Yêu Giả Vi Vương

Chương 314: Cúc hoa tàn

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp đặt vỡ diễn này Tiêu Lãng nhìn sơ liền hiểu, hắn không có cách phá giải, muốn tìm đường ra thì chỉ có gã đích thân đến.

 

Nhân nhượng không phải biện pháp, huống chi cái này vượt qua khả năng nhẫn nhịn của Tiêu Lãng. Đánh gãy tay chân của hắn không sao, nhưng muốn hiếp hắn thì... Khỏi phải bàn nữa. Cho nên Tiêu Lãng dứt khoát tỏ ra yếu thế làm mọi người cho rằng hắn không dám phản kháng, tiếp đó đột nhiên xuất thủ, một hơi bắt giữ Huyết Thứ Thứ.

 

Mọi chuyện nằm trong vòng tính toán của Tiêu Lãng, bao gồm lúc này hai Chiến Vương cảnh tức giận ra tay với Tiêu Lãng, cũng bao gồm Huyết Khôi xông lên trước.

 

Huyết Khôi quát lớn ngăn cản:

 

- Dừng tay, các ngươi muốn Huyết Thứ Thứ chết sao?

 

Khí thế cường đại của Chiến Hoàng cảnh cao giai phát ra hết. Trong phút chốc hai Chiến Vương cảnh khựng giữa đường, Tiêu Lãng cảm giác có ngọn núi to đè xuống làm người hắn khẽ run lên, có cảm giác nghẹt thở. Tiêu Lãng cố nén áp lực, ánh mắt lẽo nhìn quét mấy người, một khi có điều gì không đúng là Tiêu Lãng sẽ xử lý Huyết Thứ Thứ trước rồi tính.

 

Huyết Khôi đẩy lui hai Chiến Vương cảnh xong biểu tình trầm trọng nói với Tiêu Lãng:

 

- - Tiêu tướng quân, đây là hiểu lầm, hãy mau thả Huyết Thứ Thứ công tử ra, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện lớn!

 

Huyết Khôi không dám ra tay với Tiêu Lãng, vị chủ tử này diễn kịch quá giỏi, chính gã đều bị lừa. Hơn nữa Tiêu Lãng ra tay dứt khoát, tốc độ nhanh đến nỗi Huyết Khôi không kịp phản ứng chứng minh hắn đã mưu tính từ lâu. Hôm nay nếu không xử lý tốt, Tiêu Lãng thật sự muốn giết người thì sẽ có chuyện lớn.

 

Hai Chiến Vương cảnh trợn to con mắt như trâu, phát ra khí thế hung tàn rống to

 

- Lập tức thả đại công tử, nếu không thì hôm nay ngươi chết chắc!

 

- Đúng, cho ngươi cơ hội cuối cùng, hãy thả đại công tử. Nếu không chờ lát nữa không đơn giản bị hiếp là xong!

 

Huyết Thứ Thứ bị kiềm chặt cũng vặn vẹo chuẩn bị phóng Huyền khí ra. Tiêu Lãng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím siết mạnh, chân đạp đầu Huyết Thứ Thứ vạn Huyền khí, nặng nề giẫm xuống.

 

Huyết Thứ Thứ rên rỉ, cảm giác người bị siết sắp vặn vẹo. Quan trọng nhất là nếu Tiêu Lãng động Huyền khí thì e rằng đầu Huyết Thứ Thứ sẽ bị đạp nát. Huyết Thứ Thứ không dám vận chuyển Huyền khí, chỉ hung tợn trừng Tiêu Lãng.

 

Huyết Thứ Thứ hét to:

 

- Tạp chủng, hôm nay ngươi xong rồi, ngươi xong rồi biết không?

 

Tiêu Lãng không tỏ vẻ kinh khủng, người lại mặt càng lạnh hơn. Tu Di Giới trên tay Tiêu Lãng chợt lóe, một thanh Huyền khí bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn. Tiêu Lãng không để ý tới Huyết Khôi, cũng không thèm nhìn hai Chiến Vương cảnh, lạnh lùng trừng Huyết Thứ Thứ bị đạp.

 

Tiêu Lãng trừng mắt nói:

 

- Chưa biết ta có tiêu đời không nhưng ta biết ngươi xong rồi!

 

Huyết Khôi thấy mắt Tiêu Lãng lóe tia lạnh lẽo vội sợ hãi hét to:

 

- Tiêu tướng quân, đừng!

 

Huyết Khôi chưa dứt câu thì Huyền khí trong tay Huyền khí mạnh đâm vào người Huyết Thứ Thứ vài lần. Toàn thân Huyết Thứ Thứ run lên, vài giọt máu bắn ra. Tiêu Lãng cắt đứt hết kinh mạch của gã.

 

May mắn Tiêu Lãng còn biết nặnng hẹ, chỉ cắt đứt kinh mạch của Huyết Thứ Thứ chứ không phá vỡ đan điền. Đứt gân mạch chỉ bị phế trong thời gian ngắn, có linh dược thượng đẳng thì mấy tháng sẽ hồi phục lại. Nếu như đan điền bị phế thì đời này Huyết Thứ Thứ giống như Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt, hoàn toàn là phế vật tu võ.

 

Vù vù vù vù vù!

 

Hai Chiến Vương cảnh trừng muốn nứt khóe mắt, khí thế cuồng bạo tuôn trào định ra tay nữa. Nhiều người trong thanh lâu sợ hãi ngẩn ngơ. Phản tặc này muốn nghịch thiên sao, dám hành hung không kiêng nể gì trong Huyết Đế thành? Tiêu Lãng thật sự cho rằng nơi này là đế đô của Chiến Vương triều sao?

