Căn nhà mới mà Cố Thùy Vũ mua nằm ở khu Hoa Lang nổi tiếng, vị trí địa lí nổi bật, cảnh quan đẹp tuyệt, chỉ tiếc là Thương Tịnh còn chưa kịp thưởng thức, thì đã bị tên đàn ông gấp gáp kia kéo lên giường rồi.
Thời gian đên nay vẫn còn dài, hơn nữa từ hôm nay trở đi ngày nào cô cũng bên cạnh anh rồi, điểm này khiến anh rất hài lòng, quyết tâm dùng thập phần kiên định để dụ cô vui vẻ. Hai người tắm xong mặc áo choàng tắm rồi nằm trên giường lớn, họ hôn nhau thật sâu, Cố Thùy Vũ ngậm lấy đôi môi thơm mềm của cô lưu luyến không dứt, một tay thăm dò vào áo choàng của cô xoa nắn nơi mềm mại, Thương Tịnh khong chịu được phát ra tiếng rên, anh học theo bờ môi cô hôn đến sườn mặt cô, tai cô rồi thuận theo chiếc cằm bé xinh đến xương quai xanh tinh xảo, từng tấc da đều in hằn những nụ hôn nóng bỏng.
Thươn Tịnh chuyển động thân thể, Cố Thùy Vũ không cho phép cô cự tuyệt mà cởi áo choảng tắm cô ra, hai đồi ngực non nớt đập vào mắt anh, trắng trắng nộn nộn trông rất đáng yêu, anh chậm rãi cúi đầu xuống, ý đồ liếm thử, Thương Tịnh kêu một tiếng, anh gấp gáp dùng tay xoa nắn đồi núi mềm mại khiến chúng gần sát lại, tách ra, lại sát lại, cuối cùng dưới sự kháng nghị của cô mà ngậm vào một trong hai tiểu bạch thỏ này, đầu lưỡi ướt át xoay vòng trên đỉnh đồi, không ngừng mút lấy, một bàn tay khác cũng không rảnh rỗi, xoa nắn tiểu bạch thỏ còn lại, Thương Tịnh nắm chặt lấy ga giường, ủy khuất phát ra mấy tiếng ngâm nga.
Người đàn ông này giống như lâu rồi không được thưởng thức vẻ đẹp trước ngực cô, anh bỏ ra rất nhiều thời gian chăm sóc chúng, trái mút phải xoa, chơi đến vui vẻ, cuối cùng xem như tạm thời chơi đủ rồi, mới trượt đến giữa hai chân cô.
"Còn mặt quần lót sao?" Cố Thùy Vũ chê cô làm việc dư thừa, cách chiếc quần nhỏ hôn lên hoa viên thần bí của cô, đầu lưỡi dùng sức liếm lấy, Thương Tịnh hồ loạn chống cự, lại bị anh áp xuống, đồng thời anh ngửi thấy mùi hương, liền nâng mông nhỏ của cô lên cởi quần lót ra, lại cúi đầu, áp lấp bụng nhỏ của cô hút lấy mật ngọt một cách tham lam, Thương Tịnh run rẩy đến trái động phải động, cô nhìn đỉnh đầu tóc đen đang vùi giữa hai chân mình, khóc lóc van xin.
Người đàn ông vẫn không buông tha cho cô, mà còn dùng miệng và tay dẫn cô đến cao trào, Thương Tịnh cả người co rụt lại, mềm nhũn.
Cố Thùy Vũ đạt được bước đầu kế hoạch, từ từ đứng dậy nửa quỳ trên đầu giường, chuẩn bị thực hiện phần quan trọng nhất, anh một tay xoa nắn nơi mềm mại của cô, một tay kéo áo choàng tắm của mình, lộ ra vật nam tính đã sớm cương cứng trước mặt Thương Tịnh, dụ dỗ nói: "Đến đây nào, cục cưng, đến lượt em rồi."
Thương Tịnh mơ hồ mở mắt, nhìn thấy vật khổng lồ trước mắt, sợ hãi van xin: "Em không biết..."
"Không sao, từ từ học, chúng ta còn nhiều thời gian mà." Hình ảnh trước mắt quá ngông cuồng rồi, ánh mắt Cố Thùy Vũ u ám, anh nhịn không được cầm vật nam tính của mình chạm vào môi cô.
Thương Tịnh bị dọa đến sợ.
