Thanh Mộc Ngọc liếc Vân Tử Sam rồi xoay người chạy ra cửa.
- Tiêu Lãng!
Không ngờ Tiêu Lãng làm như không nghe Thanh Mộc Ngọc kêu gọi, im lặng sải bước rời đi. Đám người trong phòng nhìn nhau. Đám người Vân Tử Sam sắc mặt âm trầm.
Tiêu Lãng luôn rất cuồng nhưng bây giờ trong Diệt Hồn Điện, đối diện cường giả Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế mà vẫn cuồng như vậy? Nếu không phải mặt trên dặn dò không được xảy ra xung đột gì chắc là có người sẽ dạy cho Tiêu Lãng một bài học.
Thanh Mộc Ngọc khẽ thở dài, không nói chuyện. Thanh Mộc Ngọc hiểu Tiêu Lãng bướng như con lừa, tuy Mê Thần Cung luôn cứu vãn quan hệ hai bên nhưng vết nứt đã xảy ra, Tiêu Lãng không cho Thanh Mộc Ngọc mặt mũi thì gã cũng đành chịu.
Tiêu Lãng im lặng đi ra Diệt Hồn Điện, quay về bên cạnh võ giả tây bộ, khoanh chân ngồi. Đối với Tiêu Lãng thì hắn không chút hứng thú với tiểu đội săn bắt chó má gì đó, còn không bằng hắn dẫn cường giả tây bộ đi chém giết. Vân Tử Sam buông lời khiêu khích cho Tiêu Lãng mượn cớ rời đi.
Tiêu Lãng nhanh chóng truyền âm với đám người Tiêu Ma Thần, Vô Ngân Thiên Đế hỏi tình huống. Khi biết Vọng Nguyệt Hồ chính là một con mãnh thú hình người thì Tiêu Lãng giật nảy mình, khi biết sự khủng bố của Vực Ngoại Thiên Ma, sắc mặt hắn âm trầm. Tiêu Lãng truyền âm với đám người Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy vài câu, nhận được vô số lời chúc mừng. Tiêu Lãng khoanh chân ngồi, bắt đầu tu luyện huyền thạch, tăng cao thực lực.
Tiêu Lãng còn có mấy ức huyền thạch, đặt trong Tu Di Giới sẽ không nhân lên được bao nhiêu, chẳng bằng luyện hóa đi. Dù sao Tiêu Lãng không đến đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế thì vẫn có thể vào trong cấm địa cổ thần. Muốn đạt tới Chí Tôn Thiên Đế không phải chuyện dễ, Tiêu Lãng cho rằng cần ít nhất mấy chục ức huyền thạch.
Tiêu Lãng im lặng bế quan, các võ giả khác không nói chuyện, đều im lặng tu luyện, tranh thủ tăng thực lực mạnh thêm một phần. Thanh Mộc Ngọc không trở ra kêu Tiêu Lãng đi vào.
Mấy ngày sau, Thanh Mộc Ngọc đi ra, kêu Lãnh Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế dẫn đội đi chiến trường Thiên Ma. Đám người Lăng Đế, Ma Đế nhanh chóng trở về, khi mọi người thấy Lăng Đế, Ma Đế dẫn người về chưa đến một nửa thì cùng hút ngụm khí lạnh.
Lăng Đế, Ma Đế chịu thương vong còn nhiều hơn nhóm đầu tiên? Cứ tiếp tục mấy vòng như vậy thì võ giả Nhân Hoàng cảnh sẽ chết hết.
Âu Dương Thúy Thúy vội truyền âm hỏi, thì ra Lăng Đế, Ma Đế gặp phải Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Bây giờ trong bầy Vực Ngoại Thiên Ma đều có Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp dẫn đội. Đám Lăng Đế, Ma Đế không rảnh tay, chỉ có thể đối chiến cùng Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Kết quả không cần nói cũng biết, những Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp làm người của bọn họ tử thương thảm trọng.
