Ầm!
Không ngừng có sấm sét đánh xuống. Xúc tu của hải thú bạch tuộc liên tục bị sét đánh giống như bị nướng chín từng phần. Nếu không phải có Thảo Đằng trị liệu, cho dù hải thú bạch tuộc này có vạn con xúc tu cũng không đủ dùng.
Tiêu Lãng và hải thú bạch tuộc xem như song kiếm hợp bích. Hải thú có thực lực cường đại, có thể cứng rắn chống đỡ sấm sét công kích. Năng lực trị liệu của Thảo Đằng biến thái. Thiếu một trong hai phía tuyệt đối không thể nào ung dung vượt qua quảng trường.
Sau ba canh giờ nữa, hải thú bạch tuộc đã vượt qua trăm vạn mét. Đại điện phía trước đã hiện ra cực kỳ rõ ràng. Phía trước có ba cung điện cực lớn. Cung điện đầu tiên phía trước hiển nhiên là chủ điện. Cánh cửa của chủ điện cũng giống như cánh cửa lớn bên ngoài, uy áp khí thế cực lớn. Hai cung điện nằm ở hai bên trái phải là Thiên điện. Cửa lớn bạch ngọc của ba cung điện đều đóng chặt, cũng không biết bên trong có gì.
Lại qua gần nửa canh giờ, nền quảng trường phía trước không còn đường nét nữa, chỉ là một mảnh trơn nhẵn. Sau khi quái thú bạch tuộc thăm dò mấy lần, xác định phía trước hoàn toàn không có nguy hiểm, lúc này toàn thân mới trở nên hưng phấn.
- 188 ngàn ô vuông!
Tiêu Lãng quay đầu nhìn lại quảng trường, trong đầu nhớ lại một lần nữa từng bước đi của hải thú bạch tuộc. Nhưng hắn chỉ có thể nhớ đại khái, không có biện pháp nào xác định chính xác. Những ô vuông bằng bạch ngọc này giống nhau như đúc. Hắn cũng không xác định được mình có thể hoàn toàn đi đúng ô hay không.
Tiêu Lãng lắc đầu, không để ý tới điều đó nữa. Hắn quay đầu lại quan sát. Cung điện phía trước, trần nhà liên tiếp, toàn bộ cũng được làm bằng bạch ngọc. Chỉ có điều ở đây có rất nhiều hoa văn tuyệt đẹp. Những hoa văn này tạo thành từng con quái thú nhìn có vẻ vô cùng cường đại. Ba cánh cửa lớn còn có vô số hoa văn thần bí, khiến người ta cảm thấy rất thần bí quỷ dị.
- Chú ý trị liệu!
Hải thú bạch tuộc lại nhấn mạnh một câu, lúc này mới đưa một xúc tu ra chậm rãi thăm dò, đẩy cánh cửa lớn của chủ điện. Tình thần của hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều căng thẳng tới cực điểm. Nếu như ngoài cửa lớn này cũng có cấm chế, nhất định sẽ vô cùng khủng khiếp. Hải thú bạch tuộc có thể sẽ nổ thành từng mảnh chỉ trong nháy mắt.
Kết quả khiến hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều vô cùng kinh ngạc. Cánh cửa lớn hết sức an toàn, hoàn toàn không có nguy hiểm!
Xúc tu của hải thú bạch tuộc giữ chặt cửa lớn, còn dùng lực đẩy một chút, hoàn toàn không có phản ứng. Mắt hải thú bạch tuộc chuyển động vài vòng, lại dùng ba xúc tu khác gia tăng thêm lực đẩy. Vẫn hoàn toàn không có phản ứng. Cuối cùng hải thú bạch tuộc duỗi ra sáu xúc tu, dùng hết toàn lực đẩy. Cánh cửa lớn vẫn không nhúc nhích.
- Xì xì!
Hải thú bạch tuộc tức giận kêu lên những tiếng quái dị. Nó dòm ngó bảo vật trong thần phủ này đã lâu rồi, giờ phút này thật vất vả mới đến được đây nhưng lại không thu hoạch được gì? Hắn làm sao có thể không thẹn quá hóa giận?
