Yêu Giả Vi Vương

Chương 111: Thần Hồn các

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, đế đô rất náo nhiệt, Thần Hồn tiết sắp đến rồi.
Thần Hồn tiết là ngày lễ lớn nhất Thần Hồn đại lục, là ngày quan trọng nhất với các võ giả. Bởi vì ngày hôm nay, rất nhiều võ giả tròn mười tám tuổi sẽ tụ tập tại Thần Hồn các để thức tỉnh thần hồn.
Một võ giả có thể trở thành cường giả được không thì Thần Hồn Chiến Sĩ là vô cùng mấu chốt. Trong lịch sử đại lục, Thần Hồn Chiến Sĩ cường giả chiếm hơn một nửa, tuyệt đỉnh cường giả gầnn hư đều là Thần Hồn Chiến Sĩ.
Thần Hồn Chiến Sĩ có tốc độ tu luyện nhanh hơn, có chiến kỹ thần hồn cường đại. Võ giả bình thường cho dù tư chất có mạnh hơn, một Thần Hồn Chiến Sĩ đê giai có thể nhẹ nhàng tu luyện nhanh vượt qua ngươi thì làm sao ngươi so được?
Ba vương triều rất chú trọng vào Thần Hồn Chiến Sĩ, nếu ngươi là võ giả thế gia, thức tỉnh thần hồn cường đại thì địa vị trong gia tộc sẽ khác hẳn ngay. Nếu ngươi là võ giả hàn môn, thức tỉnh thần hồn cường đại sẽ thành đối tượng vương triều, các đại gia tộc mời chào, từ đấy một bước lên mây, cuộc đời vinh hoa phú quý.
Bởi vậy Thần Hồn tiết đến khiến vô số người tâm tình kích động, đặc biệt là võ giả tròn mười tám tuổi. Võ giả hàn môn hy vọng thức tỉnh thần hồn, một bước lên trời, phú quý vinh hoa. Võ giả thế gia hy vọng thức tỉnh thần hồn cường đại, từ nay được gia tộc chú ý, còn quyền lực lớn hơn, địa vị cao hơn và tài nguyên nhiều hơn.
Thần Hồn tiết năm này càng được con dân đế đô chú ý, bởi vì Thiếu Niên Hầu, đệ nhất công tử thế hệ trẻ của đế đô, Tiêu Lãng sắp thức tỉnh thần hồn. Tiêu gia sớm truyền ra tiếng gió là nếu Tiêu Lãng có thể thức tỉnh thiên giai thần hồn thì Tiêu Bất Tử sẽ đặc cách Tiêu Lãng làm thiếu tộc trưởng.
Bốn siêu cấp thế gia biến ảo cách cục, tất cả gia tộc cực kỳ chú yếu. Thế hệ trẻ của Đông Phương gia và Tả gia, ví dụ như Đông Phương ngạo Nhiên, Tả Kiếm, Tả Minh, Đông Phương Mạc Nhiên chậm chạp chưa quyết định thiếu tộc trưởng, chỉ có Nghịch gia là đã sớm quyết định vị tí thiếu tộc trưởng, chính là đệ nhất công tử của Nghịch gia, Nghịch Thương.
Thiếu tộc trưởng có ảnh hưởng rất lớn với gia tộc, đặc biệt là thế hệ trẻ. Nếu không ra ngoài ý muốn thì sau này thiếu tộc trưởng chính là gia chủ đời tiếp theo, là tộc trưởng. Cho nên nếu Tiêu Lãng trở thành thiếu tộc trưởng thì các gia tộc thế hệ trẻ phải đổi sách lược với hắn, họ cần sớm kết giao cùng Tiêu Lãng, chờ khi hắn leo lên vị trí thì ho gìcó thể kiếm chút ích lợi cho gia tộc của mình.
Người chú ý Tiêu Lãng còn có phe quan văn lấy năm học sĩ dẫn đầu, những người này hy vọng Tiêu Lãng thức tỉnh thần hồn cấp thấp hoặc không thức tỉnh tỉnh càng tốt, một lòng theo văn, kéo văn nổi dậy trong Chiến Vương triều.
