Lần này Tiêu Lãng không che mặt, chỉ có điều Thần Quân bình thường đều có thể cảm ứng được mái đầu bạc trắng và thần khí thể. Sắc mặt mọi người lập tức trở nên cung kính. Đương nhiên ngoại trừ thân phận của Tiêu Lãng, ít nhất có Hiên Viên Thiên Tâm ở đây mọi người cũng không dám coi thường. Nói thế nào hắn cũng là nhi tử của Thiên Tôn Hiên Viên.
Một cường giả Thần Tổ tới gần chắp tay nói:
- Thì ra là Tiêu tiên sinh, đại nhân Thiên Tâm cũng ở đây? Mời đến trong phủ nói chuyện!
Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm khẽ thở phào nhẹ nhõm. Xem ra thái độ Thiên Ma tộc không tồi. Lần này nếu có thể thả người, vậy thì chuyện gì cũng không có.
Hai người đi theo Thần Tổ tới một toà cổ bảo. Chờ khi đi tới cổ bảo, sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm có chút khó coi. Bởi vì bên ngoài cổ bảo chỉ một trưởng lão nghênh đón mọi người, còn một trưởng lão Thần Tổ sơ kỳ.
Hiên Viên gia có mười Thần Tổ đỉnh phong đến. Hiên Viên Thiên Tâm cũng tới. Nhưng bọn họ chỉ phái ra một trưởng lão? Thiên Ma gia quả nhiên ôm được bắp đùi Tu gia liền trở nên ngông cuồng tự đại.
Lần này là tới cứu người, Hiên Viên Thiên Tâm cũng không nổi giận, nói vài câu khách sáo với trưởng lão Thiên Ma gia sau đó tiến vào đại biện bên trong cổ bảo.
Kết quả sau khi tiến vào trong đại điện, đợi gần nửa canh giờ, uống ba chén nước trà đại công tử Ma Đằng còn chưa ra? Mà trưởng lão kia vẫn cười ha ha, nói đại công tử đi ra ngoài chưa về.
Lừa gạt trẻ con sao?
Hắn giam giữ người của Mai gia, giờ phút này đang chờ Mai gia phúc đáp, hắn làm sao có thể không ở Thiên Ma Thành được?
Lại đợi thêm một canh giờ, khi mặt Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm đã hoàn toàn tối đen lại, công tử Ma Đằng mới ngáp dài đi ra. Vừa ra tới nơi, hắn cung không thèm nhìn Tiêu Lãng một cái, chỉ nhìn Hiên Viên Thiên Tâm lười biếng nói:
- Thiên Tâm tới rồi sao? Đại nhân Huyết Kỵ khỏe không?
Ngông cuồng!
Người Hiên Viên gia thầm giận. Hắn chỉ là một Thần Tổ sơ kỳ, lại dám gọi trực tiếp gọi Thiên Tâm? Còn dám gọi thẳng tên Thiên Tôn Hiên Viên? Hiên Viên Thiên Cương lập tức âm thầm lẩm bẩm nói:
- Người gì chứ! Không phải chỉ cưới một vị tiểu thư trực hệ Tu gia thôi sao?
Hiên Viên Thiên Tâm thản nhiên nhìn mọi người một chút, để mọi người áp chế sự tức giận trong lòng, lúc này mới thản nhiên nói:
- Gần đây tâm tình phụ thân cũng tốt. Ừm... Lần này đi Yêu Vực ở lại Tử Đế Cung vài ngày, có chút đột phá còn lấy được sen ngũ sắc. Giờ phút này phụ thân đang ở trong Tu La Cung, nhờ đại nhân Thần Chí Cao phục sinh cho tiểu đệ!