Tiếng thét kia ẩn chứa công kích linh hồn, khiến đầu Tiêu Lãng suýt nứt ra. Hải thú bạch tuộc giật mình tỉnh lại vội vàng ngừng kêu, ánh mắt lóe lên vài vòng, di chuyển sang Thiên điện phía bên trái.
Thiên điện bên trái nhỏ hơn rất nhiều. Cửa lớn cũng không rộng như ở chủ điện. Hải thú bạch tuộc lại trở nên hưng phấn. Có lẽ cánh cửa này có thể đẩy ra cũng không biết chừng?
Hải thú duỗi một xúc tu ra, thăm dò một chút. Sau khi phát hiện không có nguy hiểm, hải thú bạch tuộc lập tức hành động. Sáu xúc tu dùng hết toàn lực bắt đầu đẩy cửa.
Nhưng mà, kết cục lại một lần nữa khiến hải thú cực kỳ thất vọng. Cánh cửa của thiên điện bên trái vẫn không nhúc nhích. Hải thú bạch tuộc hoàn toàn nổi giận. Tám xúc tu tùy ý quét loạn, va chạm vào bạch ngọc trên nền đất phát ra những tiếng ầm ầm.
Tiêu Lãng không dám thở mạnh, rất sợ chọc giận hải thú bạch tuộc trở thành công cụ cho nó trút hận. Ánh mắt Tiêu Lãng sáng quắc nhìn ba đại điện, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Trọng bảo ở đây, sợ là cường giả bình thường tới cũng không chiếm được chứ? Ít nhất cũng phải là võ giả đạt đến cấp bậc Thiên Đế mới có thể đi vào.
Hải thú bạch tuộc phát tiết một hồi, cuối cùng phóng về phía cung điện bên phải. Nơi này là hy vọng duy nhất. Nếu như cánh cửa này cũng không vào được, nó hoàn toàn không có cách nào khác, mơ tưởng mấy chục ngàn năm, nhiều lần đi vào nhưng đều gặp hiểm suýt chết, cuối cùng chỉ có thể nhìn bảo sơn mà tay không với tới được.
Vài xúc tu di chuyển, quái thú bạch tuộc nhanh chóng đi tới trước cung điện bên phải. Hải thú cũng không hi vọng quá lớn, tùy ý dùng hai xúc tu ra sức đập một cái.
Két két!
Điều vô cùng quái dị chính là, cánh cửa này lại di chuyển một chút vào bên trong, mở ra một khe hở, lộ ra nội các tối đen bên trong.
- Xì xì!
Hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều vô cùng kinh ngạc. Sau đó hải thú bạch tuộc lập tức mừng như điên, rít lên vài tiếng quái dị. Sáu xúc tu nhanh như tia chớp bắn ra chặn hai cánh cửa lại, dùng hết toàn lực đẩy vào bên trong.
Két két!
Cánh cửa lớn chậm rãi mở ra. Cánh cửa này gần giống với cánh cửa phía bên ngoài của thần phủ. Hải thú bạch tuộc dùng toàn lực mới miễn cưỡng có thể mở ra được.
Mắt hải thú bạch tuộc sáng lên. Tiêu Lãng lại vô cùng khẩn trương. Bên trong cho dù có gì cũng không có phần của hắn. Trái lại hắn cảm giác bên trong vô cùng nguy hiểm. Nếu như hắn tiến vào tuyệt đối sẽ phải chết. Đây là một loại bản năng trời sinh, phối hợp vô số lần kinh nghiệm được rèn luyện từ trong sinh tử kết hợp tạo thành năng lực biến thái. Hơn nữa mỗi lần đều vô cùng chuẩn xác.
Quái thú bạch tuộc dường như cũng cảm giác bên trong có nguy hiểm. Nó không vội vàng đi vào bên trong. Hải thú bạch tuộc chờ sau khi cánh cửa lớn mở ra hết, đôi mắt nó nhìn vào bên trong quan sát, nhưng thân thể lại không hề di chuyển một bước nào.
Tiêu Lãng do dự một hồi, bảo Thảo Đằng truyền tin tức tới:
- Đại nhân, ta cảm giác bên trong vô cùng nguy hiểm, ta đi vào chắc chắn sẽ phải chết. Nếu không để ta ở bên ngoài? Tiếp ứng cho đại nhân?