"Đừng sợ, anh đã rửa sạch lắm rồi, nào đến đây." Cố Thùy Vũ dùng mấy phần lực nâng đầu cô lên, "Trước liếm thử nó."
Thương Tịnh từ lúc được Cố Thùy Vũ ám thị qua thì luôn làm tốt tâm lý chuẩn bị, cô từ một số nơi biết được đàn ông đều thích như vậy, cô cũng muốn làm cho anh vui vẻ, nhưng cảnh tượng trước mắt quá dọa người rồi, miệng của cô... thật có thể sao?
Cô từ từ vươn lưỡi nhỏ, liến một chút đỉnh đầu nấm, Cố Thùy Vũ tức thời gầm nhẹ.
Điều này khiến cô có thêm động lực, lại vươn đầu lưỡi liếm lần nữa.
Chỉ có một chút vui vẻ này đã khiến Cố Thùy Vũ suýt kiềm chế không được, anh hít một hơi sâu, để tay trên đầu cô, "Ngoan nào, tiếp đi em, thử ngậm nó vào xem."
Thương Tịnh đã không còn cách nào từ chối, cô nhướn mắt nhìn người đàn ông có chút ý loạn tình mê này, cô vươn đầu ngậm lấy vật nam tính của anh, còn không ngừng động.
Hô hấp của Cố Thùy Vũ ngày càng nặng nền, bàn tay giữ lấy đầu cô vô tình dùng thêm lực, "Đúng vậy, chính là như vậy, rất tuyệt...sâu vào một tí nữa..."
Mùi vị nam tính ngập tràn trong miệng cô, làm cô nôn ra.
"Thử lần nữa, bé cưng, ngậm vào đi, chuyển động lưỡi của em nữa." Cố Thùy Vũ đang có hứng, anh ấn đầu cô một tí.
Thương Tính cầm lấy vật nam tính than thở: "Quá lớn rồi..."
Lời khen ngợi này khiến vật đang trong tay cô động một cái, lại lớn hơn một chút, Cố Thùy Vũ cười nói: "Vào được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, chỗ nào ăn không được có thể lấy tay giúp nó." Anh không nhẫn tâm để cô ngậm sâu hơn.
Thương Tịnh lại thăm dò liếm một chút, ngậm vào lần nữa, lần này cô đã có chút kinh nghiệm, đầu lưỡi bắt đầu liến vật trong miệng, tay nhỏ cũng vuốt lấy phần còn lại bên ngoài.
Cố Thùy Vũ thỏa mãn hưởng thụ, cuối đầu nhìn người bên dưới, lửa dục vẫn không ngừng gia tăng, "Chính là như vậy...tiểu dâm oan này...hút của anh ra nào ... tốt ... a ... thoải mái quá..." Anh càng nói càng tục, không không chế được bản thân mà giữ lấy đầu cô bắt đầu vận động. "Ưm...ưhhh..."
"Cục cưng ngoan, tiểu yêu tinh, dùng lực hút, hút ra nào!" Cố Thùy Vũ muốn để cô nuốt hết vào bụng, nên anh không kiểm chế bản thân, cứ thế xuất hết vào miệng cô.
Thương Tịnh chưa chuẩn bị tâm lý, đẩy anh ra rồi giữ cổ họng không ngừng ho, Cố Thùy Vũ chưa qua cao triều, ngừng một lát rồi mới hồi thần lại, anh thấy Thương Tịnh ho không ngừng, liền nói: "Anh xin lỗi, Tịnh Tịnh, anh nhịn không được, đến đây, nhả ra rồi súc miệng. "Anh vươn tay đến bên miệng cô.
Thương Tịnh đã nuốt vào hơn một nửa, cô mở miệng ra, chỉ có một chút dịch trắng trong miệng, Cố Thùy Vũ thấy cảnh tượng này, lập tức lại cứng lên. Anh nuốt một ngụm nước bọt, xoay người lấy ly nước đút cô uống, "Bé con ngoan nào, bé con ngoan nào."
Thương Tịnh súc miệng xong, lúc này mới nói, "Sao anh đáng ghét như vậy..."
Cố Thùy Vũ dỗ ngọt cô, trái hôn phải hôn lên má cô, "Vợ của anh đừng tức giận mà, anh không khống chế được, lần sau sẽ không như vậy nữa đâu."
"Còn có lần sau à..."