Không khí trong quảng trường bên ngoài Diệt Hồn Điện biến nặng nề. Nhiều đại nhân vật thầm khó chịu. Bởi vì lúc này cường giả sáu đại thế lực vẫn không hành động gì, lần này cũng vậy. Chắc đám Lãnh Đế sẽ bị tử thương thảm trọng.
Tiêu Lãng không quan tâm tiếp tục tu luyện, đợi năm ngày sau, trong Diệt Hồn Điện rốt cuộc có một đám cường giả đi ra. Đám người Vân Tử Sam, hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa của Thần Hồn Điện nằm trong số đó. Hiển nhiên tiểu đội săn giết hành động, vào chiến trường Thiên Ma tàn sát Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, giảm bớt thương vong cho võ giả bình thường.
Làm mọi người bất ngờ là Vân Tử Sam là đội trưởng tiểu đội săn giết, không lẽ nàng đã đến thực lực Chí Tôn Thiên Đế rồi? Phỏng đoán này hù sợ mọi người. Vân Tử Sam mới bao nhiêu tuổi, cỡ hai mươi đi? Thần thể thật sự lợi hại như vậy?
Vân Tử Sam lạnh lùng liếc Tiêu Lãng, đôi chân nhẹ nhún lướt gió đi, động tác ưu mỹ phiêu dật, đám công tử nhìn sôi máu.
Thanh Mộc Ngọc không đi theo, đứng tại chỗ truyền âm cho Tiêu Lãng.
- Tiêu Lãng, phụ thân và Diệt Hồn đã dặn tiểu đội săn bắt không được xung đột, không thể giết người của mình, nếu không thì giết không tha. Cho nên ngươi cứ yên tâm dẫn đội đi giết Vực Ngoại Thiên Ma. Hy vọng ngươi gặp tiểu đội săn giết đừng gây chuyện.
Tiêu Lãng gật đầu, chờ Thanh Mộc Ngọc rời đi thì hắn tiếp tục chìm trong tu luyện.
Mười ngày sau, thời hạn nửa tháng đã tới. Thanh Mộc Ngọc kêu nhóm võ giả, mãnh thú, hải thú đầu tiên bay hướng u cốc để vào chiến trường Thiên Ma. Bọn họ gặp đám Lãnh Đế ở ngã rẽ, còn có các hải thú Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp.
Lần này tiểu đội săn bắt ra tay, toàn là Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế. Hiển nhiên Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp bị thanh trừ khá nhiều, thương vọng không dữ dội như đám người trước nhưng một phần ba người đã chết.
Giọng Thanh Mộc Ngọc truyền âm vang bên tai Tiêu Lãng:
- Tiêu Lãng, thử Tình Đạo nhiều chút, và thần thông thảo đằng quái dị của ngươi, để xem có thể giết nhiều Vực Ngoại Thiên Ma một lúc không. Nếu ngươi làm ra cống hiến lớn trong tai kiếp lần này thì sinh linh nguyên Thiên Châu sẽ cảm kích ngươi. Chúng ta sẽ nghĩ cách vun đắp chuyện ân oán giữa ngươi và Diệt Hồn Điện.
Tiêu Lãng lạnh nhạt gật đầu, vung tay dẫn cường giả tây bộ bay tới trước. Các cường giả tây bộ khí thế hùng hồn, tinh thần phấn chấn. Thủ lĩnh đã trở về làm bọn họ tăng niềm tin rất nhiều.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng và một đám Thiên Đế truyền tống đi chiến trường Thiên Ma trước. Vẫn là đỉnh núi đó, bốn phía bị máu nhuộm đỏ. Xác của Vực Ngoại Thiên Ma, võ giả, tay chân đứt gãy rơi khắp nơi, cảnh tượng địa ngục.
- Grao! Grao!
Bốn phía không có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, chỉ có mấy Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp đang ăn xác võ giả. Thấy có người truyền tống đến, Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp gầm rống vọt tới.
Mắt Tiêu Lãng lạnh băng, quát to:
- Sát Đế!
