Đến Hoàng Hải tất nhiên Trương Thanh Vân muốn đến gặp mặt Cảnh Sương, trước kia ki Trương Thanh Vân còn ở Cảng Thành thì thường hay cùng Cảnh Sương ở chung với nhau thời gian dài. Tất nhiên vì khi đó Cảnh Sương đến Cảng Thành công tác sẽ ráng ở lại thêm vài ngày với Trương Thanh Vân.
Nhưng từ khi Trương Thanh Vân nhận chức bí thư thị ủy thành phố Hoài Dương thì tuy khoảng cách đến Hoàng Hải là khá gần nhưng lại rất ít còn cơ hội gặp mặt nhau. Nói đến nguyên nhân thì vì Trương Thanh Vân đã bận rộn hơn, bây giờ hắn là người đứn đầu một thành phố, mục tiêu lớn, làm việc phải xét đến khả năng chu toàn. Hơn nữa lúc này Trương Thanh Vân mới đến Hoài Dương, cũng còn chưa biết nơi đây sâu cạn thế nào, sao có thể bày ra sinh hoạt cá nhân?
Tất nhiên Cảnh Sương cũng biết rõ điều này, nàng rất khéo hiểu lòng người, thường hay gọi điện thoại cho Trương Thanh Vân, nhưng cũng không nhắc đến vấn đề gặp mặt. Nhưng lần này Trương Thanh Vân đến Hoàng Hải thì trốn không xong.
Hoàng Hải là địa bàn của Cảnh Sương, nàng có sắp xếp rất chu đáo vàc chặt chẽ, Trương Thanh Vân ngủ lại trong khách sạn của nàng, hai người gặp mặt là không có vấn đề. Nhưng Trương Thanh Vân quá bận, hai người cũng khó thể ở cùng nhau trong thời gian dài, nhưng dù chỉ là một khoảng thời gian cũng là quá đủ, Cảnh Sương đã rất vui sướng.
Trong lòng Trương Thanh Vân thì từ trước đến nay Cảnh Sương luôn là người phụ nữ của mình, điều này trước nay chưa từng thay đổi. Khi thấy Cảnh Sương vui vẻ như chim khách thì tâm tình của hắn cũng rất tốt, cũng có nhiều niềm tin với chuyến đi Hoàng Hải lần này.
Lần này đến Hoàng Hải thì Nhâm Gia Niên chưa đến mà Xa Vĩ đến trước, người này luôn bảo trì trạng thái liên lạc chặt chẽ với Trương Thanh Vân. Xa Vĩ muốn cùng ở cùng một chỗ và cùng hành động với Trương Thanh Vân, như vậy Trương Thanh Vân sao có thể đáp ứng? Tất nhiên là từ chối.
Nhưng nói đến Xa Vĩ thì Trương Thanh Vân phát hiện mình chưa quá quen thuộc chính đàn Hoàng Hải, hắn chỉ biết một phó chủ nhiệm ủy ban cải cách và một chủ nhiệm phòng giám sát, mà thứ này cũng do Xa Vĩ giới thiệu, hắn không biết bất kỳ lãnh đạo thị ủy hay chính quyền nào của Hoàng Hải.
Tất nhiên Trương Thanh Vân lại biết bí thư thị ủy Hoàng Hải Lăng Tổ Hồng, nhưng người ta là ủy viên bộ chính trị trung ương, cấp bậc kém mình quá xa, quan trọng chỉ là hai người biết nhau mà thôi, căn bản chưa nói đến giao tình, nào dám tùy tiện thăm hỏi? Vì vậy lần này Trương Thanh Vân đến với ý thử nghiệm là rất nặng, hoàn toàn là hành vi không có mục tiêu xác định.
- Thanh Vân, em thấy như thế này, nếu không thì em giới thiệu cậu với phó bí thư Thang thị ủy Hoàng Hải, trước kia anh ấy là phó chủ tịch được đề bạt lên, em rất quen thuộc anh ấy.
Cảnh Sương nói, nàng biết rất rõ mục đích Trương Thanh Vân đến Hoàng Hải lần này, khi thấy Trương Thanh Vân không quá tập trung thì nàng liền chủ động đưa ra lời đề nghị.
Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Cảnh Sương, hắn thấy vẻ mặt nàng rất chuyên chú, vì vậy cũng nhịn không được phải cười rộ lên:
- Ôi, thiếu chút nữa thì anh quên, tiểu thư Cảnh Sương nhà anh là danh nhân Hoàng Hải, có phải anh đường đường là quan lớn cấp phó bộ nhưng phải cập cảng của em trước, sau đó mới cùng gặp gỡ với một quan chức cấp phó bộ khác, có đạo lý như vậy sao?
Cảnh Sương đỏ mặt, nàng véo Trương Thanh Vân rồi nói:
- Em cũng chỉ muốn giúp anh mà thôi, hơn nữa chỉ là giới thiệu bạn bè cho anh biết mà thôi, chẳng lẽ còn gì đó cần e ngại sao?
Trương Thanh Vân cười hì hì, hắn kéo tay Cảnh Sương rồi nói:
- Nha đầu này, anh là đại biểu cho thành phố Hoài Dương, anh đến Hoàng Hải làm khách, bọn họ sẽ phải sắp xếp gặp gỡ. Nếu bọn họ có hứng thú với vấn đề liên kết ba thành phố làm khu kinh tế, tất nhiên sẽ sắp xếp người gặp mặt.
- Tình huống bây giờ còn chưa rõ ràng lắm, nếu anh chủ động tiếp cận với người khác, như vậy chẳng phải quá nôn nóng sao?
Cảnh Sương không nói lời nào, nàng dựa đầu vào vai Trương Thanh Vân, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, cũng không cần quan tâm Trương Thanh Vân đang nói gì. Bộ dạng này cùng ngày thường tỉnh táo là khác quá xa, nếu có người ngoài nhìn thấy biểu lộ của nàng như thế này thì chắc chắn nghĩ rằng thế giới đã đảo lộn.
- Tút, tút!
Điện thoại vang lên, Cảnh Sương nhíu mày. Nàng đứng dậy rời khỏi lòng của Trương Thanh Vân, sau đó Trương Thanh Vân mới nhận lấy điện thoại.
- Alo, bí thư Thanh Vân phải không? Nghe tôi nói này, anh đến Hoàng Hải và chạy mất tăm mất tích, cái này không phải vi phạm kỷ luật sao?
Đầu điện thoại bên kia vang lên âm thanh của Xa Vĩ.
Trương Thanh Vân đang nhận điện thoại trên chiếc điện thoại dành cho công việc cá nhân, trước kia Xa Vĩ không biết, chắc chắn đã gọi cho Lưu Bằng, vì Lưu Bằng bị ép cung nên mới nói ra số điện thoại này.
- Anh Xa, tôi có thể so sánh với anh được sao? Bên các anh đảng ủy và chính quyền là rất rõ ràng, còn bên tôi thì không giống, tôi vừa là cha vừa là mẹ, bất kỳ khoảng thời gian nào cũng không được rãnh rổi.
Trương Thanh Vân nói, hắn tìm từ mơ hồ, cố ý nói mình đang rất bận rộn.
- À, lại bận rộn, anh xem có gì tối nay chúng ta cùng nhau dùng cơm, gặp mặt vài người bạn cũ, lần trước ở Lăng Thủy tôi đã giới thiệu cho anh chủ nhiệm Tiền Tiến và chủ nhiệm Tiếu Sơn, anh có ấn tượng chứ?
Xa Vĩ nói.
Trương Thanh Vân có chút trầm ngâm, hắn nhìn về phía Cảnh Sương. khóe miệng Cảnh Sương chợt co quắp, nàng nhìn sang một bên. Trương Thanh Vân nói:
- Coi như xong, tối nay không được, tôi đã hẹn với vị khách quan trọng, nếu hai vị chủ nhiệm không ngại thì tối mai tôi mời khách, mọi người cùng nhau đi dùng cơm.
Xa Vĩ ở đầu dây bên kia khựng lại vài giây đồng hồ, một lúc sau hắn mới nói:
- Thật sự không được sao? Đúng là tiếc nuối.
Trương Thanh Vân cũng có thể nghe thấy chút tiếc nuối từ trong giọng điệu của Xa Vĩ, lúc này Xa Vĩ lại nói:
- Thế này đi, bí thư Thanh Vân, tôi sẽ thương lượng với hai vị kia, nếu không thì đổi lại ngày mai chúng ta dùng cơm, nếu có tin tức tôi sẽ gọi điện cho anh.
