Diệu kế của Quân Thần Độc Cô Hành quả nhiên có hiệu lực. Ngày hôm sau, tin tức Tiêu Lãng xuất hiện trong Ngũ nguyên thành dưới Tử Vong sơn mạch đã truyền khắp Chiến Vương triều. Vô số gia tộc lập tức phái Trinh sát đi điều tra. Theo mạo hiểm giả ở trong tửu lâu đêm đó miêu tả thì đúng là Tiêu Lãng rồi. Quan trọng nhất là mấy người bị Tiêu Lãng giết chết đều hóa thành bộ xương, điều này giống hệt như cách dùng thảo đằng thần hồn màu tím giết người của hắn, độc nhất vô nhị, không thể bắt chước.
Giữa trưa ngày hôm sau, tin tức thông qua mật trận truyền tin đến Thanh Y thành, không lâu sau đã lan tới quân doanh nơi Tiêu Lãng ở.
Chớp mắt vô số người xôn xao.
Các công tử, tiểu thư khắc sâu ký ức cái tên Tiêu Lãng. Các công tử, tiểu thư ở đế đô đến Bắc Cương là vì một nhiệm vụ, tìm ra Tiêu Lãng. Kết quả là phát hiện Tiêu Lãng ở cách xa vạn dặm, hắn không đến Bắc Cương mà ẩn núp trong Tu Di Giới, tu luyện.
Trong một doanh trại trang sức xa hoa, đám người Vân Tử Sam, Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm, Nghịch Thương, Trà Mộc, Long Nha Phỉ Nhi ngồi chung với nhau uống trà trò chuyện. Khi nhận được tin, Vân Tử Sam, Trà Mộc, Nghịch Thương biến sắc mặt, trầm ngâm. Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm liếc nhau, mắt chớp lóe, im lặng.
Long Nha Phỉ Nhi thấy mọi người bởi vì một tin tức mà ngừng nói chuyện thì chớp mắt lấy làm lạ.
Long Nha Phỉ Nhi hỏi:
- Tiêu Lãng là ai? Hắn nổi tiếng lắm sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
Vân Tử Sam không nói chuyện, mi mắt rũ xuống, rèm mi run run, không ai biết nàng suy nghĩ cái gì. Những người khác không lên tiếng.
Nghịch Thương cười nói:
- Nàng không biết Tiêu Lãng sao? Chắc nàng có nghe nói đến Thiếu Niên Hầu đi?
Long Nha Phỉ Nhi không mấy quan tâm chuyện này, tùy tiện nói:
- Đương nhiên ta biết Thiếu Niên Hầu, ta có nghe nói thơ của hắn, đặc biệt bài tặng cho Hồng Đậu tiểu thư thật tuyệt vời. Không lẽ Thiếu Niên Hầu là Tiêu Lãng?
Thấy Nghịch Thương gật đầu, Long Nha Phỉ Nhi cảm thán rằng:
- Vậy hắn thật lợi hại, có thể sáng tác bài thơ tuyệt vời đến thế.
Đông Phương Ngạo Nhiên liếc Tả Kiếm, lạnh lùng cười tiếp lời:
- Hắn không chỉ biết làm thơ, hắn vừa trở về Tiêu gia liền danh chấn đế đô, đạp vô số công tử leo lên trời. Sau này hắn rời khỏi Tiêu gia, tiêu diệt một trưởng lão Chiến Vương cảnh của Tiêu gia. Hắn mới mười tám tuổi, thực lực chỉ là Chiến Tướng cảnh lại hoàn toàn xứng là đệ nhất công tử của đế đô. Nếu như hắn không từ Tiêu gia thì chắc đã đến Bắc Cương đấu một trận chiến vương giả với Tả huynh rồi.
Đông Phương Ngạo Nhiên nói câu này có ý kích thích Tả Kiếm.
Không ngờ Tả Kiếm gật đầu, tiếp lời nói:
- Tiêu Lãng đúng là nhân vật, nếu cho hắn vài năm thì chắc chắn sẽ là đối thủ mạnh mẽ của ta!
Long Nha Phỉ Nhi há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc. Mấy các công tử, tiểu thư Bắc Cương Nam Cung Ngọc Nhi có mặt cũng giật mình. Chiến Tướng cảnh giết chết Chiến Vương cảnh? Sức chiến đấu sắp nghịch thiên rồi! Còn khiến Tả Kiếm vô cùng cuồng ngạo nói ra câu như vậy, Thiếu Niên Hầu văn võ song toàn đúng là thiên tài tuyệt thế trăm năm khó gặp.
