Edgar đang cảm thấy rất tệ. Thà bị kẹt giữa cuộc xung đột của vampires thôi, giờ cậu còn bị kẹt cứng giữa ánh mắt kỳ cục khó hiểu của Kaito và thái độ “giả điên” của Rena. Edgar cứ lê bước đi cùng Kaito, để cho Rena cứ lảng đi trước. Sự im lặng khó chịu bắt đầu hình thành. Nhưng nói gì thì nói, dù có hơi xấu hổ khi phải thừa nhận, nhưng Edgar quan tâm đến việc Rena sẽ chọn ai hơn là tên “mát dây” nào đó đang định phá hủy thế giới vampires. Kaito có vẻ bắt đầu chú ý đến thái độ của cậu.
“Này, Edgar.”
“What?”
“Tôi….à…..xin lỗi…..”_Kaito gãi đầu, lời xin lỗi có vẻ không có tí trọng lực nào.
“Về chuyện gì?”_Edgar nhướng mày, cố tình chọc tức Kaito mặc dù cậu biết rõ anh ta đang nói đến chuyện gì.
“Về…….”_Kaito ngắc ngứ, như thể những lời nói tiếp theo là những đòn đau. “….chuyện tôi phá hôn ước giữa hai người….MỘT CÁCH KHÔNG ĐÚNG LÚC.”_Anh ta cố tình nhấn mạnh mấy chữ cuối.
“À…….”_Edgar dài giọng. “…..tôi không để tâm chuyện đó lắm, quan trọng bây giờ là Rena chọn ai thôi.”
“Ừ…..cứ để cô ấy tự quyết định vậy.”_Kaito trầm ngâm.
KKhông khí lại chìm vào im lặng và Edgar thậm chí còn thấy tệ hơn. Cậu không thể chịu đựng được sự nhàm chán. Edgar cần động tay động chân nếu không tên quỷ đáng ghét trong người cậu lại có cơ hội “xổ lồng” mất. Tuy nhiên, ngoài việc đang chết dần vì chán, tất nhiên cậu cũng có chút lo sợ. Nếu lỡ may Rena chọn Kaito? Cậu biết nhỏ và cậu là bạn thân từ hồi hai đứa còn bé tí, nhưng đâu phải cứ lớn lên cùng nhau thì sẽ là một cặp? Lỡ như tình cảm của Rena dành cho Kaito lớn hơn thì sao? Cô ấy là người hiến máu của Kaito, giữa họ có một sợi dây liên kết bền chặt hơn là mối quan hệ thanh mai trúc mã. Tình cảm của Rena với Edgar, như cậu thấy hoàn toàn không có gì xác định cả. Có lẽ việc cậu ấy chấp nhận hôn ước cũng chỉ vì sợ con quỷ trong Edgar lại làm loạn nữa.
Cứ như thế, đầu của Edgar như muốn nổ tung ra. Cậu đang rất lo sợ cho chính mình, vì khi Rena đã chọn Kaito, khả năng tên quỷ đó lại lẻn ra là rất cao. Nhưng cậu không thể cảm thấy vui vẻ khi người con gái mình yêu đi theo người khác. Có lẽ nên tập cho mình đứng vững hoặc vô cảm như Syrena cũng hay.
“Edgar! Những suy nghĩ trong đầu cậu làm tôi nhức óc luôn đấy!”_Giọng Syrena vang lên. Khỉ thật! Edgar quên mất đường dây thần giao cách cảm của Hima vẫn còn hoạt động.
“Đừng lo! Nó không hoạt động đâu! Đây là đường dây riêng giữa cậu và tôi.”_Sy điềm tĩnh, giọng nói có vẻ cao ngạo như một nữ hoàng.
“Đường dây….riêng?”_Edgar ngạc nhiên, Sy cũng có năng lực đó sao?
“Cậu đang nói chuyện với người đã làm bảo mẫu cho mình suốt thời thơ ấu đấy. Khi tên ác quỷ trỗi dậy trong cậu lần thứ nhất, tôi đã thiêu rụi một cánh rừng chỉ để cứu cậu khỏi đó, nhớ chứ? Chính lúc đó đường dây liên hệ này đã được lập. Tôi hiểu quá rõ cậu và việc tìm cậu liên tục trong khoảng thời gian đó khiến đường dây này trở nên nhạy hơn.”