Trương Thanh Vân cúp điện thoại mà nhíu mày, Xa Vĩ vội vàng như vậy là nhất định có chuyện muốn gặp mình, rốt cuộc trong hồ lô của đối phương có gì?
- Thanh Vân, tối nay anh có hẹn với một vị khách quan trọng nào sao?
Cảnh Sương đột nhiên nói.
Trương Thanh Vân chợt sững sốt, hắn vội vàng kéo suy nghĩ về hiện thực, hắn dùng ánh mắt như cười như không nhìn Cảnh Sương rồi nói:
- Tất nhiên đó chính là tiểu thư Cảnh Sương nổi tiếng Hoa Đông, đây không phải là khách quan trọng sao?
Hai mắt Cảnh Sương chợt trở nên sáng ngời, vẻ mặt cũng giản ra, có thể rõ ràng thấy được khoảnh khắc này tâm hoa nở rộ. Trương Thanh Vân có thể từ chối lời mời của một chủ tịch thành phố, mục đích tất nhiên là ở cùng với Cảnh Sương trong chốc lát, dù là bất kỳ người phụ nữ nào cũng cảm thấy vui sướng.
...
Xí nghiệp của Hoa Đông và Hoàng Hải trao đổi với nhau, lúc này người đại diện cho Hoàng Hải ra gặp mặt Trương Thanh Vân và Xa Vĩ chính là phó chủ tịch Sầm Kim Nhiên, địa điểm gặp mặt chính là khách sạn Ngoại Hải ở Hoàng Hải.
Sầm Kim Nhiên là thành viên ban ngành thường ủy của Hoàng Hải, hắn xếp thứ ba bên khối chính quyền, là người được phân công quản lý kinh tế. Tất nhiên hắn đến gặp Trương Thanh Vân và Xa Vĩ có mục đích đàm luận về vấn đề và hòa hợp mối quan hệ.
Khi gặp mặt thì Sầm Kim Nhiên không nói chi tiết hợp tác mà toàn là những lời sáo rỗng. Hắn chỉ nói Hoàng Hải, Cảng Thành và Hoài Dương là ba thành phố lân cận, giữa các thành phố nên đẩy mạnh hợp tác, tương lai hợp tác sẽ tốt đẹp. v. v. Toàn những lời sáo rỗng.
Xa Vĩ đáp lại lời của Sầm Kim Nhiên và nói về vấn đề hợp tác khu kinh tế ba thành phố, hắn hy vọng có thể cùng liên hệ sâu với Hoàng Hải, hy vọng hai bên có thể đứng ở độ cao trong tương lai, đứng ở lợi ích lâu dài của nhân dân hai bên để liên tục duy trì và xem xét chi tiết đến hợp tác lần này.
Rõ ràng những gì mà Xa Vĩ nói ra đã được chuẩn bị rất tỉ mỉ, hơn nữa thái độ lại rất chân thành. Trương Thanh Vân phán đoán đây cũng có thể là thái độ của Nhâm Gia Niên, kinh tế Cảng Thành bây giờ cũng rơi vào tình cảnh khó khăn, tâm tình nôn nóng không thua kém gì Hoài Dương.
Sầm Kim Nhiên nghe rất chuyên chú, sau khi nghe xong thì dùng giọng xảo quyệt nói:
- Chủ tịch Xa đã nói ra những lời tâm huyết, chính quyền chúng tôi cũng muốn xem trọng hợp tác lần này, cũng hy vọng có thể cùng tất cả thành phố trong Hoa Đông đẩy mạnh hợp tác...
Trương Thanh Vân nghe vậy mà nhăn mày, hắn thầm mắng Sầm Kim Nhiên quá gian xảo, nói rất hào hùng nhưng thật ra lại chẳng nói gì. Mở miệng là Hoa Đông, ngậm miệng lại là tất cả thành phố Hoa Đông, rõ ràng hắn đang trào phúng Trương Thanh Vân và Xa Vĩ đang đại diện cho cả Hoa Đông sao?
Sầm Kim Nhiên nói xong thì đến lượt Trương Thanh Vân lên tiếng, đầu tiên hắn không nói đến sự quyết định hợp tác giữa thành phố và thành phố là chính quyền mà chính là thị trường và nhân dân, hắn nói rằng Hoài Dương và các thành phố chung quanh đẩy mạnh phát triển, điều cần quan tâm đầu tiên chính là dân tâm.