Cố Thùy Vũ cười cười không nói, đương nhiên còn có lần sau, không chỉ lần sau, còn có lần sau sau nữa, lần sau sau sau nữa...
"Bảo bối của anh chịu ủy khuất rồi, đến đây, đến lượt anh hầu hạ em..." nói rồi anh hôn lên đôi môi vẫn còn giữ mùi vị của anh, trêu chọc cô một cách có kĩ thuật.
"Ưhh...hmmm..."
Trên giường Thương Tịnh luôn là kẻ yếu thế, sao cô có thể địch lại sự dụ dỗ của Cố Thùy Vũ, không chỉ để anh sờ khắp toàn thân mình, còn bị hôn khắp nơi, thậm chí ngay cả ngón chân cô anh cũng không buông tha, cô thậm chí la đến khản cả cổ họng, mới được anh khoan nhượng bỏ qua cho, bị sự cường thế tuyệt đối của anh đưa lên đến thiên đường cực lạc.
Buổi sáng hôm sau, Thương Tịnh thức dậy, nhưng cô ngay cả nhấc tay cũng không muốn, nhưng cô vẫn híp mắt vô cùng có trách nhiệm vỗ lưng người đàn ông đang ngủ say, "Anh nên dậy rồi...", a..cổ họng khô đau quá đi.
Phản ứng của Cố Thùy Vũ chính là vùi đầu vào cổ cô, "Ngủ thêm một tí nữa..."
"Mấy giờ rồi?"
Đúng lúc điện thoại của Cố Thùy Vũ báo thức, anh mơ hồ trả lời: "Bảy giờ rưỡi."
Hai người hiển nhiên đều không muốn dậy, chuông báo thứ không ngừng kêu, hai người trên giường giả chết một hồi, Thương Tịnh nhịn không được đẩy đẩy anh: "Tắt báo thức đi."
Nguyên nhân Cố Thùy Vũ không muốn động vì anh nghe ra tiếng điện thoại không ở đầu giường, nghe theo âm thanh phán đoán được điện thoại đang ở trước cửa. Anh chau mày, "Để nó kêu đi"
"Em muốn ngủ..." bị giày vò cả đêm, cô thực sự cần ngủ bù lại.
Cố Thùy Vũ cũng như cô, nhưng ai bảo anh không được tốt số như cô chứ, vẫn còn trong thời kì làm việc, anh lại kéo dài một lát, rốt cục không tình nguyện mà thức dậy, anh mặc quần vào rồi đi tắt báo thức, cứ ở trần nửa người vào phòng vệ sinh, Thương Tịnh mơ hồ nghe tiếng xả nước và tiếng súc miệng, sau đó nghe tiếng máy sấy.
Tay cô gối dưới đầu, nửa tỉnh nửa thức mở mắt ra, chỉ thấy người đàn ông lười biếng ban nãy đã trở thành Cố thị trưởng anh tuấn tiêu sái, áo sơ mi trắng phối với quần tây, nhìn anh thật phong độ.
Cố Thùy Vũ uống một ly nước, lại rót một ly đến bên giường, "Uống nước không?"
Thương Tịnh cầm ly uống một ngụm.
Đợi cô uống xong, Cố Thùy Vũ cúi người hôn cô một cái, "Ngủ đi, trong tủ lạnh có thức anh đông lạnh, em dậy thì lấy ra nấu rồi ăn nhé, buổi trưa để anh xem có thời gian thì về ăn trưa cùng em."
"Ừm, tối nay anh có hẹn ăn cơm với ai không, nếu không có hẹn thì muốn ăn gì?" Thương Tịnh vuốt cổ áo anh, mỉm cười hỏi.
"Cũng không biết, không quan trọng thì anh từ chối, đã lâu không ăn cành gà chua cay của em rồi, buổi tối làm một chút ăn thử, cho dù không về ăn cơm cũng có thể làm bữa ăn khuya."
"Nặng khẩu vị như vậy..."
"Gia chính là thích mùi vị này, tối nay còn muốn chơi tiếp không?"
"Tên cầm thú, giọng em cũng khàn rồi..."
"Bảo bối của anh tội nghiệp như vậy, gia thương em." Cố Thùy Vũ lại hồ loạn hôn cô vài cái, chọc Thương Tịnh cười khúc khích.