Edgar hoàn toàn bị sốc. Mặt cậu trắng bệch ra và Kaito phải lay lay cậu mây lần thì Edgar mới đi tiếp được. Đúng là Edgar đã từng nghe qua việc Syrena chính là người mẹ đỡ đầu cho cậu, chị ấy chăm sóc Edgar từ bé đến khi cậu năm tuổi, nhưng Edgar không tin vào câu chuyện đó lắm xét về thái độ thù địch của Sy gần đây khi cậu lớn lên.
“Nhưng sao tôi không thể nghe suy nghĩ của chị?”
“Vì cậu không bao giờ tìm kiếm tôi cả.”_Sy trả lời một cách cay đắng. “Trong khi tên ác quỷ nổi dậy, tôi phải liên tục tìm kiêm cậu và điều đó khiến đường dây chỉ hoạt động một chiều.”
Edgar sững lại trong một vài giây. Cảm giác có lỗi hiện lên rõ hơn bao giờ hết. Syrena trở nên xa cách dần sau chuyện đó vì chị ấy biết Edgar khôn bao giờ nhớ đến người nuôi dưỡng mình. Cậu bắt đầu cảm thấy mình là một đứa ngốc suốt mấy năm qua.
“Dẹp! Dẹp mấy cái suy nghĩ đó qua một bên! Tôi liên hệ với cậu vì chuyện khác. Đây không phải là lúc ngồi ôm gối nghe kể chuyện cũ đâu!!! Và đừng nghĩ tối quyến luyến cậu!”_Lời nói của Sy như gáo nước lạnh dập tắt tất cả tình cảm của Edgar. Chị ấy sẽ và luôn biết cách làm điều đó. Có lẽ Sy không nhận ra nhưng: “triệt tiêu cảm xúc” chính là một chuyện chị ấy thực hành rất giỏi.
“Tôi sẽ nhận cái đó như một lời khen!”_Sy thở dài. “Bây giờ tôi đang phải xứ lý với hình nhân của Ciel và Arclied. Điều đó không tệ vì tôi chẳng có việc gì phải nương tay với hai người họ cả. Nhưng tôi khá lo lắng về các hình nhân mà cậu và Rena phải gặp.”
Edgar bắt đầu nhận ra rằng Syrena chỉ đề cập đến cậu và Rena, hoàn toàn có ý lờ phắt Kaito đi. Điều này khá lạ vì mối quan hệ của Sy và Kaito bắt đầu trở nên thân thiết sau vụ chiếc vòng cổ của Koriand’r.
“Thôi nghĩ đến những chuyện ngoài lề nếu không tôi sẽ nướng cậu lên đấy!”_Sy càu nhàu.
“Được rồi, chị đại.”_Edgar thở dài.
“Nghe đây! Nếu gặp hình nhân của tôi, hãy để Rena đánh nó, cậu hiểu chứ?”
“Eh? Chị thực sự muốn vậy sao? Ý em là….chị mạnh kinh hoàng Syrena à! Và em không nghĩ…..”
“Rena sẽ làm được! Con bé thông minh hơn cậu nghĩ.”_Sy có vẻ chán nản.
“Được thôi! Nhưng chuyện gì đã xảy ra giữa chị và Kaito à?”_edga thắc mắc khi Sy không có vẻ gì là quan tâm đến Kaito cả.
“Không phải không quan tâm. Mà tôi chỉ nghĩ rằng…..nếu để cho cậu ta chết ở đây thì sẽ tốt hơn là để cậu ta tiếp tục sống.”_Sy thở dài.
“Eh….Syrena…..chị nói gì nghe đáng sợ quá.”_Edgar thều thào. Giọng Su nghe như ai đó vừa đóng một chiếc đinh cuối cùng vào quan tài của người chị ấy quan tâm vậy.
“Không…..chuyện này chưa cần nhiều người biết. Tin tôi đi! Một khi chuyện này kết thúc thì……”_Lời nói của Sy bị gián đoạn bởi một vụ nổ ngay trước mặt edgar. Đường dây liên kết của họ bị ngắt. Edgar, Kaito và Rena văng ra xa bởi di chấn của vụ nổ đó.
