Nam Man có tên gọi Nam Man là bởi vì người bên đó cao to vạm vỡ, khá dã man.
Vực diện nam Man cơ bản thuộc về lãnh địa tư nhất của nhiều đại gia tộc nam bộ Thiên Châu. Nhưng mười vực diện cùng phía nam nam Man thì không ai đám nô dịch, vì bên đó có Man Thần sơn, trên núi có một võ giả Bán Thần cảnh cường đại cư ngụ, Man Thần Yêu Kiệt.
Địa điểm Giải Trĩ thú xuất hiện là trong vực diện của một đại gia tộc dựa vào Mộc gia. Vực diện không lớn không nhỏ, có được ngàn vạn nhân khẩu. Giờ phút này, gần trăm vạn người bị một con Giải Trĩ thú giết chết. Vực chủ trong vực diện phát tin cầu cứu, chuyện lớn như vậy tự nhiên kinh động Mộc gia, cũng báo tin đến chỗ Mộc Sơn Quỷ.
Người trong vực diện không biết quái vật này tên là gì, thế là toàn bộ người Mộc gia cầm tranh vẽ đi Tinh Thần các hỏi thăm, sự việc được ưu tiên báo cáo lên. Tiêu Lãng vừa nghe liền rất vui sướng, lập tức đi tìm Mộc Sơn Quỷ. Mộc Sơn Quỷ mới nhận được tin tức, rất phấn chấn. Mộc Sơn Quỷ đang nghĩ chỉ là một con quái thú cỡ Thiên Đế bình thường nên không đích thân đi, khién Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao đi săn giết.
Trong vòng hai mươi năm Diệt Hồn điện sẽ không ra tay. Chỉ cần không chọc vào Man Thần Yêu Kiệt thì gã sẽ không làm gì. Bên kia đều là vực diện đại gia tộc có quan hệ với Mộc gia, sẽ không có nguy hiểm gì. Hơn nữa tin tức chưa lộ ra ngoài, sẽ không có cường giả đi nam Man, bởi vậy vấn đề an toàn không thành vấn đề.
Tiêu Lãng để lại tàn hồn của Tà Chủ ở hậu viện Tinh Thần các. Gần đây Mộc Sơn Quỷ rảnh rỗi nên ngụ lại Tinh Thần các. Tiêu Lãng rất yên tâm từ biệt thê tử tân hôn, dẫn theo Sát Đế, Mộc Tiểu Đao đi siêu cấp truyền tống trận đến Thần Khải phủ.
Thần Khải phủ trải qua khoảng thời gian này đã hồi phục, lại biến thành cực kỳ phồn vinh. Tiêu Lãng và Mộc Tiểu Đao đi vào phủ thành chủ. Thần Khải sơn bị hủy đi, Mộc gia chỉ có thể mở rộng một viện tử trong phủ thành chủ. Bọn họ đi gặp Mộc Ngân Hà, rất nhanh biết toàn bộ tư liệu về Giải Trĩ thú, lập tức đi truyền tống trận chạy thẳng đến vực diện đó.
Làm Mộc Tiểu Đao kinh ngạc là Mộc Tiểu Yêu hiếm khi quan tâm chuyện này cũng đòi đi theo.
- Ca, ta muốn đi nhìn xem.
Lúc trước những chuyện như vậy, các công tử, tiểu thư tụ hội, hội đấu giá vân vân dù Mộc Sơn Quỷ buộc Mộc Tiểu Yêu đi thì nàng cũng không bước ra cửa một bước. Mộc Tiểu Yêu ở trong viện của mình đánh đàn trồng hoa.
Đầu óc Mộc Tiểu Đao không nhanh nhẹn, không nghĩ nhiều. Thời gian gần đây Mộc Tiểu Đao hiểu tâm tình của Mộc Tiểu Yêu không tốt, nên định mang nàng đi ra ngoài chơi, gã gật đầu đồng ý. Tiêu Lãng lúng túng nhưng không tiện nói thêm.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đi truyền tống trận trực tiếp truyền tống đến vực diện có Giải Trĩ thú. Truyền tống trận nằm giữa thành trì to lớn. bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế vừa xuất hiện, vực chủ, một đám hộ vệ, dân chúng trong thành trì sớm chờ sẵn lập tức một gối quỳ xuống bái lạy.
