Âu Dương Thúy Thúy già đến nỗi tôn tử sắp cưới vợ, dù lão còn cày cấy được nhưng không thể nào làm trước mặt Tiêu Lãng đi? Bởi vì quan hệ với Âu Dương Lãnh Yên nên Tiêu Lãng cũng rất lúng túng. Quan trọng nhất là... Ngươi muốn dùng mỹ nữ chiêu đãi khách quý có thể tìm bình thường chút được không? Thế này mà là mỹ nữ cái quỷ gì? Như con bò sữa!
Thấy Âu Dương Thúy Thúy sắp nổi khùng, Tiêu Lãng vội mở miệng nói:
- Tạp Tạp Tây nữ hoàng, kêu mấy vị này đi xuống đi, không cần khách sáo như vậy. Phong tục bên chúng ta không thích điều này.
Hiển nhiên Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc cũng thấy Âu Dương Thúy Thúy sắp nổi khùng, vội phất tay khiến mấy phụ nhân mặc giáp thú, trong mắt đầy nghi hoặc.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc hỏi:
- Ba vị khách quý không thích sao? Tạp Tạp bộ lạc chúng ta hoan nghênh quý khách đều dùng nữ nhân mạnh nhất, đẹp nhất chiêu đãi. Sáu vị tộc lão này là nữ nhân đẹp nhất, xinh nhất Tạp Tạp bộ lạc chúng ta! Tạp Tạp bộ lạc chúng ta lấy cao to mập làm chuẩn đẹp, như Tạp Tạp Tây thì coi như là rất xấu xí.
Tiêu Lãng nhìn đôi mắt chân thành của Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, biết nàng không nói dối. Trong lòng Tiêu Lãng vặn vẹo, nếu nhất định đòi chiêu đãi thì hắn thà rằng được nữ nhân xấu xí như Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc chiêu đãi.
Tiêu Lãng ho khan mấy tiếng, nghiêm trang nói:
- Cảm tạ ý tốt của Tạp Tạp Tây tộc trưởng, không cần chiêu đãi. Chúng ta chỉ muốn nhờ tộc trưởng cho biết Tinh Thần Điện chủ ở đâu? Nếu có thể xác định vị trí của Tinh Thần Điện chủ thì chúng ta sẽ tạ ơn hậu hĩnh.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc trầm ngâm một lúc, gật đầu, nói:
- Người của ta đúng là phát hiện có rất nhiều người Thiên Châu ở phương bắc Tạp Trát Tây vực diện. Nhưng trời đã tối rồi, buổi tối thì Tạp Trát Tây vực diện rất khủng bố. Ngày mai Tạp Tạp Tây sẽ mang các ngươi khứ đi, ba vị khách quý hãy nghỉ ngơi ở đây một đêm. Tộc lão, mang ba vị khách quý đi xuống nghỉ ngơi!
Âu Dương Thúy Thúy nhướng mày. Tiêu Lãng đứng lên trước nhất, Âu Dương Thúy Thúy và Vô Ngân Thiên Đế bất đắc dĩ đi theo sáu phụ nhân bước hướng nhà gỗ bên cạnh. Lấy thực lực của ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy cần gì sợ mãnh thú trong núi? Nhưng bây giờ đang nhờ người ta, tính cách của Tiêu Lãng ôn hòa, người khác khách sáo với hắn thì hắn càng khách sáo hơn, sẽ không làm ngược ý chủ nhân.
Trong nhà gỗ sạch sẽ, chỉ ở một đêm, Tiêu Lãng thấy không sao. Một tộc lão sai người đưa thực vật, mỹ tửu đến. Trông thực vật, mỹ tửu khá ngon, nhưng phụ nhân này cứ nhấn mạnh có muốn thị tẩm không? Điều này làm Tiêu Lãng vốn muốn ăn uống lại suýt ói ra. Trong nhà gỗ bên cạnh cũng truyền ra tiếng hừ lạnh của Âu Dương Thúy Thúy, hiển nhiên lão sắp nổi khùng. Bên Vô Ngân Thiên Đế không có thanh âm, không biết có phải là...
Tiêu Lãng tùy tiện ăn chút thực vật, mùi vị là lạ nhưng cũng ngon. Rất nhanh vào ban đêm, Tiêu Lãng rảnh rỗi, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đạt đến đệ lục trọng thì không thể luyện hóa huyền thạch. Tiêu Lãng nằm trên giường, định ngủ một giấc.