Hải thú bạch tuộc quay đầu lại, trừng mắt với Tiêu Lãng một chút, tàn bạo truyền đến hai chữ:
- Câm miệng!
Tiêu Lãng không dám nói nữa. Từ ánh mắt bạo ngược của hải thú bạch tuộc, hắn tin tưởng nếu mình còn tiếp tục nói dù chỉ nửa lời, sẽ lập tức biến thành thịt khô...
Hải thú bạch tuộc dò xét một lát, mãi một lúc lâu sau khi hai cánh cửa đã đóng lại, nó lại dùng lực đẩy ra, tiếp tục tra xét.
Tiêu Lãng bất đắc dĩ cũng bắt đầu tra xét. Bên trong phát ra tia sáng hết sức lờ mờ. Vách tường vẫn là bằng bạch ngọc. Điều này khiến Tiêu Lãng cảm thấy rất nghi hoặc.
Tiêu Lãng mơ hồ có thể thấy được, bên trong là một đại điện trống rỗng, có vô số cột trụ lớn bằng bạch ngọc nối liền với trần nhà. Trên cột trụ bằng bạch ngọc cũng có đủ loại kiểu dáng hoa văn, giống như bản đồ thần bí.
- Ừm? Cái kia là gì? Tại sao nhìn giống như một chiếc chiến xa vậy?
Tiêu Lãng phát hiện bên trong đại điện chỉ có duy nhất một thứ đó là một chiếc chiến xa, bốn bánh. Phía trước cũng không có chiến mã, vừa vặn quay mặt ra phía này. Bên trong chiến xa chẳng có cái gì cả. Ngoại trừ chiếc chiến xa này ra, trong điện không có bất kỳ thứ gì. Chỉ có điều phía trước có một hành lang sâu, cũng không biết đi thông tới chỗ nào.
Vèo!
Hải thú bạch tuộc cuối cùng đã cử động. Nó duỗi một xúc tu ra, chậm rãi thò vào bên trong đại điện. Trong mắt lộ vẻ ngưng trọng, hiển nhiên cực kỳ lo lắng không yên.
Xúc tu tiến vào mấy trăm mét, trong điện vẫn vô cùng an tĩnh, không phát sinh bất kỳ điều gì khác thường. Quái thú bạch tuộc vẫn dè dặt khống chế xúc tu kia di chuyển từng chút một, thỉnh thoảng gõ gõ xuống mặt đất, thỉnh thoảng đụng đụng vào trụ đá bạch ngọc, còn gõ vào phía trên vách tường.
An toàn!
Xúc tu mấy ngàn mét luồn hết vào bên trong vẫn không có chuyện gì xảy ra. Lần này cửa lớn lại không đóng lại. Tiêu Lãng càng cảm thấy nghi ngờ. Chẳng lẽ cảm giác của mình đã sai? Bên trong căn bản không có nguy hiểm gì sao?
Xúc tu của hải thú bạch tuộc chậm rãi di chuyển về phía chiếc chiến xa kia. Nhanh chóng chớp, xúc tu của hải thú cuốn lấy chiếc chiến xa, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất thu trở về. Tuy rằng điều hải thú bạch tuộc muốn nhất ở đại điện này chính là các loại bảo vật như thần đan. Nhưng giờ phút này chẳng có cái gì cả. Nó chỉ có thể câu vật này ra để nghiên cứu một phen.
Vào thời khắc này, đột nhiên xảy ra sự thay đổi khác thường!
Thời điểm chiếc chiến xa bị xúc tu của hải thú quấn lấy nhắc lên, toàn bộ trong điện đột ngột sáng lên. Sau đó một sấm sét còn mạnh hơn gấp mấy lần so với phía ngoài quảng trường đánh xuống. Trong nháy mắt xúc tu của hải thú bạch tuộc vừa luồn vào trong điện đã biến thành bột mịn. Điều này chưa phải là quan trọng. Một hồ quang nhỏ còn theo phần xúc tu bị cụt chui vào trong thân thể của hải thú bạch tuộc. Hồ quang kia lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, bắt đầu ăn mòn thân thể của quái thú bạch tuộc...