Tiêu Lãng liếc sơ, phát hiện trừ vực chủ là cường giả Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng, những người còn lại đều là Nhân Hoàng cảnh, Chư Vương cảnh. Khiến Tiêu Lãng mở rộng tầm mắt là nhiều võ giả trong thành trì đều cao to, nhiều người vạm vỡ cỡ Mộc Tiểu Đao. Có nhiều nữ nhân rất to khỏe.
Tiêu Lãng thầm nghĩ:
- Ha ha ha ha ha ha! Mộc Tiểu Đao có thể tìm người vợ tại nam Man này rồi. Nhưng bên này không có nữ nhân nào thân phận xứng với Mộc Tiểu Đao, cho dù mang về thì Mộc Sơn Quỷ, Mộc Ngân Hà cũng không đồng ý.
Mộc Tiểu Đao trầm giọng hỏi:
- Tình huống hiện tại ra sao? Con quái thú kia ở đâu?
Người này có biết mặt Mộc Tiểu Đao, cung kính chắp tay nói:
- Bẩm Đao công tử!
- Hai ngày nay quái thú không làm ác, trốn vào Tề Thiên sơn mạch phương nam. Ta đã phái người giám thị, khi nào quái thú ra khỏi Tề Thiên sơn mạch lập tức báo về ngay. Đao thiếu gia, Yêu tiểu thư và hai vị đại nhân, các ngươi từ xa đến, vất vả rồi, vào phủ nghỉ ngơi trước đi.
Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao gật đầu. Giải Trĩ thú không xuất hiện, đi Tề Thiên sơn mạch truy sát thì rắc rối. Nếu vực chủ này đã sắp xếp như vậy thì cứ chờ tin tức đi.
Phủ thành chủ khá xa hoa, thực vật, linh quả đặc sản của nam hoang làm bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế ăn no nê. bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế ăn uống no đủ xong rảnh rỗi quyết định cưỡi chiến xa Chí Tôn đi ngắm cảnh.
Tiêu Lãng và Sát Đế một chiếc chiến xa Chí Tôn, Mộc Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu một chiến xa Chí Tôn. Hai chiến xa Chí Tôn xa hoa xé gió bay đi. Phong cảnh nam hoang khá đặc biệt, khắp nơi là cây to chọc trời, vô số lều trại, trông thấy rất nhiều Man tử, vóc dáng to cỡ Mộc Tiểu Đao, có nhiều người cao hơn cả gã, trông như người khổng lồ viễn cổ.
Tiêu Lãng liếc Mộc Tiểu Yêu, thấy nàng biểu tình bình tĩnh ít khi nhìn hắn thì yên lòng nói chuyện với Mộc Tiểu Đao:
- Tiểu Đao, nữ nhân bên này thân thể, mông to thật, ngươi có thể tìm nữ nhân xinh đẹp bên này làm vợ!
Mộc Tiểu Đao không nói gì, gãi đầu cười ngây ngô, mặt đỏ ửng, hơi xấu hổ. Mộc Tiểu Đao liên tục liếc mấy thiếu nữ to cao trong lều, đặc biệt là nhìn mấy cặp mông vêu, muốn lồi con mắt.
- Phi!
Mộc Tiểu Yêu thấy ánh mắt của Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, cảm nhận hai người liên tục truyền âm, mơ hồ đoán ra họ đang nói gì. Mộc Tiểu Yêu xì một tiếng, mặt đỏ ửng. Bộ dạng nữ thần giáng trần của Mộc Tiểu Yêu làm Tiêu Lãng, Sát Đế nhìn đăm đăm.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đi một vòng trở về thành, ăn cơm chiều, nghỉ ngơi một đêm. Hôm sau, bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế mới thức dậy chưa kịp ăn sáng thì vực chủ báo tin Giải Trĩ thú lại xuất hiện.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế nâng cao tinh thần. Lần này bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đến đây là vì săn Giải Trĩ thú! bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế lập tức đứng dậy, theo vực chủ dẫn đường bay đi hướng nam.
Vực diện không lớn, tốc độ của chiến xa Chí Tôn rất nhanh, bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế chỉ mất một canh giờ đã đến dưới Tề Thiên sơn mạch.
Trong rừng núi có mấy võ giả mặc chiến giáp bay ra, quỳ một gối hành lễ:
- Tham kiến vực chủ đại nhân, tham kiến các vị đại nhân!
Mấy võ giả mặc chiến giáp dẫn mọi người lao hướng tây nam, biểu tình của họ cực kỳ căng thẳng, bước chân nhẹ nhàng, rón ra rón rén.
