Edit: Dạ Vũ
Beta: Sakura
Bách Hợp nhìn thấy Lương Tư Kỳ im ỉm nhận hết thiệt thòi nhưng mà không nói nên lời, tâm tình vô cùng sảng khoái. Ngày hôm nay ra ngoài đáng giá rồi, tra tấn Lương Tư Kỳ cả buổi, lại còn cắt hết tóc của cô ta. Trong quá khứ Dung Bách Hợp trăm ngàn lần sủng cũng không thể lấy được một phần thật lòng của Lương Tư Kỳ, thế thì Bách Hợp sẽ thay Dung Bách Hợp tặng vô vàn điều cay nghiệt cho Lương Tư Kỳ. Nhưng tất cả, mới chỉ là bắt đầu…..
Hai người được nhân viên viện thẩm mỹ tiễn ra ngoài cửa, bên ngoài sắc trời đã tối đen, ánh đèn nê ông chớp lóe năm màu ở bốn phía. Dưới ánh đèn, mái tóc của Bách Hợp đã được thiết kế tu bổ lại càng tôn lên khuôn mặt mỹ lệ của cô, ngược lại khuôn mặt Lương Tư Kỳ đã không còn tóc che giấu nữa, khiến cho người nhìn có cảm giác cô ta béo lên vài phần. Trong quá khứ cô ta khiến cho người đối diện thấy vẻ nhu nhược, làm người thương tiếc lúc này khí chất đó bị quét sạch không còn một mảng. Một khi đã không còn mái tóc xinh đẹp, Lương Tư Kỳ bỗng nhiên trông xấu hơn rất nhiều.
“Về đi! Tôi mệt rồi!” – Bảo vệ ở bãi đỗ xe lái xe tới, Bách Hợp lập tức mở cửa sau ngồi vào, nhắm hai mắt lại. Lương Tư Kỳ vừa ngồi vào ghế lái thì nắm chặt tay lại. Hôm nay cả một ngày cô ta đi cùng Bách Hợp, bị tra tấn như vậy, hiện tại Bách Hợp còn không biết xấu hổ mà kêu mệt mỏi. Cô ta hít thở sâu vài lần, bộ ngực nhỏ phập phồng, lâu sau mới khởi động xe, tức giận lái về hướng Nhà họ Dung.
Bách Hợp đưa một nửa những đồ vật hôm nay mua được cho người hầu trong nhà. Những vật này Bách Hợp chẳng thiếu, hôm nay mua sắm điên cuồng chủ yếu là muốn tra tấn Lương Tư Kỳ chơi mà thôi. Mục đích đã đạt được, dĩ nhiêm đồ đạc đem tặng người luôn rồi. Người trong nhà nhận được lễ vật thì lại cảm ơn Dung Bách Hợp rất nhiều. Cầm những đồ vật quý ném vào trong xe, Bách Hợp nhìn đồng hồ. Lúc này đã chín giờ, đối với Cố Dung hai nhà, chín giờ tối không tính là muộn đúng là thời điểm sống ban đêm phong phú nhất. Nhà họ Dung cách nhà họ Cố không xa. Hôm nay tin tức dì Cố cùng chú Cố đi ra ngoài xã giao Bách Hợp đã sớm hỏi quản gia nhà họ Cố mà nghe ngóng rồi. Biệt thự hai nhà Cố Dung mỗi cái lên tới gần ba nghìn mét vuông. Xung quanh cũng có không ít gia đình giống như hai nhà Cố Dung, ngoại trừ mỗi nhà có một quản gia, bên ngoài cũng có rất nhiều quản lý khác. Người nhà họ Cố có ra ngoài hay không Bách Hợp muốn hỏi thì vô cùng dễ. Cho đến khi quản gia y lời Bách Hợp hỏi được xe của Cố Thiên Thịnh đã lái vào biệt thự, Bách Hợp tranh thủ thời gian lên xe lái về hướng Nhà họ Cố. Đến nhà họ Cố quả nhiên lại thấy chú Cố cùng dì Cố đang ở nhà. Bách Hợp đem đồ hôm nay mua được phân phát cho những người làm nhà họ Cố, nhận được ánh mắt cảm kích của bọn họ. Ước chừng mười phút sau bên ngoài đã vang lên tiếng người làm chào hỏi Cố Thiên Thịnh: “Thiếu gia đã trở về!”.