Sát Đế lao ra ngay, giơ chiến đao lên phát ra từng đợt đao mang to lớn quét qua, chớp mắt chém mấy con Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp nát nhừ.
- Kết trận đóng giữ bốn phía, thanh lý Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp chờ mọi người truyền tống đến. Trinh sát tra xét xung quanh!
Tiêu Lãng ra lệnh ngăn nắp. Võ giả tây bộ lập tức làm theo lệnh của Tiêu Lãng tản ra bốn phía, phòng ngự, dò xét. Tiêu Ma Thần đứng một bên, lười biếng, nhẹ nhõm.
Tiêu Ma Thần là mãnh tướng, xung phong giết địch không chớp mắt cái nào. Nhưng kêu Tiêu Ma Thần thống soái đại quân thì làm khó gã. Có Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần nhẹ nhàng hơn nhiều. Tiêu Lãng chỉ cần sai đâu là Tiêu Ma Thần đánh đó.
Trước kia Tiêu Lãng có học tập một số binh pháp với Độc Cô Hành, mặc dù đến Thiên Châu thì binh pháp đã mất tác dụng, thực lực cường đại có thể nghiền nát tất cả nhưng hắn vẫn chỉ huy theo khuôn, giảm bớt thương vong ở mức thấp nhất.
Vù vù vù vù vù!
Truyền tống trận không ngừng đưa người đến. Tây bộ vốn có bảy, tám chục vạn người giờ không lại chưa đến năm mươi vạn người. Nhưng đa số người chết là võ giả Đại Đế ngũ, lục trọng, không tổn thương sức chiến đấu tổng thể.
- Báo cáo phủ chủ, bên trái có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma lao đến, đại khái cỡ vài vạn!
Nhân Hoàng cảnh chưa truyền tống lại hết thì Vực Ngoại Thiên Ma đã đến rồi.
Tiêu Lãng và Tiêu Ma Thần liếc nhau, xông ra.
Tiêu Lãng hét to một tiếng:
- Vô Ngân, ngươi chủy trì đại cục, sắp xếp người phòng ngự, tra xét!
Tiêu Ma Thần bay đi, Tiêu Lãng thì như hung thú không ngừng nhảy tới trước, tốc độ mau hơn cả Tiêu Ma Thần. Rất nhanh, Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần thấy đằng trước mông lung, một bầy Vực Ngoại Thiên Ma rít gào xông đến. Có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp, một con Vực Ngoại Thiên Ma bay trên bầu trời, hiển nhiên là Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp.
- Ma Thần, ngươi lo con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp kia đi. Sát Đế, hỗ trợ Ma Thần!
Làm mọi người bất ngờ là Tiêu Lãng không đối chiến với Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp mạnh nhất, ngược lại xông vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, trung cấp. Trăm vạn thảo đằng thần hồn màu xanh rít gào chui ra từ sau người Tiêu Lãng, từng chữ tình vòng quanh ngoài thân thể hắn. Một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay trái của Tiêu Lãng, khí lạnh âm trầm.
- Mị Nhi, đi!
- Tình động!
- Vô Tình kiếm khí!
Tiêu Lãng cùng lúc phóng ra ba loại công kích. Năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu xanh thì khỏi phải nói. Tình động có thể thuần hóa vạn thú. Tổng Vực Ngoại Thiên Ma không khác gì mãnh thú, Thanh Mộc Ngọc muốn Tiêu Lãng tham gia tiểu đội săn giết là vì nhìn trúng năng lực thần kỳ Tình Đạo.
Trăm vạn thảo đằng thần hồn màu xanh tỏa ra ánh sáng xanh hóa thành ngàn vạn mũi tên nhọn bắn đi, mười vạn chữ tình tỏa ánh sáng chín sắc huyễn lệ đánh vào từng thân thể Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp.
Vô số cặp mắt nhìn chằm chằm bên này, hưng phấn chờ đợi điều kỳ diệu xảy ra.