Edgar gượng đứng dậy, dùng tay xoa xoa đầu. Làn khói mù mịt bắt đầu mờ đi và ba hình bóng lộ ra. Edgar há hốc mồm và cậu tin chắc hai người kia cũng đang như vậy.
“Tôi đoán đây chính là điều mà Hima đã nhắc đến, đúng không?”_Kaito cau mày.
Rena lắc đầu với vẻ không tin trong khi Edgar biết rằng linh cảm của Syrena đã trở thành sự thật. Hình bóng đầu tiên bước ra, một bản sao hoàn hảo của Syrena, tuy nhiên, cô ta có một màu đen kỳ dị từ trên xuống dưới và ánh tím bất bình thường. Hai tên kia bắt đầu bước ra khỏi làn khói và Edgar nhận ra ngay đó là bản sao của Natasy và Swayne. Thật không công bằng vì bản sao của Swayne có một thanh kiếm trong khi người thật thì không có! Tên Nero này thật biết trêu ngươi người khác.
“Xin chào em gái! Có vui không khi được chính chị gái mình đánh bại hả?”_Cản sao củaa Sy cười lớn. Yuck! Sy sẽ xé xác cô ta nếu chị ấy ở đây, Sy căm thù những kiểu cười oang oang như đàn ông ấy. edgar nhìn qua Rena và thấy cô ấy trông như đang phát bệnh đến nơi. Kaito nhẹ nhàng tiến lại, nắm tay nhỏ và thì thầm câu an ủi gì đó. Rena mỉm cười yếu ớt đáp lại, đôi mắt chuyển thành màu xanh lấp lánh – biểu hiện khi vui của nhỏ. Ok, lần này thì Edgar điên lên thật rồi. Khi đang ở giữa chiến trận mà lại “tình cảm” thế thì thật không thể chấp nhận! Edgar tự an ủi khi trong đầu đang kêu gào vì ghen tị. Cảm giác ức chế dồn lên và Edgar thật sự muốn đánh ai đó. Rất may, trước mặt cậu lại có sẵn mục tiêu và cậu rất sẵn lòng nếu được “kick their butt”.
“Tôi nói trước, tôi sẽ không đánh con gái đâu!”_Edgar lầm bầm và lao đến tấn công bản sao của Natasy trước con mắt ngạc nhiên của Rena và Kaito.
“Này, Edgar.”
“What?”
“Tôi….à…..xin lỗi…..”_Kaito gãi đầu, lời xin lỗi có vẻ không có tí trọng lực nào.
“Về chuyện gì?”_Edgar nhướng mày, cố tình chọc tức Kaito mặc dù cậu biết rõ anh ta đang nói đến chuyện gì.
“Về…….”_Kaito ngắc ngứ, như thể những lời nói tiếp theo là những đòn đau. “….chuyện tôi phá hôn ước giữa hai người….MỘT CÁCH KHÔNG ĐÚNG LÚC.”_Anh ta cố tình nhấn mạnh mấy chữ cuối.
“À…….”_Edgar dài giọng. “…..tôi không để tâm chuyện đó lắm, quan trọng bây giờ là Rena chọn ai thôi.”
“Ừ…..cứ để cô ấy tự quyết định vậy.”_Kaito trầm ngâm.
KKhông khí lại chìm vào im lặng và Edgar thậm chí còn thấy tệ hơn. Cậu không thể chịu đựng được sự nhàm chán. Edgar cần động tay động chân nếu không tên quỷ đáng ghét trong người cậu lại có cơ hội “xổ lồng” mất. Tuy nhiên, ngoài việc đang chết dần vì chán, tất nhiên cậu cũng có chút lo sợ. Nếu lỡ may Rena chọn Kaito? Cậu biết nhỏ và cậu là bạn thân từ hồi hai đứa còn bé tí, nhưng đâu phải cứ lớn lên cùng nhau thì sẽ là một cặp? Lỡ như tình cảm của Rena dành cho Kaito lớn hơn thì sao? Cô ấy là người hiến máu của Kaito, giữa họ có một sợi dây liên kết bền chặt hơn là mối quan hệ thanh mai trúc mã. Tình cảm của Rena với Edgar, như cậu thấy hoàn toàn không có gì xác định cả. Có lẽ việc cậu ấy chấp nhận hôn ước cũng chỉ vì sợ con quỷ trong Edgar lại làm loạn nữa.
