Ánh Sáng Thành Phố

Chương 18 - Phần 02

Đáng lưu ý chính là, "Ánh sáng thành phố" sau khi cài đặt bom xong, cũng không có ý định che giấu hành vi phạm tội. Ngược lại, hắn hướng toàn thể dân mạng công khai cả quá trình giết người, trên thực tế đồng thời cũng hướng cảnh sát báo vị trí của nạn nhân. Hắn làm như vậy, thứ nhất đã hoàn toàn tin chắc cảnh sát không cách nào kịp thời tháo bom, thứ hai cũng hy vọng cảnh sát trơ mắt nhìn nạn nhân mình hao hết tâm tư bảo vệ tan thành tro bụi.
Đến lúc này, hành động bảo vệ của cảnh sát hoàn toàn thất bại. Không chỉ có "Ánh sáng thành phố" vẫn đang ung dung ngoài vòng pháp luật, Nhâm Xuyên cũng đã dưới tình huống vạn người theo dõi bị nổ thành mảnh nhỏ.
Dựa theo lời phân cục trưởng nói, ngày 29 tháng 11, là ngày sỉ nhục của cảnh sát thành phố C.
Song, so với cảm thụ sỉ nhục càng mãnh liệt hơn chính là sự bất đắc dĩ sâu sắc.
Kết quả điều tra cho thấy, sau khi "Ánh sáng thành phố" tuyên bố thời gian gây án, ngày 29 tháng 11 cũng trở thành thời kỳ chờ đợi ngày đêm của nhóm dân mạng, người ước hẹn cùng quan sát cái chết của thẩm phán vô lương nhan nhản khắp nơi, quả thực so với chung kết Worldcup còn muốn gây sự chú ý hơn. Cùng ngày phát sinh án, có hơn 10 vạn người lên mạng chờ đợi tiến triển giết người của "Ánh sáng thành phố". Không ít người thậm chí còn ở trước máy tính chờ đợi suốt một ngày, liên tục f5 trang mạng. Từ bình luận trên mạng đến xem, đại đa số mọi người đều ôm một loại tâm tình xem náo nhiệt, vui khi thấy người gặp họa, thậm chí là ca tụng. Video giết người phát sóng trực tiếp của "Ánh sáng thành phố" sau khi đăng lên mạng, lưu lượng internet của thành phố C trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm. Có vài dân mạng nghe được tin tức thậm chí không kịp đợi về nhà xem, tới tấp chạy đến tiệm net phụ cận.
Càng khiến cho những dân mạng cảm thấy hưng phấn khó hiểu chính là, bản thân cư nhiên cũng là phán quan có khả năng nắm giữ quyền sinh sát. Vì vậy, trong cuộc sống phải cẩn thận từng li từng tí này, những người nơi nơi bị người chế trụ luôn trốn phía sau ID của mình, lần đầu tiên trong đời vui vui sướng sướng phát tiết được sự bất mãn và phẫn nộ với cuộc sống.
Một lần nhấp chuột vào, một lần bỏ phiếu, sẽ một lần thít chặt hơn sợi dây thòng lọng trên cổ Nhâm Xuyên.
Có lẽ, bọn họ giết chết của không phải là Nhâm Xuyên, mà là lãnh đạo xử sự bất công, khách hàng làm khó dễ trăm bề, đồng nghiệp từng bước thăng chức, hoặc cảnh sát giao thông vừa mới dán hóa đơn phạt ình.
Mỗi người đều có một người để nghiến răng thống hận, song, bọn họ chỉ có thể lựa chọn ẩn nhẫn trong lòng. Bởi vì để một người quyết định sống chết của một người khác, là một chuyện tương đối khó khăn. Thế nhưng, khi bọn họ thân ở trong một quần thể điên cuồng, sự tình này liền trở nên dễ dàng hơn nhiều. Bạn đã chẳng còn là bạn nữa, mà là một phần tử của tập thể này. Đây có nghĩa là, bạn không cần chịu trách nhiệm cho hành vi của mình. Lúc này, bạn tức là toàn dân, toàn dân tức là bạn.



