Thanh Mộc Thạch tức giận quát:
- Còn ngây ra đó làm gì? Đi phía nam, phương bắc ngăn cản, cho Tiêu Lãng thời gian!
Thanh Mộc Thạch dẫn Man Thần Yêu Kiệt xông hướng Thiên Ma vương mờ mịt nhìn. Hai luồng công kích bắn ra, nặng nề đánh vào bầy Thiên Ma vương làm mấy con Thiên Ma vương bị thương ngay lập tức. Thiên Ma vương thấy Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt vọt tới thì hú lên, lao ra. Kết quả Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt rẽ đường cong né tránh mấy công kích linh hồn rồi xông hướng tây bắc.
Thanh Mộc Ngọc liên tục bắn ra công kích đẩy lùi bầy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, cười to với người xung quanh:
- Tốt, mọi người hãy chống đỡ! Có Tiêu Lãng ở, tuyệt đối có thể giữ lại Thiên Châu! Chỉ cần giết Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp thì sớm muộn gì Thiên Ma vương sẽ bị chúng ta vờn chết!
Trong đầu Tiêu Lãng quát với bản tôn thảo đằng thần hồn màu lam:
- Mị Nhi, thử xem có thể nuốt Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không?
Tiêu Lãng liên tục phóng ra Tình Thương, Vô Tình kiếm ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp đến gần.
Vù vù vù vù vù!
Mấy vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu lam xông lên quấn thân thể hơn mười con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Làm Tiêu Lãng vô cùng thất vọng là... Cơ thể Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp quá cường đại, tuy thảo đằng thần hồn màu lam có thể nuốt nhưng tốc độ không nhanh. Thảo đằng thần hồn màu lam chỉ nuốt vảy nâu ngoài người Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp liền bị khí lưu nâu trong người chúng nó đánh nát.
Thanh Mộc Ngọc thấy vậy hét lên:
- Tiêu Lãng, mặc kệ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp đi! Đi phương bắc, nam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp. Có chúng ta ở, những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không xông lên được!
Bên bọn họ còn có mấy Đại Đế, tuy muốn hoàn toàn giết Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp là rất khó nhưng ngăn cản thì đơn giản. Tất cả Thiên Ma vương đã bị Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt dẫn đi, những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không đáng sợ.
Tiêu Lãng hét to một tiếng:
- Ma Thần, đi!
Tiêu Lãng khiến Mị Nhi khống chế phân thân thảo đằng thần hồn màu lam chui qua hướng nam. Tại sao Tiêu Lãng chọn hướng nam mà không phải hướng bắc có thế cục càng thêm hiểm ác? Đó là bởi vì hướng bắc có Diệt Hồn.
Tiêu Ma Thần hưng phấn theo sau Tiêu Lãng. Bây giờ Tiêu Lãng rất đắt giá, nếu không phải bên này còn có rất nhiều Thiên Ma vương thì đám người Thanh Mộc Thạch, Hồng Mông tôn giả đều muốn đi theo bảo vệ Tiêu Lãng.
Tốc độ của Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đến chiến trường phía đông. Chiến trường rất thảm liệt, mấy vạn xúc tua của Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải còn lại chưa đến một ngàn. Người Huyết Tháp đẫm máu. Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải không bị gì, tốc độ của nó nhanh, thần thông khiến kẻ địch giảm tốc độ nên không đuổi kịp nó.
Phía trước có rất nhiều mãnh thú, hải thú mình đầy vết thương. Nhiều mãnh thú, hải thú thân thể tàn tật, nếu không phải Vọng Nguyệt Hồ là thần thú của chúng thì chúng đã sớm chạy trốn rồi.
Tiêu Lãng đưa mắt nhìn, thấy Vọng Nguyệt Hồ một mình xông tới trước dây dưa với mấy con Thiên Ma vương, tuy người liên tục ứa máu nhưng sức phòng ngự cực kỳ khủng bố.
- Vọng Nguyệt các chủ thật mạnh!
- Mị Nhi, trị thương cho bọn chúng đi!
Tiêu Lãng không kêu thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma mà hóa thành bóng lam bao vây một mãnh thú, hải thú cường đại, nhanh chóng trị liệu.
Tiêu Lãng tỏa định Vọng Nguyệt Hồ, truyền âm:
- Xin các chủ hãy dẫn Thiên Ma vương rời đi, những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp cứ giao cho chúng ta!