Vân Tử Sam đột nhiên đứng lên, xin lỗi một tiếng quay về phòng mình. Nghịch Thương xin đi về. Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm lần lượt rời đi. Cuối cùng Trà Mộc cũng đi ra ngoài.
Mọi người đều đi sắp xếp sự việc, ví dụ như ra lệnh cho Trinh sát gia tộc của mình đừng tra tìm tung tích Tiêu Lãng ở Bắc Cương nữa.
Trà Mộc đi ra doanh trại, trong mắt đầy nghi ngờ. Đêm hôm qua Tiêu Lãng xuất hiện ở Thiếu Niên Hầu? Vậy Yêu Tà ở Bắc Cương này không lẽ là hàng giả sao?
Phủ đệ Đông Phương gia trong Thanh Y thành. Đông Phương Hồng Đậu luôn làm bạn bên Đông Phương Bạch, không bước ra cửa một bước nghe tin bật cười. Đông Phương Hồng Đậu không biết Tiêu Lãng làm cách nào ra tin tức giả như vậy, nhưng nàng biết Yêu Tà ở Bắc Cương chắc chắn là Tiêu Lãng. Đông Phương Hồng Đậu biết thời gian tiếp theo Bắc Cương sẽ rất vui.
Ngày thứ bảy.
Trinh sát cao cấp trong quân doanh tra xét ra đại quân Huyết Vương triều đã lui khỏi Mê Huyễn sâm lâm, giải tán liên minh. Không khó đoán lý do đại quân Huyết Vương triều lui binh. Trong Mê Huyễn sâm lâm địa hình phức tạp, đại quân không tiện hành động. Huyết Vương triều tụ tập hết đại quân mà bên Chiến Vương triều không xuất binh, vậy không cần tiếp tục thu săn nữa.
Thu săn có quy tắc của nó, ngẫu nhiên một, hai lần không có việc gì, nếu cứ kéo dài thì ai chơi với ngươi? Thu săn chỉ có mục đích rèn luyện đệ tử tinh anh trẻ tuổi của hai bên, cung cấp chiến trường để bọn họ trưởng thành trong chiến lửa. Nếu như không có quy tắc thì thu săn cũng mất ý nghĩa. Hai hoàng tử chỉ tụ tập đại quân mấy ngày sau đó lui binh, hiển nhiên họ hiểu quy tắc.
Bên Chiến Vương triều vẫn không xuất binh, trong quân doanh ăn ngon uống đã, các công tử, tiểu thư liếc mắt đưa tình, chơi bời vui vẻ.
Thu săn lần này bên Chiến Vương triều tổn thất vô số đệ tử tinh anh, nhưng thân phận tôn quý nhất chỉ có Nghịch Uy. Nghịch Uy đúng là đệ tử của Nghịch gia nhưng không phải trực hệ, vị trí Thống lĩnh không phải dựa vào quân công mà nhờ Nghịch gia âm thầm nâng đỡ lên. Huyết Vương triều thì có một đệ tử ngoại tông của Huyết tông đã chết, quan trọng nhất đó là nhi tử của Huyết Y, thân phận tôn quý hơn Nghịch Uy gấp mấy lần. Bởi vậy tính ra Chiến Vương triều thắng thu săn lần này. nguồn
Bên Chiến Vương triều không gấp gáp, chờ bên kia hoàn toàn mất nhuệ khí mới xuất chiến thì hay hơn nhiều.
Ngày thứ tám!
Chuyện Tiêu Lãng lo lắng nhất rốt cuộc xảy ra, Tả Kiếm đến chiêu lãm hắn, lại còn... Quang minh chính đại mời Tiêu Lãng dự tiệc.
Tiêu Lãng cầm thiệp mời quý báu, cười tươi như hoa.
Tiêu Lãng nói với lính truyền tin:
- Xin hãy bẩm lại với Tả Thống lĩnh là chắc chắn tối nay ta sẽ đến.
Tả Kiếm quang minh chính đại mời Tiêu Lãng dự tiệc, tuy sẽ kinh động người khác cũng sẽ chọc giận một số người, ví dụ như Long Nha Phỉ Nhi.
Nhưng cũng tỏ rõ thái độ, Tả gia không sợ đắc tội Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược, Tả gia vô cùng chân thành muốn chiêu lãm Tiêu Lãng.
Nếu Tiêu Lãng thật sự là thiếu tộc trưởng của A Lý Sơn tộc thì chắc lúc này đã cảm động đến rơi nước mắt, lập tức đầu vào Tả gia ngay. Đừng nói là Tả gia, dù là mười đại gia tộc đế đô cũng đã hơn xa Long Nha gia, lại còn chân thành đối xử với hắn như vậy.