Mộc Tiểu Đao mất kiên nhẫn nhỏ giọng nói:
- Sợ cái gì, tốc độ nhanh chút đi. Chỉ là một co nGiải Trĩ thú trăm vạn năm, ca của ta phất tay một cái là trấn áp dược nó ngay.
Mấy hộ vệ lập tức tăng tốc độ. Tuy bọn họ không biết Mộc Tiểu Đao, Tiêu Lãng là ai nhưng vực chủ của họ cẩn thận hầu hạ như vậy, không cần nói cũng biết là đại nhân vật Thiên Châu.
Rất nhanh mọi người trông thấy Giải Trĩ thú. Làm bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế bất ngờ là Giải Trĩ thú không hề giống mãnh thú chút nào, càng như linh thú xinh đẹp.
Thân thể Giải Trĩ thú to lớn, người như dê, đầu như kỳ lân, toàn thân có lông màu trắng, sau lưng có đôi cánh, trên đầu có cái sừng màu trắng lấp lánh ánh sáng nhạt. Giờ phút này, Giải Trĩ thú đang vui vẻ giẫm lều trại, truy sát cư dân trong trại.
Giải Trĩ thú trăm vạn năm dài hơn vạn thước, không cần phóng thần thông, trực tiếp dùng tứ chi giơ vuốt to có thể giẫm chết những cư dân bình thường này. Con Giải Trĩ thú rất vui vẻ, cứ nhảy tới nhảy lui đạp nát vô số Man nhân, trong đôi mắt to đầy giễu cợt.
- Tại sao không di dời những cư dân này sớm?
Tiêu Lãng thấy vậy trừng vực chủ.
Vực chủ cảm nhận sát khí ngập trời của Tiêu Lãng, khủng hoảng nói:
- Đại nhân thứ tội, thuộc hạ sợ Giải Trĩ thú trốn đi nên không kêu người xung quanh di dời ngay. Những người này là Man nhân, có chết cũng chẳng đáng tiếc...
Bốp!
Tiêu Lãng một tay tát vực chủ văng sang bên, rơi vào thôn xóm phía xa.
Tiêu Lãng tức giận quát:
- Sát Đế, giết tên khốn này cho ta!
Vực diện nam Man cơ bản thuộc về lãnh địa tư nhất của nhiều đại gia tộc nam bộ Thiên Châu. Nhưng mười vực diện cùng phía nam nam Man thì không ai đám nô dịch, vì bên đó có Man Thần sơn, trên núi có một võ giả Bán Thần cảnh cường đại cư ngụ, Man Thần Yêu Kiệt.
Địa điểm Giải Trĩ thú xuất hiện là trong vực diện của một đại gia tộc dựa vào Mộc gia. Vực diện không lớn không nhỏ, có được ngàn vạn nhân khẩu. Giờ phút này, gần trăm vạn người bị một con Giải Trĩ thú giết chết. Vực chủ trong vực diện phát tin cầu cứu, chuyện lớn như vậy tự nhiên kinh động Mộc gia, cũng báo tin đến chỗ Mộc Sơn Quỷ.
Người trong vực diện không biết quái vật này tên là gì, thế là toàn bộ người Mộc gia cầm tranh vẽ đi Tinh Thần các hỏi thăm, sự việc được ưu tiên báo cáo lên. Tiêu Lãng vừa nghe liền rất vui sướng, lập tức đi tìm Mộc Sơn Quỷ. Mộc Sơn Quỷ mới nhận được tin tức, rất phấn chấn. Mộc Sơn Quỷ đang nghĩ chỉ là một con quái thú cỡ Thiên Đế bình thường nên không đích thân đi, khién Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao đi săn giết.
Trong vòng hai mươi năm Diệt Hồn điện sẽ không ra tay. Chỉ cần không chọc vào Man Thần Yêu Kiệt thì gã sẽ không làm gì. Bên kia đều là vực diện đại gia tộc có quan hệ với Mộc gia, sẽ không có nguy hiểm gì. Hơn nữa tin tức chưa lộ ra ngoài, sẽ không có cường giả đi nam Man, bởi vậy vấn đề an toàn không thành vấn đề.