Cứ như thế, đầu của Edgar như muốn nổ tung ra. Cậu đang rất lo sợ cho chính mình, vì khi Rena đã chọn Kaito, khả năng tên quỷ đó lại lẻn ra là rất cao. Nhưng cậu không thể cảm thấy vui vẻ khi người con gái mình yêu đi theo người khác. Có lẽ nên tập cho mình đứng vững hoặc vô cảm như Syrena cũng hay.
“Edgar! Những suy nghĩ trong đầu cậu làm tôi nhức óc luôn đấy!”_Giọng Syrena vang lên. Khỉ thật! Edgar quên mất đường dây thần giao cách cảm của Hima vẫn còn hoạt động.
“Đừng lo! Nó không hoạt động đâu! Đây là đường dây riêng giữa cậu và tôi.”_Sy điềm tĩnh, giọng nói có vẻ cao ngạo như một nữ hoàng.
“Đường dây….riêng?”_Edgar ngạc nhiên, Sy cũng có năng lực đó sao?
“Cậu đang nói chuyện với người đã làm bảo mẫu cho mình suốt thời thơ ấu đấy. Khi tên ác quỷ trỗi dậy trong cậu lần thứ nhất, tôi đã thiêu rụi một cánh rừng chỉ để cứu cậu khỏi đó, nhớ chứ? Chính lúc đó đường dây liên hệ này đã được lập. Tôi hiểu quá rõ cậu và việc tìm cậu liên tục trong khoảng thời gian đó khiến đường dây này trở nên nhạy hơn.”
Edgar hoàn toàn bị sốc. Mặt cậu trắng bệch ra và Kaito phải lay lay cậu mây lần thì Edgar mới đi tiếp được. Đúng là Edgar đã từng nghe qua việc Syrena chính là người mẹ đỡ đầu cho cậu, chị ấy chăm sóc Edgar từ bé đến khi cậu năm tuổi, nhưng Edgar không tin vào câu chuyện đó lắm xét về thái độ thù địch của Sy gần đây khi cậu lớn lên.
“Nhưng sao tôi không thể nghe suy nghĩ của chị?”
“Vì cậu không bao giờ tìm kiếm tôi cả.”_Sy trả lời một cách cay đắng. “Trong khi tên ác quỷ nổi dậy, tôi phải liên tục tìm kiêm cậu và điều đó khiến đường dây chỉ hoạt động một chiều.”
Edgar sững lại trong một vài giây. Cảm giác có lỗi hiện lên rõ hơn bao giờ hết. Syrena trở nên xa cách dần sau chuyện đó vì chị ấy biết Edgar khôn bao giờ nhớ đến người nuôi dưỡng mình. Cậu bắt đầu cảm thấy mình là một đứa ngốc suốt mấy năm qua.
“Dẹp! Dẹp mấy cái suy nghĩ đó qua một bên! Tôi liên hệ với cậu vì chuyện khác. Đây không phải là lúc ngồi ôm gối nghe kể chuyện cũ đâu!!! Và đừng nghĩ tối quyến luyến cậu!”_Lời nói của Sy như gáo nước lạnh dập tắt tất cả tình cảm của Edgar. Chị ấy sẽ và luôn biết cách làm điều đó. Có lẽ Sy không nhận ra nhưng: “triệt tiêu cảm xúc” chính là một chuyện chị ấy thực hành rất giỏi.
“Tôi sẽ nhận cái đó như một lời khen!”_Sy thở dài. “Bây giờ tôi đang phải xứ lý với hình nhân của Ciel và Arclied. Điều đó không tệ vì tôi chẳng có việc gì phải nương tay với hai người họ cả. Nhưng tôi khá lo lắng về các hình nhân mà cậu và Rena phải gặp.”