Tiếc rằng Yêu Tà này không phải là Yêu Tà kia mà chính là Tiêu Lãng. Hơn nữa lúc này Tiêu Lãng hoàn toàn không cần sợ lộ thân phận.
Cho nên đợi binh sĩ truyền tin rời đi thì Tiêu Lãng bật cười, Thiên Tầm nhìn sởn gai ốc. xem tại .
Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, tròng mắt không ngừng chuyển động, cười hì hì đi tới doanh trại của Long Nha Phỉ Nhi, bước vào trong. Tiêu Lãng ném thiệp mời cho Long Nha Phỉ Nhi.
Long Nha Phỉ Nhi thấy thiệp mời liền biến sắc mặt, cho dù nàng có ngốc mấy cũng biết Tả Kiếm muốn giành Tiêu Lãng, còn quang minh chính đại như vậy, rõ ràng không để nàng vào mắt! Cũng chứng minh Tả gia không chút để ý Long Nha gia của Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược.
Tuy nhiên, Tiêu Lãng trước tiên đến khiến Long Nha Phỉ Nhi thấy rất vui, điều này nói lên cái gì? Chứng minh Tiêu Lãng trung thành tận tâm, đáng giá tin tưởng!
Tiêu Lãng nói một tràng, vẻ mặt Long Nha Phỉ Nhi không còn tức giận mà cùng hắn cười gian. Hai người chụm đầu lại như hai con cáo già, cười gian trá âm hiểm.
Không lâu sau, tin tức truyền vào tai các công tử, tiểu thư ở đế đô, mọi người vẻ mặt kinh ngạc. Tả Kiếm quang minh chính đại giành người của Long Nha Phỉ Nhi? Còn là một Man di mới đột phá Chiến Suất cảnh không bao lâu?
Lấy thân phận, địa vị như Tả Kiếm nếu muốn cướp người thì chỉ cần nói một câu là sẽ có vô số người chạy tới, vậy mà giờ gã bày ra tư thế như vậy chẳng phải nói rõ là muốn tát mặt Long Nha Phỉ Nhi sao?
Nghĩ đến tính cách Long Nha Phỉ Nhi nóng nảy, nhiều người thầm mong chờ, yến hội tối nay sắp có màn kịch hay.
Trà Mộc nhận được tin tức càng băn khoăn, rất muốn đi tìm Tiêu Lãng hỏi rõ lại sợ đánh rắn động cổ. Trà Mộc chỉ có thể ngồi xem tình huống phát triển.
Giữa trưa ngày hôm sau, tin tức thông qua mật trận truyền tin đến Thanh Y thành, không lâu sau đã lan tới quân doanh nơi Tiêu Lãng ở.
Chớp mắt vô số người xôn xao.
Các công tử, tiểu thư khắc sâu ký ức cái tên Tiêu Lãng. Các công tử, tiểu thư ở đế đô đến Bắc Cương là vì một nhiệm vụ, tìm ra Tiêu Lãng. Kết quả là phát hiện Tiêu Lãng ở cách xa vạn dặm, hắn không đến Bắc Cương mà ẩn núp trong Tu Di Giới, tu luyện.
Trong một doanh trại trang sức xa hoa, đám người Vân Tử Sam, Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm, Nghịch Thương, Trà Mộc, Long Nha Phỉ Nhi ngồi chung với nhau uống trà trò chuyện. Khi nhận được tin, Vân Tử Sam, Trà Mộc, Nghịch Thương biến sắc mặt, trầm ngâm. Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm liếc nhau, mắt chớp lóe, im lặng.
Long Nha Phỉ Nhi thấy mọi người bởi vì một tin tức mà ngừng nói chuyện thì chớp mắt lấy làm lạ.
Long Nha Phỉ Nhi hỏi:
- Tiêu Lãng là ai? Hắn nổi tiếng lắm sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
Vân Tử Sam không nói chuyện, mi mắt rũ xuống, rèm mi run run, không ai biết nàng suy nghĩ cái gì. Những người khác không lên tiếng.
Nghịch Thương cười nói:
- Nàng không biết Tiêu Lãng sao? Chắc nàng có nghe nói đến Thiếu Niên Hầu đi?
Long Nha Phỉ Nhi không mấy quan tâm chuyện này, tùy tiện nói:
- Đương nhiên ta biết Thiếu Niên Hầu, ta có nghe nói thơ của hắn, đặc biệt bài tặng cho Hồng Đậu tiểu thư thật tuyệt vời. Không lẽ Thiếu Niên Hầu là Tiêu Lãng?