Không ngừng có sấm sét đánh xuống. Xúc tu của hải thú bạch tuộc liên tục bị sét đánh giống như bị nướng chín từng phần. Nếu không phải có Thảo Đằng trị liệu, cho dù hải thú bạch tuộc này có vạn con xúc tu cũng không đủ dùng.
Tiêu Lãng và hải thú bạch tuộc xem như song kiếm hợp bích. Hải thú có thực lực cường đại, có thể cứng rắn chống đỡ sấm sét công kích. Năng lực trị liệu của Thảo Đằng biến thái. Thiếu một trong hai phía tuyệt đối không thể nào ung dung vượt qua quảng trường.
Sau ba canh giờ nữa, hải thú bạch tuộc đã vượt qua trăm vạn mét. Đại điện phía trước đã hiện ra cực kỳ rõ ràng. Phía trước có ba cung điện cực lớn. Cung điện đầu tiên phía trước hiển nhiên là chủ điện. Cánh cửa của chủ điện cũng giống như cánh cửa lớn bên ngoài, uy áp khí thế cực lớn. Hai cung điện nằm ở hai bên trái phải là Thiên điện. Cửa lớn bạch ngọc của ba cung điện đều đóng chặt, cũng không biết bên trong có gì.
Lại qua gần nửa canh giờ, nền quảng trường phía trước không còn đường nét nữa, chỉ là một mảnh trơn nhẵn. Sau khi quái thú bạch tuộc thăm dò mấy lần, xác định phía trước hoàn toàn không có nguy hiểm, lúc này toàn thân mới trở nên hưng phấn.
- 188 ngàn ô vuông!
Tiêu Lãng quay đầu nhìn lại quảng trường, trong đầu nhớ lại một lần nữa từng bước đi của hải thú bạch tuộc. Nhưng hắn chỉ có thể nhớ đại khái, không có biện pháp nào xác định chính xác. Những ô vuông bằng bạch ngọc này giống nhau như đúc. Hắn cũng không xác định được mình có thể hoàn toàn đi đúng ô hay không.
Tiêu Lãng lắc đầu, không để ý tới điều đó nữa. Hắn quay đầu lại quan sát. Cung điện phía trước, trần nhà liên tiếp, toàn bộ cũng được làm bằng bạch ngọc. Chỉ có điều ở đây có rất nhiều hoa văn tuyệt đẹp. Những hoa văn này tạo thành từng con quái thú nhìn có vẻ vô cùng cường đại. Ba cánh cửa lớn còn có vô số hoa văn thần bí, khiến người ta cảm thấy rất thần bí quỷ dị.
- Chú ý trị liệu!
Hải thú bạch tuộc lại nhấn mạnh một câu, lúc này mới đưa một xúc tu ra chậm rãi thăm dò, đẩy cánh cửa lớn của chủ điện. Tình thần của hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều căng thẳng tới cực điểm. Nếu như ngoài cửa lớn này cũng có cấm chế, nhất định sẽ vô cùng khủng khiếp. Hải thú bạch tuộc có thể sẽ nổ thành từng mảnh chỉ trong nháy mắt.
Kết quả khiến hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều vô cùng kinh ngạc. Cánh cửa lớn hết sức an toàn, hoàn toàn không có nguy hiểm!
Xúc tu của hải thú bạch tuộc giữ chặt cửa lớn, còn dùng lực đẩy một chút, hoàn toàn không có phản ứng. Mắt hải thú bạch tuộc chuyển động vài vòng, lại dùng ba xúc tu khác gia tăng thêm lực đẩy. Vẫn hoàn toàn không có phản ứng. Cuối cùng hải thú bạch tuộc duỗi ra sáu xúc tu, dùng hết toàn lực đẩy. Cánh cửa lớn vẫn không nhúc nhích.
- Xì xì!
Hải thú bạch tuộc tức giận kêu lên những tiếng quái dị. Nó dòm ngó bảo vật trong thần phủ này đã lâu rồi, giờ phút này thật vất vả mới đến được đây nhưng lại không thu hoạch được gì? Hắn làm sao có thể không thẹn quá hóa giận?
