Ánh Sáng Thành Phố

Chương 18 - Phần 01

Chương 18 - Dấu tay
Hắn cảm thấy thỏa mãn nghiêng người dựa vào trên ghế, lần lượt xem từng bài trả lời và bình luận trong mạng video. Vô luận là động tác hay biểu cảm, đều lộ ra mệt mỏi, nhìn như thờ ơ, lại hết sức chăm chú, thậm chí còn nhẹ nhàng đọc ra vài từ, nhấm nháp nhiều lần.
Haha. Cuối cùng, hắn nở nụ cười.
Xinh đẹp. Lúc này đây, làm thật xinh đẹp.
Hắn không muốn lúc sống một mình vẫn cứ duy trì sự cẩn thận không hề có giá trị. Giờ phút này, trong quán cafe vắng vẻ, nữ nhân viên phục vụ lúc gần đi đã tỉ mỉ quét dọn và sửa sang lại. Phóng tầm mắt nhìn lại, mọi đồ vật đều bày chỉnh tề trật tự, bàn ghế không nhiễm một hạt bụi. Hết thảy đều làm cho tâm tình người ta khoái trá, mà ngay cả bé trai béo ngồi ở góc tường đùa nghịch món đồ chơi đều đáng yêu hơn so với bình thường gấp mấy lần.
Ngày mai sẽ tăng lương cho cô bé. Hắn âm thầm nhắc nhở mình. Thật là một cô gái tốt.
Lúc này đây trong quán cafe đóng kín cửa sổ, trừ hắn và bé trai béo ra, không còn ai khác. Song, loại vui sướng trước nay chưa từng có này, khiến hắn có một loại xúc động, cũng vội vàng muốn chia sẽ cùng người khác loại vui sướng này. Ý niệm thình lình nảy ra trong đầu này khiến hắn bị chính mình dọa sợ, lập tức bình tĩnh trách cứ mình: Đừng như vậy, phải tỉnh táo. Nếu người khác biết "Ánh sáng thành phố" là một người nông cạn thế này, sẽ nghĩ thế nào đây?
Kịp thời tự xét lại khiến hắn càng thêm hài lòng với bản thân. Loại xúc động nóng lòng chia sẻ này lại càng phát ra mãnh liệt, hắn rốt cuộc nhịn không được, đứng dậy, đi tới đi lui tại chỗ mấy vòng, đi tới bên người bé trai béo kia, ngồi xổm xuống vỗ đầu nó.
"Biết gì không, bé con, chú hôm nay đã làm một việc lớn." Trong ngữ khí của hắn tràn ngập ý cười, "Một việc rất lớn."



Bé trai béo chỉ ngẩng đầu, nhìn hắn, nhấp nháy mắt vài cái, lại cúi đầu ra sức xoay lái ô tô nhỏ trong tay.
"Con có thể nghe hiểu những lời này thì tốt rồi." Hắn chỉ chỉ máy tính trong quầy bar, "Bọn họ đều khen ngợi chú, sùng bái chú, gọi chú là ánh sáng, coi như thần thủ hộ nơi này. Đừng thấy chú chỉ là một ông chủ quán cafe nho nhỏ, chú không hề tầm thường đâu. Biết tại sao không? Chú làm những chuyện bọn họ chỉ dám nghĩ -- thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩ. Con phải nhìn vẻ mặt của thẩm phán kia, ha ha, như nhìn thấy tử thần vậy. Con nghĩ cái tên Tử Thần này thế nào? Không tốt, đúng không? Ừm, thật là tà ác, hơn nữa quá bình thường. Ánh sáng thành phố thì sao? Tên này rất hay đúng không? Như một luồng sáng, rắc một tiếng liền đánh văng hắc ám!"
Hắn đứng dậy, đưa tay làm một động tác tia chớp, nặng nề chẻ nghiêng xuống dưới.
Bé trai béo lại không chút phản ứng nào, vẫn như cũ toàn tâm toàn ý đối phó với món đồ chơi nhựa trong tay.
Hắn nhìn bé trai, không khỏi bật cười khanh khách. Ta đây làm sao vậy? Cùng một đứa ngốc khoa tay múa chân mà khoe khoang.
Tươi cười trên mặt hắn thoáng thu lại, trong lòng lại vì sự đắc ý vênh váo của mình mà cảm thấy có chút xấu hổ. Bất quá hắn vẫn đang nghĩ lý do để thưởng ình một chút, cho dù chỉ có đêm nay. Vì vậy, hắn vỗ vỗ đầu bé trai, hướng bên mép mình làm một động tác và cơm.
"Đi, chúng ta đi tìm chút gì đó ăn thật ngon."
Đây mới là chuyện có lực hấp dẫn nhất với bé trai béo, bé trai "A a" kêu lên mừng rỡ, đứng dậy túm vạt áo hắn trèo lên lầu.
Hắn cảm thấy thỏa mãn mỉm cười, tùy ý bé trai lôi kéo mình. Một khắc bước lên cầu thang kia, hắn nhìn cái bàn góc đông bắc nọ, cùng với bảng hiệu lẳng lặng nằm trên bàn.