Hiên Viên Thiên Tâm quả nhiên giống phụ thân hắn đều thích khoe khoang. Nhưng thật ra lần này rất hợp cảnh. Nói rõ Thiên Tôn Hiên Viên đột phá, giờ phút này còn đang ở cùng Thần Chí Cao Tu La. Nếu như tên Ma Đằng này không phải là kẻ ngu xuẩn tất nhiên sẽ không tiếp tục ngạo mạn như vậy nữa.
Ma Đằng là kẻ ngu xuẩn sao?
Hiển nhiên không phải. Nhưng giọng điệu Hiên Viên Thiên Tâm có chút khoe khoang, dường như đã chọc giận tới hắn. Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Vậy phải chúc mừng đại nhân Huyết Kỵ. Mấy ngày trước ta dẫn theo Ngư Nhi đến thăm lão tổ tông. lão tổ tông vui vẻ, rất thích Ngư Nhi còn chỉ điểm ta vài câu. Nhưng đáng tiếc ta ngộ tính không đủ. Rất xấu hổ!
Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm âm thầm khinh thường. Ma Đằng hắn xấu hổ cái rắm. Đây rõ ràng là đang thị uy, nói rõ muốn mượn thế của Thần Chí Cao, lực ép tất cả gia tộc Hủy Diệt Chi Địa.
Tiêu Lãng cũng mặc kệ những điều này. Nếu còn tiếp tục sợ là đám người Ma Thần sẽ càng nguy hiểm hơ. Bởi vậy, hắn không quản nhiều như vậy, đứng lên trịnh trọng chắp tay nói:
- Công tử Ma Đằng, lần này chúng ta đến đây là có một chuyện muốn nhờ, mong rằng công tử Ma Đằng cho chút mặt mũi.
Ma Đằng thản nhiên thoáng nhìn về phía Tiêu Lãng, nói:
- Ồ? Vị này là Tiêu tiên sinh sao? Rất trẻ tuổi. Có chuyện gì cứ nói đi!
Chân mày Tiêu Lãng nhíu lại. Tên Ma Đằng này biết thân phận của hắn, nhưng vừa nãy khi đi vào cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái? Người này thực sự quá mức cuồng vọng. Hắn cố gắng nhẫn nhịn nói
- Chuyện là thế này. Ta có hai vị bằng hữu làm việc trong đội buôn của Mai gia, dường như đã bị các ngươi bắt? Chuyện Mai gia ta không quản, chỉ có điều ta rất để ý tới hai người bằng hữu này. Bọn họ tên là Tiêu Ma Thần và Vô Ngân. Hi vọng Ma công tử cho chút mặt mũi, thả bọn họ ra.
Sắc mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc. Hiên Viên Thiên Tâm gật đầu biểu thị đây cũng là ý của hắn. Mọi người nhìn Ma Đằng, chờ đợi quyết định của hắn.
- Tiêu Ma Thần? Vô Ngân?
Ma Đằng bưng một chén trà lên, chậm rãi uống cũng không nhìn mọi người. Đợi đến khi sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm trở nên âm trầm, lúc này mới mở miệng nói:
- Mặt mũi ngươi ta sẽ không cho. Mặt mũi Thiên Tâm vẫn phải cho!
Tiêu Lãng nhất thời biến sắc. Khi nghe thấy câu nói sau, trong lòng cố gắng kìm chế tức giận. Hắn chịu chút tức giận không tính là gì. Có thể thả người là tốt rồi. Sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm cũng khá hơn mấy phần. Nhưng sau khi Ma Đằng nói xong câu tiếp, trong nháy mắt mọi người phóng ra sát khí như bão táp.
- Loại chó rác rưởi của Mai gia đi ngang qua Thiên Ma Lĩnh, chỉ bảo bọn họ đưa trước một chút phí qua đường, lại dám đại khai sát giới? Bằng hữu của ngươi rất tệ! Giết mấy chục người của chúng ta. Lần này xem như nể mặt Thiên Tâm. Ngươi giao ra năm ngàn vạn tử thánh thạch, ta thả hai người bọn họ. Đương nhiên... Ngươi phải nhanh một chút. Bằng không ta khó giữ được lời hứa. Chờ thêm lát nữa sợ là thân thể của bọn họ không còn nguyên vẹn!