Cố Thiên Thịnh không lên tiếng, theo lý mà nói nhà họ Cố là một gia đình coi trọng truyền thống lễ nghi hơn so với những người bình thường rất nhiều, người làm chắc chắn phải chào chủ nhân, mà chủ nhân cũng sẽ đáp lễ. Nhưng lúc này Cố Thiên Thịnh không đáp lời. Hiển nhiên tâm trạng hắn ta không hề tốt tí nào. Dì Cố đang ngồi trong phòng nói đùa cùng Bách Hợp thấy vậy liền cau mày, chú Cố ngồi một bên không lên tiếng. Trong chốc lát Cố Thiên Thịnh mặc bộ âu phục màu xanh ngọc, dáng người cao lớn xuất hiện ở cửa. Quản gia tự mình đưa dép lê cho hắn ta, trong khi đó hắn ta một tay đút túi quần, vẻ mặt âm trầm lợi hại, biểu hiện rằng ngày hôm nay của Cố Thiên Thịnh rất là không vui. Theo tình tiết nội dung câu chuyện, Cố Thiên Thịnh là kẻ hứng thú sống về đêm. Hôm nay lại không đến mười giờ liền có mặt ở nhà đúng là hiếm có dịp. Nghĩ tới việc hôm nay, rồi lại nhìn mặt Cố Thiên Thịnh, Bách Hợp chẳng khó khăn mà đoán ra được sở dĩ hắn ta trở về nhà sớm như vậy chắc chắn là vì thấy được vẻ ngoài của Lương Tư Kỳ liền tâm tình khó chịu, chẳng có hứng thú chơi đùa mà oán giận trở về nhà. Bách Hợp nhìn hắn ta có chút hả hê, đồng thời lúc này hắn ta cũng hìn thấy được Bách Hợp thì khuôn mặt tuấn tú âm trầm quả nhiên đen kịt như đáy nồi. Cái tay đang đút túi quần liền chỉ thẳng vào mặt Bách Hợp mà quát: “Dung Bách Hợp! Cô quậy đủ chưa hả?”.
Vừa mới về đến nhà đã bắt đầu nổi điên, đừng nói là Bách Hợp, ngay cả chú Cố sắc mặt cũng khó coi, liếc Bách Hợp một cái rồi lại lườm con trai: “Có chuyện gì thì thay giày xong hẵng nói!”.
Chú Cố nói lời này ra nghe như là trách cứ con trai nhưng thực ra trong lời nói lại bảo vệ Cố Thiên Thịnh, ám chỉ hắn ta là dù có chịu thiệt từ Bách Hợp cũng có thể từ từ nói chuyện, một dạng biến tướng của việc cho Cố Thiên Thịnh chỗ dựa. Bách Hợp thì nghe ra ý tứ trong lời nói của chú Cố, nhưng mà Cố Thiên Thịnh lại nghe không lọt, hắn ta nghĩ tới công việc hôm nay thì cơn tức lại bùng lên: “Ba! Ba không biết hôm nay Dung Bách Hợp đem Lương Tư Kỳ ra ngoài cả ngày, làm cho Lưu Cảnh chỉ có một trợ lý mà không có người đại diện!”. Quan trọng hơn là, tiểu yêu tinh của hắn ta lại biến thành em gái béo, mái tóc dài đen nhánh gợn sóng đã biến thành một cái đầu tóc ngắn lởm chởm như bị chó gặm. Lần đầu tiên nhìn thấy Lương Tư Kỳ như vậy, bản thân Cố Thiên Thịnh sợ hãi không thôi. Cái này….. cho dù Lương Tư Kỳ có phải là người hợp khẩu vị của Cố Thiên Thịnh tới đâu đi chăng nữa, dù cho tối nay hắn ta đã hẹn tốt em gái xinh đẹp Lương Tư Kỳ có một đem phong lưu, thậm chỉ nội y gợi cảm hắn ta muốn Lương Tư Kỳ đeo lên đều mua xong rồi nhưng mà