Ngày mai, anh nhất định phải nói cho em biết chuyện gì xảy ra hôm nay. Em nhất định có thể nghe được. Anh tin như vậy.
Sườn lợn hầm cải thìa. Cánh gà kho. Cá rô chưng. Salad hoa quả.
Bữa tối muộn thẳng đến hơn 11h mới bắt đầu dọn. Bé trai béo vẫn dõi mắt trông chờ nhìn theo hắn nấu cơm, thỉnh thoảng nhón chân từ trên bàn ăn trộm một cái cánh gà hoặc sườn heo. Đợi sau khi tất cả các món đều mang lên bàn, bé trai đã ăn lửng bụng. Bất quá nó vẫn quét sạch tất cả các đĩa trước mặt mình, như một con chó nhỏ tham ăn nhai nhồm nhoàm.
Bận rộn hồi lâu, hắn ngược lại không muốn ăn nữa. Ăn vài miếng thịt cá, hắn đã hạ đũa, rót nửa chén rượu vừa uống vừa mỉm cười nhìn bé trai béo đang thưởng thức bữa ăn.
Đây là thời gian thư giãn hiếm hoi. Đã thật lâu rồi, hắn không có tâm tình làm nhiều món ăn như vậy, cũng không có ai cùng hắn từ từ ăn hết. Bé trai béo này mặc dù trí lực thấp, chỉ giữ lại bản năng của động vật bình thường, song, lại tăng thêm cho căn gác lửng nho nhỏ này một tia sức sống.
Hai người, chung quy so với một người vẫn ấm áp hơn nhiều.
Mùi hương của thức ăn và rượu thơm lan tràn trên căn gác, mùi vị này làm cho người ta mê say, cơ hồ muốn dựa mãi trên ghế bành. Mấy ngày liên tiếp chuẩn bị và bôn ba, khiến hắn cảm thấy uể oải chảy ra từ trong mối nối giữa các đầu khớp xương càng thêm trầm trọng. Mí mắt hắn dần dần rũ xuống, bắt đầu vô cùng khát vọng một giấc ngủ ngon.
Lúc này, bé trai béo rốt cuộc ăn không vô nữa, trong tay mặc dù còn cầm nửa cái cánh gà, nhưng chỉ gặm trong cái miệng nhỏ. Cơn thèm ăn tràn đầy đang cùng cái bụng nho nhỏ đấu tranh.
Hắn cười cười, đưa tay đoạt lấy cánh gà, lại vỗ vỗ cái mông nhỏ của bé trai, ra hiệu nó mau chóng lên giường ngủ.