Sau khi Tiêu Lãng nghe thấy câu nói này, con mắt hoàn toàn trở nên huyết hồng. Tuy rằng việc này là ân oán của Mai gia và Thiên Ma tộc, Thiên Ma tộc làm như vậy cũng không sai. Nhưng nghĩ đến chuyện Ma Thần và Vô Ngân bị hành hạ đến mức người không giống người, hắn vẫn không kìm chế nổi sự tức giận trong lòng.
Hắn không nói một câu, mắt bắt đầu chuyển động, liếc nhìn Hiên Viên Thiên Tâm một cái. Hai người giao lưu ánh mắt một chút, Tiêu Lãng đột nhiên quát lớn:
- Đi, nếu không cho mặt mũi, vậy chúng ta cũng không cần.
Sắc mặt Ma Đằng trầm xuống. Người Ma gia người cũng lộ vẻ trào phúng, thầm nói thần khí thể như ngươi còn cho rằng mình là một nhân vật lớn sao? Không thả người thì thế nào?
- Hừ, ngươi tính là thứ gì...
Ma Đằng nhìn mọi người đi ra ngoài, mặt không nhịn được nữa liền muốn đứng dậy chửi mắng, nhưng một giây sau con ngươi hắn đột nhiên co lại.
Bởi vì... Tiêu Lãng và đám người Hiên Viên đồng thời động thân.
Vèo!
Ba Thần Tổ đỉnh phong bắn nhanh về phía bên trái. Ba Thần Tổ đỉnh phong khác phóng về phía bên phải. Mặt khác Hiên Viên Thiên Tâm và Hiên Viên Thiên Cương phóng về phía trưởng lão Ma Thiên gia. Mà Tiêu Lãng lại bắn nhanh về phía công tử Ma Đằng.
- Tình diệt.
- Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo!
Thân thể Tiêu Lãng giống như cuồng long bay vụt đến.
Đầu tiên Tiêu Lãng phóng thích tình diệt công kích linh hồn, sau đó dùng Toan Nghê Sát thành công cào nát vòng bảo hộ do đại công tử Ma Đằng vừa phóng thích ra. Liệt Thần Thủ dễ dàng nắm cổ hắn, tay còn lại còn giữ lấy lưng hắn. Năng lượng cường đại vọt vào thân thể hắn, ép năng lượng của hắn trở lại bên trong đan điền.
Vèo!
Ở trong phòng khách gần đó, mấy Thần Tổ đỉnh phong, còn có một vài cường giả Thần Tổ ẩn nấp với ý định bảo vệ công tử Ma Đằng, đề phòng Hiên Viên gia làm càn. Nhưng chờ tới thời điểm bọn họ lao ra, nghênh đón bọn họ đều là Thần Tổ Hiên Viên gia cường thế uy hiếp. Mà động tác của Tiêu Lãng nhanh vô cùng, một chiêu đã bắt được công tử Ma Đằng. Mọi người không ai dám động nữa.
- Hiên Viên Thiên Tâm, các ngươi làm vậy muốn khai chiến tới tộc ta sao? Lập tức thả đại công tử ra, bằng không các ngươi một người cũng đừng hòng sống sót.
Một lão già che mặt, trong ánh mắt đầy sát ý, nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Thiên Tâm. Đám người Tiêu Lãng mới vừa nói muốn đi, bọn họ nhất thời buông lỏng cảnh giác. Nhưng không nghĩ tới ở ngay dưới mắt bọn họ, Ma Đằng lại bị người ta khống chế.