thấy bộ dạng Lương Tư Kỳ hôm nay thì nửa phần hứng thú đều không có lên nổi. Hăn ta mang Lương Tư Kỳ đi mỹ viện tóc, nhưng mà nhà thiết kế đỉnh cao cũng đều bất lực với mái tóc như đầu đinh của Lương Tư Kỳ, ngoại trừ việc có thể tu sửa độ nham nhở của mái tóc thì mỗi người đều uyển chuyển khích lệ Cố Thiên Thịnh đợi tóc bạn gái dài ra một thời gian rồi nói sau. Trải qua một phen sửa chữa, đầu tóc Lương Tư Kỳ đã gọn gàng hơn rất nhiều, nhưng tóc cũng ngắn hơn lúc bị cắt nham nhở, so với tóc của Cố Thiên Thịnh còn ngắn hơn một nửa, thế là Cố Thiên Thịnh không còn tâm trạng lêu lổng cùng em gái béo, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay về nhà. Nghĩ tới việc đêm nay không có được phong lưu sảng khoái một đêm với tiểu yêu tinh, mà lại gặp Lương Tư Kỳ đang không vui bướng bỉnh nín nhịn chẳng thèm nói ra điều gì, trong lòng Cố Thiên Thịnh lo lắng vô cùng. Sau khi biết tất thảy kẻ gây họa chính là Dung Bách Hợp, điều đầu tiên hắn làm là xông vào nhà họ Dung, mà Dung Bách Hợp lại không có nhà. Không nghĩ tới lúc về nhà lại thấy Bách Hợp đang ngồi trên ghế salon, nghĩ đến việc hôm qua Bách Hợp còn chọc tức mình, hôm nay lại gây thêm phiền toái, Cố Thiên Thịnh liền không suy nghĩ mà nói: “Cô ở lại Mỹ thì hay rồi, trở về đây làm gì? Biến về nước Mỹ của cô đi, nhìn thấy cô là thấy phiền toái!”.
Hai người trước kia là thanh mai trúc mã, cho dù không tính tới việc họ đã đính hôn, chỉ cần tình nghĩa hai đứa nhỏ lớn lên cùng nhau thì Cố Thiên Thịnh không nên có thái độ ác liệt với Bách Hợp. Sở dĩ hắn ta chẳng khách khí như vậy đơn giản là ỷ vào danh nghĩa vị hôn thê của Dung Bách Hợp. Hắn biết cô gái này có vẻ tự tin kiêu ngạo nhưng thực chất lại vô cùng vô cùng yêu thích hắn ta. Cố Thiên Thịnh biết rõ điểm này, cho nên mặc dù hiện tại không muốn kết hôn cùng Bách Hợp, biết rõ giữa hai người có quan hệ như vậy mà lại nói những lời ác liệt như thế. Trong phút chốc Bách Hợp trầm mặt xuống. Chú Cố cho dù muốn bảo vệ con trai, nhưng cũng cảm thấy con trai mình nói vậy quá khó nghe. Lời vừa rồi của hắn ta nếu khiến Bách Hợp để bụng sẽ truyền vào tai vợ chồng nhà họ Dung, nói không chừng liền tạo thành nguyên cớ khiến hai nhà Dung Cố trở mặt. Nhà họ Dung là tập đoàn bất động sản nổi danh của Việt Quốc, tài sản khổng lồ. Nhà họ Dung lại chỉ có một con gái duy nhất. Tài sản lớn như vậy sau này đều do Dung Bách Hợp thừa kế. Nhà họ Cố trước kia kiếm được cô con dâu như vậy đã khiến không biết bao nhiêu gia tộc hâm mộ. Cố Thiên Thịnh trước đây là người nhìn mặt đoán ý, vô cùng nghe lời, hiện tại không biết vì sao lại nói chuyện chẳng thèm suy nghĩ như thế?
