngay cả môn chủ Mộ Chỉ Ly cũng đối đãi lễ phép với bà.
Buổi tối Mộ Chỉ Ly thường xuyên thấy Long Ngọc Hồng đứng một mình ở Thiên Âm Môn đỉnh, nhìn về phía trời xa, khuôn mặt chất chứa đầy ưu tư.
Nàng cũng không quấy rối, ở đây yên tĩnh nên Long Ngọc Hồng mới có thể bộc lộ được những gì thật lòng nhất của mình, mặc dù nàng không phải là Long Ngọc Hồng nhưng lại có thể cảm nhận được bầu trời rất tang thương và lạnh lẽo.
Tại vùng đất cố hương này, thân nhân của bà đã không còn ở đây nữa, thế giới rộng lớn nhưng không có lấy một người thân, quá khứ như vết thương trước mắt, đau đớn này chỉ những người từng trải mới hiểu được.
Nhìn thấy sự khác thường này, một Long Ngọc Hồng mỏng manh dễ vỡ thì Mộ Chỉ Ly càng thêm quyết tâm. Vì không muốn mình cũng biến thành như vậy, nàng sẽ không để những người yêu thương bên cạnh mình biến mất như vậy, cho dù trước mắt có chông gai thế nào thì nàng cũng sẽ đi đến nơi có ánh mặt trời tỏa sáng.
Ngày tiếp theo, Mộ Chỉ Ly đợi mọi người tụ tập ở Thiên Âm Môn, hôm nay sẽ quay về Chủ thế giới.
Không riêng gì nàng mà ngay cả Long Ngọc Hồng cũng nói là bọn họ nên sớm rời khỏi Thiên Huyền đại lục, nếu bị Quang Minh lão nhân tìm được đến Thiên Huyền đại lục thì đó là điều mà họ lo sợ nhất.
Ba người Hiên Viên Dật còn đang ở Thiên Thăng quốc chưa về, Mộ Chỉ Ly nhờ người nói với bọn họ rằng sau này cứ đi đến Đông Phương gia là được.
Đám người Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh được Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa vào trụ sở bí mật, không gian trong thông đạo này nàng chỉ cần đi một chuyến là xong. Đối với Long Ngọc Hồng, chuyện của trụ sở bí mật Mộ Chỉ Ly cũng không giấu diếm.
Nếu Long Ngọc Hồng biết được chuyện không gian truyền thừa thì việc này nhất định cũng biết. Long Ngọc Hồng là người đáng để tin cậy nên Mộ Chỉ Ly cũng đối với bà ấy rất tin tưởng, không hề giấu diếm gì.
Lúc Long Ngọc Hồng nhìn thấy trụ sở bí mật thì cũng lộ vẻ kinh ngạc, số lượng tu luyện giả mặc dù không nhiều so với những môn phái khác ở chủ thế giới, có sự chênh lệch cực lớn, nhưng điều làm cho bà kinh ngạc chính là thực lực của tu luyện giả ở đây.
Tất cả đều là cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, cho dù là Thiên Âm Môn cũng đã xuất hiện cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, nhưng nơi này lại được phổ biến rộng khắp, thật khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.
Đồ tôn của bà có thể nói là hơn cả bà trước đây nữa, lúc trước bà thành lập Thiên Âm Môn ở Chủ thế giới cũng mất rất nhiều tâm huyết, hơn nữa tất cả bằng hữu trợ giúp lúc đó trong môn phái cũng rất ít.
Sau đó, thực lực của bà dần mạnh hơn, có Vô Bi lão giả trợ giúp nên Thiên Âm Môn dần dần mạnh lên, để trở thành môn phái chính đạo đứng đầu thì còn phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới đi được đến bước này.
Còn Mộ Chỉ Ly thì hoàn toàn im lặng không một tiếng động lại xây dựng nên nguồn nhân lực cho mình, đúng là một cường giả thanh sắc nhất, không còn gì nghi ngờ nữa, nàng mạnh hơn bà trước đây rất nhiều, cứ tiếp tục phát triển như vậy thì tạo ra được một thế lực ở Chủ thế giới cũng không có gì khó khăn.