 

Huyết Khôi thấy hai Chiến Vương cảnh hành động, thảo đằng thần hồn màu tím của Tiêu Lãng chớp lóe ánh sáng tím, tay cầm Huyền khí lạnh lẽo.

 

Huyết Khôi sợ quá vội hét to:

 

- Huyết Lưa, hai ngươi đi xuống đi!

 

Huyết Khôi đi tới hai bước, vẻ mặt cầu xin nói:

 

- Tiêu tướng quân, đừng đùa nữa, còn chơi tiếp thì ta cũng không thể cứu ngươi được!

 

Tiêu Lãng thầm cười lạnh. Bây giờ mới biết là chơi không được? Vậy mới rồi cần gì làm như vậy?

 

Huyết Khôi không muốn chơi nhưng Tiêu Lãng thì chưa chơi đả.

 

Thế là Tiêu Lãng vô cùng chân thành nói với Huyết Khôi:

 

- Huyết Khôi đại nhân, chuyện hôm nay là ân oán cá nhân giữa chúng ta. Tiêu ta rất cảm kích ngươi, nhưng người này dám nhục nhã ta như vậy, Tiêu ta mặc kệ! Huyết Khôi đại nhân đừng quan tâm chuyện này, nếu gia tộc của Huyết Thứ Thứ đến gây chuyện thì một mình Tiêu ta gánh chịu!

 

Tiêu Lãng nói xong khống chế thảo đằng thần hồn màu tím lật người Huyết Thứ Thứ đang gào la vì đau đớn, Huyền khí mạnh đâm vào mông gã.

 

Tiêu Lãng lạnh lùng quát:

 

- Muốn hiếp ta? Vậy ta làm ngươi trước!

 

Tay Tiêu Lãng rất vững, Huyền khí cực kỳ sắc bén, dễ dàng đâm vào mặt sau của Huyết Thứ Thứ. Mùi máu và mùi tanh bắn ra. Tiêu Lãng không rút Huyền khí ra mà thả lỏng tay, mặc cho Huyền khí lắc lư sau đít Huyết Thứ Thứ.

 

Mọi người sợ hãi ngyâ người, Huyết Khôi cũng ngây như phỗng.

 

Mặc dù Huyết Thứ Thứ thích đoạn tụ nhưng toàn là gã đè người khác, giờ ở trước mặt nhiều người bị người ta khai trai? Sau này Huyết Thứ Thứ còn mặt mũi nào gặp người nữa? Gia tộc của bọn họ mất hết mặt mũi, làm sao nhịn được? Bị Tiêu Lãng tập kích, cắt đứt kinh mạch còn dễ nói, nhưng chuyện này quá mất mặt.

 

Hoa cúc tàn, mông bị thương!

 

Huyết Thứ Thứ ngẩn ngơ. Hôm nay đúng là có người lộ tin nói Tiêu Lãng sẽ tới đây nên Huyết Thứ Thứ bá khí đến, còn mời các công tử đại gia tộc trong Huyết Vương triều đến quan chiến, kết quả là mất hết mặt mũi. Huyết Thứ Thứ không chịu nổi, thanh danh của gia tộc bị gã liên lụy theo.

 

Chuyện hôm nay hơi quá đáng, không phải hai Chiến Vương cảnh có thể giải quyết. Một Chiến Vương cảnh liếc hướng một Huyết Man tử trong thanh lâu. Tên Huyết Man tử đó chạy nhanh ra cửa sau, hiển nhiên thông báo với người gia tộc của Huyết Thứ Thứ.

 

Huyết Khôi thầm thở dài, chua xót lắc đầu ra hiệu với Huyết Mộc. Huyết Mộc chạy từ cửa trước, tăng nhanh tốc độ đến tột cùng, lao vào phủ đệ của Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều.

 

Khóe môi Tiêu Lãng cong lên càng cao. Hôm nay Tiêu Lãng ra ra tay không phải lỗ mãng mà trải qua đắn đo rồi mới quyết định. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều muốn lợi dụng Tiêu Lãng, mặc kệ hắn chơi như thế nào thì cuối cùng gã sẽ ra mặt bảo vệ hắn. Nếu đã vậy thì chỉ cần không giết Huyết Thứ Thứ là được, sẽ không có chuyện gì.

 

Nếu Huyết Thứ Thứ đã là đệ tử của đại gia tộc trong sáu đại gia tộc vậy Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều muốn bảo vệ Tiêu Lãng sẽ xung đột với sáu đại gia tộc, thế thì nước bị khuấy đục nhanh hơn. Chỉ khi nước đục Tiêu Lãng mới bắt cá được. Tiêu Lãngko biết làm sao tìm được Kinh Lệ, vậy thì chủ động ra tay có lẽ sẽ dụ gã lộ mặt ra.

 

Quả nhiên thế cục hỗn loạn.

 

Rất nhanh, ngoài lầu các truyền đến vô số tiếng vó ngựa, có hai khí thế cực kỳ cường đại, rõ ràng là Chiến Hoàng cảnh, cường giả của gia tộc Huyết Thứ Thứ đã đến rất nhanh. Huyết Mộc đi lâu như vậy mà bên Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều chưa xuất hiện, ngay cả gã cũng không trở về.

 

Hai Chiến Hoàng cảnh mang theo vài tên Chiến Vương cảnh nổi giận đùng đùng đi đến, Tiêu Lãng và Huyết Khôi cảm giác thế cục biến cực kỳ phức tạp, vượt ngoài dự đoán của hai người.

 

Bởi vì một tên Chiến Hoàng cảnh vừa đến liền nổi giận ra tay, mục tiêu rõ ràng là Tiêu Lãng!

back top