Hai người đều không muốn tách ra, Cố Thùy Vũ lại nằm thêm một mới bất đắc dĩ rời giường, Thương Tịnh nằm trên giường mỉm cười nhìn bóng lưng anh rời khỏi, có chút lạc lõng, lại nhiều hơn một chút hạnh phúc
Thời gian đên nay vẫn còn dài, hơn nữa từ hôm nay trở đi ngày nào cô cũng bên cạnh anh rồi, điểm này khiến anh rất hài lòng, quyết tâm dùng thập phần kiên định để dụ cô vui vẻ. Hai người tắm xong mặc áo choàng tắm rồi nằm trên giường lớn, họ hôn nhau thật sâu, Cố Thùy Vũ ngậm lấy đôi môi thơm mềm của cô lưu luyến không dứt, một tay thăm dò vào áo choàng của cô xoa nắn nơi mềm mại, Thương Tịnh khong chịu được phát ra tiếng rên, anh học theo bờ môi cô hôn đến sườn mặt cô, tai cô rồi thuận theo chiếc cằm bé xinh đến xương quai xanh tinh xảo, từng tấc da đều in hằn những nụ hôn nóng bỏng.
Thươn Tịnh chuyển động thân thể, Cố Thùy Vũ không cho phép cô cự tuyệt mà cởi áo choảng tắm cô ra, hai đồi ngực non nớt đập vào mắt anh, trắng trắng nộn nộn trông rất đáng yêu, anh chậm rãi cúi đầu xuống, ý đồ liếm thử, Thương Tịnh kêu một tiếng, anh gấp gáp dùng tay xoa nắn đồi núi mềm mại khiến chúng gần sát lại, tách ra, lại sát lại, cuối cùng dưới sự kháng nghị của cô mà ngậm vào một trong hai tiểu bạch thỏ này, đầu lưỡi ướt át xoay vòng trên đỉnh đồi, không ngừng mút lấy, một bàn tay khác cũng không rảnh rỗi, xoa nắn tiểu bạch thỏ còn lại, Thương Tịnh nắm chặt lấy ga giường, ủy khuất phát ra mấy tiếng ngâm nga.
Người đàn ông này giống như lâu rồi không được thưởng thức vẻ đẹp trước ngực cô, anh bỏ ra rất nhiều thời gian chăm sóc chúng, trái mút phải xoa, chơi đến vui vẻ, cuối cùng xem như tạm thời chơi đủ rồi, mới trượt đến giữa hai chân cô.
"Còn mặt quần lót sao?" Cố Thùy Vũ chê cô làm việc dư thừa, cách chiếc quần nhỏ hôn lên hoa viên thần bí của cô, đầu lưỡi dùng sức liếm lấy, Thương Tịnh hồ loạn chống cự, lại bị anh áp xuống, đồng thời anh ngửi thấy mùi hương, liền nâng mông nhỏ của cô lên cởi quần lót ra, lại cúi đầu, áp lấp bụng nhỏ của cô hút lấy mật ngọt một cách tham lam, Thương Tịnh run rẩy đến trái động phải động, cô nhìn đỉnh đầu tóc đen đang vùi giữa hai chân mình, khóc lóc van xin.
Người đàn ông vẫn không buông tha cho cô, mà còn dùng miệng và tay dẫn cô đến cao trào, Thương Tịnh cả người co rụt lại, mềm nhũn.
Cố Thùy Vũ đạt được bước đầu kế hoạch, từ từ đứng dậy nửa quỳ trên đầu giường, chuẩn bị thực hiện phần quan trọng nhất, anh một tay xoa nắn nơi mềm mại của cô, một tay kéo áo choàng tắm của mình, lộ ra vật nam tính đã sớm cương cứng trước mặt Thương Tịnh, dụ dỗ nói: "Đến đây nào, cục cưng, đến lượt em rồi."
Thương Tịnh mơ hồ mở mắt, nhìn thấy vật khổng lồ trước mắt, sợ hãi van xin: "Em không biết..."
"Không sao, từ từ học, chúng ta còn nhiều thời gian mà." Hình ảnh trước mắt quá ngông cuồng rồi, ánh mắt Cố Thùy Vũ u ám, anh nhịn không được cầm vật nam tính của mình chạm vào môi cô.
Thương Tịnh bị dọa đến sợ.
"Đừng sợ, anh đã rửa sạch lắm rồi, nào đến đây." Cố Thùy Vũ dùng mấy phần lực nâng đầu cô lên, "Trước liếm thử nó."
