Yêu Giả Vi Vương

Chương 746: Toàn bộ nằm lại đi!

- Xảy ra chuyện gì? Tại sao xuất hiện nhiều hải thú như vậy? Có hai con thú hoàng? Tại sao hải thú xuất hiện trong Thiên Châu? Không lẽ thành trì phía đông Thiên Châu đều bị san bằng rồi sao?
Thực lực của Diệt Hồn Điện cao nhất nên sớm thấy rõc hải thú khắp đồi núi. Khiến Diệt Hồn Điện bất an nhất là đằng trước bầy hải thú có hai con thú hoàng.
hải thú xuất hiện trên đấtl iền Thiên Châu đã là việc lạ, giờ phút này rầm rộ như thiên binh giáng xuống Thần Hồn phủ, điều này khiến Diệt Hồn Điện cực kỳ giật mình.
Các Thiên Đế khác cũng rất khó hiểu. Theo lý thuyết thì dù hải thú bạo động bọn họ nên sớm nhận được tin tức mới đúng. Phái đông Thiên Châu có nhiều phủ vực như vậy, cho dù những hải thú đông đúc, cường đại đến cỡ nào cũng không thể trong một giây diệt hết vô số phủ vực phía đông Thiên Châu đi.
Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ bị ngây ngốc. Nhưng dù sao mọi người chỉ có con đường chết nên không để ý là chết dưới tay Diệt Hồn Điện hay trong miệng hải thú.
Hải thú một đường chạy nhanh đến, thực lực của chúng đều rất cường đại. Nhiều hải thú bay trên bầu trời, đương nhiên cũng có rất nhiều hải thú biến dị có thể đi dưới đất.
Chỉ vài giây hải thú đã đến gần. Đặc biệt là con Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải khổng lồ, và thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng nguy nga như ngọn núi với tốc độ nhanh như chớp, mới cách ngoài vạn dặm mấy giây sau đã đến bên ngoài cửa đông Tiêu Đế thành.
- Ài...
Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu nhắm mắt lại chờ chết, chờ đợi chân gấu to lớn nặng nề bước vào trong Tiêu Đế thành, đạp bẹp bọn họ ra. Trước mặt hải thú cường đại như vậy, đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ như trẻ sơ sinh, bất lực.
- Huyết Tháp, Ngao Cổ, các ngươi có ý gì? Dám xâm nhập Thiên Châu?
Diệt Hồn Điện không lùi lại, lạnh lùng nhìn hai con thú hoàng. Năm đó mười Chí Tôn Thiên Đế đi Loan Luân Hải, Diệt Hồn Điện có đi theo nne nhận ra hai con thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng.
Thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng không nói chuyện, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải im lặng bay đi. Làm đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ cực kỳ kinh ngạc là chân to của thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng sắp một cước đạp Tiêu Đế thành thành hố sâu chợt cong lại bên ngoài cửa thành. Mặt đất lún xuống, thân thể to lớn của thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng bắn ra, vượt qua Tiêu Đế thành, bàn tay gấu to lớn nặng nề vung hướng Diệt Hồn Điện đứng giữa không trung.
Vù vù vù vù vù!
Bên kia, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải đột ngột tăng tốc, đầu rồng to lớn phun ra khí lưu màu xanh bao phủ Diệt Hồn Điện và mười Thiên Đế vào trong.
- Huyết Tháp, Ngao Cổ, các ngươi điên rồi sao?
Diệt Hồn Điện và mười Thiên Đế lập tức phóng thích vòng bảo hộ rồi nhanh chóng thụt lùi. Nhưng mà... Khí lưu màu xanh của Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải khiến Diệt Hồn Điện, mười Thiên Đế cảm giác toàn thân bị đóng băng, trong xương cốt đầy khí lạnh. Trong khoảnh khắc đó tốc độ phản ứng, bay của Diệt Hồn Điện, mười Thiên Đế giảm rõ rệt.
Vù vù vù vù vù!
Bàn tay sắt to lớn của Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng như ngọn núi cao nặng nề đập xuống. Thực lực của Diệt Hồn Điện cao hơn chút, tốc độ thụt lùi rất nhanh, nhẹ nhàng né tránh. Nhưng có hai Thiên Đế tiêu đời, vòng bảo hộ thiên lực của bọn họ bị vuốt nhọn trên móng tay gấu Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng nhẹ nhàng rạch phá rồi sau đó... Không có sau đó gì hết.
Thân thể Thiên Đế biến thành thịt vụn rơi trên bầu trời, tình hình đột nhiên khiến Diệt Hồn Điện và tám Thiên Đế còn sống sót ngẩn ngơ. Cho dù là Diệt Hồn Điện cũng không dám lơ là chiến đấu với hai con thú hoàng, vì gã biết rõ lực công kích, phòng ngự của Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, tốc độ, thần thông của Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải rất quái dị. Diệt Hồn Điện không có chút nắm chắc chiến thắng một con thú hoàng.
Diệt Hồn Điện thấy hai con Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng nhanh chóng lao hướng mình thì kinh khủng kêu lên:
- Huyết Tháp, Ngao Cổ, dừng tay lại! Nếu không thì các ngươi đừng mơ sống trở về Loan Luân Hải! Tất cả hải thú tại Loan Luân Hải các ngươi sẽ bị nhân loại điên cuồng trả thù!
Tám Thiên Đế vừa thụt lùi vừa kinh hoàng nhìn hai con Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng và vô số hải thú thú vương theo sát sau chúng.
- Trời ạ, xảy ra chuyện gì? Tại sao những hải thú này không công kích chúng ta?
Trà Mộc và hơn một vạn người may mắn sống sót kinh khủng, nghi hoặc nhìn hải thú nhanh chóng lao nhanh hai bên Tiêu Đế thành. Bọn họ cảm giác lạnh lẽo từ tạn linh hồn. Nhiều hải thú, đặc biệt là nhiều thú vương như vậy, tùy tiện một con có thể san bằng Tiêu Đế thành. Giờ phút này, rất quái dị là không một con thú vương nào tiến vào Tiêu Đế thành.
- Trốn!
Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải lại đuổi theo mọi người, phun ra một luồng khí lưu màu xanh. Diệt Hồn Điện luống cuống tay chân, xem ra hai con thú hoàng hôm nay quyết lấy mạng gã cho bằng được. Nếu cứ dây dưa tiếp thì sợ là Diệt Hồn Điện sẽ vĩnh viễn chôn xác tại đây.
Diệt Hồn Điện phát ra toàn bộ khí thế, trường đao như thiết trong tay gã nặng nề chém ra một đao mang màu đen, bay nhanh về phía tây.
Vù vù vù vù vù!
Tám Thiên Đế khác cùng một lúc phóng ra công kích mạnh nhất chém hướng hai con Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng. Bọn họ không cầu đánh bị thương Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, chỉ cầu có thể kéo dài một ít thời gian, để họ thành công chạy trốn.
Giờ phút này, một thanh âm lạnh lẽo tận xương, tràn ngập sát khí phát ra từ hướng tây:
- Còn muốn trốn sao? Giết con dân của ta, hủy Tiêu Đế thành của ta, hôm nay tất cả ở lại đây cho ta!
Thanh âm kia như vọng từ lòng đất, đến từ sứ giả câu hồn của địa ngục, khiến lòng người run sợ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mặt đất dưới chân Diệt Hồn Điện nổ tung, một thiết giáp thú khổng lồ vọt ra khỏi mặt đất. Con thiết giáp thú có thực lực ít nhất là chín mươi vạn năm, thân thể cực kỳ to lớn. Thiết giáp thú nhảy vào không trung, không có hành động công kích gì mà chỉ há to cái mồm máu. Miệng thiết giáp thú lóe một luồng sáng xanh. Một kiếm khí kèm theo khí thế hủy diệt tất cả xé gió bay tới.
Vô Tình kiếm khí!
Diệt Hồn Điện con ngươi co rút, thanh âm vừa rồi rất quen tai. Giờ phút này, Diệt Hồn Điện tỉnh ngộ ra, thân thể bản năng di chuyển sang bên cạnh, nhanh như chớp chạy hướng tây.
Giờ phút này, trong lòng Diệt Hồn Điện dậy sóng. Hải thú hành động quái dị giờ cộng với tiếng nói vừa rồi, Vô Tình kiếm khí bắn ra từ miệng mãnh thú, Diệt Hồn Điện mơ hồ đoán được thứ gì.
Vù vù vù vù vù!
Diệt Hồn Điện phản ứng rất nhanh, nhưng bốn Thiên Đế ở bên cạnh gã thì không nhanh như vậy. Chờ khi bốn Thiên Đế tỉnh táo lại đã bị Vô Tình kiếm khí chém vào eo.
Bốn Thiên Đế chỉ có thể cay đắng dựa vào vòng bảo hộ đỡ Vô Tình kiếm khí. Kết cuộc không hay ho. Tuy bốn Thiên Đế đỡ được công kích của Vô Tình kiếm khí nhưng thân thể bị đẩy ra sau, tiép đến là hải thú vô cùng vô tận.
- Tình thương!
- Thảo đằng!
Tiêngs quát lạnh lại vang lên, vô số chữ tình như bùa chú, thảo đằng đầy trời phun ra từ miệng thiết giáp thú xé gió lao hướng bốn Thiên Đế. Tình thương và thảo đằng này không thể giết bốn Thiên Đế ngay, nhưng có thể kéo dài một chút thời gian là đủ rồi!
- Huyết Tháp, Ngao Cổ, giết chúng!
thiết giáp thú lăn trên không trung, rơi xuống lòng đất. Một chiếc chiến xa Chí Tôn vọt tới, một thiếu niên tóc bạc mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Diệt Hồn Điện chạy vắt giò lên cổ ra xa.
Thiếu niên tóc bạc âm trầm nói:
- Tinh Thần Điện chủ, ngươi xem lời ta nói như gió thoảng bên tai sao? Hôm nay ngươi dám giết người của ta thì tất cả các ngươi hãy ở lại đây đi!
Nhìn tám Thiên Đế bị hải thú nhấn chìm, rốt cuộc Diệt Hồn Điện đã tỉnh ngộ ra. Diệt Hồn Điện không dám nói gì nhiều, người bốc cháy ngọn lửa. Diệt Hồn Điện lấy cáid giá thiêu đốt thiên lực khiến tốc độ tăng nhanh, như một con chó cụp đuôi điên cuồng chạy trốn.
Tiêu Lãng không đuổi theo, lạnh lùng hù dài:
- Hừ! Trốn được hòa thương nhưng có trốn khỏi chùa được không? Chó già Tinh Thần kia, hãy chờ Tu La phủ của các ngươi bị diệt phủ đi! Nhân tiện trở về nói với Vân Phi Dương, Vân Tử Sam, kêu bọn họ rửa sạch cổ chờ chết đi. Trong vòng một tháng, Tiêu Lãng ta sẽ đến!

back top