Hiên Viên Thiên Tâm cười lạnh, ánh mắt xoay chuyển, cuối cùng nhìn công tử Ma Đằng nói:
- Khai chiến hay không phải xem ý tứ của Thiên Ma tộc các ngươi! Thật ra lần này phụ thân cho ta tới, bảo tất cả nghe theo Tiêu Lãng. Nếu như Tiêu Lãng nói muốn khai chiến, vậy thì đánh đi!
Một cường giả Thần Tổ tới gần chắp tay nói:
- Thì ra là Tiêu tiên sinh, đại nhân Thiên Tâm cũng ở đây? Mời đến trong phủ nói chuyện!
Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm khẽ thở phào nhẹ nhõm. Xem ra thái độ Thiên Ma tộc không tồi. Lần này nếu có thể thả người, vậy thì chuyện gì cũng không có.
Hai người đi theo Thần Tổ tới một toà cổ bảo. Chờ khi đi tới cổ bảo, sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm có chút khó coi. Bởi vì bên ngoài cổ bảo chỉ một trưởng lão nghênh đón mọi người, còn một trưởng lão Thần Tổ sơ kỳ.
Hiên Viên gia có mười Thần Tổ đỉnh phong đến. Hiên Viên Thiên Tâm cũng tới. Nhưng bọn họ chỉ phái ra một trưởng lão? Thiên Ma gia quả nhiên ôm được bắp đùi Tu gia liền trở nên ngông cuồng tự đại.
Lần này là tới cứu người, Hiên Viên Thiên Tâm cũng không nổi giận, nói vài câu khách sáo với trưởng lão Thiên Ma gia sau đó tiến vào đại biện bên trong cổ bảo.
Kết quả sau khi tiến vào trong đại điện, đợi gần nửa canh giờ, uống ba chén nước trà đại công tử Ma Đằng còn chưa ra? Mà trưởng lão kia vẫn cười ha ha, nói đại công tử đi ra ngoài chưa về.
Lừa gạt trẻ con sao?
Hắn giam giữ người của Mai gia, giờ phút này đang chờ Mai gia phúc đáp, hắn làm sao có thể không ở Thiên Ma Thành được?
Lại đợi thêm một canh giờ, khi mặt Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm đã hoàn toàn tối đen lại, công tử Ma Đằng mới ngáp dài đi ra. Vừa ra tới nơi, hắn cung không thèm nhìn Tiêu Lãng một cái, chỉ nhìn Hiên Viên Thiên Tâm lười biếng nói:
- Thiên Tâm tới rồi sao? Đại nhân Huyết Kỵ khỏe không?
Ngông cuồng!
Người Hiên Viên gia thầm giận. Hắn chỉ là một Thần Tổ sơ kỳ, lại dám gọi trực tiếp gọi Thiên Tâm? Còn dám gọi thẳng tên Thiên Tôn Hiên Viên? Hiên Viên Thiên Cương lập tức âm thầm lẩm bẩm nói:
- Người gì chứ! Không phải chỉ cưới một vị tiểu thư trực hệ Tu gia thôi sao?
Hiên Viên Thiên Tâm thản nhiên nhìn mọi người một chút, để mọi người áp chế sự tức giận trong lòng, lúc này mới thản nhiên nói:
- Gần đây tâm tình phụ thân cũng tốt. Ừm... Lần này đi Yêu Vực ở lại Tử Đế Cung vài ngày, có chút đột phá còn lấy được sen ngũ sắc. Giờ phút này phụ thân đang ở trong Tu La Cung, nhờ đại nhân Thần Chí Cao phục sinh cho tiểu đệ!
Hiên Viên Thiên Tâm quả nhiên giống phụ thân hắn đều thích khoe khoang. Nhưng thật ra lần này rất hợp cảnh. Nói rõ Thiên Tôn Hiên Viên đột phá, giờ phút này còn đang ở cùng Thần Chí Cao Tu La. Nếu như tên Ma Đằng này không phải là kẻ ngu xuẩn tất nhiên sẽ không tiếp tục ngạo mạn như vậy nữa.