Thế thì, tại sao tôi không thể tưởng tượng người toàn thân quấn đầy thuốc nổ này thành người tôi hận không thể loại trừ au, sau đó, len lén nhấp nhẹ chuột chứ?
Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, quốc gia được xưng có mấy ngàn năm văn minh này, đã trở nên ngập tràn tội lỗi. Sự tuyệt vọng của mỗi người, phẫn nộ của mỗi người, cảnh giác của mỗi người đều giống như một quả bom đang lăn đi, tùy thời chuẩn bị hủy diệt chính mình, và hại cả những người khác.
"Ánh sáng thành phố" cung cấp cho tội lỗi không ngừng bành trướng trong cơ thể bọn họ một lối ra. Đến đây đi, giết chết người làm cho bạn thống hận, không cần chịu trách nhiệm, không cần áy náy. Sau khi người đó rơi vào địa ngục, bạn vẫn có thể tắm rửa đi ngủ, sáng sớm hôm sau, bạn chính là người tốt quần áo chỉnh tề kia. Chỉ có chính bạn biết, trong sợi dây thòng lọng thắt chặt nọ, có góp một phần sức của bạn.
Kẻ trừng phạt dạo bước trong thành phố kia, là mộng tưởng, là hy vọng, là ánh sáng!
Không có gì so với việc này càng khiến cho người ta cảm thấy phẫn nộ và bất đắc dĩ hơn. Làm sao bây giờ? Đem mỗi một người tham dự bỏ phiếu bắt lại, sau đó định tội? Đây hiển nhiên không có khả năng. Song, không thể phủ nhận chính là, "Ánh sáng thành phố" cũng không tự tay giết chết Nhâm Xuyên, mà giao quyền lựa chọn cho công chúng.
Kỳ thật, mỗi người đều là hung thủ.
Ngày thứ hai sau khi phát sinh vụ án, tổ chuyên án nhận được một phần tài liệu khiếu nại từ trung tâm tường trình khiếu nại cảnh vụ thị cục. Trong tài liệu chứng thật Phương Mộc từng có hành vi trái pháp luật dùng súng đe dọa quần chúng, đồng thời gây rối loại trật tự kinh doanh tiệm net "Mạng E tình thâm". Phân cục trưởng ém xuống các tài liệu khiếu nại, không công khai xử lý Phương Mộc, mà tự mình hỏi Phương Mộc tình huống lúc đó.
Trên mặt Phương Mộc còn mang theo vết bỏng cùng vệt máu bầm, anh cũng không trực tiếp trả lời phân cục trưởng, mà nhìn thẳng vào đối phương vài giây, đột nhiên mở miệng hỏi: "Ngài nghe qua Marina Abramovic chưa?"
Phân cục trưởng sửng sốt, lập tức lắc đầu.