- A... Á... A...
Tiêu Lãng mới chợp mắt thì bên tia vang thanh âm kỳ lạ, hắn nhíu mày nghiêng tai lắng nghe. Tiêu Lãng phát hiện là tiếng rên rỉ của nhiều nữ nhân.
Thanh âm càng lúc càng lớn, ngày càng nhiều, làm Tiêu Lãng đứng ngồi không yên vén rèm cửa lên. Tiêu Lãng đưa mắt nhìn, quả nhiên thấy trong nhiều nhà gỗ đơn giản đều là tiếng nam nữ rên rỉ. Có nhiều nhà gỗ không đóng cửa, có thể thấy nhiều cặp mông trắng nõn, đang làm chuyện bậy bạ.
- Cái này...
Tiêu Lãng không biết nên nói cái gì. Tạp Tạp bộ lạc thật là nguyên thủy, nhưng nghĩ lại bộ lạc lạc hậu như vậy không có gì để vui chơi, đến buổi tối không cày cấy thì làm gì bây giờ? Thế là Tiêu Lãng không nghĩ nữa.
Tiêu Lãng lại nằm trên giường, đóng lại giác quan thứ sáu. Nhập gia tùy tục, Tiêu Lãng không thể trách bọn họ không hiểu lễ pháp, chỉ có thể không nghe, không thấy, chờ buổi sáng kêu Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc dẫn bọn họ đi tìm Diệt Hồn Điện.
Đóng lại giác quan thứ sáu rồi quả nhiên là cách tốt, Tiêu Lãng không biết gì, không nghĩ gì, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Nhưng Tiêu Lãng mơ hồ cảm giác một thân thể đột nhiên chui vào chăn mình, nếu không phải không cảm giác nguy hiểm thì hắn đã sớm giật mình tỉnh lại.
Tiêu Lãng chợt mở mắt ra, đầy sát khí quét qua. Tiêu Lãng thấy một nữ nhân quyến rũ nằm nghiêng bên cạnh hắn, đôi mắt nồng nhiệt nhìn hắn, mỉm cười. Trong đôi mắt tràn ngập tình dục.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng lập tức ngồi dậy giở chăn ra, thấy nữ nhân không một mảnh vải che thân, trống trơn. Tiêu Lãng vội dời ánh mắt đi.
Tiêu Lãng trầm giọng hỏi:
- Tạp Tạp Tây nữ hoàng muốn làm gì? Xin Tạp Tạp Tây nữ hoàng mau chóng mặc y phục!
Người đến chính là Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc không có chút xấu hổ, người áp sát ôm Tiêu Lãng, miệng hôn cổ hắn.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc ánh mắt nóng cháy nói:
- Vị đại nhân này, mới rồi ánh mắt ngươi nhìn Tạp Tạp Tây có tình ý, ngươi thích người xấu xí như Tạp Tạp Tây sao? Đại nhân mau ôm Tạp Tạp Tây đi. Nam nhân trong tộc không muốn cùng Tạp Tạp Tây kết hợp. A... Đại nhân thật là vạm vỡ...
- Cha nó!
Tiêu Lãng nổi điên, một cước đá Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc xuống giường. Tính cách của Tiêu Lãng ôn hòa, thường đối xử rất tốt với người ta, nhưng không đại biểu hắn tùy ý, tùy tiện giao hoan với nữ nhân. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc bò lên giường Tiêu Lãng, không hỏi ý kiến của hắn đã muốn kết hợp, cái này chẳng phải là cưỡng bức sao?
- Đại nhân!
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc bị đá xuống giường nhưng không tức giận, vẻ mặt ai oán nhìn Tiêu Lãng. Mỹ nữ như rắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, trên mặt đầy vẻ đau thương.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên Tạp Tạp Tây rất xấu, ngay cả đại nhân cũng không cần Tạp Tạp Tây.
Tiêu Lãng thấy Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc như vậy thì bất nhẫn, khẽ thở dài:
- Tạp Tạp Tây, ta không có ý đó. Thật ra nhan sắc của Tạp Tạp Tây nếu ở Thiên Châu thì xem như rất đẹp, sẽ có rất nhiều công tử truy cầu ngươi.