Ma Đằng là kẻ ngu xuẩn sao?
Hiển nhiên không phải. Nhưng giọng điệu Hiên Viên Thiên Tâm có chút khoe khoang, dường như đã chọc giận tới hắn. Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Vậy phải chúc mừng đại nhân Huyết Kỵ. Mấy ngày trước ta dẫn theo Ngư Nhi đến thăm lão tổ tông. lão tổ tông vui vẻ, rất thích Ngư Nhi còn chỉ điểm ta vài câu. Nhưng đáng tiếc ta ngộ tính không đủ. Rất xấu hổ!
Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm âm thầm khinh thường. Ma Đằng hắn xấu hổ cái rắm. Đây rõ ràng là đang thị uy, nói rõ muốn mượn thế của Thần Chí Cao, lực ép tất cả gia tộc Hủy Diệt Chi Địa.
Tiêu Lãng cũng mặc kệ những điều này. Nếu còn tiếp tục sợ là đám người Ma Thần sẽ càng nguy hiểm hơ. Bởi vậy, hắn không quản nhiều như vậy, đứng lên trịnh trọng chắp tay nói:
- Công tử Ma Đằng, lần này chúng ta đến đây là có một chuyện muốn nhờ, mong rằng công tử Ma Đằng cho chút mặt mũi.
Ma Đằng thản nhiên thoáng nhìn về phía Tiêu Lãng, nói:
- Ồ? Vị này là Tiêu tiên sinh sao? Rất trẻ tuổi. Có chuyện gì cứ nói đi!
Chân mày Tiêu Lãng nhíu lại. Tên Ma Đằng này biết thân phận của hắn, nhưng vừa nãy khi đi vào cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái? Người này thực sự quá mức cuồng vọng. Hắn cố gắng nhẫn nhịn nói
- Chuyện là thế này. Ta có hai vị bằng hữu làm việc trong đội buôn của Mai gia, dường như đã bị các ngươi bắt? Chuyện Mai gia ta không quản, chỉ có điều ta rất để ý tới hai người bằng hữu này. Bọn họ tên là Tiêu Ma Thần và Vô Ngân. Hi vọng Ma công tử cho chút mặt mũi, thả bọn họ ra.
Sắc mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc. Hiên Viên Thiên Tâm gật đầu biểu thị đây cũng là ý của hắn. Mọi người nhìn Ma Đằng, chờ đợi quyết định của hắn.
- Tiêu Ma Thần? Vô Ngân?
Ma Đằng bưng một chén trà lên, chậm rãi uống cũng không nhìn mọi người. Đợi đến khi sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm trở nên âm trầm, lúc này mới mở miệng nói:
- Mặt mũi ngươi ta sẽ không cho. Mặt mũi Thiên Tâm vẫn phải cho!
Tiêu Lãng nhất thời biến sắc. Khi nghe thấy câu nói sau, trong lòng cố gắng kìm chế tức giận. Hắn chịu chút tức giận không tính là gì. Có thể thả người là tốt rồi. Sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm cũng khá hơn mấy phần. Nhưng sau khi Ma Đằng nói xong câu tiếp, trong nháy mắt mọi người phóng ra sát khí như bão táp.
- Loại chó rác rưởi của Mai gia đi ngang qua Thiên Ma Lĩnh, chỉ bảo bọn họ đưa trước một chút phí qua đường, lại dám đại khai sát giới? Bằng hữu của ngươi rất tệ! Giết mấy chục người của chúng ta. Lần này xem như nể mặt Thiên Tâm. Ngươi giao ra năm ngàn vạn tử thánh thạch, ta thả hai người bọn họ. Đương nhiên... Ngươi phải nhanh một chút. Bằng không ta khó giữ được lời hứa. Chờ thêm lát nữa sợ là thân thể của bọn họ không còn nguyên vẹn!
