Tiêu Lãng không có ý muốn khai chiến với hải thú, càng không có tâm tình, thời gian thuần hóa chúng. Tiêu Lãng không nghĩ đến chiếm hết linh mạch của hải thú, hắn chỉ thiếu huyền thạch nên mới lấy mạch khoáng này, khiến đám Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp trấn thủ để phòng ngừa hải thú Thần Hồn Hải làm bậy. Tiêu Lãng không ngờ những thú hoàng Thần Hồn Hải thật sự làm bậy, còn dùng sinh mạng toàn bộ nhân loại uy hiếp hắn.
Tiêu Lãng hận nhất là bị người uy hiếp, thế nên hắn âm trầm tuyền âm xong lập tức ngưng tụ vô số chữ tình. Đáy biển mờ tối vì những chữ tình mà biến sáng sủa lên. Mười vạn chữ tình rít gào bay ra, đánh hướng con thú hoàng hà mã và hai thú hoàng gần đó.
- Tình động!
Vô số người mắt sáng rực lên, chiến ý dâng trào, lại khai chiến. Tiêu Lãng có thể thuần hóa vạn thú thì bọn họ còn sợ cái gì? Thuần hóa hết chín con thú hoàng, hải thú Thần Hồn Hải làm ao bạo động?
chữ tình bay ra, quả nhiên nhiều hải thú ngẩn ngơ, mắt mê ly, ngây ngốc nhìn những chữ tình. Chương Qua, Ngao Cổ đều không ngoại lệ. Huyết Tháp không bị ảnh hưởng bởi vì nó đã từng đã bị những chữ tình đánh vào. Sát Đế mắt mông lung. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy Chí Tôn Thiên Đế thì không bị ảnh hưởng bao nhiêu, bởi vì cảnh giới của bọn họ cao, linh hồn đủ mạnh.
Mỗi lần Tiêu Lãng đánh ra tình động tối đa chỉ có thể ra mười vạn mạch khoáng. Tiêu Lãng cùng đánh hướng ba con thú hoàng, không thể thuần hóa chúng nhưng có thể ảnh hưởng hành động của chúng, ảnh hươngr sức chú ý của các thú hoàng, để đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ bớt chịu lực công kích.
- Tình động!
Chữ tình liên tục chui ra khỏi người Tiêu Lãng xông hướng ba con thú hoàng. Có Quỷ Vũ Sát quân đoàn, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ chống đỡ, hắn có thể thoải mái công kích.
Huyết Tháp cũng tham gia chiến đấu:
- Grao!
Ngao Cổ, Chương Qua không hành động. Phía xa lại có hai bóng người vọt đến. Lăng Đế, Lãnh Đế đã đến rồi, vậy là càng an toàn hơn.
Vù vù vù vù vù!
Từng chữ tình hóa thành không ngừng nhập vào người thú hoàng. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy không dốc hết sức công kích, kiềm chế là chính.
Từng chữ tình đánh ra nhưng ba con thú hoàng không có xu hướng bị thuần hóa, dù chúng không công kích nữa nhưng khí thế thô bạo không biến mất. Tiêu Lãng sốt ruột, vì trước kia hắn đánh ra hơn mười lần tình động sẽ thấy mệt mỏi tinh thần. Bây giờ Tiêu Lãng đã đánh ra năm lần mà ba con thú hoàng vẫn chưa bị thuần hóa.
Nơi này có chín con thú hoàng, lỡ có mấy con trốn đi kêu gọi hải thú thì rắc rối to. Nhưng bây giờ Tiêu Lãng có thể làm sao đây? Tiêu Lãng chỉ có thể tiếp tục đánh ra tình động. May mắn vô số hải thú cấp thấp sau lưng những thú hoàng không hành động, chỉ một vài thú vương phối hợp công kích.
- Thành công!