Thương Tịnh từ lúc được Cố Thùy Vũ ám thị qua thì luôn làm tốt tâm lý chuẩn bị, cô từ một số nơi biết được đàn ông đều thích như vậy, cô cũng muốn làm cho anh vui vẻ, nhưng cảnh tượng trước mắt quá dọa người rồi, miệng của cô... thật có thể sao?
Cô từ từ vươn lưỡi nhỏ, liến một chút đỉnh đầu nấm, Cố Thùy Vũ tức thời gầm nhẹ.
Điều này khiến cô có thêm động lực, lại vươn đầu lưỡi liếm lần nữa.
Chỉ có một chút vui vẻ này đã khiến Cố Thùy Vũ suýt kiềm chế không được, anh hít một hơi sâu, để tay trên đầu cô, "Ngoan nào, tiếp đi em, thử ngậm nó vào xem."
Thương Tịnh đã không còn cách nào từ chối, cô nhướn mắt nhìn người đàn ông có chút ý loạn tình mê này, cô vươn đầu ngậm lấy vật nam tính của anh, còn không ngừng động.
Hô hấp của Cố Thùy Vũ ngày càng nặng nền, bàn tay giữ lấy đầu cô vô tình dùng thêm lực, "Đúng vậy, chính là như vậy, rất tuyệt...sâu vào một tí nữa..."
Mùi vị nam tính ngập tràn trong miệng cô, làm cô nôn ra.
"Thử lần nữa, bé cưng, ngậm vào đi, chuyển động lưỡi của em nữa." Cố Thùy Vũ đang có hứng, anh ấn đầu cô một tí.
Thương Tính cầm lấy vật nam tính than thở: "Quá lớn rồi..."
Lời khen ngợi này khiến vật đang trong tay cô động một cái, lại lớn hơn một chút, Cố Thùy Vũ cười nói: "Vào được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, chỗ nào ăn không được có thể lấy tay giúp nó." Anh không nhẫn tâm để cô ngậm sâu hơn.
Thương Tịnh lại thăm dò liếm một chút, ngậm vào lần nữa, lần này cô đã có chút kinh nghiệm, đầu lưỡi bắt đầu liến vật trong miệng, tay nhỏ cũng vuốt lấy phần còn lại bên ngoài.
Cố Thùy Vũ thỏa mãn hưởng thụ, cuối đầu nhìn người bên dưới, lửa dục vẫn không ngừng gia tăng, "Chính là như vậy...tiểu dâm oan này...hút của anh ra nào ... tốt ... a ... thoải mái quá..." Anh càng nói càng tục, không không chế được bản thân mà giữ lấy đầu cô bắt đầu vận động. "Ưm...ưhhh..."
"Cục cưng ngoan, tiểu yêu tinh, dùng lực hút, hút ra nào!" Cố Thùy Vũ muốn để cô nuốt hết vào bụng, nên anh không kiểm chế bản thân, cứ thế xuất hết vào miệng cô.
Thương Tịnh chưa chuẩn bị tâm lý, đẩy anh ra rồi giữ cổ họng không ngừng ho, Cố Thùy Vũ chưa qua cao triều, ngừng một lát rồi mới hồi thần lại, anh thấy Thương Tịnh ho không ngừng, liền nói: "Anh xin lỗi, Tịnh Tịnh, anh nhịn không được, đến đây, nhả ra rồi súc miệng. "Anh vươn tay đến bên miệng cô.
Thương Tịnh đã nuốt vào hơn một nửa, cô mở miệng ra, chỉ có một chút dịch trắng trong miệng, Cố Thùy Vũ thấy cảnh tượng này, lập tức lại cứng lên. Anh nuốt một ngụm nước bọt, xoay người lấy ly nước đút cô uống, "Bé con ngoan nào, bé con ngoan nào."
Thương Tịnh súc miệng xong, lúc này mới nói, "Sao anh đáng ghét như vậy..."
Cố Thùy Vũ dỗ ngọt cô, trái hôn phải hôn lên má cô, "Vợ của anh đừng tức giận mà, anh không khống chế được, lần sau sẽ không như vậy nữa đâu."
"Còn có lần sau à..."
Cố Thùy Vũ cười cười không nói, đương nhiên còn có lần sau, không chỉ lần sau, còn có lần sau sau nữa, lần sau sau sau nữa...
