Yêu Giả Vi Vương

Chương 829: Cái chết mới là bắt đầu

Sau khi linh hồn của Tiêu Lãng hoàn toàn tan biến thì trên bầu trời không gian hư vô bỗng xuất hiện một bóng người, là một nữ nhân mặc áo xanh che dù. Nếu Tiêu Lãng trông thấy nữ nhân áo xanh này sẽ nhận ra ngay, là Thiên Ma Đại Đế.
Mắt Thiên Ma Đại Đế lộ tia khen ngợi, mỉm cười nói:
- Quả nhiên là tư chất tốt, tâm tính kiên cường, trước uy hiếp cái chết và ảo cảnh ảnh hưởng, cảm xúc mặt trái xâm nhập mà vẫn kiên quyết cầu chết. Xem ra trong lòng hắn có một trái tim bất khuất hoặc đã hiểu rằng cái chết... Mới là bắt đầu thật sự.
Thiên Ma Đại Đế dứt lời, tàn hồn chậm rãi ẩn đi. oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện từ từ biến mất. Trong không gian hư vô xảy ra chuyện cực kỳ quái dị.
Trên không gian lóe ánh sáng rực rỡ chiếu vào tàn hồn tan rã của Tiêu Lãng. Tàn hồn của Tiêu Lãng từ từ ngưng tụ lại, ngưng kết ra một cái bóng linh hồn. Linh hồn của Tiêu Lãng này to lớn hơn cái ban đầu, càng thực thể hóa, tựa như một người thật.
Mắt linh hồn của Tiêu Lãng nhắm. Tiêu Lãng chưa mở mắt ra thì một cột sáng bao phủ đưa hắn ra khỏi không gian hư vô.
Cùng lúc đó, trong thiên điện Tinh Thần các, mắt Tiêu Lãng mở ra. Tiêu Lãng lộ biểu tình quả nhiên là vậy, khóe môi cong lên đường cong đầy yêu khí. Khóe môi nhếch cao hơn, Tiêu Lãng cười càn rỡ.
Không phải tâm tính Tiêu Lãng kiên định đến mức không gì lay chuyển được, là do hắn hiểu được một điều.
Đúng như Thiên Ma Đại Đế đã nói, cái chết mới là bắt đầu.
Trong phút cuối cùng Tiêu Lãng nhớ đến lời Thiên Ma Đại Đế từng nói. Võ giả tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể có tâm ma là bởi vì thiên đạo đang thử thách kẻ tu luyện, rèn luyện tâm tính võ giả. Vì không có trái tim cường đại, không có linh hồn cường đại thì không thể khống chế thần thông mạnh mẽ.
Linh hồn cường đại không phải chỉ lực lượng linh hồn bên trong mạnh mà là nội tâm cường đại. Nếu tâm ma vì khiến nội tâm biến mạnh hơn, khiến linh hồn thăng hoa theo bản chất, vậy nếu Tiêu Lãng chọn quỳ xuống, khuất phục thì sao nội tâm của hắn cường được?
Một người nếu đã khuất phục một lần thì sẽ có lần sau nữa, giống như nữ nhân thanh lâu cởi đồ một lần thứ sẽ cởi lần thứ hai. Khi một người mất đi tôn nghiêm, mất đi ngạo cốt, mất đi tín niệm, mất đi can đảm đương đầu cái chết thì trái tim người đó có lỗ hổng, dù vượt qua tâm ma lần này cũng sẽ chết vào tâm ma lần sau.
Cho nên Tiêu Lãng chọn chết, thế là... Hắn sống sót.
Tiêu Lãng nhúc nhích thân thểt, xương cốt cơ bắp kêu răng rắc. Tiêu Lãng cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng làm hắn rất kinh ngạc. Tiêu Lãng vội thử nghiệm, phát hiện thăng hoa linh hồn theo bản chất, mạnh ít nhất gấp hai lần.
- Phải rồi, linh hồn!
Tiêu Lãng võ đầu, vội vàng nội thị linh hồn, quả nhiên phát hiện linh hồn cũng cường đại lên nhiều. Ban đầu vòng xoáy cực kỳ nhỏ chỉ bằng hai phần mười linh hồn thể giờ đã phủ lên một phần mười. Lực lượng linh hồn bên trong cuồn cuộn làm Tiêu Lãng cảm thấy thoải mái, sung túc.
Tiêu Lãng trầm giọng quát to:
- Liệt Thần Thủ!
Tay phải Tiêu Lãng lấp lánh ánh sáng ám kim, hóa thành long trảo. Tiêu Lãng vung vài cái, cảm giác lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong như có thể xé rách tất cả.
- Rốt cuộc ta đạt đến thực lực Thiên Đế rồi!
Tiêu Lãng đứng dậy, lòng vô cùng vui sướng, hận không thể ngửa đầu hú dài. Tuy ban đầu thực lực tổng hợp của Tiêu Lãng đạt đến Thiên Đế nhưng chiến kỹ Thiên Ma luyện thể chưa đột phá đệ thất trọng, hắn không phải Thiên Đế thật sự, Tiêu Đế thành hữu danh vô thực.
Tiêu Lãng nhỏ giọng nói:
- Nghĩa phụ, chờ ta, ta nhất định mau chóng đến cấm địa cổ thần lấy được Sinh Mệnh Nguyên Châu sống lại ngươi!
Tiêu Lãng sải bước đi ra ngoài, đã lâu không thấy đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã. Tiêu Lãng sống sót sau tai nạn, rất muốn gặp đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã.