Các tiểu thư đặc biệt chú ý, nếu hắn có thể thức tỉnh thần hồn cường đại thì sẽ là đối tượng chọn bạn trăm năm tốt nhất trong lứa thanh niên trừ Nghịch Thương ra.
Vô số ánh mắt chú ý, Thần Hồn tiết rốt cuộc đã đến
Tiêu Lãng, Tiểu Đao thức dậy thật sớm, tu luyện Huyền khí xong liền tắm rửa thay đồ, đi hướng đại sảnh. Tiêu Lãng, Tiểu Đao bước đi vững vàng, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt tràn ngập hưng phấn.
Giây phút quyết định vận mệnh đã tới.
Tiêu Thanh Y ngồi trong đại sảnh đọc sách.
Tiêu Lãng, Tiểu Đao bước vào, cung kính đồng thanh kêu lên:
- Cô Cô!
Tiêu Thanh Y cười nhìn sang:
- Ừm!
Tiêu Thanh Y vừa lòng quét mắt nhìn hai người, phất tay, thản nhiên nói:
- Đi đi, sớm trở về.
Tiêu Lãng, Tiểu Đao gật đầu, xoay người, cùng nhau đi hướng quảng trường tập hợp với các đệ tử của Tiêu gia cũng thức tỉnh thần hồn, cùng xuất phát hướng đế đô.
Vẻ mặt Tiêu Thanh Y thản nhiên như không chút để ý hai người, nhưng chờ khi Tiêu Lãng, Tiểu Đao đi thì vẻ mặt nàng căng thẳng, buông quyển sách xuống, hai tay chắp vào nhau thành kính cầu nguyện.
- Ca ca, tẩu tẩu, nếu như các ngươi trên trời có linh thiêng thì hãy phù hộ Lãng nhi thức tỉnh thần hồn cường đại.
Thiền lão, Thiên Tầm, hai hộ vệ nhìn theo Tiêu Lãng, Tiểu Đao rời đi, cùng chúc phúc:
- Chúc hai vị công tử may mắn! Bạn đang đọc chuyện tại
Tiêu Lãng, Tiểu Đao bước nhanh ra khỏi Thanh Y các, đi hướng quảng trường. Tiêu Lãng, Tiểu Đao đi qua một hành lang dài, gặp một thiếu niên lạnh như băng, lưng thẳng như bảo kiếm.
Nhi tử của Tiêu Phù Đồ, Tiêu Ma Thần.
Dường như Tiêu Ma Thần không trông thấy Tiêu Lãng, Tiểu Đao, lướt qua hai người, không có ý định chào hỏi. Tiêu Lãng ngừng bước, mỉm cười gật đầu. Tiêu Ma Thần yên lặng lướt qua hai người.
Đang lúc Tiêu Lãng lúng túng tiếp tục đi tới thì bên tai vang thanh âm lạnh băng.
- May mắn.
Tiêu Lãng ngoái đầu lại, Tiêu Ma Thần đã quẹo qua ngã rẽ hành lang dài, chỉ thấy một nửa bóng lưng.
Tiêu Lãng cười khổ nói:
- Ha ha ha ha ha ha!
Tính cách của hắn đã quái mà người này càng lạ hơn cả Tiêu Lãng, nhưng Tiêu Ma Thần nói một câu chúc phúc thì lòng dạ không đến nỗi tệ.
Tiêu Lãng, Tiểu Đao đi đến quảng trường thấy có nhiều người đứng, vô số người quen như hai huynh đệ Tiêu Dã, Tiêu Cẩn cũng có mặt.
Có hơn mười người Tiêu gia tròn mười tám tuổi. Tiêu Thanh Long có ngũ nhi tử, Tiêu Vũ Cương tròn mười tám tuổi, nhưng tư chất không tốt bằng Tiêu Cuồng, Tiêu Dã, không quá nổi tiếng. Tiêu Cẩn còn kém vài tháng mới tròn mười tám tuổi, chỉ có thể đợi đến sang năm.
Tuy chỉ có hơn mười người sẽ thức tỉnh thần hồn nhưng trên quảng trường có đến bốn, năm mươi người đứng, xem tình hình đa phần là cùng huynh đệ tỷ muội của mình đi Thần Hồn các xem náo nhiệt.