Tiếng thét kia ẩn chứa công kích linh hồn, khiến đầu Tiêu Lãng suýt nứt ra. Hải thú bạch tuộc giật mình tỉnh lại vội vàng ngừng kêu, ánh mắt lóe lên vài vòng, di chuyển sang Thiên điện phía bên trái.
Thiên điện bên trái nhỏ hơn rất nhiều. Cửa lớn cũng không rộng như ở chủ điện. Hải thú bạch tuộc lại trở nên hưng phấn. Có lẽ cánh cửa này có thể đẩy ra cũng không biết chừng?
Hải thú duỗi một xúc tu ra, thăm dò một chút. Sau khi phát hiện không có nguy hiểm, hải thú bạch tuộc lập tức hành động. Sáu xúc tu dùng hết toàn lực bắt đầu đẩy cửa.
Nhưng mà, kết cục lại một lần nữa khiến hải thú cực kỳ thất vọng. Cánh cửa của thiên điện bên trái vẫn không nhúc nhích. Hải thú bạch tuộc hoàn toàn nổi giận. Tám xúc tu tùy ý quét loạn, va chạm vào bạch ngọc trên nền đất phát ra những tiếng ầm ầm.
Tiêu Lãng không dám thở mạnh, rất sợ chọc giận hải thú bạch tuộc trở thành công cụ cho nó trút hận. Ánh mắt Tiêu Lãng sáng quắc nhìn ba đại điện, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Trọng bảo ở đây, sợ là cường giả bình thường tới cũng không chiếm được chứ? Ít nhất cũng phải là võ giả đạt đến cấp bậc Thiên Đế mới có thể đi vào.
Hải thú bạch tuộc phát tiết một hồi, cuối cùng phóng về phía cung điện bên phải. Nơi này là hy vọng duy nhất. Nếu như cánh cửa này cũng không vào được, nó hoàn toàn không có cách nào khác, mơ tưởng mấy chục ngàn năm, nhiều lần đi vào nhưng đều gặp hiểm suýt chết, cuối cùng chỉ có thể nhìn bảo sơn mà tay không với tới được.
Vài xúc tu di chuyển, quái thú bạch tuộc nhanh chóng đi tới trước cung điện bên phải. Hải thú cũng không hi vọng quá lớn, tùy ý dùng hai xúc tu ra sức đập một cái.
Két két!
Điều vô cùng quái dị chính là, cánh cửa này lại di chuyển một chút vào bên trong, mở ra một khe hở, lộ ra nội các tối đen bên trong.
- Xì xì!
Hải thú bạch tuộc và Tiêu Lãng đều vô cùng kinh ngạc. Sau đó hải thú bạch tuộc lập tức mừng như điên, rít lên vài tiếng quái dị. Sáu xúc tu nhanh như tia chớp bắn ra chặn hai cánh cửa lại, dùng hết toàn lực đẩy vào bên trong.
Két két!
Cánh cửa lớn chậm rãi mở ra. Cánh cửa này gần giống với cánh cửa phía bên ngoài của thần phủ. Hải thú bạch tuộc dùng toàn lực mới miễn cưỡng có thể mở ra được.
Mắt hải thú bạch tuộc sáng lên. Tiêu Lãng lại vô cùng khẩn trương. Bên trong cho dù có gì cũng không có phần của hắn. Trái lại hắn cảm giác bên trong vô cùng nguy hiểm. Nếu như hắn tiến vào tuyệt đối sẽ phải chết. Đây là một loại bản năng trời sinh, phối hợp vô số lần kinh nghiệm được rèn luyện từ trong sinh tử kết hợp tạo thành năng lực biến thái. Hơn nữa mỗi lần đều vô cùng chuẩn xác.
Quái thú bạch tuộc dường như cũng cảm giác bên trong có nguy hiểm. Nó không vội vàng đi vào bên trong. Hải thú bạch tuộc chờ sau khi cánh cửa lớn mở ra hết, đôi mắt nó nhìn vào bên trong quan sát, nhưng thân thể lại không hề di chuyển một bước nào.
Tiêu Lãng do dự một hồi, bảo Thảo Đằng truyền tin tức tới:
- Đại nhân, ta cảm giác bên trong vô cùng nguy hiểm, ta đi vào chắc chắn sẽ phải chết. Nếu không để ta ở bên ngoài? Tiếp ứng cho đại nhân?