"Bà là một nhà nghệ thuật hành vi. Năm 1974, bà tiến hành hành vi nghệ thuật bậc nhất tên là 《 Tiết tấu 0 》. Đây là một thực nghiệm tương tác, người xem có thể tùy ý lựa chọn 72 loại đạo cụ nguy hiểm kể cả súng, dao phay, roi da, bọn họ có thể làm bất cứ chuyện gì mình muốn với bà, Abramovic hứa sẽ không phản kích gì cả. Mãi đến khi có người dùng cây súng đã lên đạn ấn vào đầu bà. . . . . ." Phương Mộc bình tĩnh nói, "Kết luận của bà là: Một khi bạn giao quyền quyết định cho công chúng, cách việc mất mạng sẽ không còn bao xa."
Kẻ địch của chúng ta không phải "Ánh sáng thành phố", mà là mọi người của cái thành phố này.
Phân cục trưởng trợn mắt há hốc mồm nhìn Phương Mộc, cuối cùng lắc lắc đầu, ném tài liệu khiếu nại vào ngăn kéo.
"Việc này tôi sẽ xử lý." Ông vỗ bả vai Phương Mộc, "Cậu. . . . .Cậu cứ an tâm công tác đi."
Bầu không khí của hội nghị thảo luận tình tiết vụ án nặng nề như lễ truy điệu. Vụ án hoàn toàn muốn hỏng bét, thành viên tổ chuyên án chắc chắn phải chịu xử phạt nhất định. Song, phân cục trưởng vẫn như cũ vẻ mặt bất động. Ông đầu tiên là chủ động kiểm điểm chỉ huy sai lầm, đem phần lớn trách nhiệm gom trên vai mình. Sau đó, ông hướng toàn thể nhân viên tham gia hội nghị nói: Cấp trên xử lý tôi thế nào, còn chưa đưa ra ý kiến cuối cùng, cho nên, tạm thời vẫn do tôi chủ trì công tác. Mặc kệ nói thế nào, lần này chúng ta đã bị mất mặt, muốn kiếm mặt mũi này trở về, còn phải dựa vào mọi người cùng nhau nỗ lực. Tôi đem lời nói đặt ở nơi này, nếu không phá được vụ này, không cần lãnh đạo xử phạt, tôi sẽ tự mình từ chức —— Cáo lão hồi hương.
Lời phân cục trưởng nói khiến ọi người thoáng chốc xốc lại tinh thần, hội nghị thảo luận tình tiết vụ án cũng chuyển vào chủ đề chính.
Tư liệu vật chứng liên quan đến vụ nổ thôn Đại Liễu đang từng bước sắp xếp và chắt lọc, các loại kết luận khám nghiệm cũng cuồn cuộn không dứt mà tổng hợp đến tổ chuyên án.
Căn cứ theo miêu tả của người chứng kiến hiện trường, thời gian phát sinh vụ nổ có thể xác định. Từ lỗ hổng và hố sâu do vụ nổ gây ra còn sót lại ở hiện trường, có thể xác nhận điểm phát nổ là ở trung tâm sườn tây nhà ngói. Nhân viên khám nghiệm hiện trường phát hiện trong hố nổ lưu lại mùi chát, cũng có vết khói màu xám. Do đó, suy đoán sơ bộ chất nổ là amoni nitrat thể rắn. Căn cứ theo lời chứng của đám người Phương Mộc, Mễ Nam và Dương Học Vũ cùng phân tích vật văng ra từ hiện trường vụ nổ, thiết bị gây nổ là ngòi nổ chậm.

Từ chất nổ phát hiện ở thôn Đại Liễu và nhà bà cụ Hồ, đều được băng dính màu vàng đóng gói và quấn lại. Loại băng dính màu vàng này cùng băng dính trong vài vụ án trước đó thu được giống nhau. Kết hợp tài liệu chứng cứ cảnh sát nắm giữ hiện tại, có thể khẳng định những vụ án này cùng một người gây nên.
Công tác của tổ pháp y vừa phức tạp lại đơn giản. Phức tạp chính là, thi thể Nhâm Xuyên đã bị nổ thành mảnh nhỏ, đối với điện thoại di động tiến hành sửa chữa cần thời gian dài; Đơn giản chính là, nạn nhân Nhâm Xuyên rõ ràng do nhiệt độ cao và sóng trùng kích của vụ nổ gây ra, cho dù không thể cho ra đầy đủ báo cáo kiểm nghiệm thi thể, cũng có thể xác nhận kết luận này.
Từ thủ pháp gây án trước đây của "Ánh sáng thành phố" và kinh nghiệm gây án ngày càng phong phú đến xem, tổ chuyên án cũng không trông cậy vào việc hắn sẽ lưu lại gì ở hiện trường có khả năng cung cấp manh mối, dấu vết có giá trị. Huống chi hiện trường đã bị nổ cùng tìm kiếm cứu nạn khẩn cấp, hình dáng nguyên thủy đã bị phá hoại hầu như không còn. Mễ Nam sau khi trải qua trị liệu ngắn ngủi, trở về hiện trường phát sinh án, cũng không cách nào lấy ra được dấu chân nào có giá trị kiểm nghiệm. Bất quá, trong vài vụ án trước vẫn tổ dấu tay vẫn thong dong nay đã có một phát hiện không nhỏ.
Ở hiện trường tiến hành trực tiếp video chính là một máy tính xách tay, trong vụ nổ đã bị phá hỏng hoàn toàn, bất quá, xác ngoài máy tính này làm từ kim loại, vẫn còn lại vài mảnh vụn lớn nhỏ không đồng đều. Trong đó trên một mảnh vụn, tổ dấu vân tay lấy ra được một dấu bàn tay phải.
Phát hiện này khiến cho tổ chuyên án hưng phấn không thôi. Phân cục trưởng không thể chờ được hỏi han: "Rõ không? Lập tức đăng nhập vào kho dấu vân tay tiến hành so sánh đối chiếu."
"So sánh đối chiếu cũng được, có điều." Lão Đào tổ dấu vân tay gãi gãi đầu, trên mặt là vẻ mê hoặc khó hiểu, dấu tay này rất kỳ quái."
"Kỳ quái?" Phân cục trưởng lập tức truy hỏi, "Có ý tứ gì?"
"Dấu bàn tay rất nhỏ, không giống của người trưởng thành. Hơn nữa," lão Đào cầm lấy tờ sao chép dấu tay, hướng mọi người bày ra, "Tay phải người này chỉ có hai ngón."
Từ đầu đến cuối vẫn cúi đầu không nói Phương Mộc đột ngột ngẩng đầu lên.
***