Nhưng mà!
Kết quả làm mọi người khó tin.
- Tiêu Lãng!
Không ngờ Tiêu Lãng làm như không nghe Thanh Mộc Ngọc kêu gọi, im lặng sải bước rời đi. Đám người trong phòng nhìn nhau. Đám người Vân Tử Sam sắc mặt âm trầm.
Tiêu Lãng luôn rất cuồng nhưng bây giờ trong Diệt Hồn Điện, đối diện cường giả Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế mà vẫn cuồng như vậy? Nếu không phải mặt trên dặn dò không được xảy ra xung đột gì chắc là có người sẽ dạy cho Tiêu Lãng một bài học.
Thanh Mộc Ngọc khẽ thở dài, không nói chuyện. Thanh Mộc Ngọc hiểu Tiêu Lãng bướng như con lừa, tuy Mê Thần Cung luôn cứu vãn quan hệ hai bên nhưng vết nứt đã xảy ra, Tiêu Lãng không cho Thanh Mộc Ngọc mặt mũi thì gã cũng đành chịu.
Tiêu Lãng im lặng đi ra Diệt Hồn Điện, quay về bên cạnh võ giả tây bộ, khoanh chân ngồi. Đối với Tiêu Lãng thì hắn không chút hứng thú với tiểu đội săn bắt chó má gì đó, còn không bằng hắn dẫn cường giả tây bộ đi chém giết. Vân Tử Sam buông lời khiêu khích cho Tiêu Lãng mượn cớ rời đi.
Tiêu Lãng nhanh chóng truyền âm với đám người Tiêu Ma Thần, Vô Ngân Thiên Đế hỏi tình huống. Khi biết Vọng Nguyệt Hồ chính là một con mãnh thú hình người thì Tiêu Lãng giật nảy mình, khi biết sự khủng bố của Vực Ngoại Thiên Ma, sắc mặt hắn âm trầm. Tiêu Lãng truyền âm với đám người Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy vài câu, nhận được vô số lời chúc mừng. Tiêu Lãng khoanh chân ngồi, bắt đầu tu luyện huyền thạch, tăng cao thực lực.
Tiêu Lãng còn có mấy ức huyền thạch, đặt trong Tu Di Giới sẽ không nhân lên được bao nhiêu, chẳng bằng luyện hóa đi. Dù sao Tiêu Lãng không đến đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế thì vẫn có thể vào trong cấm địa cổ thần. Muốn đạt tới Chí Tôn Thiên Đế không phải chuyện dễ, Tiêu Lãng cho rằng cần ít nhất mấy chục ức huyền thạch.
Tiêu Lãng im lặng bế quan, các võ giả khác không nói chuyện, đều im lặng tu luyện, tranh thủ tăng thực lực mạnh thêm một phần. Thanh Mộc Ngọc không trở ra kêu Tiêu Lãng đi vào.
Mấy ngày sau, Thanh Mộc Ngọc đi ra, kêu Lãnh Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế dẫn đội đi chiến trường Thiên Ma. Đám người Lăng Đế, Ma Đế nhanh chóng trở về, khi mọi người thấy Lăng Đế, Ma Đế dẫn người về chưa đến một nửa thì cùng hút ngụm khí lạnh.
Lăng Đế, Ma Đế chịu thương vong còn nhiều hơn nhóm đầu tiên? Cứ tiếp tục mấy vòng như vậy thì võ giả Nhân Hoàng cảnh sẽ chết hết.
Âu Dương Thúy Thúy vội truyền âm hỏi, thì ra Lăng Đế, Ma Đế gặp phải Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Bây giờ trong bầy Vực Ngoại Thiên Ma đều có Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp dẫn đội. Đám Lăng Đế, Ma Đế không rảnh tay, chỉ có thể đối chiến cùng Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Kết quả không cần nói cũng biết, những Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp làm người của bọn họ tử thương thảm trọng.