Mắt Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc sáng lên sau đó tắt, ai oán nhìn Tiêu Lãng.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nói:
- Đại nhân lừa Tạp Tạp Tây. Ngươi còn không chịu kết hợp với Tạp Tạp Tây nữa là, rõ ràng ngươi ghét Tạp Tạp Tây! Nam nhân trong tộc nếu thích nữ nhân nào thì buổi tối sẽ cùng nàng giao hoan!
- Cái này...
Tiêu Lãng không biết nên nói cái gì, Tạp Tạp bộ lạc lạc hậu hoàn toàn không có lễ pháp, không biết lễ nghĩa liêm sỉ, thích thì giao hoan, không có phu thê gì. Tiêu Lãng không biết nên khuyên nhủ như thế nào.
Một lát sau, Tiêu Lãng khẽ thở dài:
- Tạp Tạp Tây mặc y phục vào được không? Rồi ta sẽ chậm rãi giải thích phong tục của Thiên Châu cho Tạp Tạp Tây nghe.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc càng đau buồn hơn, túm lấy váy da trên mặt đất che chỗ hiểm, khóc chạy ra ngoài.
- Không! Đại nhân ghét Tạp Tạp Tây, đại nhân qua loa với ta!
Mặt Tiêu Lãng nổi gân xanh:
- Bà nội nó! Cái quái gì vậy?
Mặt Tiêu Lãng lúc xanh lúc trắng, không biết ngày mai Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc có chịu mang bọn họ đi tìm Diệt Hồn Điện? Lỡ không mang đi, với tính tình của Âu Dương Thúy Thúy chắc chắn sẽ trở mặt ngay, khi ấy sợ là tiểu bộ lạc sẽ máu chảy thành sông.
- Không bằng... Hy sinh một lúc, chơi với nàng?
Tiêu Lãng nhớ đến tư thế yểu điệu của Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, làn da mềm mịn màu mật ong, bộ ngực cao vút, mông vêu. Tiêu Lãng phân vân, hắn đấu tranh rất nhiều, lăn qual ộn lại trên giường, trằn trọc khó ngủ.
Cuối cùng...
Ý niệm chính nghĩa chiến thắng tà ác, Tiêu Lãng đứng dậy đi ra ngoài. Vì cứu những người trong Tạp Tạp bộ lạc, Tiêu Lãng định hy sinh chính mình.
Nhưng mà...
Chờ khi Tiêu Lãng bước ra ngoài thì thấy hai thân hình quen thuộc. Âu Dương Thúy Thúy và Vô Ngân Thiên Đế bước ra từ hai nhà gỗ, đôi tay đang sửa sang trường bào, vẻ mặt thỏa mãn.
Thấy Âu Dương Thúy Thúy sắp nổi khùng, Tiêu Lãng vội mở miệng nói:
- Tạp Tạp Tây nữ hoàng, kêu mấy vị này đi xuống đi, không cần khách sáo như vậy. Phong tục bên chúng ta không thích điều này.
Hiển nhiên Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc cũng thấy Âu Dương Thúy Thúy sắp nổi khùng, vội phất tay khiến mấy phụ nhân mặc giáp thú, trong mắt đầy nghi hoặc.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc hỏi:
- Ba vị khách quý không thích sao? Tạp Tạp bộ lạc chúng ta hoan nghênh quý khách đều dùng nữ nhân mạnh nhất, đẹp nhất chiêu đãi. Sáu vị tộc lão này là nữ nhân đẹp nhất, xinh nhất Tạp Tạp bộ lạc chúng ta! Tạp Tạp bộ lạc chúng ta lấy cao to mập làm chuẩn đẹp, như Tạp Tạp Tây thì coi như là rất xấu xí.
Tiêu Lãng nhìn đôi mắt chân thành của Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, biết nàng không nói dối. Trong lòng Tiêu Lãng vặn vẹo, nếu nhất định đòi chiêu đãi thì hắn thà rằng được nữ nhân xấu xí như Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc chiêu đãi.
Tiêu Lãng ho khan mấy tiếng, nghiêm trang nói:
- Cảm tạ ý tốt của Tạp Tạp Tây tộc trưởng, không cần chiêu đãi. Chúng ta chỉ muốn nhờ tộc trưởng cho biết Tinh Thần Điện chủ ở đâu? Nếu có thể xác định vị trí của Tinh Thần Điện chủ thì chúng ta sẽ tạ ơn hậu hĩnh.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc trầm ngâm một lúc, gật đầu, nói:
- Người của ta đúng là phát hiện có rất nhiều người Thiên Châu ở phương bắc Tạp Trát Tây vực diện. Nhưng trời đã tối rồi, buổi tối thì Tạp Trát Tây vực diện rất khủng bố. Ngày mai Tạp Tạp Tây sẽ mang các ngươi khứ đi, ba vị khách quý hãy nghỉ ngơi ở đây một đêm. Tộc lão, mang ba vị khách quý đi xuống nghỉ ngơi!