“Con im miệng lại cho ba! Tối nay có phải con uống nhiều rượu nên say rồi phải không?”. Chú Cố quát tháo con trai một câu, vỗ mạnh tay lên đùi lại như vô tình liếc dì Cố một cái, ra hiệu bà trấn an Bách Hợp vài câu. Bách Hợp lúc này tỏ vẻ không giận, nhưng trong lòng đã cười lạnh lẽo. Nhà họ Cố, hay là chính Cố Thiên Thịnh thiếu Dung Bách Hợp thì cô sẽ để cho Cố Thiên Thịnh trả nợ bằng sách. Lúc này cô muốn dựa vào sự ủng hộ của dì Cố, trước tiên phải dìm cái người gọi là bạn thân Lương Tư Kỳ này khiến cho nguyên chủ nhả nỗi hận trong lòng ra mới được. Đợi một thời gian nữa thì cô sẽ thu thập nhà họ Cố sau, bởi thế nên Bách Hợp cố nén cơn tức này, trên mặt lại có vài phần chịu nhục, vô cùng xúc động hô lên: “Dựa vào cái gì tôi phải quay về Mỹ? Anh mới phải biến ra ngoài ấy! Vừa mới về đến nhà đã điên điên khùng khùng gây sự với tôi cái gì chứ? Tôi bảo Lương Tư Kỳ đi cùng tôi thì đã làm sao? Cô ta chính là người nhà họ Dung tôi, tôi để cho cô ta theo giúp tôi thì có vấn đề gì à? Đừng nói tôi muốn cạo tóc cô ta, tôi muốn cô ta đi móc hố phân cô ta cũng phải thành thật mà đi làm”. Bách Hợp cố ý nói lớn, một bên chú Cố cùng dì Cố bị ù hết cả tai, dì Cố nén đau đầu nhức óc chưa kịp mở miệng nói chuyện, Cố Thiên Thịnh lại rống lên như con sư tử bị chọc giận: “Lúc nào Tư Kỳ lại trở thành người nhà họ Dung? Cô ấy là nhân viên của nhà họ Cố, là người đại diện của nghệ nhân dưới cờ của Công ty giải trí Cố thị, cô lại dám để cho cô ấy cầm xẻng hót phân? Tôi cảnh cáo cô sau này đừng có tìm cô ấy nữa!”.
“Cô ta cả vốn lẫn lãi nợ tôi không ít tiền, số tiền kia lúc trước chính là vì đầu tư cho cô ta học để cô ta vào làm cho Công ty nhà họ Dung, hiện tại cô ta công tác tại Công ty giải trí Cố thị đã vài năm là trái với thỏa thuận. Phải bồi thường năm ngàn vạn, bồi thường không được thì cô ta phải đến Công ty nhà họ Dung để làm việc trả nợ” – Bách Hợp dùng giọng cao hơn Cố Thiên Thịnh mà đáp trả lại.
Cố Thiên Thịnh nghe nói như thế thì không chút nghĩ ngợi nói ra: “Năm ngàn vạn? Tôi thay cô ấy trả cho cô!”.
Bách Hợp nói cả buổi chỉ đợi mỗi câu này mà thôi. Trong kịch tình lúc Dung Bách Hợp cùng Cố Thiên Thịnh giải trừ hôn ước thì việc lêu lổng giữa Lương Tư Kỳ và Cố Thiên Thịnh được che giấu vô cùng tốt. Vì vậy cho nên khi hai người này có con rồi kết hôn, cho dù sau lừng có người từng đồn đoán hai người này có quan hệ không minh bạch trước hôn nhân nhưng vì chẳng có căn cứ chính xác nên cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì. Ngược lại Dung Bách Hợp, là đối tượng bị ruồng bỏ bị người người cườ inhạo vô cùng thê thảm. Hôm nay Bách Hợp châm ngòi chuyện này, để cho Cố Thiên Thịnh chính miệng nói ra, mà không phải do cô phá vỡ gian tình giữa Cố Thiên Thịnh và Lương Tư Kỳ. Chính hai kẻ đê tiện này làm chuyện cẩu thả thì cho dù cuối cùng có yêu nhau say đắm đích thực thế nào, nhưng không thể hạnh phúc như trong tình tiết câu chuyện được.