Long Ngọc Hồng rất tin tưởng đồ tôn của mình, đối với những người khác mà nói thì làm được điều này sẽ cực kì khó khăn, thế nhưng đối với Mộ Chỉ Ly thì mọi chuyện lại cực kì đơn giản.
Đám người Bạch Mạt Lăng sau khi đi vào trụ sở bí mật thì trên mặt hiện lên sự sợ hãi nồng đậm.
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng đã nói cho bọn họ biết rằng đây là thế giới của hai người đó, lúc trước nghe nói đã thấy thần kì khó có thể tiếp thu được, bây giờ vừa nhìn thấy thì đúng là bị làm cho líu lưỡi nói không nên lời.
Thế giới này rộng lớn họ không nhìn thấy rõ, nhưng số lượng tu luyện giả cực nhiều ở đây thì họ lại thấy rõ. Những tu luyện giả này toát ra khí tức không thua gì Mộ Chỉ Ly, nhiều cường giả như vậy, chưa bao giờ bọn họ tưởng tượng ra.
Và chừng ấy tu luyện giả đều là người của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, đây mới chính là điều khó tin.
Bạch Thừa Duẫn cười với đám người Bạch Mạt Lăng, giới thiệu một ít về trụ sở bí mật, hiện nay trụ sở bí mật được chia làm các bộ phận như khu huấn luyện, khu luyện đan, khu chế giáp và khu luyện khí, trong đó phạm vi lớn nhất là khu luyện đan, vì khu luyện đan còn có ruộng thuốc nên phạm vi lớn nhất.
Mấy người Mộ Thiên Tĩnh liên tục gật đầu khi nghe nói đến tất cả tu luyện giả trong trụ sở bí mật đã được Mộ Hàn Mặc huấn luyện cẩn thận, vốn là một tập thể lẻ tẻ, rời rạc nhưng qua nhiều ngày huấn luyện như vậy đã trở nên ăn ý khó tả.
Tất cả tu luyện giả đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ vẫn luôn biết thủ lĩnh nâng cao thực lực cho bọn họ, huấn luyện bọn họ là hoàn toàn có mục đích, còn bọn họ thì đã bắt đầu hy vọng vào một ngày sẽ xuất hiện trước mặt mọi người.
Long Ngọc Hồng đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng đưa ra một vài ý kiến, những ý kiến này giúp ích cho Mộ Chỉ Ly không nhỏ. Long Ngọc Hồng thân là người sáng lập ra hai môn phái, nên đối với phương diện này thì có đủ quyền để phát ngôn.
- Chung quy lại thì ở đây rất tốt, ngươi huấn luyện bọn họ để chuẩn bị đối phó với tay chân mà Quang Minh lão nhân phái tới sao?
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói.
Mộ Chỉ Ly dừng một chút:
- Đúng vậy, chẳng những vậy mà con còn muốn tạo ra một thế lực ở Thiên Huyền đại lục, như vậy thì lúc tu luyện giả Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới có thể được chiếu cố, dù sao Thiên Huyền đại lục và Chủ thế giới đã bị mất liên lạc trong một thời gian quá dài rồi.
Long Ngọc Hồng khẽ gật đầu:
- Ngươi nói không sai, nếu như ngươi lập ra thế lực ở chủ thế giới này thì trong tương lai sẽ bảo đảm cho bọn họ nhiều hơn. Ngươi có nghĩ đến việc tiếp nhận Thiên Âm Môn không?
Mộ Chỉ Ly khẽ run, kinh ngạc nhìn Long Ngọc Hồng, ý nghĩ này nàng chưa bao giờ nghĩ đến.
- Thế nào? Ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện này à?
Long Ngọc Hồng nhíu mày:
- Lấy tư cách của Thiên Âm Môn làm cơ sở thì việc thành lập thế lực của ngươi không cần lo lắng nữa, hơn nữa tu luyện giả ở Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới cũng có người giúp đỡ.