Tiêu Lãng để lại tàn hồn của Tà Chủ ở hậu viện Tinh Thần các. Gần đây Mộc Sơn Quỷ rảnh rỗi nên ngụ lại Tinh Thần các. Tiêu Lãng rất yên tâm từ biệt thê tử tân hôn, dẫn theo Sát Đế, Mộc Tiểu Đao đi siêu cấp truyền tống trận đến Thần Khải phủ.
Thần Khải phủ trải qua khoảng thời gian này đã hồi phục, lại biến thành cực kỳ phồn vinh. Tiêu Lãng và Mộc Tiểu Đao đi vào phủ thành chủ. Thần Khải sơn bị hủy đi, Mộc gia chỉ có thể mở rộng một viện tử trong phủ thành chủ. Bọn họ đi gặp Mộc Ngân Hà, rất nhanh biết toàn bộ tư liệu về Giải Trĩ thú, lập tức đi truyền tống trận chạy thẳng đến vực diện đó.
Làm Mộc Tiểu Đao kinh ngạc là Mộc Tiểu Yêu hiếm khi quan tâm chuyện này cũng đòi đi theo.
- Ca, ta muốn đi nhìn xem.
Lúc trước những chuyện như vậy, các công tử, tiểu thư tụ hội, hội đấu giá vân vân dù Mộc Sơn Quỷ buộc Mộc Tiểu Yêu đi thì nàng cũng không bước ra cửa một bước. Mộc Tiểu Yêu ở trong viện của mình đánh đàn trồng hoa.
Đầu óc Mộc Tiểu Đao không nhanh nhẹn, không nghĩ nhiều. Thời gian gần đây Mộc Tiểu Đao hiểu tâm tình của Mộc Tiểu Yêu không tốt, nên định mang nàng đi ra ngoài chơi, gã gật đầu đồng ý. Tiêu Lãng lúng túng nhưng không tiện nói thêm.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đi truyền tống trận trực tiếp truyền tống đến vực diện có Giải Trĩ thú. Truyền tống trận nằm giữa thành trì to lớn. bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế vừa xuất hiện, vực chủ, một đám hộ vệ, dân chúng trong thành trì sớm chờ sẵn lập tức một gối quỳ xuống bái lạy.
Tiêu Lãng liếc sơ, phát hiện trừ vực chủ là cường giả Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng, những người còn lại đều là Nhân Hoàng cảnh, Chư Vương cảnh. Khiến Tiêu Lãng mở rộng tầm mắt là nhiều võ giả trong thành trì đều cao to, nhiều người vạm vỡ cỡ Mộc Tiểu Đao. Có nhiều nữ nhân rất to khỏe.
Tiêu Lãng thầm nghĩ:
- Ha ha ha ha ha ha! Mộc Tiểu Đao có thể tìm người vợ tại nam Man này rồi. Nhưng bên này không có nữ nhân nào thân phận xứng với Mộc Tiểu Đao, cho dù mang về thì Mộc Sơn Quỷ, Mộc Ngân Hà cũng không đồng ý.
Mộc Tiểu Đao trầm giọng hỏi:
- Tình huống hiện tại ra sao? Con quái thú kia ở đâu?
Người này có biết mặt Mộc Tiểu Đao, cung kính chắp tay nói:
- Bẩm Đao công tử!
- Hai ngày nay quái thú không làm ác, trốn vào Tề Thiên sơn mạch phương nam. Ta đã phái người giám thị, khi nào quái thú ra khỏi Tề Thiên sơn mạch lập tức báo về ngay. Đao thiếu gia, Yêu tiểu thư và hai vị đại nhân, các ngươi từ xa đến, vất vả rồi, vào phủ nghỉ ngơi trước đi.
Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao gật đầu. Giải Trĩ thú không xuất hiện, đi Tề Thiên sơn mạch truy sát thì rắc rối. Nếu vực chủ này đã sắp xếp như vậy thì cứ chờ tin tức đi.
Phủ thành chủ khá xa hoa, thực vật, linh quả đặc sản của nam hoang làm bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế ăn no nê. bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế ăn uống no đủ xong rảnh rỗi quyết định cưỡi chiến xa Chí Tôn đi ngắm cảnh.
Tiêu Lãng và Sát Đế một chiếc chiến xa Chí Tôn, Mộc Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu một chiến xa Chí Tôn. Hai chiến xa Chí Tôn xa hoa xé gió bay đi. Phong cảnh nam hoang khá đặc biệt, khắp nơi là cây to chọc trời, vô số lều trại, trông thấy rất nhiều Man tử, vóc dáng to cỡ Mộc Tiểu Đao, có nhiều người cao hơn cả gã, trông như người khổng lồ viễn cổ.