Trong gian phòng thiên điện không còn cánh cửa,e Tiêu Lãng nghi hoặc bước ra.
Một đám hộ vệ ngây người, mừng như điên quỳ một gối xuống đất hành lễ:
- Tham kiến phủ chủ, chúc mừng phủ chủ!
- Xảy ra chuyện gì?
Đây là Tinh Thần các, ai dám đánh vỡ cửa trong phòng? Tiêu Lãng trực giác có chuyện lớn xảy ra. Một thống lĩnh hộ vệ vội vàng cung kính bẩm báo, nhanh chóng nói sơ sự việc.
Sắc mặt Tiêu Lãng âm trầm:
- Vực Ngoại Thiên Ma?
Tiêu Lãng lắc người lao hướng viện đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, quát to:
Tiêu Lãng đi vào viện của Đông Phương Hồng Đậu, thấy đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã đều óc mặt. Âu Dương Ấu Trĩ, Mộc Tiểu Yêu, Tiêu thanh Y cũng ở đó, không khí trong phòng cực kỳ nghiêm túc. Mấy người thấy Tiêu Lãng bước đi mạnh mẽ tới gần. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã mừng rỡ chạy nhanh đến bên Tiêu Lãng. Âu Dương Ấu Trĩ kích động hét to bay tới ôm chầm Tiêu Lãng.
- Rồi rồi, đừng khóc. Cô Cô và Tiểu Yêu còn ở đây, đừng để các nàng cười.
Tiêu Lãng vẻ mặt trìu mến ôm đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, khóe môi dịu dàng. Mộc Tiểu Yêu nhìn mà đau lòng, xoay mặt đi.
Hòa Nhi rơi lệ, khóc sướt mướt:
- Hu hu, Tiêu Lãng, phụ thân của ta đều đi chiến trường Thiên Ma rồi, không biết bây giờ ra sao. Hòa Nhi rất lo cho bọn họ.
Âu Dương Ấu Trĩ cũng hét lên:
- Đại ca ca, ngươi mau đi hỗ trợ đi, ngươi cường đại như vậy chắc chắn có thể giết tất cả Vực Ngoại Thiên Ma, gia gia của ta không thể chết được!
Mộc Tiểu Yêu đưa mắt nhìn. Thực lực của Mộc Tiểu Yêu và Đông Phương Hồng Đậu mới đến Nhân Hoàng cảnh tứ trọng, không có tư cách đi. Mộc Tiểu Yêu rất lo lắng cho đám người Mộc Sơn Quỷ, Mộc Ngân Hà.
Tiêu Lãng an ủi nói:
- Rồi rồi, ngày mai ta sẽ dẫn đội xuất phát.
Tiêu Lãng thấy trong mắt Đông Phương Hồng Đậu tràn ngập lo lắng, cười nói:
- Đừng lo, lần này thực lực của ta đột phá một chút, không biết có thể giết nhiều Vực Ngoại Thiên Ma không nhưng tự bảo vệ mình thì không thành vấn đề.
Tiêu Lãng nói xong nhìn Tiêu thanh Y, nói:
- Cô Cô, chuyện này xong nếu mọi thứ thuận lợi thì nghĩa phụ sẽ được sống lại, ta bảo đảm!
Mắt Tiêu thanh Y sáng lên, khóe môi cong nụ cười trìu mến, thản nhiên nói:
- Lãng nhi, đừng quá cố sức, lượng sức mà làm. Ngươi còn trẻ, Cô Cô có thể chờ.
Bên ngoài vang tiếng bước chân vội vã, Trà Mộc đến rồi. Tiêu Lãng lại an ủi đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Âu Dương Ấu Trĩ, Mộc Tiểu Yêu, Tiêu thanh Y mấy câu, đi ra ngoài dẫn Trà Mộc tới tiểu thính kế bên, hỏi tình hình.
Trà Mộc thấy đệ tử độ qua tâm ma lần thứ sáu thì mừng như điên. Nhưng tình hình bên chiến trường Thiên Ma chưa báo trở về, Trà Mộc hoàn toàn không biết gì. Tiêu Đế thành lại tụ tập cường giả Bắc Minh, Đông vực, nam hoang, ngày mai Tiêu Lãng xuất phát vừa lúc dẫn đội đi.
- Tốt, ngày mai ta sẽ dẫn đội đi tây hoang. Ta không mang Tinh Thần điện chủ theo. Ngươi kêu người tọa trấn Tiêu Đế thành, có gì ngoài ý muốn xảy ra thì khiến tất cả vào hậu sơn, bóp nát ngọc phù này ta sẽ quay về ngay.
Tiêu Lãng dặn xong xua Trà Mộc đi sắp xếp, hắn thì làm bạn với đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tiêu thanh Y, Âu Dương Ấu Trĩ, Mộc Tiểu Yêu. Mấy người ở trong phòng tán gẫu suốt buổi chiều. Tiêu Lãng xuất quan, mọi người cảm giác trời lại trong. Có Tiêu Lãng ở, chuyện gì cũng giải quyết được.
Ban đêm, Tiêu thanh Y, Mộc Tiểu Yêu, Âu Dương Ấu Trĩ quay về. Tiêu Lãng làm bạn đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã cùng ngủ, triền miên dây dưa đến sáng. Tiêu Lãng nhìn đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã mệt mỏi thiếp ngủ, hắn hôn lên trán các nàng, mặc y phục khẽ khàng đi ra ngoài.
Trên quảng trường Tiêu Đế thành có mấy chục vạn cường giả chờ sẵn. Tiêu Lãng lấy chiến xa Chí Tôn ra xung phong bay tới trước.
Tiêu Lãng vung tay lên, quát to:
- Đi, chúng ta đi kiến thức Vực Ngoại Thiên Ma có thể làm Thiên Châu diệt thế rốt cuộc mạnh ở điểm nào?

back top