Mộ Chỉ Ly im lặng trong chốc lát rồi ngẩng đầu nhìn Long Ngọc Hồng:
- Con vẫn chưa có ý định tiếp nhận Thiên Âm Môn, sư tổ, đây là tâm huyết của người sao? Bây giờ ta gặp phải Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân còn bị áp lực thì không biết mình sẽ sống sót như thế nào trong tình huống đó nữa. Nếu như con còn sống thì trong tương lai con là Không Gian lão nhân, con phải nắm giữa không gian thuộc tính của thế giới, vậy thì với thân phận này con không thể trở thành môn chủ của Thiên Âm Môn được. Còn nếu con chết thì tất cả những chuyện này cũng không cần thiết nữa.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly trong suốt, về điểm này nàng đã nghĩ thấu đáo rồi.
Với thực lực của Hắc Ám lão nhân thì khi tiến vào Thiên Âm Môn để bắt Mộ Dật Thần có thể nói là chuyện rất đơn giản, còn nếu hắn không làm vậy thì nhất định là còn phải tuân theo quy tắc.
Lúc nhận truyền thừa của Không Gian lão nhân thì đối với việc này nàng cũng hiểu rõ hơn một chút, trong tình huống này bọn họ không bị ảnh hưởng chắc là do thế lực của môn phái ở Chủ thế giới, bằng không thì với thực lực của bọn họ mà muốn gây tổn hại cho người khác thì nhất định không có cách nào để chống lại.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói thì Long Ngọc Hồng trở nên im lặng, chậm rãi thở dài:
- Mà thôi, chuyện này để sau hãy nói, bất quá thì ta nói với đệ tử Thiên Âm Môn rằng ngươi là đồ tôn của ta, sau này chớ để xảy ra hiềm khích với Thiên Âm Môn.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly mỉm cười:
- Tất nhiên rồi, Thiên Âm Môn ở Chủ thế giới và Thiên Âm Môn ở Thiên Huyền đại lục vốn là người một nhà mà, con sao có thể gây ra hiềm khích với Thiên Âm Môn chứ?
Long Ngọc Hồng cười, sờ đầu Mộ Chỉ Ly:
- Hắc Ám chi tử là Mộ Dật Thần sao?
Nhìn theo hướng mà Long Ngọc Hồng chỉ, Mộ Dật Thần lúc này đang nói chuyện với tộc nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, Mộ Chỉ Ly đáp:
- Đúng vậy, chính là Dật Thần.
- Nói đến đây đúng là thú vị, Không Gian lão nhân và Thời Gian là nhân là kẻ thù của Hắc Ám lão nhân và Quang Minh lão nhân, bây giờ ba người thừa kế các ngươi đã đứng chung về một tuyến, đối mặt với bọn họ, nếu người thừa kế Quang Minh thuộc tính cũng xuất hiện thì mới thật hứng thú.
Long Ngọc Hồng hiếm khi nào đùa như vậy.
- Xuất hiện một lúc ba người thừa kế đã rất kì quái rồi, nếu ở đây xuất hiện thêm một người nữa thì chứng tỏ là Hắc Ám lão nhân và Không Gian lão nhân đã chết rồi.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cười nói nhưng vẫn kèm theo sự nghiêm túc.
Tầm mắt của nàng liền chuyển hướng về Thiên Nhi, nếu nói trong số bọn họ có người thừa kế quang minh thuộc tính thì chắc chắn là thuộc về Thiên Nhi, nói cho cùng thì giữa nhiều người như vậy cũng chỉ có Thiên Nhi là có khả năng ấy thôi.
Điểm này chính Mộ Chỉ Ly cũng có hy vọng, nếu Thiên Nhi trở thành người thừa kế quang minh thuộc tính thì trong tương lai bọn họ có thể ở cùng nhau mãi mãi. Chỉ là trên thế giới có tổng cộng cửu đại thuộc tính, người thừa kế không biết bao nhiêu năm mới xuất hiện một lần, làm sao có thể trùng hợp như vậy.