Tiêu Lãng liếc Mộc Tiểu Yêu, thấy nàng biểu tình bình tĩnh ít khi nhìn hắn thì yên lòng nói chuyện với Mộc Tiểu Đao:
- Tiểu Đao, nữ nhân bên này thân thể, mông to thật, ngươi có thể tìm nữ nhân xinh đẹp bên này làm vợ!
Mộc Tiểu Đao không nói gì, gãi đầu cười ngây ngô, mặt đỏ ửng, hơi xấu hổ. Mộc Tiểu Đao liên tục liếc mấy thiếu nữ to cao trong lều, đặc biệt là nhìn mấy cặp mông vêu, muốn lồi con mắt.
- Phi!
Mộc Tiểu Yêu thấy ánh mắt của Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, cảm nhận hai người liên tục truyền âm, mơ hồ đoán ra họ đang nói gì. Mộc Tiểu Yêu xì một tiếng, mặt đỏ ửng. Bộ dạng nữ thần giáng trần của Mộc Tiểu Yêu làm Tiêu Lãng, Sát Đế nhìn đăm đăm.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đi một vòng trở về thành, ăn cơm chiều, nghỉ ngơi một đêm. Hôm sau, bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế mới thức dậy chưa kịp ăn sáng thì vực chủ báo tin Giải Trĩ thú lại xuất hiện.
Bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế nâng cao tinh thần. Lần này bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế đến đây là vì săn Giải Trĩ thú! bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế lập tức đứng dậy, theo vực chủ dẫn đường bay đi hướng nam.
Vực diện không lớn, tốc độ của chiến xa Chí Tôn rất nhanh, bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế chỉ mất một canh giờ đã đến dưới Tề Thiên sơn mạch.
Trong rừng núi có mấy võ giả mặc chiến giáp bay ra, quỳ một gối hành lễ:
- Tham kiến vực chủ đại nhân, tham kiến các vị đại nhân!
Mấy võ giả mặc chiến giáp dẫn mọi người lao hướng tây nam, biểu tình của họ cực kỳ căng thẳng, bước chân nhẹ nhàng, rón ra rón rén.
Mộc Tiểu Đao mất kiên nhẫn nhỏ giọng nói:
- Sợ cái gì, tốc độ nhanh chút đi. Chỉ là một co nGiải Trĩ thú trăm vạn năm, ca của ta phất tay một cái là trấn áp dược nó ngay.
Mấy hộ vệ lập tức tăng tốc độ. Tuy bọn họ không biết Mộc Tiểu Đao, Tiêu Lãng là ai nhưng vực chủ của họ cẩn thận hầu hạ như vậy, không cần nói cũng biết là đại nhân vật Thiên Châu.
Rất nhanh mọi người trông thấy Giải Trĩ thú. Làm bốn người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế bất ngờ là Giải Trĩ thú không hề giống mãnh thú chút nào, càng như linh thú xinh đẹp.
Thân thể Giải Trĩ thú to lớn, người như dê, đầu như kỳ lân, toàn thân có lông màu trắng, sau lưng có đôi cánh, trên đầu có cái sừng màu trắng lấp lánh ánh sáng nhạt. Giờ phút này, Giải Trĩ thú đang vui vẻ giẫm lều trại, truy sát cư dân trong trại.
Giải Trĩ thú trăm vạn năm dài hơn vạn thước, không cần phóng thần thông, trực tiếp dùng tứ chi giơ vuốt to có thể giẫm chết những cư dân bình thường này. Con Giải Trĩ thú rất vui vẻ, cứ nhảy tới nhảy lui đạp nát vô số Man nhân, trong đôi mắt to đầy giễu cợt.
- Tại sao không di dời những cư dân này sớm?
Tiêu Lãng thấy vậy trừng vực chủ.
Vực chủ cảm nhận sát khí ngập trời của Tiêu Lãng, khủng hoảng nói:
- Đại nhân thứ tội, thuộc hạ sợ Giải Trĩ thú trốn đi nên không kêu người xung quanh di dời ngay. Những người này là Man nhân, có chết cũng chẳng đáng tiếc...
Bốp!
Tiêu Lãng một tay tát vực chủ văng sang bên, rơi vào thôn xóm phía xa.
Tiêu Lãng tức giận quát:
- Sát Đế, giết tên khốn này cho ta!