Âu Dương Thúy Thúy nhướng mày. Tiêu Lãng đứng lên trước nhất, Âu Dương Thúy Thúy và Vô Ngân Thiên Đế bất đắc dĩ đi theo sáu phụ nhân bước hướng nhà gỗ bên cạnh. Lấy thực lực của ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy cần gì sợ mãnh thú trong núi? Nhưng bây giờ đang nhờ người ta, tính cách của Tiêu Lãng ôn hòa, người khác khách sáo với hắn thì hắn càng khách sáo hơn, sẽ không làm ngược ý chủ nhân.
Trong nhà gỗ sạch sẽ, chỉ ở một đêm, Tiêu Lãng thấy không sao. Một tộc lão sai người đưa thực vật, mỹ tửu đến. Trông thực vật, mỹ tửu khá ngon, nhưng phụ nhân này cứ nhấn mạnh có muốn thị tẩm không? Điều này làm Tiêu Lãng vốn muốn ăn uống lại suýt ói ra. Trong nhà gỗ bên cạnh cũng truyền ra tiếng hừ lạnh của Âu Dương Thúy Thúy, hiển nhiên lão sắp nổi khùng. Bên Vô Ngân Thiên Đế không có thanh âm, không biết có phải là...
Tiêu Lãng tùy tiện ăn chút thực vật, mùi vị là lạ nhưng cũng ngon. Rất nhanh vào ban đêm, Tiêu Lãng rảnh rỗi, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đạt đến đệ lục trọng thì không thể luyện hóa huyền thạch. Tiêu Lãng nằm trên giường, định ngủ một giấc.
- A... Á... A...
Tiêu Lãng mới chợp mắt thì bên tia vang thanh âm kỳ lạ, hắn nhíu mày nghiêng tai lắng nghe. Tiêu Lãng phát hiện là tiếng rên rỉ của nhiều nữ nhân.
Thanh âm càng lúc càng lớn, ngày càng nhiều, làm Tiêu Lãng đứng ngồi không yên vén rèm cửa lên. Tiêu Lãng đưa mắt nhìn, quả nhiên thấy trong nhiều nhà gỗ đơn giản đều là tiếng nam nữ rên rỉ. Có nhiều nhà gỗ không đóng cửa, có thể thấy nhiều cặp mông trắng nõn, đang làm chuyện bậy bạ.
- Cái này...
Tiêu Lãng không biết nên nói cái gì. Tạp Tạp bộ lạc thật là nguyên thủy, nhưng nghĩ lại bộ lạc lạc hậu như vậy không có gì để vui chơi, đến buổi tối không cày cấy thì làm gì bây giờ? Thế là Tiêu Lãng không nghĩ nữa.
Tiêu Lãng lại nằm trên giường, đóng lại giác quan thứ sáu. Nhập gia tùy tục, Tiêu Lãng không thể trách bọn họ không hiểu lễ pháp, chỉ có thể không nghe, không thấy, chờ buổi sáng kêu Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc dẫn bọn họ đi tìm Diệt Hồn Điện.
Đóng lại giác quan thứ sáu rồi quả nhiên là cách tốt, Tiêu Lãng không biết gì, không nghĩ gì, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Nhưng Tiêu Lãng mơ hồ cảm giác một thân thể đột nhiên chui vào chăn mình, nếu không phải không cảm giác nguy hiểm thì hắn đã sớm giật mình tỉnh lại.
Tiêu Lãng chợt mở mắt ra, đầy sát khí quét qua. Tiêu Lãng thấy một nữ nhân quyến rũ nằm nghiêng bên cạnh hắn, đôi mắt nồng nhiệt nhìn hắn, mỉm cười. Trong đôi mắt tràn ngập tình dục.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng lập tức ngồi dậy giở chăn ra, thấy nữ nhân không một mảnh vải che thân, trống trơn. Tiêu Lãng vội dời ánh mắt đi.
Tiêu Lãng trầm giọng hỏi:
- Tạp Tạp Tây nữ hoàng muốn làm gì? Xin Tạp Tạp Tây nữ hoàng mau chóng mặc y phục!