- Lần này trở về có tính toán gì không?
- Con chuẩn bị đi buôn bán, nhiều tu luyện giả như vậy nên mỗi ngày tiêu hao lượng tinh thạch cũng không ít, số tinh thạch còn dư đến bây giờ không đủ cho bọn họ tu luyện lâu dài nữa, buôn bán ngày càng phát triển, tương lai cũng sẽ ổn định hơn.
- Đúng vậy, đan dược của ngươi đã làm dậy sóng ở Chủ thế giới, giá cả có thể nâng cao một chút, những môn phái có tiền đều sẽ mua được hết, tiện thể quét hết tiền bạc của họ cũng tốt.
Long Ngọc Hồng cười ha ha, bộ dạng kia không giống người già chút nào.
- Đệ tử sẽ nghe theo lời sư tổ nói.
Mộ Chỉ Ly giả vờ nghiêm túc nhưng trong đáy mắt hiện lên sự vui vẻ.
- Lần này ta trở về Thiên Âm Môn là có chuyện cần giải quyết, ngươi hãy cùng ta trở về Thiên Âm Môn một chuyến, tương lai nếu ngươi cần Thiên Âm Môn giúp một tay cũng thuận lợi không ít. Lúc đó ta và Tù Vô Bị sẽ đến trụ sở bí mật, bất luận là người của Quang Minh lão nhân hay người của Hắc Ám lão nhân thì tốc độ của bọn họ cũng không hề chậm, hai người chúng ta ở đó thì gặp nguy hiểm có thể lập tức xuất hiện và bảo đảm an toàn cho mọi người.
Nét mặt Long Ngọc Hồng hiện lên sự nghiêm túc.
Tiếp theo phải chuẩn bị cho một hồi đánh nhau ác liệt, cũng không biết thực lực đối phương mạnh bao nhiêu, xuất hiện vào lúc nào nên phải chuẩn bị.
Nghe Long Ngọc Hồng nói thì Mộ Chỉ Ly rất cảm kích, hướng về phía Long Ngọc Hồng bái một cái, thiên ngôn vạn ngữ cũng không nói hết được lòng cảm kích của nàng.
Long Ngọc Hồng mỉm cười, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy yêu thương, từ sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ kiên quyết, lần này coi như bà kề vai sát cánh cùng Tù Vô Bi đánh một trận, mong muốn của hai lão là có thể bảo vệ được cho tiểu bối.
Sau khi nghe Long Ngọc Hồng nói thì việc đầu tiên Mộ Chỉ Ly làm khi trở lại Chủ thế giới là đi đến Thiên Âm Môn, việc cửa hàng phải đợi đến khi nàng đi Thiên Âm Môn về mới chuẩn bị tiếp được.
Lúc Mộ Chỉ Ly cùng Long Ngọc Hồng xuất hiện ở Thiên Âm Môn, đám người Hạ Trường Thanh ra đón nhìn thấy vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ đó là cho rằng Mộ Chỉ Ly bị môn chủ bắt về, lẽ nào Mộ Chỉ Ly không phải là đệ tử của Vô Bi lão giả? Môn chủ bắt Mộ Chỉ Ly về là để lập uy xử lý sao?
Tuy nhiên ý nghĩ này liền biến mất khi nhìn thấy Long Ngọc Hồng đối với Mộ Chỉ Ly rất tốt, Mộ Chỉ Ly nhất định là đệ tử của Vô Bi lão giả rồi, ngay cả môn chủ cũng quan tâm đến nàng, chuyến này bọn họ gặp xui xẻo rồi.
- Môn chủ!
Hạ Trường Thanh cũng với năm vị chưởng môn hướng về Long Ngọc Hồng thi lễ, sắc mặt mỗi người đều có chút xấu hổ, không biết môn chủ đưa Mộ Chỉ Ly về là có dụng ý gì.
Long Ngọc Hồng gật đầu nói:
- Mộ Chỉ Ly, chắc các ngươi đều biết đúng không?