Vọng Nguyệt Hồ hú dài:
- Được, Tiêu Lãng, nhờ vào ngươi!
Miệng Vọng Nguyệt Hồ phun ra từng luồng khí lưu màu xám, những khí lưu bao phủ sáu con Thiên Ma vương. Thiên Ma vương đau đớn hú hét, thấy Vọng Nguyệt Hồ chạy trốn ra xa thì truy sát.
- Được rồi, Mị Nhi, nuốt đi!
Thảo đằng thần hồn màu lam miễn cưỡng trị liệu cho mãnh thú, hải thú một phen, thân thể của chúng quá to, muốn hoàn toàn trị lành thì cần thời gian. Tiêu Lãng đành khiến thảo đằng thần hồn màu lam ra tay.
Tiêu Lãng quát với Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp:
- Giao Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp cho ta. Các ngươi lo phần Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp!
Huyết Tháp được Tiêu Lãng đặc biệt 'chăm sóc' nên hồi phục rất nhanh.
Huyết Tháp cười hì hì truyền âm:
- Biết!
Huyết Tháp không chút e dè xông lên trước, đánh một đấm vào một con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp bi jđánh bay, tuy không bị thương nặng nhưng lấy năng lực của nhóm Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, muốn ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp là chuyện nhỏ như con thỏ.
Vù vù vù vù vù!
Thảo đằng thần hồn màu lam như u hồn liên tục chui ra khỏi mặt đất, mang đi một đồng sinh mạng của Vực Ngoại Thiên Ma. Tốc độ cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu lam nhanh đến nỗi các thú hoàng Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp thấy mà tim đập nhanh.
Tiêu Lãng vừa phóng Vô Tình kiếm khí vừa mừng như điên:
- Xem ra Thiên Châu thật sự được cứu rồi!
Mới nãy thảo đằng thần hồn màu lam tiến hóa xong, truyền am cho Tiêu Lãng biếtd năng lực cắn nuốt tiến hóa, nuốt Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp không thành vấn đề. Thảo đằng thần hồn màu lam nói với Tiêu Lãng là nhờ nót nuốt năng lượng màu nâu trong người Vực Ngoại Thiên Ma mới tiến hóa.
Thảo đằng thần hồn màu lam tiến hóa mấy lần nhưng năng lực cắn nuốt vẫn không có tiến triển, chỉ khi nuốt hỏa chi bản mệnh châu và con băng long thì mới biến mạnh lên chút, miễn cưỡng nuốt võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh. Những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp có lực phòng ngự khủng bố như vậy, thảo đằng thần hồn màu lam cắn nuốt rất khó khăn. Bây giờ xem năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu lam thì dù một đám Thiên Đế đến cũng bị diệt ngay.
Khi Tiêu Lãng trầm ngâm thì trong óc vang lên một giọng nói.
- Chủ nhân!
Không ngờ Mị Nhi chủ động tìm Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng vội nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì? Mị Nhi?
Thảo đằng thần hồn màu lam nhanh chóng đáp:
- Chủ nhân, bây giờ Mị Nhi không thể nuốt năng lượng trong người những Vực Ngoại Thiên Ma này!
Tiêu Lãng hời hợt nói:
- Không được thì thôi, dù sao ngươi đã tiến hóa.
Không ngờ Mị Nhi lại truyền âm nói:
- Trong người Vực Ngoại Thiên Ma có một luồng năng lượng tinh thuần rất mạnh, nếu không nuốt thì uổng phí. Chủ nhân, theo Mị Nhi thấy năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma rất giống với năng lượng chiến kỹ Thiên Ma luyện thể mà chủ nhân tu luyện. Không bằng... Mị Nhi truyền lại cho chủ nhân nuốt?
- Cái gì?
Tiêu Lãng rung động. Năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma rất giống với năng lượng trong thân thể của hắn? Tiêu Lãng là võ giả Thiên Châu, thế mà giống với quái vật ngoại tộc không biết chui từ đâu ra?
Không đúng!
Tiêu Lãng chợt nhớ đến lúc trước hắn từng nghi ngờ một việc. Vực Ngoại Thiên Ma tu luyện thân thể, Thần Hồn phủ cũng vậy. Lúc ở chiến trường Thiên Ma Tiêu Lãng đã nghi ngờ, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể và Vực Ngoại Thiên Ma có quan hệ gì chăng? Giờ Mị Nhi nói vậy càng làm tăng sự nghi ngờ của Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, làm một quyết định mạo hiểm, khiến Mị Nhi truyền chút năng lượng đó lại đây.