Beta: Sakura
Bách Hợp nhìn thấy Lương Tư Kỳ im ỉm nhận hết thiệt thòi nhưng mà không nói nên lời, tâm tình vô cùng sảng khoái. Ngày hôm nay ra ngoài đáng giá rồi, tra tấn Lương Tư Kỳ cả buổi, lại còn cắt hết tóc của cô ta. Trong quá khứ Dung Bách Hợp trăm ngàn lần sủng cũng không thể lấy được một phần thật lòng của Lương Tư Kỳ, thế thì Bách Hợp sẽ thay Dung Bách Hợp tặng vô vàn điều cay nghiệt cho Lương Tư Kỳ. Nhưng tất cả, mới chỉ là bắt đầu…..
Hai người được nhân viên viện thẩm mỹ tiễn ra ngoài cửa, bên ngoài sắc trời đã tối đen, ánh đèn nê ông chớp lóe năm màu ở bốn phía. Dưới ánh đèn, mái tóc của Bách Hợp đã được thiết kế tu bổ lại càng tôn lên khuôn mặt mỹ lệ của cô, ngược lại khuôn mặt Lương Tư Kỳ đã không còn tóc che giấu nữa, khiến cho người nhìn có cảm giác cô ta béo lên vài phần. Trong quá khứ cô ta khiến cho người đối diện thấy vẻ nhu nhược, làm người thương tiếc lúc này khí chất đó bị quét sạch không còn một mảng. Một khi đã không còn mái tóc xinh đẹp, Lương Tư Kỳ bỗng nhiên trông xấu hơn rất nhiều.
“Về đi! Tôi mệt rồi!” – Bảo vệ ở bãi đỗ xe lái xe tới, Bách Hợp lập tức mở cửa sau ngồi vào, nhắm hai mắt lại. Lương Tư Kỳ vừa ngồi vào ghế lái thì nắm chặt tay lại. Hôm nay cả một ngày cô ta đi cùng Bách Hợp, bị tra tấn như vậy, hiện tại Bách Hợp còn không biết xấu hổ mà kêu mệt mỏi. Cô ta hít thở sâu vài lần, bộ ngực nhỏ phập phồng, lâu sau mới khởi động xe, tức giận lái về hướng Nhà họ Dung.
Bách Hợp đưa một nửa những đồ vật hôm nay mua được cho người hầu trong nhà. Những vật này Bách Hợp chẳng thiếu, hôm nay mua sắm điên cuồng chủ yếu là muốn tra tấn Lương Tư Kỳ chơi mà thôi. Mục đích đã đạt được, dĩ nhiêm đồ đạc đem tặng người luôn rồi. Người trong nhà nhận được lễ vật thì lại cảm ơn Dung Bách Hợp rất nhiều. Cầm những đồ vật quý ném vào trong xe, Bách Hợp nhìn đồng hồ. Lúc này đã chín giờ, đối với Cố Dung hai nhà, chín giờ tối không tính là muộn đúng là thời điểm sống ban đêm phong phú nhất. Nhà họ Dung cách nhà họ Cố không xa. Hôm nay tin tức dì Cố cùng chú Cố đi ra ngoài xã giao Bách Hợp đã sớm hỏi quản gia nhà họ Cố mà nghe ngóng rồi. Biệt thự hai nhà Cố Dung mỗi cái lên tới gần ba nghìn mét vuông. Xung quanh cũng có không ít gia đình giống như hai nhà Cố Dung, ngoại trừ mỗi nhà có một quản gia, bên ngoài cũng có rất nhiều quản lý khác. Người nhà họ Cố có ra ngoài hay không Bách Hợp muốn hỏi thì vô cùng dễ. Cho đến khi quản gia y lời Bách Hợp hỏi được xe của Cố Thiên Thịnh đã lái vào biệt thự, Bách Hợp tranh thủ thời gian lên xe lái về hướng Nhà họ Cố. Đến nhà họ Cố quả nhiên lại thấy chú Cố cùng dì Cố đang ở nhà. Bách Hợp đem đồ hôm nay mua được phân phát cho những người làm nhà họ Cố, nhận được ánh mắt cảm kích của bọn họ. Ước chừng mười phút sau bên ngoài đã vang lên tiếng người làm chào hỏi Cố Thiên Thịnh: “Thiếu gia đã trở về!”.