Không khí trong quảng trường bên ngoài Diệt Hồn Điện biến nặng nề. Nhiều đại nhân vật thầm khó chịu. Bởi vì lúc này cường giả sáu đại thế lực vẫn không hành động gì, lần này cũng vậy. Chắc đám Lãnh Đế sẽ bị tử thương thảm trọng.
Tiêu Lãng không quan tâm tiếp tục tu luyện, đợi năm ngày sau, trong Diệt Hồn Điện rốt cuộc có một đám cường giả đi ra. Đám người Vân Tử Sam, hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa của Thần Hồn Điện nằm trong số đó. Hiển nhiên tiểu đội săn giết hành động, vào chiến trường Thiên Ma tàn sát Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, giảm bớt thương vong cho võ giả bình thường.
Làm mọi người bất ngờ là Vân Tử Sam là đội trưởng tiểu đội săn giết, không lẽ nàng đã đến thực lực Chí Tôn Thiên Đế rồi? Phỏng đoán này hù sợ mọi người. Vân Tử Sam mới bao nhiêu tuổi, cỡ hai mươi đi? Thần thể thật sự lợi hại như vậy?
Vân Tử Sam lạnh lùng liếc Tiêu Lãng, đôi chân nhẹ nhún lướt gió đi, động tác ưu mỹ phiêu dật, đám công tử nhìn sôi máu.
Thanh Mộc Ngọc không đi theo, đứng tại chỗ truyền âm cho Tiêu Lãng.
- Tiêu Lãng, phụ thân và Diệt Hồn đã dặn tiểu đội săn bắt không được xung đột, không thể giết người của mình, nếu không thì giết không tha. Cho nên ngươi cứ yên tâm dẫn đội đi giết Vực Ngoại Thiên Ma. Hy vọng ngươi gặp tiểu đội săn giết đừng gây chuyện.
Tiêu Lãng gật đầu, chờ Thanh Mộc Ngọc rời đi thì hắn tiếp tục chìm trong tu luyện.
Mười ngày sau, thời hạn nửa tháng đã tới. Thanh Mộc Ngọc kêu nhóm võ giả, mãnh thú, hải thú đầu tiên bay hướng u cốc để vào chiến trường Thiên Ma. Bọn họ gặp đám Lãnh Đế ở ngã rẽ, còn có các hải thú Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp.
Lần này tiểu đội săn bắt ra tay, toàn là Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế. Hiển nhiên Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp bị thanh trừ khá nhiều, thương vọng không dữ dội như đám người trước nhưng một phần ba người đã chết.
Giọng Thanh Mộc Ngọc truyền âm vang bên tai Tiêu Lãng:
- Tiêu Lãng, thử Tình Đạo nhiều chút, và thần thông thảo đằng quái dị của ngươi, để xem có thể giết nhiều Vực Ngoại Thiên Ma một lúc không. Nếu ngươi làm ra cống hiến lớn trong tai kiếp lần này thì sinh linh nguyên Thiên Châu sẽ cảm kích ngươi. Chúng ta sẽ nghĩ cách vun đắp chuyện ân oán giữa ngươi và Diệt Hồn Điện.
Tiêu Lãng lạnh nhạt gật đầu, vung tay dẫn cường giả tây bộ bay tới trước. Các cường giả tây bộ khí thế hùng hồn, tinh thần phấn chấn. Thủ lĩnh đã trở về làm bọn họ tăng niềm tin rất nhiều.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng và một đám Thiên Đế truyền tống đi chiến trường Thiên Ma trước. Vẫn là đỉnh núi đó, bốn phía bị máu nhuộm đỏ. Xác của Vực Ngoại Thiên Ma, võ giả, tay chân đứt gãy rơi khắp nơi, cảnh tượng địa ngục.
- Grao! Grao!
Bốn phía không có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, chỉ có mấy Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp đang ăn xác võ giả. Thấy có người truyền tống đến, Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp gầm rống vọt tới.
Mắt Tiêu Lãng lạnh băng, quát to:
- Sát Đế!