Người đến chính là Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc không có chút xấu hổ, người áp sát ôm Tiêu Lãng, miệng hôn cổ hắn.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc ánh mắt nóng cháy nói:
- Vị đại nhân này, mới rồi ánh mắt ngươi nhìn Tạp Tạp Tây có tình ý, ngươi thích người xấu xí như Tạp Tạp Tây sao? Đại nhân mau ôm Tạp Tạp Tây đi. Nam nhân trong tộc không muốn cùng Tạp Tạp Tây kết hợp. A... Đại nhân thật là vạm vỡ...
- Cha nó!
Tiêu Lãng nổi điên, một cước đá Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc xuống giường. Tính cách của Tiêu Lãng ôn hòa, thường đối xử rất tốt với người ta, nhưng không đại biểu hắn tùy ý, tùy tiện giao hoan với nữ nhân. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc bò lên giường Tiêu Lãng, không hỏi ý kiến của hắn đã muốn kết hợp, cái này chẳng phải là cưỡng bức sao?
- Đại nhân!
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc bị đá xuống giường nhưng không tức giận, vẻ mặt ai oán nhìn Tiêu Lãng. Mỹ nữ như rắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, trên mặt đầy vẻ đau thương.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên Tạp Tạp Tây rất xấu, ngay cả đại nhân cũng không cần Tạp Tạp Tây.
Tiêu Lãng thấy Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc như vậy thì bất nhẫn, khẽ thở dài:
- Tạp Tạp Tây, ta không có ý đó. Thật ra nhan sắc của Tạp Tạp Tây nếu ở Thiên Châu thì xem như rất đẹp, sẽ có rất nhiều công tử truy cầu ngươi.
Mắt Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc sáng lên sau đó tắt, ai oán nhìn Tiêu Lãng.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nói:
- Đại nhân lừa Tạp Tạp Tây. Ngươi còn không chịu kết hợp với Tạp Tạp Tây nữa là, rõ ràng ngươi ghét Tạp Tạp Tây! Nam nhân trong tộc nếu thích nữ nhân nào thì buổi tối sẽ cùng nàng giao hoan!
- Cái này...
Tiêu Lãng không biết nên nói cái gì, Tạp Tạp bộ lạc lạc hậu hoàn toàn không có lễ pháp, không biết lễ nghĩa liêm sỉ, thích thì giao hoan, không có phu thê gì. Tiêu Lãng không biết nên khuyên nhủ như thế nào.
Một lát sau, Tiêu Lãng khẽ thở dài:
- Tạp Tạp Tây mặc y phục vào được không? Rồi ta sẽ chậm rãi giải thích phong tục của Thiên Châu cho Tạp Tạp Tây nghe.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc càng đau buồn hơn, túm lấy váy da trên mặt đất che chỗ hiểm, khóc chạy ra ngoài.
- Không! Đại nhân ghét Tạp Tạp Tây, đại nhân qua loa với ta!
Mặt Tiêu Lãng nổi gân xanh:
- Bà nội nó! Cái quái gì vậy?
Mặt Tiêu Lãng lúc xanh lúc trắng, không biết ngày mai Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc có chịu mang bọn họ đi tìm Diệt Hồn Điện? Lỡ không mang đi, với tính tình của Âu Dương Thúy Thúy chắc chắn sẽ trở mặt ngay, khi ấy sợ là tiểu bộ lạc sẽ máu chảy thành sông.
- Không bằng... Hy sinh một lúc, chơi với nàng?
Tiêu Lãng nhớ đến tư thế yểu điệu của Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, làn da mềm mịn màu mật ong, bộ ngực cao vút, mông vêu. Tiêu Lãng phân vân, hắn đấu tranh rất nhiều, lăn qual ộn lại trên giường, trằn trọc khó ngủ.
Cuối cùng...
Ý niệm chính nghĩa chiến thắng tà ác, Tiêu Lãng đứng dậy đi ra ngoài. Vì cứu những người trong Tạp Tạp bộ lạc, Tiêu Lãng định hy sinh chính mình.
Nhưng mà...
Chờ khi Tiêu Lãng bước ra ngoài thì thấy hai thân hình quen thuộc. Âu Dương Thúy Thúy và Vô Ngân Thiên Đế bước ra từ hai nhà gỗ, đôi tay đang sửa sang trường bào, vẻ mặt thỏa mãn.