Cố Thiên Thịnh không lên tiếng, theo lý mà nói nhà họ Cố là một gia đình coi trọng truyền thống lễ nghi hơn so với những người bình thường rất nhiều, người làm chắc chắn phải chào chủ nhân, mà chủ nhân cũng sẽ đáp lễ. Nhưng lúc này Cố Thiên Thịnh không đáp lời. Hiển nhiên tâm trạng hắn ta không hề tốt tí nào. Dì Cố đang ngồi trong phòng nói đùa cùng Bách Hợp thấy vậy liền cau mày, chú Cố ngồi một bên không lên tiếng. Trong chốc lát Cố Thiên Thịnh mặc bộ âu phục màu xanh ngọc, dáng người cao lớn xuất hiện ở cửa. Quản gia tự mình đưa dép lê cho hắn ta, trong khi đó hắn ta một tay đút túi quần, vẻ mặt âm trầm lợi hại, biểu hiện rằng ngày hôm nay của Cố Thiên Thịnh rất là không vui. Theo tình tiết nội dung câu chuyện, Cố Thiên Thịnh là kẻ hứng thú sống về đêm. Hôm nay lại không đến mười giờ liền có mặt ở nhà đúng là hiếm có dịp. Nghĩ tới việc hôm nay, rồi lại nhìn mặt Cố Thiên Thịnh, Bách Hợp chẳng khó khăn mà đoán ra được sở dĩ hắn ta trở về nhà sớm như vậy chắc chắn là vì thấy được vẻ ngoài của Lương Tư Kỳ liền tâm tình khó chịu, chẳng có hứng thú chơi đùa mà oán giận trở về nhà. Bách Hợp nhìn hắn ta có chút hả hê, đồng thời lúc này hắn ta cũng hìn thấy được Bách Hợp thì khuôn mặt tuấn tú âm trầm quả nhiên đen kịt như đáy nồi. Cái tay đang đút túi quần liền chỉ thẳng vào mặt Bách Hợp mà quát: “Dung Bách Hợp! Cô quậy đủ chưa hả?”.
Vừa mới về đến nhà đã bắt đầu nổi điên, đừng nói là Bách Hợp, ngay cả chú Cố sắc mặt cũng khó coi, liếc Bách Hợp một cái rồi lại lườm con trai: “Có chuyện gì thì thay giày xong hẵng nói!”.
Chú Cố nói lời này ra nghe như là trách cứ con trai nhưng thực ra trong lời nói lại bảo vệ Cố Thiên Thịnh, ám chỉ hắn ta là dù có chịu thiệt từ Bách Hợp cũng có thể từ từ nói chuyện, một dạng biến tướng của việc cho Cố Thiên Thịnh chỗ dựa. Bách Hợp thì nghe ra ý tứ trong lời nói của chú Cố, nhưng mà Cố Thiên Thịnh lại nghe không lọt, hắn ta nghĩ tới công việc hôm nay thì cơn tức lại bùng lên: “Ba! Ba không biết hôm nay Dung Bách Hợp đem Lương Tư Kỳ ra ngoài cả ngày, làm cho Lưu Cảnh chỉ có một trợ lý mà không có người đại diện!”. Quan trọng hơn là, tiểu yêu tinh của hắn ta lại biến thành em gái béo, mái tóc dài đen nhánh gợn sóng đã biến thành một cái đầu tóc ngắn lởm chởm như bị chó gặm. Lần đầu tiên nhìn thấy Lương Tư Kỳ như vậy, bản thân Cố Thiên Thịnh sợ hãi không thôi. Cái này….. cho dù Lương Tư Kỳ có phải là người hợp khẩu vị của Cố Thiên Thịnh tới đâu đi chăng nữa, dù cho tối nay hắn ta đã hẹn tốt em gái xinh đẹp Lương Tư Kỳ có một đem phong lưu, thậm chỉ nội y gợi cảm hắn ta muốn Lương Tư Kỳ đeo lên đều mua xong rồi nhưng mà