Rốt cuộc khi Tiêu Lãng đánh ra tình động thứ tám thì khí thế bạo ngược trên người ba con thú hoàng biến mất, chúng đứng im không nhúc nhích. Tiêu Lãng yên tâm, lại đánh ra tình động lần nữa rồi công kích thú hoàng khác.
Ba con thú hoàng bị thuần hóa, mọi người giảm một nửa áp lực, rất hưng phấn. ánh mắt đám người Ma Đế, Lăng Đế nhìn Tiêu Lãng càng kính sợ hơn. Nếu Tiêu Lãng mang theo những thú hoàng này đi Thiên Châu thì có thể dễ dàng thống nhất Thiên Châu.
Mặt ngoài Tiêu Lãng không lộ vẻ gì nhưng lòng thầm sốt ruột. Trước kia Tiêu Lãng tối đa đánh mười bốn lần tình động thì tinh thần sẽ mệt mỏi, giờ đã đánh ra chín lần.
Mười vạn chữ tình chia làm ba phần liên tục đánh vào trán ba con thú hoàng khác, chúng nó từ từ không nhúc nhích. Chỉ còn lại ba con thú hoàng chiến đấu với đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy, áp lực nhẹ nhàng hơn.
Vù vù vù vù vù!
Lần thứ mười một đánh ra tình động, làm Tiêu Lãng bất ngờ là trong đầu không thấy chút mệt mỏi gì, giống như chưa từng đánh ra vậy.
Mười hai lần, mười ba lần... Mười lăm lần.
Vẫn không thấy mệt mỏi gì. Mãi khi Tiêu Lãng hoàn toàn thuần hóa ba con thú hoàng mới thấy mệt. Điều này làm Tiêu Lãng phấn chấn tinh thần, không chút do dự tiếp tục đánh ra chữ tình hướng tới ba con thú hoàng con lại. Tiêu Lãng thầm nghi ngờ, ngẫm nghĩ một lúc sau chợt nghĩ đến một khả năng.
Không lẽ là vì linh hồn của Tiêu Lãng biến mạnh?
Lúc Tiêu Lãng luyện hóa hải thú ở Bắc Minh thì linh hồn chỉ to cỡ trứng cút, giờ to cỡ nắm tay, mạnh hơn gần gấp mười lần. Linh hồn cường đại, phóng thích tình động sẽ không thấy mệt mỏi?
Nửa canh giờ sau.
Tất cả thú hoàng bị thuần hóa, ba con thú hoàng ban đầu đã tỉnh lại, người không còn chút hơi thở bạo ngược, ánh mắt nhu hòa nhìn Tiêu Lãng, tựa như đã thành linh thú của hắn.
Tiêu Lãng bắt đầu truyền âm với những thú hoàng, giải thích rằng hắn không có ý khai chiến với hải thú, sẽ không cướp đi linh mạch của chúng. Linh mạch này nằm giữ Loan Luân Hải, Thần Hồn Hải, cách Thiên Châu rất gần nên mới đến khai thác. Bản thân Tiêu Lãng không thích chiến đấu, tuyệt đối sẽ không khai chiến với hải thú Thần Hồn Hải.
Giờ phút này, hải thú bị Tiêu Lãng thuần hóa rồi, không nói đến hắn giải thích nhẹ nhàng, dù hắn cưỡng ép mệnh lệnh thì các thú hoàng sẽ răm rắp nghe theo. Rất nhanh, Tiêu Lãng câu thông với hải thú xong xuôi. Những thú vương cấp thấp bị thú hoàng ra lệnh rút lui. Thú hoàng chậm rãi lui ra, để lại ba con thú hoàng giúp Tiêu Lãng trấn thủ thành trì đáy biển.
Tiêu Lãng để lại ba con thú hoàng, đám Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp khó chịu. Linh khí chỗ này rất đậm, đặc biệt lúc khai thác thì linh khí thiên địa càng đậm đặc hơn. Tiêu Lãng dâng lên vô số linh dược dị quả ba con thú hoàng Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp ăn, chúng nó luyến tiếc rời đi. Cuối cùng Tiêu Lãng đành khiến thú hoàng Thần Hồn Hải rời đi, để ba con thú hoàng Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp tiếp tục trấn thủ.