Quay đầu lại nhìn mặt bàn hỗn độn chén đũa, lại không nhấc nổi tinh thần đi dọn dẹp, vẫn là ngày mai xin nhờ cô bé kia đến dọn thôi. Mặc dù hắn hiện tại đã muốn đem đầu chui lên giường ngủ, thế nhưng, việc nên làm cũng không thể trì hoãn.
Hắn lắc lắc lư lư đi xuống lầu, có lẽ vì thần kinh thả lỏng, có lẽ vì nửa ly rượu nọ, bước chân của hắn phù phiếm, cơ hồ trượt trên bậc thang. Đi tới mặt sau quầy bar, hắn đầu tiên là xóa sạch lịch sử thao tác trên máy tính, liền sau đó, lại từ trên quầy bar nhấc balô du lịch kia lên. Buổi sáng nó căng phồng, nặng nề vô cùng, hiện tại lại khô quắt xuống, cũng nhẹ hơn. Hắn ném balô lên vai, đột nhiên cảm thấy bên trong còn thứ gì đó cứng cứng. Suy nghĩ một chút, hẳn là quyển sách về thiết kế mạch điện.
Quyển sách này, đã làm bạn với hắn vài ngày nay. Tối hôm nay, hắn còn ở trong căn nhà dân nọ đối chiếu quyển sách này, kiểm tra đi kiểm tra lại thành quả của chính mình. Đương nhiên, sau một tiếng vang thật lớn, quyển sách này đã không còn chỗ dùng đến nữa. Hắn suy nghĩ một chút, từ trên quầy bar cầm lấy bật lửa, lại từ trong bao lấy quyển sách ra, đi về hướng phòng vệ sinh. Lúc này đương nhiên không cần tiếp tục mang găng tay, bởi vì không đến vài phút nữa thôi, quyển sách này sẽ hóa thành vài mảnh tro đen, biến mất dưới đường ống nước.
Điều này làm cho hắn cảm thấy dễ chịu, ngồi xổm bên bồn cầu, vừa khẽ ngâm nga, vừa mở bật lửa lên, đem sách quay ngược đầu, hướng trang sách xuống dưới, gần với ngọn lửa.
Song, vừa chạm đến, hắn lại lập tức cảm thấy giữa ngón tay truyền đến một luồng xúc cảm trơn mịn. Hắn sửng sốt, ngọn lửa đã châm đến quyển sách.
Hắn vội vàng đặt sách trên mặt đất, dập tắt ngọn lửa, sau đó, đem sách còn đang bốc khói đến trước mặt, cẩn thận di chuyển ngón tay.
Trên mặt bìa sách bóng loáng, một vệt dầu nhỏ đọng lại rõ ràng có thể phân biệt, kề sát mũi vài ngửi ngửi, mùi dầu chiên thực phẩm hãy còn đó.
Thế này là thế nào? Hắn đã cả ngày không ăn gì.
Hắn ngồi xổm trên mặt đất, nghi hoặc nhìn vết dầu trên trang bìa. Thình lình, ánh mắt của hắn thoáng trừng lớn.
Sáng nay, bé trai béo vừa ăn đùi gà xong từng giựt balô này ra. Vậy, vết dầu này hẳn là do nó lưu lại.