Sau khi Tiêu Lãng nghe thấy câu nói này, con mắt hoàn toàn trở nên huyết hồng. Tuy rằng việc này là ân oán của Mai gia và Thiên Ma tộc, Thiên Ma tộc làm như vậy cũng không sai. Nhưng nghĩ đến chuyện Ma Thần và Vô Ngân bị hành hạ đến mức người không giống người, hắn vẫn không kìm chế nổi sự tức giận trong lòng.
Hắn không nói một câu, mắt bắt đầu chuyển động, liếc nhìn Hiên Viên Thiên Tâm một cái. Hai người giao lưu ánh mắt một chút, Tiêu Lãng đột nhiên quát lớn:
- Đi, nếu không cho mặt mũi, vậy chúng ta cũng không cần.
Sắc mặt Ma Đằng trầm xuống. Người Ma gia người cũng lộ vẻ trào phúng, thầm nói thần khí thể như ngươi còn cho rằng mình là một nhân vật lớn sao? Không thả người thì thế nào?
- Hừ, ngươi tính là thứ gì...
Ma Đằng nhìn mọi người đi ra ngoài, mặt không nhịn được nữa liền muốn đứng dậy chửi mắng, nhưng một giây sau con ngươi hắn đột nhiên co lại.
Bởi vì... Tiêu Lãng và đám người Hiên Viên đồng thời động thân.
Vèo!
Ba Thần Tổ đỉnh phong bắn nhanh về phía bên trái. Ba Thần Tổ đỉnh phong khác phóng về phía bên phải. Mặt khác Hiên Viên Thiên Tâm và Hiên Viên Thiên Cương phóng về phía trưởng lão Ma Thiên gia. Mà Tiêu Lãng lại bắn nhanh về phía công tử Ma Đằng.
- Tình diệt.
- Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo!
Thân thể Tiêu Lãng giống như cuồng long bay vụt đến.
Đầu tiên Tiêu Lãng phóng thích tình diệt công kích linh hồn, sau đó dùng Toan Nghê Sát thành công cào nát vòng bảo hộ do đại công tử Ma Đằng vừa phóng thích ra. Liệt Thần Thủ dễ dàng nắm cổ hắn, tay còn lại còn giữ lấy lưng hắn. Năng lượng cường đại vọt vào thân thể hắn, ép năng lượng của hắn trở lại bên trong đan điền.
Vèo!
Ở trong phòng khách gần đó, mấy Thần Tổ đỉnh phong, còn có một vài cường giả Thần Tổ ẩn nấp với ý định bảo vệ công tử Ma Đằng, đề phòng Hiên Viên gia làm càn. Nhưng chờ tới thời điểm bọn họ lao ra, nghênh đón bọn họ đều là Thần Tổ Hiên Viên gia cường thế uy hiếp. Mà động tác của Tiêu Lãng nhanh vô cùng, một chiêu đã bắt được công tử Ma Đằng. Mọi người không ai dám động nữa.
- Hiên Viên Thiên Tâm, các ngươi làm vậy muốn khai chiến tới tộc ta sao? Lập tức thả đại công tử ra, bằng không các ngươi một người cũng đừng hòng sống sót.
Một lão già che mặt, trong ánh mắt đầy sát ý, nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Thiên Tâm. Đám người Tiêu Lãng mới vừa nói muốn đi, bọn họ nhất thời buông lỏng cảnh giác. Nhưng không nghĩ tới ở ngay dưới mắt bọn họ, Ma Đằng lại bị người ta khống chế.
Hiên Viên Thiên Tâm cười lạnh, ánh mắt xoay chuyển, cuối cùng nhìn công tử Ma Đằng nói:
- Khai chiến hay không phải xem ý tứ của Thiên Ma tộc các ngươi! Thật ra lần này phụ thân cho ta tới, bảo tất cả nghe theo Tiêu Lãng. Nếu như Tiêu Lãng nói muốn khai chiến, vậy thì đánh đi!