Nguy cơ nhờ có Tình Đạo của Tiêu Lãng mà dễ dàng hóa giải. Thành trì không bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ có trận cơ của đại trận bị phá hủy, tốn nửa tháng sửa lại. Thế là hoàn toàn an toàn rồi, các đại nhân vật càng thêm an tâm quay về gia tộc của mình.
Sau khi Tiêu Lãng trở lại, trước tiên kiểm tra linh hồn, phát hiện linh hồn thể đã tràn ngập hơn phân nửa không gian linh hồn. Chắc Tiêu Lãng lại bế quan nửa năm thì linh hồn đến cảnh giới viên mãn, tâm ma lần thứ sáu sắp đến.
Điều này làm Tiêu Lãng chợt nghĩ tới một vấn đề, nếu toàn bộ linh hồn thể tràn ngập không gian linh hồn thì sau này làm sao linh hồn biến mạnh được?
Tiêu Lãng mới có chút thực lực, linh hồn chưa trưởng thành đến cực hạn, nhưng không biết sau này tiếp tục tu luyện thì linh hồn sẽ biến thành như thế nào?
Nghĩ không ra thì Tiêu Lãng cũng lười nghĩ, tập trung luyện hóa năng lượng trong huyền thạch tu luyện Băng đế Hồn Quyết. Lần này quả nhiên thành trì đáy biển không xảy ra dị biến gì nữa. Tiêu Lãng yên lặng tu luyện nửa năm, hao phí hơn một ức huyền thạch, rốt cuộc linh hồn trưởng thành đến cực hạn.
- Ba tháng sau tâm ma lần thứ sáu sẽ đến?
Trong đầu Tiêu Lãng xuất hiện cảm giác kỳ dị, hắn ngừng tu luyện, mở mắt ra. Tiêu Lãng chờ tâm ma lần thứ sáu đã lâu nên không có gì phải sợ, tốn vô số thời gian, sức lực, huyền thạch. Rốt cuộc tâm ma lần thứ sáu đến rồi.
Tiêu Lãng hận nhất là bị người uy hiếp, thế nên hắn âm trầm tuyền âm xong lập tức ngưng tụ vô số chữ tình. Đáy biển mờ tối vì những chữ tình mà biến sáng sủa lên. Mười vạn chữ tình rít gào bay ra, đánh hướng con thú hoàng hà mã và hai thú hoàng gần đó.
- Tình động!
Vô số người mắt sáng rực lên, chiến ý dâng trào, lại khai chiến. Tiêu Lãng có thể thuần hóa vạn thú thì bọn họ còn sợ cái gì? Thuần hóa hết chín con thú hoàng, hải thú Thần Hồn Hải làm ao bạo động?
chữ tình bay ra, quả nhiên nhiều hải thú ngẩn ngơ, mắt mê ly, ngây ngốc nhìn những chữ tình. Chương Qua, Ngao Cổ đều không ngoại lệ. Huyết Tháp không bị ảnh hưởng bởi vì nó đã từng đã bị những chữ tình đánh vào. Sát Đế mắt mông lung. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy Chí Tôn Thiên Đế thì không bị ảnh hưởng bao nhiêu, bởi vì cảnh giới của bọn họ cao, linh hồn đủ mạnh.
Mỗi lần Tiêu Lãng đánh ra tình động tối đa chỉ có thể ra mười vạn mạch khoáng. Tiêu Lãng cùng đánh hướng ba con thú hoàng, không thể thuần hóa chúng nhưng có thể ảnh hưởng hành động của chúng, ảnh hươngr sức chú ý của các thú hoàng, để đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ bớt chịu lực công kích.
- Tình động!