Trăm vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu lam là một với bản thể, giống như Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải có mấy vạn xúc tua. Phân thân nuốt năng lượng, bản thể có thể sử dụng. Rất nhanh, từng cây phân thân từ dưới chân Tiêu Lãng chui vào người hắn, để lại một luồng năng lượng kỳ diệu, sau đó đi ra ngoài tiếp tục cắn nuốt.
Tiêu Lãng nhắm mắt, ngồi xếp bằng, dặn Tiêu Ma Thần:
- Ma Thần, hộ pháp giúp ta!
Tiêu Ma Thần ngẩn ngơ, nhưng không nghĩ nhiều, lập tức đứng trước mặt Tiêu Lãng, ngăn cản một số công kích linh hồn từ Vực Ngoại Thiên Ma.
- A? Quả nhiên năng lượng này rất giống với năng lượng trong người của ta.
Tiêu Lãng nhập định trong chiến trường, nghiên cứu năng lượng. Tiêu Lãng cẩn thận nội thị nhiều lần, sau đó vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma luyện thể khiến năng lượng kỳ diệu trong người tiếp xúc với năng lượng phân thân hải thú đưa đến.
Kết quả là...
Kết quả hù Tiêu Lãng suýt nhảy cẫng lên.
Bởi vì năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma dễ dàng hòa cùng năng lượng của Tiêu Lãng, vận chuyển mấy vòng rồi tản ra trong người hắn.
Tiêu Lãng kiểm tra mấy lần, xác định thân thể không có vấn đề gì. Tiêu Lãng mở mắt ra, trong mắt không có hưng phấn mà là kinh khủng. Tiêu Lãng nhìn Vực Ngoại Thiên Ma ở phía xa.
Tiêu Lãng lầm bầm:
- Tổ cha nó! Chẳng lẽ chúng ta tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể kết quả cuối cùng là biến thành... Vực Ngoại Thiên Ma?
- Còn ngây ra đó làm gì? Đi phía nam, phương bắc ngăn cản, cho Tiêu Lãng thời gian!
Thanh Mộc Thạch dẫn Man Thần Yêu Kiệt xông hướng Thiên Ma vương mờ mịt nhìn. Hai luồng công kích bắn ra, nặng nề đánh vào bầy Thiên Ma vương làm mấy con Thiên Ma vương bị thương ngay lập tức. Thiên Ma vương thấy Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt vọt tới thì hú lên, lao ra. Kết quả Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt rẽ đường cong né tránh mấy công kích linh hồn rồi xông hướng tây bắc.
Thanh Mộc Ngọc liên tục bắn ra công kích đẩy lùi bầy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, cười to với người xung quanh:
- Tốt, mọi người hãy chống đỡ! Có Tiêu Lãng ở, tuyệt đối có thể giữ lại Thiên Châu! Chỉ cần giết Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp thì sớm muộn gì Thiên Ma vương sẽ bị chúng ta vờn chết!
Trong đầu Tiêu Lãng quát với bản tôn thảo đằng thần hồn màu lam:
- Mị Nhi, thử xem có thể nuốt Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không?
Tiêu Lãng liên tục phóng ra Tình Thương, Vô Tình kiếm ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp đến gần.
Vù vù vù vù vù!
Mấy vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu lam xông lên quấn thân thể hơn mười con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Làm Tiêu Lãng vô cùng thất vọng là... Cơ thể Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp quá cường đại, tuy thảo đằng thần hồn màu lam có thể nuốt nhưng tốc độ không nhanh. Thảo đằng thần hồn màu lam chỉ nuốt vảy nâu ngoài người Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp liền bị khí lưu nâu trong người chúng nó đánh nát.
Thanh Mộc Ngọc thấy vậy hét lên:
- Tiêu Lãng, mặc kệ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp đi! Đi phương bắc, nam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp. Có chúng ta ở, những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không xông lên được!
Bên bọn họ còn có mấy Đại Đế, tuy muốn hoàn toàn giết Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp là rất khó nhưng ngăn cản thì đơn giản. Tất cả Thiên Ma vương đã bị Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt dẫn đi, những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không đáng sợ.