- Vâng!
Mọi người đều gật đầu.
Mộ Chỉ Ly nhìn mấy trưởng lão, chưởng môn quen thuộc trước mặt thì nhớ tới những chuyện trước đây ở Thiên Âm Môn, mặc dù nói quyết định của họ có làm nàng tức giận nhưng nàng lại rất thích nơi này.
Vốn tức giận nhưng vì liên hệ của Thiên Âm Môn ở hai thế giới nên sự tức giận ấy cũng tiêu tan đi, bây giờ nhìn bọn người Hạ Trường Thanh thì trong lòng nàng cực kì bình tĩnh.
- Mộ Chỉ Ly chính là đồ tôn của ta bị thất lạc lâu này, lúc trước nó đến Thiên Âm Môn chính là để tìm ta, không ngờ về sau lại phát sinh chuyện như vậy.
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói.
Long Ngọc Hồng vừa dứt lời thì đám người Hạ Trường Thanh khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn Mộ Chỉ Ly và Long Ngọc Hồng, sau đó tất cả đồng loạt cúi đầu, trong lòng sợ hãi không thôi.
Bọn họ vừa nghe thấy gì? Mộ Chỉ Ly là đồ tôn thất lạc nhiều năm nay của môn chủ sao? Môn chủ bao nhiêu tuổi rồi mà Mộ Chỉ Ly mới có bấy nhiêu tuổi? Quan hệ giữa hai người này thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Sau một lúc ngẫm nghĩ thì Hạ Trường Thanh liền tin vào chuyện này, lúc đầu ở Vô Tẫn Hải, khi được lựa chọn vào môn phái thì Mộ Chỉ Ly rất do dự, nhưng khi nói ra tên của Thiên Âm Môn thì hắn thấy rõ ràng trong đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng rỡ lên, rồi kiên quyết chọn Thiên Âm Môn.
Hóa ra nàng gia nhập vào Thiên Âm Môn là vì mục đích ấy, còn mình lại đuổi đồ tôn của môn chủ ra khỏi môn phái, chuyện này đúng là.....nghĩ đến đây ai cũng thấy mồ hôi chảy ròng ròng.
- Chuyện lúc trước đều đã qua rồi, các ngươi không cần để ý đến nữa.
Long Ngọc Hồng nói, lời nói sắc bén:
- Tuy nhiên chuyện đó sau này không được xảy ra nữa.
- Môn chủ yên tâm, chúng ta tuyệt đối không để chuyện như thế này xảy ra nữa.
Hạ Trường Thanh vội vàng trả lời.
- Thân phận của Mộ Chỉ Ly các ngươi đã biết rồi, nếu sau này Mộ Chỉ Ly cần giúp gì thì hãy đồng ý với nó, nó sẽ thay thế ta, hiểu chưa?
Mộ Chỉ Ly khẽ run, mặc dù biết trước dự định của Long Ngọc Hồng thế nhưng khi nghe những lời này vẫn khiến nàng bị sốc, những lời này có nghĩa là nàng cũng có quyền điều khiển Thiên Âm Môn.
Đám người Hạ Trường Thanh nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút khó hiểu nhưng môn chủ luôn là người nhất ngôn cửu đỉnh, hành động lúc trước đã khiến cho môn chủ bất mãn thì những nghi ngờ trước kia cũng nên gạt qua một bên.
- Bọn ta hiểu rồi.
Gương mặt Long Ngọc Hồng hiện lên vẻ hài lòng:
- Các ngươi đem việc này truyền đạt lại đi, ta muốn ở cùng với Mộ Chỉ Ly một chút.
- Vâng!
Đám người Hạ Trường Thanh nhanh chóng đi khỏi, mang tin tức này thông báo cho các tu luyện giả, sau này nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thì không phép bất kính.
- Mộ Chỉ Ly lại là đồ tôn của môn chủ, chuyện này không phải là khó tin sao?