Chữ tình liên tục chui ra khỏi người Tiêu Lãng xông hướng ba con thú hoàng. Có Quỷ Vũ Sát quân đoàn, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ chống đỡ, hắn có thể thoải mái công kích.
Huyết Tháp cũng tham gia chiến đấu:
- Grao!
Ngao Cổ, Chương Qua không hành động. Phía xa lại có hai bóng người vọt đến. Lăng Đế, Lãnh Đế đã đến rồi, vậy là càng an toàn hơn.
Vù vù vù vù vù!
Từng chữ tình hóa thành không ngừng nhập vào người thú hoàng. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy không dốc hết sức công kích, kiềm chế là chính.
Từng chữ tình đánh ra nhưng ba con thú hoàng không có xu hướng bị thuần hóa, dù chúng không công kích nữa nhưng khí thế thô bạo không biến mất. Tiêu Lãng sốt ruột, vì trước kia hắn đánh ra hơn mười lần tình động sẽ thấy mệt mỏi tinh thần. Bây giờ Tiêu Lãng đã đánh ra năm lần mà ba con thú hoàng vẫn chưa bị thuần hóa.
Nơi này có chín con thú hoàng, lỡ có mấy con trốn đi kêu gọi hải thú thì rắc rối to. Nhưng bây giờ Tiêu Lãng có thể làm sao đây? Tiêu Lãng chỉ có thể tiếp tục đánh ra tình động. May mắn vô số hải thú cấp thấp sau lưng những thú hoàng không hành động, chỉ một vài thú vương phối hợp công kích.
- Thành công!
Rốt cuộc khi Tiêu Lãng đánh ra tình động thứ tám thì khí thế bạo ngược trên người ba con thú hoàng biến mất, chúng đứng im không nhúc nhích. Tiêu Lãng yên tâm, lại đánh ra tình động lần nữa rồi công kích thú hoàng khác.
Ba con thú hoàng bị thuần hóa, mọi người giảm một nửa áp lực, rất hưng phấn. ánh mắt đám người Ma Đế, Lăng Đế nhìn Tiêu Lãng càng kính sợ hơn. Nếu Tiêu Lãng mang theo những thú hoàng này đi Thiên Châu thì có thể dễ dàng thống nhất Thiên Châu.
Mặt ngoài Tiêu Lãng không lộ vẻ gì nhưng lòng thầm sốt ruột. Trước kia Tiêu Lãng tối đa đánh mười bốn lần tình động thì tinh thần sẽ mệt mỏi, giờ đã đánh ra chín lần.
Mười vạn chữ tình chia làm ba phần liên tục đánh vào trán ba con thú hoàng khác, chúng nó từ từ không nhúc nhích. Chỉ còn lại ba con thú hoàng chiến đấu với đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy, áp lực nhẹ nhàng hơn.
Vù vù vù vù vù!
Lần thứ mười một đánh ra tình động, làm Tiêu Lãng bất ngờ là trong đầu không thấy chút mệt mỏi gì, giống như chưa từng đánh ra vậy.
Mười hai lần, mười ba lần... Mười lăm lần.
Vẫn không thấy mệt mỏi gì. Mãi khi Tiêu Lãng hoàn toàn thuần hóa ba con thú hoàng mới thấy mệt. Điều này làm Tiêu Lãng phấn chấn tinh thần, không chút do dự tiếp tục đánh ra chữ tình hướng tới ba con thú hoàng con lại. Tiêu Lãng thầm nghi ngờ, ngẫm nghĩ một lúc sau chợt nghĩ đến một khả năng.
Không lẽ là vì linh hồn của Tiêu Lãng biến mạnh?
Lúc Tiêu Lãng luyện hóa hải thú ở Bắc Minh thì linh hồn chỉ to cỡ trứng cút, giờ to cỡ nắm tay, mạnh hơn gần gấp mười lần. Linh hồn cường đại, phóng thích tình động sẽ không thấy mệt mỏi?