Thời tiết càng ngày càng rét lạnh. Nhiệt độ thấp duy trì liên tục khiến cho thành phố vùng đông bắc này tiến vào mùa đông trên ý nghĩa khí tượng học. Đầu đường cuối ngõ, đã không còn thấy những cô gái trẻ tuổi quần áo hở hang, vóc người yểu điệu nữa, đại đa số mọi người đều đem mình gói thật kín, dọc theo đường, nhìn qua động tác mỗi người đều chậm chạp, dáng điệu ngây thơ. Trong nháy mắt, thành phố này có vẻ rất chật chội, mà nhiệt độ thấp cũng làm cho hết thảy trở nên cứng rắn, dễ vỡ, khiến người ta có một loại ảo giác tựa hồ chỉ hơi chạm vào một chút, sự vật chung quanh sẽ vỡ thành bột phấn.
Mùa đông là mùa của đủ loại đủ loại bệnh tim não huyết quản tỉ lệ theo số tuổi của mọi người. Đối với nhiệt độ vô cùng mẫn cảm này, ngoại trừ sớm thay trang phục mùa đông, vận động ngoài trời thích hợp cũng không thể thiếu. Sau giờ cao điểm của giao thông buổi sáng, những người già trên đường nhiều hơn, hoặc đi một mình, hoặc kết bạn, tụ thành nhóm hướng về những nơi tầm nhìn trống trải, ánh nắng dồi dào.
Sông Ly Thông ngang qua thành phố C là con sông suy nhất của thành phố này, thế nước vào mùa nước lớn cuộn trào mãnh liệt, tới mùa nước cạn, đường sông chỉ còn lại một mảnh nông hẹp, phía trên còn bao trùm một tầng băng mỏng, nhìn qua, chẳng khác gì rãnh nước bình thường.
Dưới sự so sánh đó, cây cầu lớn bắc qua sông Ly Thông liền hiện ra vô cùng cao lớn nguy nga. Nơi này địa thế bằng phẳng, lại không có vật gì che ánh mặt trời, vào mùa đông là địa điểm tốt để các cụ già vùng phụ cận tụ tập tán gẫu, phơi nắng.
(Tiêu: Nói nhảm chút, ai muốn biết cây cầu này cứ google "Sông yitong thành phố Trường Xuân" sẽ thấy điều kỳ diệu :]] Thật ra thì tên nó là Y Thông, nhưng mà chắc bác Lôi đã đổi rồi :>)
Người lớn tuổi tụ cùng một chỗ, chủ đề phần nhiều xoay quanh con cái, vợ chồng, sức khỏe và vật giá. Mọi người dưới trang phục mùa đông cồng kềnh ra sức quơ tay quơ chân, sợ trong mùa đông dài dằng dặc làm cho tứ chi vốn đã không tốt sẽ hoàn toàn trì trệ luôn.
Cụ già nào đó thường đến đã lâu không xuất hiện, phỏng chừng đã ngã bệnh nhập viện rồi.
Cháu trai của cụ nào đó đã thi đậu đại học Thanh Hoa. Ngày hôm qua còn mang kẹo chia cùng mọi người.
Trứng gà đã tăng tới ba đồng ba một cân, rau thơm cư nhiên tăng đến 10 đồng một cân.

back top