thấy bộ dạng Lương Tư Kỳ hôm nay thì nửa phần hứng thú đều không có lên nổi. Hăn ta mang Lương Tư Kỳ đi mỹ viện tóc, nhưng mà nhà thiết kế đỉnh cao cũng đều bất lực với mái tóc như đầu đinh của Lương Tư Kỳ, ngoại trừ việc có thể tu sửa độ nham nhở của mái tóc thì mỗi người đều uyển chuyển khích lệ Cố Thiên Thịnh đợi tóc bạn gái dài ra một thời gian rồi nói sau. Trải qua một phen sửa chữa, đầu tóc Lương Tư Kỳ đã gọn gàng hơn rất nhiều, nhưng tóc cũng ngắn hơn lúc bị cắt nham nhở, so với tóc của Cố Thiên Thịnh còn ngắn hơn một nửa, thế là Cố Thiên Thịnh không còn tâm trạng lêu lổng cùng em gái béo, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay về nhà. Nghĩ tới việc đêm nay không có được phong lưu sảng khoái một đêm với tiểu yêu tinh, mà lại gặp Lương Tư Kỳ đang không vui bướng bỉnh nín nhịn chẳng thèm nói ra điều gì, trong lòng Cố Thiên Thịnh lo lắng vô cùng. Sau khi biết tất thảy kẻ gây họa chính là Dung Bách Hợp, điều đầu tiên hắn làm là xông vào nhà họ Dung, mà Dung Bách Hợp lại không có nhà. Không nghĩ tới lúc về nhà lại thấy Bách Hợp đang ngồi trên ghế salon, nghĩ đến việc hôm qua Bách Hợp còn chọc tức mình, hôm nay lại gây thêm phiền toái, Cố Thiên Thịnh liền không suy nghĩ mà nói: “Cô ở lại Mỹ thì hay rồi, trở về đây làm gì? Biến về nước Mỹ của cô đi, nhìn thấy cô là thấy phiền toái!”.
Hai người trước kia là thanh mai trúc mã, cho dù không tính tới việc họ đã đính hôn, chỉ cần tình nghĩa hai đứa nhỏ lớn lên cùng nhau thì Cố Thiên Thịnh không nên có thái độ ác liệt với Bách Hợp. Sở dĩ hắn ta chẳng khách khí như vậy đơn giản là ỷ vào danh nghĩa vị hôn thê của Dung Bách Hợp. Hắn biết cô gái này có vẻ tự tin kiêu ngạo nhưng thực chất lại vô cùng vô cùng yêu thích hắn ta. Cố Thiên Thịnh biết rõ điểm này, cho nên mặc dù hiện tại không muốn kết hôn cùng Bách Hợp, biết rõ giữa hai người có quan hệ như vậy mà lại nói những lời ác liệt như thế. Trong phút chốc Bách Hợp trầm mặt xuống. Chú Cố cho dù muốn bảo vệ con trai, nhưng cũng cảm thấy con trai mình nói vậy quá khó nghe. Lời vừa rồi của hắn ta nếu khiến Bách Hợp để bụng sẽ truyền vào tai vợ chồng nhà họ Dung, nói không chừng liền tạo thành nguyên cớ khiến hai nhà Dung Cố trở mặt. Nhà họ Dung là tập đoàn bất động sản nổi danh của Việt Quốc, tài sản khổng lồ. Nhà họ Dung lại chỉ có một con gái duy nhất. Tài sản lớn như vậy sau này đều do Dung Bách Hợp thừa kế. Nhà họ Cố trước kia kiếm được cô con dâu như vậy đã khiến không biết bao nhiêu gia tộc hâm mộ. Cố Thiên Thịnh trước đây là người nhìn mặt đoán ý, vô cùng nghe lời, hiện tại không biết vì sao lại nói chuyện chẳng thèm suy nghĩ như thế?