Võ Xích kinh ngạc nói, khẽ nhếch miệng, tất nhiên là không thể chấp nhận chuyện này được.
- Môn chủ đã nói vậy rồi, vốn dĩ ban đầu không có gì quan trọng, còn bây giờ thì Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ, với hành động lần này của môn chủ, nói không chừng trong tương lai Mộ Chỉ Ly sẽ trở thành môn chủ của Thiên Âm Môn.
Ngô Tĩnh Hiền phân tích.
Nghe Ngô Tĩnh Hiền nói, bọn người Hạ Trường Thanh khẽ run, không phủ nhận lời hắn nói. Với những gì mà môn chủ đã nói lúc trước thì khả năng này có thể sẽ xảy ra.
Cho dù bọn hắn có tính toán nhiều đến đâu thì cũng chưa bao giờ tính đến khả năng này. Lúc trước bọn họ nghĩ sẽ đi đến thỉnh tội với Vô Bi lão giả, nhưng không ngờ thân phận của Mộ Chỉ Ly lại biến hóa không ngừng như vậy.
Hạ Trường Thanh khoát tay:
- Việc đã thế này thì không cần nhiều lời nữa, cứ làm theo lời môn chủ thôi. Trước đây chúng ta đã phạm sai lầm thì bây giờ có cơ hội để bù đắp cũng tốt.
Rất nhanh sau đó, tin tức Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ lập tức truyền ra khắp Thiên Âm Môn, mọi người khi nghe được tin này thì đều kinh ngạc, những tu luyện giả đã biết Mộ Chỉ Ly từ trước thì càng khiếp sợ hơn.
Nhất là những ai trước đây từng khi dễ Mộ Chỉ Ly thì trở nên hoảng loạn. Đồ tôn của môn chủ, địa vị này ở Thiên Âm Môn chẳng ai dám nghĩ đến.
- Mặc dù trụ sở bí mật phát triển tốt nhưng số tu luyện giả không được nhiều, ngươi có cần chiêu mộ thêm từ Thiên Âm Môn không?
Long Ngọc Hồng lên tiếng hỏi.
- Như vậy được không?
Mộ Chỉ Ly chần chừ, nếu có thể thu nhận được tu luyện giả từ Thiên Âm Môn thì thật là tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng là người của Thiên Âm Môn, chiêu mộ nhiều như vậy cũng không hợp lý lắm.
- Ngược lại tốc độ tu luyện của bọn họ ở trụ sở bí mật sẽ tăng nhanh hơn, không có gì là không hợp lý cả, đợi mọi chuyện giải quyết xong thì cho họ trở về là được.
Long Ngọc Hồng phớt lờ đi, nói.
Thiên Âm Môn cũng không có đan dược như ở trụ sở bí mật, đệ tử môn phái muốn đột phá Xuất Khiếu cảnh hậu kì cần rất nhiều thời gian, còn ở trụ sở bí mật thì chỉ cần một thời gian cực kì ngắn, mặc dù sẽ ảnh hưởng đến đột phá sau cùng của bọn họ, nhưng ở Chủ thế giới này thì tu vi có thể đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì đã là một vị cường giả rồi.
Nếu nói ra không biết sẽ có bao nhiêu tu luyện giả giành nhau tham dự nữa. Hiện giờ bà và Mộ Chỉ Ly đã là người một nhà nên cấp cho Mộ Chỉ Ly một ít nhân tài ở Thiên Âm Môn cũng không thành vấn đề.
- Vậy đa tạ sư tổ.
Mộ Chỉ Ly cũng không cãi lời, lúc này thật sự rất cần tu luyện giả, mà tu luyện giả ở Thiên Âm Môn thì hơn tan tu đến vài phần, thực thực cũng chênh lệch, điều này thực sự rất tốt.
- Sư tổ, không biết có nên đưa một ít dược sư đến trụ sở bí mật hay không? Thương hội gần khai trương rồi, cần không ít đan dược.
- Không thành vấn đề, cứ để cho bọn họ học tập một chút thuật luyện đan của ngươi.