Tiêu Lãng hét to một tiếng:
- Ma Thần, đi!
Tiêu Lãng khiến Mị Nhi khống chế phân thân thảo đằng thần hồn màu lam chui qua hướng nam. Tại sao Tiêu Lãng chọn hướng nam mà không phải hướng bắc có thế cục càng thêm hiểm ác? Đó là bởi vì hướng bắc có Diệt Hồn.
Tiêu Ma Thần hưng phấn theo sau Tiêu Lãng. Bây giờ Tiêu Lãng rất đắt giá, nếu không phải bên này còn có rất nhiều Thiên Ma vương thì đám người Thanh Mộc Thạch, Hồng Mông tôn giả đều muốn đi theo bảo vệ Tiêu Lãng.
Tốc độ của Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đến chiến trường phía đông. Chiến trường rất thảm liệt, mấy vạn xúc tua của Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải còn lại chưa đến một ngàn. Người Huyết Tháp đẫm máu. Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải không bị gì, tốc độ của nó nhanh, thần thông khiến kẻ địch giảm tốc độ nên không đuổi kịp nó.
Phía trước có rất nhiều mãnh thú, hải thú mình đầy vết thương. Nhiều mãnh thú, hải thú thân thể tàn tật, nếu không phải Vọng Nguyệt Hồ là thần thú của chúng thì chúng đã sớm chạy trốn rồi.
Tiêu Lãng đưa mắt nhìn, thấy Vọng Nguyệt Hồ một mình xông tới trước dây dưa với mấy con Thiên Ma vương, tuy người liên tục ứa máu nhưng sức phòng ngự cực kỳ khủng bố.
- Vọng Nguyệt các chủ thật mạnh!
- Mị Nhi, trị thương cho bọn chúng đi!
Tiêu Lãng không kêu thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma mà hóa thành bóng lam bao vây một mãnh thú, hải thú cường đại, nhanh chóng trị liệu.
Tiêu Lãng tỏa định Vọng Nguyệt Hồ, truyền âm:
- Xin các chủ hãy dẫn Thiên Ma vương rời đi, những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp cứ giao cho chúng ta!
Vọng Nguyệt Hồ hú dài:
- Được, Tiêu Lãng, nhờ vào ngươi!
Miệng Vọng Nguyệt Hồ phun ra từng luồng khí lưu màu xám, những khí lưu bao phủ sáu con Thiên Ma vương. Thiên Ma vương đau đớn hú hét, thấy Vọng Nguyệt Hồ chạy trốn ra xa thì truy sát.
- Được rồi, Mị Nhi, nuốt đi!
Thảo đằng thần hồn màu lam miễn cưỡng trị liệu cho mãnh thú, hải thú một phen, thân thể của chúng quá to, muốn hoàn toàn trị lành thì cần thời gian. Tiêu Lãng đành khiến thảo đằng thần hồn màu lam ra tay.
Tiêu Lãng quát với Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp:
- Giao Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp cho ta. Các ngươi lo phần Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp!
Huyết Tháp được Tiêu Lãng đặc biệt 'chăm sóc' nên hồi phục rất nhanh.
Huyết Tháp cười hì hì truyền âm:
- Biết!
Huyết Tháp không chút e dè xông lên trước, đánh một đấm vào một con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp bi jđánh bay, tuy không bị thương nặng nhưng lấy năng lực của nhóm Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, muốn ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp là chuyện nhỏ như con thỏ.
Vù vù vù vù vù!
Thảo đằng thần hồn màu lam như u hồn liên tục chui ra khỏi mặt đất, mang đi một đồng sinh mạng của Vực Ngoại Thiên Ma. Tốc độ cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu lam nhanh đến nỗi các thú hoàng Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp thấy mà tim đập nhanh.
Tiêu Lãng vừa phóng Vô Tình kiếm khí vừa mừng như điên:
- Xem ra Thiên Châu thật sự được cứu rồi!
Mới nãy thảo đằng thần hồn màu lam tiến hóa xong, truyền am cho Tiêu Lãng biếtd năng lực cắn nuốt tiến hóa, nuốt Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp không thành vấn đề. Thảo đằng thần hồn màu lam nói với Tiêu Lãng là nhờ nót nuốt năng lượng màu nâu trong người Vực Ngoại Thiên Ma mới tiến hóa.