Edgar bắt đầu nhận ra rằng Syrena chỉ đề cập đến cậu và Rena, hoàn toàn có ý lờ phắt Kaito đi. Điều này khá lạ vì mối quan hệ của Sy và Kaito bắt đầu trở nên thân thiết sau vụ chiếc vòng cổ của Koriand’r.
“Thôi nghĩ đến những chuyện ngoài lề nếu không tôi sẽ nướng cậu lên đấy!”_Sy càu nhàu.
“Được rồi, chị đại.”_Edgar thở dài.
“Nghe đây! Nếu gặp hình nhân của tôi, hãy để Rena đánh nó, cậu hiểu chứ?”
“Eh? Chị thực sự muốn vậy sao? Ý em là….chị mạnh kinh hoàng Syrena à! Và em không nghĩ…..”
“Rena sẽ làm được! Con bé thông minh hơn cậu nghĩ.”_Sy có vẻ chán nản.
“Được thôi! Nhưng chuyện gì đã xảy ra giữa chị và Kaito à?”_edga thắc mắc khi Sy không có vẻ gì là quan tâm đến Kaito cả.
“Không phải không quan tâm. Mà tôi chỉ nghĩ rằng…..nếu để cho cậu ta chết ở đây thì sẽ tốt hơn là để cậu ta tiếp tục sống.”_Sy thở dài.
“Eh….Syrena…..chị nói gì nghe đáng sợ quá.”_Edgar thều thào. Giọng Su nghe như ai đó vừa đóng một chiếc đinh cuối cùng vào quan tài của người chị ấy quan tâm vậy.
“Không…..chuyện này chưa cần nhiều người biết. Tin tôi đi! Một khi chuyện này kết thúc thì……”_Lời nói của Sy bị gián đoạn bởi một vụ nổ ngay trước mặt edgar. Đường dây liên kết của họ bị ngắt. Edgar, Kaito và Rena văng ra xa bởi di chấn của vụ nổ đó.
Edgar gượng đứng dậy, dùng tay xoa xoa đầu. Làn khói mù mịt bắt đầu mờ đi và ba hình bóng lộ ra. Edgar há hốc mồm và cậu tin chắc hai người kia cũng đang như vậy.
“Tôi đoán đây chính là điều mà Hima đã nhắc đến, đúng không?”_Kaito cau mày.
Rena lắc đầu với vẻ không tin trong khi Edgar biết rằng linh cảm của Syrena đã trở thành sự thật. Hình bóng đầu tiên bước ra, một bản sao hoàn hảo của Syrena, tuy nhiên, cô ta có một màu đen kỳ dị từ trên xuống dưới và ánh tím bất bình thường. Hai tên kia bắt đầu bước ra khỏi làn khói và Edgar nhận ra ngay đó là bản sao của Natasy và Swayne. Thật không công bằng vì bản sao của Swayne có một thanh kiếm trong khi người thật thì không có! Tên Nero này thật biết trêu ngươi người khác.
“Xin chào em gái! Có vui không khi được chính chị gái mình đánh bại hả?”_Cản sao củaa Sy cười lớn. Yuck! Sy sẽ xé xác cô ta nếu chị ấy ở đây, Sy căm thù những kiểu cười oang oang như đàn ông ấy. edgar nhìn qua Rena và thấy cô ấy trông như đang phát bệnh đến nơi. Kaito nhẹ nhàng tiến lại, nắm tay nhỏ và thì thầm câu an ủi gì đó. Rena mỉm cười yếu ớt đáp lại, đôi mắt chuyển thành màu xanh lấp lánh – biểu hiện khi vui của nhỏ. Ok, lần này thì Edgar điên lên thật rồi. Khi đang ở giữa chiến trận mà lại “tình cảm” thế thì thật không thể chấp nhận! Edgar tự an ủi khi trong đầu đang kêu gào vì ghen tị. Cảm giác ức chế dồn lên và Edgar thật sự muốn đánh ai đó. Rất may, trước mặt cậu lại có sẵn mục tiêu và cậu rất sẵn lòng nếu được “kick their butt”.
“Tôi nói trước, tôi sẽ không đánh con gái đâu!”_Edgar lầm bầm và lao đến tấn công bản sao của Natasy trước con mắt ngạc nhiên của Rena và Kaito.