Tiêu Lãng, Tiểu Đao đến khiến mọi người chú ý. Đặc biểt là Tiêu Cuồng, Tiêu Dã không thèm che giấu ánh mắt độc ác. Hôm nay cực kỳ quan trọng với Tiêu Lãng, càng quan trọng hơn với Tiêu Cuồng, vì gã biết rõ nếu hắn thức tỉnh thần hồn cường đại là gã sẽ hoàn toàn mất cơ hội trở thành thiếu tộc trưởng.
- Chào Lãng thiếu gia, Đao thiếu gia!
- Lãng thiếu gia, đã lâu không gặp, sao dạo này không đến Diễn Võ đường?
- Chào đường đệ...
Rất nhiều đệ tử của Tiêu gia không thèm nhìn ánh mắt giận dữ của Tiêu Cuồng, tới gần chào hỏi Tiêu Lãng. Bọn họ cảm thấy Tiêu Lãng thức tỉnh thiên giai thần hồn là chắc rồi, hiếm khi có cơ hội lôi kéo tình cảm với hắn nên bọn họ rất nhiệt tình chào mời.
Tiêu Lãng lạnh nhạt đáp lễ. Tiểu Đao thì chỉ cười, không để ý tới ai. Mỗi người nói một câu, không khí nóng bỏng, bàn tán nghi thức thức tỉnh thần hồn sắp bắt đầu.
Phía đông viện, Tiêu Thanh Long mang theo mấy trưởng lão sải bước đi tới, từ xa hỏi chấp sự bên này:
- Đã tới đông đủ chưa?
Đám người Tiêu Lãng cùng hành lễ:
Bái kiến gia chủ, bái kiến các vị trưởng lão!
Chấp sự xác định người đã đến đông đủ.
Tiêu Thanh Long vung tay lên nói:
- Tất cả lên ngựa đi Thần Hồn các, lần này ai có thể thức tỉnh thiên giai thần hồn thì gia tộc sẽ ban thưởng hậu hĩnh!
Chấp sự kia phất tay, mấy chục chiếc xe ngựa chờ sẵn bên quảng trường nhanh chóng chạy tới, mọi người leo lên xe đi hướng đế đô.
Thành nam đế đô có một tòa kiến trúc rất kỳ lạ, phong cách hoàn toàn khác với đế đô, tuy cũng do cẩm thạch xây dựng nhưng đỉnh chóp nhọn, kiến túc rất lớn, chỉ có một cánh cửa, bình thường cửa đóng kín, chỉ mở vào ngày Thần Hồn tiết.
Thần Hồn các!
Một trong những nơi bí ẩn nhất Thần Hồn đại lục.
Tổng các Thần Hồn các ở thần hồn thành ven biển đông bộ Võ Vương triều, nhưng mỗi thành thị đều có phân các của Thần Hồn các. Thần Hồn các tồn tại từ khi có lịch sử Thần Hồn đại lục, không ai biết nó xuất xứ từ đâu, có thực lực kinh khủng như thế nào.
Mọi người chỉ biết muốn thức tỉnh thần hồn thì chỉ có thể đi Thần Hồn các.
Mỗi tòa Thần Hồn các có Thần Sư giúp người thức tỉnh thần hồn. Trừ Thần Hồn tiết ra thì bình thường không thấy bóng dáng Thần Sư đâu, giống như là bọn họ không cần ăn uống, không tiếp xúc với người đời, không ai biết thực lực của Thần Sư như thế nào, vì không ai dám đánh nhau với họ.
Từ xa xưa Thần Hồn các đã đứng ở thế trung lâm, không nhúng tay vào Thần Hồn đại lục phân tranh. Thần Hồn đại lục liên tục chiến loại nhưng chưa từng có quân đội hay cường giả nào dám gây chuyện hay giết chóc với Thần Hồn các.
Thần Hồn các là thánh địa trong lòng các con dân trên Thần Hồn đại lục, không có Thần Hồn các thì không có Thần Hồn Chiến Sĩ.
Dám đi gây chuyện với Thần Hồn các thì sẽ đối địch với toàn bộ Thần Hồn Chiến Sĩ trên Thần Hồn đại lục, không ai có năng lực và lá gan làm điều đó.

back top