Thảo đằng thần hồn màu lam tiến hóa mấy lần nhưng năng lực cắn nuốt vẫn không có tiến triển, chỉ khi nuốt hỏa chi bản mệnh châu và con băng long thì mới biến mạnh lên chút, miễn cưỡng nuốt võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh. Những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp có lực phòng ngự khủng bố như vậy, thảo đằng thần hồn màu lam cắn nuốt rất khó khăn. Bây giờ xem năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu lam thì dù một đám Thiên Đế đến cũng bị diệt ngay.
Khi Tiêu Lãng trầm ngâm thì trong óc vang lên một giọng nói.
- Chủ nhân!
Không ngờ Mị Nhi chủ động tìm Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng vội nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì? Mị Nhi?
Thảo đằng thần hồn màu lam nhanh chóng đáp:
- Chủ nhân, bây giờ Mị Nhi không thể nuốt năng lượng trong người những Vực Ngoại Thiên Ma này!
Tiêu Lãng hời hợt nói:
- Không được thì thôi, dù sao ngươi đã tiến hóa.
Không ngờ Mị Nhi lại truyền âm nói:
- Trong người Vực Ngoại Thiên Ma có một luồng năng lượng tinh thuần rất mạnh, nếu không nuốt thì uổng phí. Chủ nhân, theo Mị Nhi thấy năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma rất giống với năng lượng chiến kỹ Thiên Ma luyện thể mà chủ nhân tu luyện. Không bằng... Mị Nhi truyền lại cho chủ nhân nuốt?
- Cái gì?
Tiêu Lãng rung động. Năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma rất giống với năng lượng trong thân thể của hắn? Tiêu Lãng là võ giả Thiên Châu, thế mà giống với quái vật ngoại tộc không biết chui từ đâu ra?
Không đúng!
Tiêu Lãng chợt nhớ đến lúc trước hắn từng nghi ngờ một việc. Vực Ngoại Thiên Ma tu luyện thân thể, Thần Hồn phủ cũng vậy. Lúc ở chiến trường Thiên Ma Tiêu Lãng đã nghi ngờ, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể và Vực Ngoại Thiên Ma có quan hệ gì chăng? Giờ Mị Nhi nói vậy càng làm tăng sự nghi ngờ của Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, làm một quyết định mạo hiểm, khiến Mị Nhi truyền chút năng lượng đó lại đây.
Trăm vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu lam là một với bản thể, giống như Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải có mấy vạn xúc tua. Phân thân nuốt năng lượng, bản thể có thể sử dụng. Rất nhanh, từng cây phân thân từ dưới chân Tiêu Lãng chui vào người hắn, để lại một luồng năng lượng kỳ diệu, sau đó đi ra ngoài tiếp tục cắn nuốt.
Tiêu Lãng nhắm mắt, ngồi xếp bằng, dặn Tiêu Ma Thần:
- Ma Thần, hộ pháp giúp ta!
Tiêu Ma Thần ngẩn ngơ, nhưng không nghĩ nhiều, lập tức đứng trước mặt Tiêu Lãng, ngăn cản một số công kích linh hồn từ Vực Ngoại Thiên Ma.
- A? Quả nhiên năng lượng này rất giống với năng lượng trong người của ta.
Tiêu Lãng nhập định trong chiến trường, nghiên cứu năng lượng. Tiêu Lãng cẩn thận nội thị nhiều lần, sau đó vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma luyện thể khiến năng lượng kỳ diệu trong người tiếp xúc với năng lượng phân thân hải thú đưa đến.
Kết quả là...
Kết quả hù Tiêu Lãng suýt nhảy cẫng lên.
Bởi vì năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma dễ dàng hòa cùng năng lượng của Tiêu Lãng, vận chuyển mấy vòng rồi tản ra trong người hắn.
Tiêu Lãng kiểm tra mấy lần, xác định thân thể không có vấn đề gì. Tiêu Lãng mở mắt ra, trong mắt không có hưng phấn mà là kinh khủng. Tiêu Lãng nhìn Vực Ngoại Thiên Ma ở phía xa.
Tiêu Lãng lầm bầm:
- Tổ cha nó! Chẳng lẽ chúng ta tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể kết quả cuối cùng là biến thành... Vực Ngoại Thiên Ma?