Nửa canh giờ sau.
Tất cả thú hoàng bị thuần hóa, ba con thú hoàng ban đầu đã tỉnh lại, người không còn chút hơi thở bạo ngược, ánh mắt nhu hòa nhìn Tiêu Lãng, tựa như đã thành linh thú của hắn.
Tiêu Lãng bắt đầu truyền âm với những thú hoàng, giải thích rằng hắn không có ý khai chiến với hải thú, sẽ không cướp đi linh mạch của chúng. Linh mạch này nằm giữ Loan Luân Hải, Thần Hồn Hải, cách Thiên Châu rất gần nên mới đến khai thác. Bản thân Tiêu Lãng không thích chiến đấu, tuyệt đối sẽ không khai chiến với hải thú Thần Hồn Hải.
Giờ phút này, hải thú bị Tiêu Lãng thuần hóa rồi, không nói đến hắn giải thích nhẹ nhàng, dù hắn cưỡng ép mệnh lệnh thì các thú hoàng sẽ răm rắp nghe theo. Rất nhanh, Tiêu Lãng câu thông với hải thú xong xuôi. Những thú vương cấp thấp bị thú hoàng ra lệnh rút lui. Thú hoàng chậm rãi lui ra, để lại ba con thú hoàng giúp Tiêu Lãng trấn thủ thành trì đáy biển.
Tiêu Lãng để lại ba con thú hoàng, đám Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp khó chịu. Linh khí chỗ này rất đậm, đặc biệt lúc khai thác thì linh khí thiên địa càng đậm đặc hơn. Tiêu Lãng dâng lên vô số linh dược dị quả ba con thú hoàng Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp ăn, chúng nó luyến tiếc rời đi. Cuối cùng Tiêu Lãng đành khiến thú hoàng Thần Hồn Hải rời đi, để ba con thú hoàng Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp tiếp tục trấn thủ.
Nguy cơ nhờ có Tình Đạo của Tiêu Lãng mà dễ dàng hóa giải. Thành trì không bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ có trận cơ của đại trận bị phá hủy, tốn nửa tháng sửa lại. Thế là hoàn toàn an toàn rồi, các đại nhân vật càng thêm an tâm quay về gia tộc của mình.
Sau khi Tiêu Lãng trở lại, trước tiên kiểm tra linh hồn, phát hiện linh hồn thể đã tràn ngập hơn phân nửa không gian linh hồn. Chắc Tiêu Lãng lại bế quan nửa năm thì linh hồn đến cảnh giới viên mãn, tâm ma lần thứ sáu sắp đến.
Điều này làm Tiêu Lãng chợt nghĩ tới một vấn đề, nếu toàn bộ linh hồn thể tràn ngập không gian linh hồn thì sau này làm sao linh hồn biến mạnh được?
Tiêu Lãng mới có chút thực lực, linh hồn chưa trưởng thành đến cực hạn, nhưng không biết sau này tiếp tục tu luyện thì linh hồn sẽ biến thành như thế nào?
Nghĩ không ra thì Tiêu Lãng cũng lười nghĩ, tập trung luyện hóa năng lượng trong huyền thạch tu luyện Băng đế Hồn Quyết. Lần này quả nhiên thành trì đáy biển không xảy ra dị biến gì nữa. Tiêu Lãng yên lặng tu luyện nửa năm, hao phí hơn một ức huyền thạch, rốt cuộc linh hồn trưởng thành đến cực hạn.
- Ba tháng sau tâm ma lần thứ sáu sẽ đến?
Trong đầu Tiêu Lãng xuất hiện cảm giác kỳ dị, hắn ngừng tu luyện, mở mắt ra. Tiêu Lãng chờ tâm ma lần thứ sáu đã lâu nên không có gì phải sợ, tốn vô số thời gian, sức lực, huyền thạch. Rốt cuộc tâm ma lần thứ sáu đến rồi.