Thấy Nghịch Thương gật đầu, Long Nha Phỉ Nhi cảm thán rằng:
- Vậy hắn thật lợi hại, có thể sáng tác bài thơ tuyệt vời đến thế.
Đông Phương Ngạo Nhiên liếc Tả Kiếm, lạnh lùng cười tiếp lời:
- Hắn không chỉ biết làm thơ, hắn vừa trở về Tiêu gia liền danh chấn đế đô, đạp vô số công tử leo lên trời. Sau này hắn rời khỏi Tiêu gia, tiêu diệt một trưởng lão Chiến Vương cảnh của Tiêu gia. Hắn mới mười tám tuổi, thực lực chỉ là Chiến Tướng cảnh lại hoàn toàn xứng là đệ nhất công tử của đế đô. Nếu như hắn không từ Tiêu gia thì chắc đã đến Bắc Cương đấu một trận chiến vương giả với Tả huynh rồi.
Đông Phương Ngạo Nhiên nói câu này có ý kích thích Tả Kiếm.
Không ngờ Tả Kiếm gật đầu, tiếp lời nói:
- Tiêu Lãng đúng là nhân vật, nếu cho hắn vài năm thì chắc chắn sẽ là đối thủ mạnh mẽ của ta!
Long Nha Phỉ Nhi há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc. Mấy các công tử, tiểu thư Bắc Cương Nam Cung Ngọc Nhi có mặt cũng giật mình. Chiến Tướng cảnh giết chết Chiến Vương cảnh? Sức chiến đấu sắp nghịch thiên rồi! Còn khiến Tả Kiếm vô cùng cuồng ngạo nói ra câu như vậy, Thiếu Niên Hầu văn võ song toàn đúng là thiên tài tuyệt thế trăm năm khó gặp.
Vân Tử Sam đột nhiên đứng lên, xin lỗi một tiếng quay về phòng mình. Nghịch Thương xin đi về. Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm lần lượt rời đi. Cuối cùng Trà Mộc cũng đi ra ngoài.
Mọi người đều đi sắp xếp sự việc, ví dụ như ra lệnh cho Trinh sát gia tộc của mình đừng tra tìm tung tích Tiêu Lãng ở Bắc Cương nữa.
Trà Mộc đi ra doanh trại, trong mắt đầy nghi ngờ. Đêm hôm qua Tiêu Lãng xuất hiện ở Thiếu Niên Hầu? Vậy Yêu Tà ở Bắc Cương này không lẽ là hàng giả sao?
Phủ đệ Đông Phương gia trong Thanh Y thành. Đông Phương Hồng Đậu luôn làm bạn bên Đông Phương Bạch, không bước ra cửa một bước nghe tin bật cười. Đông Phương Hồng Đậu không biết Tiêu Lãng làm cách nào ra tin tức giả như vậy, nhưng nàng biết Yêu Tà ở Bắc Cương chắc chắn là Tiêu Lãng. Đông Phương Hồng Đậu biết thời gian tiếp theo Bắc Cương sẽ rất vui.
Ngày thứ bảy.
Trinh sát cao cấp trong quân doanh tra xét ra đại quân Huyết Vương triều đã lui khỏi Mê Huyễn sâm lâm, giải tán liên minh. Không khó đoán lý do đại quân Huyết Vương triều lui binh. Trong Mê Huyễn sâm lâm địa hình phức tạp, đại quân không tiện hành động. Huyết Vương triều tụ tập hết đại quân mà bên Chiến Vương triều không xuất binh, vậy không cần tiếp tục thu săn nữa.
Thu săn có quy tắc của nó, ngẫu nhiên một, hai lần không có việc gì, nếu cứ kéo dài thì ai chơi với ngươi? Thu săn chỉ có mục đích rèn luyện đệ tử tinh anh trẻ tuổi của hai bên, cung cấp chiến trường để bọn họ trưởng thành trong chiến lửa. Nếu như không có quy tắc thì thu săn cũng mất ý nghĩa. Hai hoàng tử chỉ tụ tập đại quân mấy ngày sau đó lui binh, hiển nhiên họ hiểu quy tắc.
Bên Chiến Vương triều vẫn không xuất binh, trong quân doanh ăn ngon uống đã, các công tử, tiểu thư liếc mắt đưa tình, chơi bời vui vẻ.