Hải thú bạch tuộc quay đầu lại, trừng mắt với Tiêu Lãng một chút, tàn bạo truyền đến hai chữ:
- Câm miệng!
Tiêu Lãng không dám nói nữa. Từ ánh mắt bạo ngược của hải thú bạch tuộc, hắn tin tưởng nếu mình còn tiếp tục nói dù chỉ nửa lời, sẽ lập tức biến thành thịt khô...
Hải thú bạch tuộc dò xét một lát, mãi một lúc lâu sau khi hai cánh cửa đã đóng lại, nó lại dùng lực đẩy ra, tiếp tục tra xét.
Tiêu Lãng bất đắc dĩ cũng bắt đầu tra xét. Bên trong phát ra tia sáng hết sức lờ mờ. Vách tường vẫn là bằng bạch ngọc. Điều này khiến Tiêu Lãng cảm thấy rất nghi hoặc.
Tiêu Lãng mơ hồ có thể thấy được, bên trong là một đại điện trống rỗng, có vô số cột trụ lớn bằng bạch ngọc nối liền với trần nhà. Trên cột trụ bằng bạch ngọc cũng có đủ loại kiểu dáng hoa văn, giống như bản đồ thần bí.
- Ừm? Cái kia là gì? Tại sao nhìn giống như một chiếc chiến xa vậy?
Tiêu Lãng phát hiện bên trong đại điện chỉ có duy nhất một thứ đó là một chiếc chiến xa, bốn bánh. Phía trước cũng không có chiến mã, vừa vặn quay mặt ra phía này. Bên trong chiến xa chẳng có cái gì cả. Ngoại trừ chiếc chiến xa này ra, trong điện không có bất kỳ thứ gì. Chỉ có điều phía trước có một hành lang sâu, cũng không biết đi thông tới chỗ nào.
Vèo!
Hải thú bạch tuộc cuối cùng đã cử động. Nó duỗi một xúc tu ra, chậm rãi thò vào bên trong đại điện. Trong mắt lộ vẻ ngưng trọng, hiển nhiên cực kỳ lo lắng không yên.
Xúc tu tiến vào mấy trăm mét, trong điện vẫn vô cùng an tĩnh, không phát sinh bất kỳ điều gì khác thường. Quái thú bạch tuộc vẫn dè dặt khống chế xúc tu kia di chuyển từng chút một, thỉnh thoảng gõ gõ xuống mặt đất, thỉnh thoảng đụng đụng vào trụ đá bạch ngọc, còn gõ vào phía trên vách tường.
An toàn!
Xúc tu mấy ngàn mét luồn hết vào bên trong vẫn không có chuyện gì xảy ra. Lần này cửa lớn lại không đóng lại. Tiêu Lãng càng cảm thấy nghi ngờ. Chẳng lẽ cảm giác của mình đã sai? Bên trong căn bản không có nguy hiểm gì sao?
Xúc tu của hải thú bạch tuộc chậm rãi di chuyển về phía chiếc chiến xa kia. Nhanh chóng chớp, xúc tu của hải thú cuốn lấy chiếc chiến xa, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất thu trở về. Tuy rằng điều hải thú bạch tuộc muốn nhất ở đại điện này chính là các loại bảo vật như thần đan. Nhưng giờ phút này chẳng có cái gì cả. Nó chỉ có thể câu vật này ra để nghiên cứu một phen.
Vào thời khắc này, đột nhiên xảy ra sự thay đổi khác thường!
Thời điểm chiếc chiến xa bị xúc tu của hải thú quấn lấy nhắc lên, toàn bộ trong điện đột ngột sáng lên. Sau đó một sấm sét còn mạnh hơn gấp mấy lần so với phía ngoài quảng trường đánh xuống. Trong nháy mắt xúc tu của hải thú bạch tuộc vừa luồn vào trong điện đã biến thành bột mịn. Điều này chưa phải là quan trọng. Một hồ quang nhỏ còn theo phần xúc tu bị cụt chui vào trong thân thể của hải thú bạch tuộc. Hồ quang kia lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, bắt đầu ăn mòn thân thể của quái thú bạch tuộc...