Sát Đế lao ra ngay, giơ chiến đao lên phát ra từng đợt đao mang to lớn quét qua, chớp mắt chém mấy con Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp nát nhừ.
- Kết trận đóng giữ bốn phía, thanh lý Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp chờ mọi người truyền tống đến. Trinh sát tra xét xung quanh!
Tiêu Lãng ra lệnh ngăn nắp. Võ giả tây bộ lập tức làm theo lệnh của Tiêu Lãng tản ra bốn phía, phòng ngự, dò xét. Tiêu Ma Thần đứng một bên, lười biếng, nhẹ nhõm.
Tiêu Ma Thần là mãnh tướng, xung phong giết địch không chớp mắt cái nào. Nhưng kêu Tiêu Ma Thần thống soái đại quân thì làm khó gã. Có Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần nhẹ nhàng hơn nhiều. Tiêu Lãng chỉ cần sai đâu là Tiêu Ma Thần đánh đó.
Trước kia Tiêu Lãng có học tập một số binh pháp với Độc Cô Hành, mặc dù đến Thiên Châu thì binh pháp đã mất tác dụng, thực lực cường đại có thể nghiền nát tất cả nhưng hắn vẫn chỉ huy theo khuôn, giảm bớt thương vong ở mức thấp nhất.
Vù vù vù vù vù!
Truyền tống trận không ngừng đưa người đến. Tây bộ vốn có bảy, tám chục vạn người giờ không lại chưa đến năm mươi vạn người. Nhưng đa số người chết là võ giả Đại Đế ngũ, lục trọng, không tổn thương sức chiến đấu tổng thể.
- Báo cáo phủ chủ, bên trái có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma lao đến, đại khái cỡ vài vạn!
Nhân Hoàng cảnh chưa truyền tống lại hết thì Vực Ngoại Thiên Ma đã đến rồi.
Tiêu Lãng và Tiêu Ma Thần liếc nhau, xông ra.
Tiêu Lãng hét to một tiếng:
- Vô Ngân, ngươi chủy trì đại cục, sắp xếp người phòng ngự, tra xét!
Tiêu Ma Thần bay đi, Tiêu Lãng thì như hung thú không ngừng nhảy tới trước, tốc độ mau hơn cả Tiêu Ma Thần. Rất nhanh, Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần thấy đằng trước mông lung, một bầy Vực Ngoại Thiên Ma rít gào xông đến. Có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp, một con Vực Ngoại Thiên Ma bay trên bầu trời, hiển nhiên là Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp.
- Ma Thần, ngươi lo con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp kia đi. Sát Đế, hỗ trợ Ma Thần!
Làm mọi người bất ngờ là Tiêu Lãng không đối chiến với Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp mạnh nhất, ngược lại xông vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, trung cấp. Trăm vạn thảo đằng thần hồn màu xanh rít gào chui ra từ sau người Tiêu Lãng, từng chữ tình vòng quanh ngoài thân thể hắn. Một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay trái của Tiêu Lãng, khí lạnh âm trầm.
- Mị Nhi, đi!
- Tình động!
- Vô Tình kiếm khí!
Tiêu Lãng cùng lúc phóng ra ba loại công kích. Năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu xanh thì khỏi phải nói. Tình động có thể thuần hóa vạn thú. Tổng Vực Ngoại Thiên Ma không khác gì mãnh thú, Thanh Mộc Ngọc muốn Tiêu Lãng tham gia tiểu đội săn giết là vì nhìn trúng năng lực thần kỳ Tình Đạo.
Trăm vạn thảo đằng thần hồn màu xanh tỏa ra ánh sáng xanh hóa thành ngàn vạn mũi tên nhọn bắn đi, mười vạn chữ tình tỏa ánh sáng chín sắc huyễn lệ đánh vào từng thân thể Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp.
Vô số cặp mắt nhìn chằm chằm bên này, hưng phấn chờ đợi điều kỳ diệu xảy ra.
Nhưng mà!
Kết quả làm mọi người khó tin.