“Con im miệng lại cho ba! Tối nay có phải con uống nhiều rượu nên say rồi phải không?”. Chú Cố quát tháo con trai một câu, vỗ mạnh tay lên đùi lại như vô tình liếc dì Cố một cái, ra hiệu bà trấn an Bách Hợp vài câu. Bách Hợp lúc này tỏ vẻ không giận, nhưng trong lòng đã cười lạnh lẽo. Nhà họ Cố, hay là chính Cố Thiên Thịnh thiếu Dung Bách Hợp thì cô sẽ để cho Cố Thiên Thịnh trả nợ bằng sách. Lúc này cô muốn dựa vào sự ủng hộ của dì Cố, trước tiên phải dìm cái người gọi là bạn thân Lương Tư Kỳ này khiến cho nguyên chủ nhả nỗi hận trong lòng ra mới được. Đợi một thời gian nữa thì cô sẽ thu thập nhà họ Cố sau, bởi thế nên Bách Hợp cố nén cơn tức này, trên mặt lại có vài phần chịu nhục, vô cùng xúc động hô lên: “Dựa vào cái gì tôi phải quay về Mỹ? Anh mới phải biến ra ngoài ấy! Vừa mới về đến nhà đã điên điên khùng khùng gây sự với tôi cái gì chứ? Tôi bảo Lương Tư Kỳ đi cùng tôi thì đã làm sao? Cô ta chính là người nhà họ Dung tôi, tôi để cho cô ta theo giúp tôi thì có vấn đề gì à? Đừng nói tôi muốn cạo tóc cô ta, tôi muốn cô ta đi móc hố phân cô ta cũng phải thành thật mà đi làm”. Bách Hợp cố ý nói lớn, một bên chú Cố cùng dì Cố bị ù hết cả tai, dì Cố nén đau đầu nhức óc chưa kịp mở miệng nói chuyện, Cố Thiên Thịnh lại rống lên như con sư tử bị chọc giận: “Lúc nào Tư Kỳ lại trở thành người nhà họ Dung? Cô ấy là nhân viên của nhà họ Cố, là người đại diện của nghệ nhân dưới cờ của Công ty giải trí Cố thị, cô lại dám để cho cô ấy cầm xẻng hót phân? Tôi cảnh cáo cô sau này đừng có tìm cô ấy nữa!”.
“Cô ta cả vốn lẫn lãi nợ tôi không ít tiền, số tiền kia lúc trước chính là vì đầu tư cho cô ta học để cô ta vào làm cho Công ty nhà họ Dung, hiện tại cô ta công tác tại Công ty giải trí Cố thị đã vài năm là trái với thỏa thuận. Phải bồi thường năm ngàn vạn, bồi thường không được thì cô ta phải đến Công ty nhà họ Dung để làm việc trả nợ” – Bách Hợp dùng giọng cao hơn Cố Thiên Thịnh mà đáp trả lại.
Cố Thiên Thịnh nghe nói như thế thì không chút nghĩ ngợi nói ra: “Năm ngàn vạn? Tôi thay cô ấy trả cho cô!”.
Bách Hợp nói cả buổi chỉ đợi mỗi câu này mà thôi. Trong kịch tình lúc Dung Bách Hợp cùng Cố Thiên Thịnh giải trừ hôn ước thì việc lêu lổng giữa Lương Tư Kỳ và Cố Thiên Thịnh được che giấu vô cùng tốt. Vì vậy cho nên khi hai người này có con rồi kết hôn, cho dù sau lừng có người từng đồn đoán hai người này có quan hệ không minh bạch trước hôn nhân nhưng vì chẳng có căn cứ chính xác nên cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì. Ngược lại Dung Bách Hợp, là đối tượng bị ruồng bỏ bị người người cườ inhạo vô cùng thê thảm. Hôm nay Bách Hợp châm ngòi chuyện này, để cho Cố Thiên Thịnh chính miệng nói ra, mà không phải do cô phá vỡ gian tình giữa Cố Thiên Thịnh và Lương Tư Kỳ. Chính hai kẻ đê tiện này làm chuyện cẩu thả thì cho dù cuối cùng có yêu nhau say đắm đích thực thế nào, nhưng không thể hạnh phúc như trong tình tiết câu chuyện được.