"Bảo bối của anh chịu ủy khuất rồi, đến đây, đến lượt anh hầu hạ em..." nói rồi anh hôn lên đôi môi vẫn còn giữ mùi vị của anh, trêu chọc cô một cách có kĩ thuật.
"Ưhh...hmmm..."
Trên giường Thương Tịnh luôn là kẻ yếu thế, sao cô có thể địch lại sự dụ dỗ của Cố Thùy Vũ, không chỉ để anh sờ khắp toàn thân mình, còn bị hôn khắp nơi, thậm chí ngay cả ngón chân cô anh cũng không buông tha, cô thậm chí la đến khản cả cổ họng, mới được anh khoan nhượng bỏ qua cho, bị sự cường thế tuyệt đối của anh đưa lên đến thiên đường cực lạc.
Buổi sáng hôm sau, Thương Tịnh thức dậy, nhưng cô ngay cả nhấc tay cũng không muốn, nhưng cô vẫn híp mắt vô cùng có trách nhiệm vỗ lưng người đàn ông đang ngủ say, "Anh nên dậy rồi...", a..cổ họng khô đau quá đi.
Phản ứng của Cố Thùy Vũ chính là vùi đầu vào cổ cô, "Ngủ thêm một tí nữa..."
"Mấy giờ rồi?"
Đúng lúc điện thoại của Cố Thùy Vũ báo thức, anh mơ hồ trả lời: "Bảy giờ rưỡi."
Hai người hiển nhiên đều không muốn dậy, chuông báo thứ không ngừng kêu, hai người trên giường giả chết một hồi, Thương Tịnh nhịn không được đẩy đẩy anh: "Tắt báo thức đi."
Nguyên nhân Cố Thùy Vũ không muốn động vì anh nghe ra tiếng điện thoại không ở đầu giường, nghe theo âm thanh phán đoán được điện thoại đang ở trước cửa. Anh chau mày, "Để nó kêu đi"
"Em muốn ngủ..." bị giày vò cả đêm, cô thực sự cần ngủ bù lại.
Cố Thùy Vũ cũng như cô, nhưng ai bảo anh không được tốt số như cô chứ, vẫn còn trong thời kì làm việc, anh lại kéo dài một lát, rốt cục không tình nguyện mà thức dậy, anh mặc quần vào rồi đi tắt báo thức, cứ ở trần nửa người vào phòng vệ sinh, Thương Tịnh mơ hồ nghe tiếng xả nước và tiếng súc miệng, sau đó nghe tiếng máy sấy.
Tay cô gối dưới đầu, nửa tỉnh nửa thức mở mắt ra, chỉ thấy người đàn ông lười biếng ban nãy đã trở thành Cố thị trưởng anh tuấn tiêu sái, áo sơ mi trắng phối với quần tây, nhìn anh thật phong độ.
Cố Thùy Vũ uống một ly nước, lại rót một ly đến bên giường, "Uống nước không?"
Thương Tịnh cầm ly uống một ngụm.
Đợi cô uống xong, Cố Thùy Vũ cúi người hôn cô một cái, "Ngủ đi, trong tủ lạnh có thức anh đông lạnh, em dậy thì lấy ra nấu rồi ăn nhé, buổi trưa để anh xem có thời gian thì về ăn trưa cùng em."
"Ừm, tối nay anh có hẹn ăn cơm với ai không, nếu không có hẹn thì muốn ăn gì?" Thương Tịnh vuốt cổ áo anh, mỉm cười hỏi.
"Cũng không biết, không quan trọng thì anh từ chối, đã lâu không ăn cành gà chua cay của em rồi, buổi tối làm một chút ăn thử, cho dù không về ăn cơm cũng có thể làm bữa ăn khuya."
"Nặng khẩu vị như vậy..."
"Gia chính là thích mùi vị này, tối nay còn muốn chơi tiếp không?"
"Tên cầm thú, giọng em cũng khàn rồi..."
"Bảo bối của anh tội nghiệp như vậy, gia thương em." Cố Thùy Vũ lại hồ loạn hôn cô vài cái, chọc Thương Tịnh cười khúc khích.
Hai người đều không muốn tách ra, Cố Thùy Vũ lại nằm thêm một mới bất đắc dĩ rời giường, Thương Tịnh nằm trên giường mỉm cười nhìn bóng lưng anh rời khỏi, có chút lạc lõng, lại nhiều hơn một chút hạnh phúc