Nếu bé trai béo chạm vào quyển sách này, vậy thì, có lẽ hắn cũng đã chạm vào. . . . . .
Hắn thoáng cái tỉnh táo lại.
***
Ngày 29 tháng 11 tối 10h17, thôn Đại Liễu khu Hồng Viên thành phố C xảy ra một vụ nổ. Căn nhà ngói hai gian của thôn dân Tào Khải Phú bị nổ sụp, người vừa thuê căn nhà ngói hai gian này là Nhâm Xuyên bị nổ chết tại chỗ.
Nạn nhân Nhâm Xuyên, nam, 31 tuổi, dân tộc Hán, từng học tại viện nghiên cứu, khi còn sống là thẩm phán tòa dân sự tòa án nhân dân khu Hòa Bình thành phố C, là quan tòa chủ thẩm của vụ án Tề Viện chấn động một thời trước đây. Từng bị "Ánh sáng thành phố" của vụ án mạng liên hoàn ở thành phố C nhiều lần đăng thông báo giết người trên mạng, cảnh sát cũng nhằm vào Nhâm Xuyên áp dụng biện pháp bảo hộ tương ứng. Không ngờ, đêm đó liên tiếp phát sinh những chuyện ngoài ý muốn khiến cảnh sát bảo hộ Nhâm Xuyên thất bại trong gang tấc.
Đêm đó khoảng 7h30, phụ cận nhà bà cụ Hồ một đương sự khác của vụ án Tề Viện đột nhiên phát hiện chất nổ, cảnh sát sau khi điều động cảnh lực đến hiện trường, trừ bỏ nguy hiểm gây nổ, cơ hồ là cùng lúc, Nhâm Xuyên trú ở chỗ ẩn thân mất tích. Sau gần 2 giờ, cảnh sát phát hiện Nhâm Xuyên bị nhốt trong một căn nhà dân thôn Đại Liễu, trên người cũng quấn đầy chất nổ, đồng thời thông qua internet phát sóng trực tiếp hiện trường cả quá trình bị sát hại. Ba cảnh viên sau khi tiến vào hiện trường, phá bỏ chất nổ không có kết quả. 10h17 đêm đó, Nhâm Xuyên bị nổ chết. May mắn ba cảnh viên chỉ bị thương nhẹ, cư dân phụ cận cũng không bị tổn hại nghiêm trọng.
Ba cảnh viên tiến vào hiện trường từng cùng Nhâm Xuyên đối thoại, kết hợp với vật chứng tương ứng lấy được từ hiện trường hai nơi, tình tiết vụ án đại khái như sau:
Nhâm Xuyên sau khi bị "Ánh sáng thành phố" tuyên bố uy hiếp tính mạng, cảm giác sâu sắc bản thân có khả năng bị hại cực lớn, vì tìm cách tự bảo vệ mình, lén lút đi tới thôn Đại Liễu thuê một căn nhà dân hai gian của thôn dân Tào Khải Phú, dùng để tương lai sống ẩn. Lúc này, cảnh sát chưa áp dụng các biện pháp giám hộ toàn bộ với Nhâm Xuyên, "Ánh sáng thành phố" rất có khả năng đã tiến hành theo dõi điều tra hoạt động của Nhâm Xuyên, cũng nắm giữ trước vị trí chỗ ẩn thân. Đêm phát sinh án "Ánh sáng thành phố" tới nhà bà cụ Hồ bố trí trước hiện trường vụ nổ, cũng cố ý để bị người phát hiện, sau khi đem cảnh lực và chuyên viên tháo bom thu hút đến nhà bà cụ Hồ, "Ánh sáng thành phố" đi tới nơi Nhâm Xuyên ẩn thân, im lặng chờ đợi Nhâm Xuyên tự chui đầu vào lưới. Nhâm Xuyên vẫn luôn cực kỳ không tín nhiệm các biện pháp giám hộ của cảnh sát, cũng hoài nghi cảnh sát cố ý thả mồi, mượn cơ hội bắt "Ánh sáng thành phố" quy án. Do đó, khi lượng lớn cảnh lực được điều động đến nhà bà cụ Hồ, Nhâm Xuyên khó có thể khống chế tâm tình khẩn trương của mình, nhảy qua cửa sổ mà chạy. Chỉ có điều, ông ta không biết nơi ẩn thân mình dựa vào để tìm sống chính là hố bẫy cực lớn.
"Ánh sáng thành phố" sau khi chế ngự Nhâm Xuyên, đem chất nổ cố định trên người ông ta, đồng thời thông qua mạng video phát sóng trực tiếp, đợi đến khi số bỏ phiếu đạt tới một vạn thì cho nổ bom. Tựa như nhóm thẩm phán bỏ phiếu quyết định kết quả phán quyết của vụ án Tề Viện vậy, "Ánh sáng thành phố" để cho nhóm dân mạng quyết định sống chết của Nhâm Xuyên. Dùng gậy ông đập lưng ông. Nghi thức hoàn mỹ.

back top