Thu săn lần này bên Chiến Vương triều tổn thất vô số đệ tử tinh anh, nhưng thân phận tôn quý nhất chỉ có Nghịch Uy. Nghịch Uy đúng là đệ tử của Nghịch gia nhưng không phải trực hệ, vị trí Thống lĩnh không phải dựa vào quân công mà nhờ Nghịch gia âm thầm nâng đỡ lên. Huyết Vương triều thì có một đệ tử ngoại tông của Huyết tông đã chết, quan trọng nhất đó là nhi tử của Huyết Y, thân phận tôn quý hơn Nghịch Uy gấp mấy lần. Bởi vậy tính ra Chiến Vương triều thắng thu săn lần này. nguồn
Bên Chiến Vương triều không gấp gáp, chờ bên kia hoàn toàn mất nhuệ khí mới xuất chiến thì hay hơn nhiều.
Ngày thứ tám!
Chuyện Tiêu Lãng lo lắng nhất rốt cuộc xảy ra, Tả Kiếm đến chiêu lãm hắn, lại còn... Quang minh chính đại mời Tiêu Lãng dự tiệc.
Tiêu Lãng cầm thiệp mời quý báu, cười tươi như hoa.
Tiêu Lãng nói với lính truyền tin:
- Xin hãy bẩm lại với Tả Thống lĩnh là chắc chắn tối nay ta sẽ đến.
Tả Kiếm quang minh chính đại mời Tiêu Lãng dự tiệc, tuy sẽ kinh động người khác cũng sẽ chọc giận một số người, ví dụ như Long Nha Phỉ Nhi.
Nhưng cũng tỏ rõ thái độ, Tả gia không sợ đắc tội Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược, Tả gia vô cùng chân thành muốn chiêu lãm Tiêu Lãng.
Nếu Tiêu Lãng thật sự là thiếu tộc trưởng của A Lý Sơn tộc thì chắc lúc này đã cảm động đến rơi nước mắt, lập tức đầu vào Tả gia ngay. Đừng nói là Tả gia, dù là mười đại gia tộc đế đô cũng đã hơn xa Long Nha gia, lại còn chân thành đối xử với hắn như vậy.
Tiếc rằng Yêu Tà này không phải là Yêu Tà kia mà chính là Tiêu Lãng. Hơn nữa lúc này Tiêu Lãng hoàn toàn không cần sợ lộ thân phận.
Cho nên đợi binh sĩ truyền tin rời đi thì Tiêu Lãng bật cười, Thiên Tầm nhìn sởn gai ốc. xem tại .
Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, tròng mắt không ngừng chuyển động, cười hì hì đi tới doanh trại của Long Nha Phỉ Nhi, bước vào trong. Tiêu Lãng ném thiệp mời cho Long Nha Phỉ Nhi.
Long Nha Phỉ Nhi thấy thiệp mời liền biến sắc mặt, cho dù nàng có ngốc mấy cũng biết Tả Kiếm muốn giành Tiêu Lãng, còn quang minh chính đại như vậy, rõ ràng không để nàng vào mắt! Cũng chứng minh Tả gia không chút để ý Long Nha gia của Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược.
Tuy nhiên, Tiêu Lãng trước tiên đến khiến Long Nha Phỉ Nhi thấy rất vui, điều này nói lên cái gì? Chứng minh Tiêu Lãng trung thành tận tâm, đáng giá tin tưởng!
Tiêu Lãng nói một tràng, vẻ mặt Long Nha Phỉ Nhi không còn tức giận mà cùng hắn cười gian. Hai người chụm đầu lại như hai con cáo già, cười gian trá âm hiểm.
Không lâu sau, tin tức truyền vào tai các công tử, tiểu thư ở đế đô, mọi người vẻ mặt kinh ngạc. Tả Kiếm quang minh chính đại giành người của Long Nha Phỉ Nhi? Còn là một Man di mới đột phá Chiến Suất cảnh không bao lâu?
Lấy thân phận, địa vị như Tả Kiếm nếu muốn cướp người thì chỉ cần nói một câu là sẽ có vô số người chạy tới, vậy mà giờ gã bày ra tư thế như vậy chẳng phải nói rõ là muốn tát mặt Long Nha Phỉ Nhi sao?
Nghĩ đến tính cách Long Nha Phỉ Nhi nóng nảy, nhiều người thầm mong chờ, yến hội tối nay sắp có màn kịch hay.
Trà Mộc nhận được tin tức càng băn khoăn, rất muốn đi tìm Tiêu Lãng hỏi rõ lại sợ đánh rắn động cổ. Trà Mộc chỉ có thể ngồi xem tình huống phát triển.