Điều thứ hai chính là Hoàng Hải và muốn hợp tác với tất cả thành phố trong Hoa Đông thì phải tiếp xúc trước với các thành phố lân cận, vì tình hình cụ thể của từng thành phố không giống nhau, không thể dùng một phương pháp để tổng hợp và phối hợp, như vậy sẽ sinh ra bất lợi cho xây dựng khu kinh tế Hoàng Hải.
Thứ ba chính là giới thiệu tình huống của Hoài Dương, nhấn mạnh đến các công trình cung cấp rau xanh, nói rằng Hoài Dương có thể làm thành phố vệ tinh cho Hoàng Hải, để Hoàng Hải có cơ hội tập trung phát triển khả năng trở thành thành phố quốc tế. Trương Thanh Vân nói về hợp tác nông nghiệp, du lịch, dịch vụ và các tương lai hợp tác rộng mở giữa Hoài Dương và Hoàng Hải.
Trương Thanh Vân liến tiếp lên tiếng đã phá vỡ quan điểm truyền thống của Hoa Đông, đã định vị Hoài Dương là một thành phố vệ tinh của Hoàng Hải, là một thành phố thay mặt Hoàng Hải giải sầu. Điều này không những làm Sầm Kim Nhiên kinh ngạc, ngay cả Xa Vĩ cũng bất ngờ.
Bọn họ không ngờ Hoài Dương muốn tiếp xúc một mình với Hoàng Hải, hơn nữa còn định vị Hoài Dương ở vào tình cảnh như vậy. Điều này đã hoàn toàn phá vỡ những định vị trước đó của Hoa Đông, hoàn toàn là một tư duy khác biệt.
Trước kia Hoa Đông luôn xem vấn đề phát triển khu kinh tế là chuyện của mình, xem nó là một chỉnh thể. Bây giờ trương thanh vân đã chính thức nói rõ khu kinh tế của Hoàng Hải với Hoa Đông chính là những chuyện phát sinh với Cảng Thành và Hoài Dương.
Không nên đặt Hoa Đông và Hoàng Hải vào cùng một thể mà phải là hai thành phố Hoài Dương và Cảng Thành cùng hợp tác với Hoàng Hải. Mà hợp tác giữa Hoài Dương và Hoàng Hải là một phương thức, giữa Cảng Thành và Hoàng Hải là một phương thức khác.
Cụ thể nên triển khai mở rộng và phát triển như thế nào thì Hoàng Hải có thể phân biệt đàm phán riêng rẽ với Cảng Thành và Hoài Dương, mọi người sẽ phân tích vấn đề cụ thể, căn cứ vào đặc điểm của hai thành phố để mở rộng hợp tác.
Rõ ràng phương pháp này của Trương Thanh Vân cực kỳ cụ thể, ít nhất Sầm Kim Nhiên cũng thấy Hoài Dương bày ra một vị trí cực kỳ mê người với Hoàng Hải. Vì Hoài Dương có một vùng rau xanh rộng lớn, có mảng không gian để các xí nghiệp cung cấp tư nguyên cho Hoàng Hải được khếch trương, còn có cả những tài nguyên du lịch, nghỉ ngơi, dịch vụ để bù cho một Hoàng Hải có tiết tấu cuộc sống quá cao, mà phương diện này dù có bù cũng không xuể.
Mặt khác còn có vấn đề hợp tác tài nguyên, hai bên cùng cộng hưởng, tài nguyên khoáng sản cũng có thể cộng hưởng, còn có tài nguyên nhân lực. Những thứ này cực kỳ bức thiết với Hoàng Hải, không thể nghi ngờ gì nữa, đề nghị của Trương Thanh Vân rõ ràng đã tìm ra con đường lớn thênh thang cho ba thành phố đàm phán hợp tác kinh tế.
Nhưng từ khi Trương Thanh Vân nhận chức bí thư thị ủy thành phố Hoài Dương thì tuy khoảng cách đến Hoàng Hải là khá gần nhưng lại rất ít còn cơ hội gặp mặt nhau. Nói đến nguyên nhân thì vì Trương Thanh Vân đã bận rộn hơn, bây giờ hắn là người đứn đầu một thành phố, mục tiêu lớn, làm việc phải xét đến khả năng chu toàn. Hơn nữa lúc này Trương Thanh Vân mới đến Hoài Dương, cũng còn chưa biết nơi đây sâu cạn thế nào, sao có thể bày ra sinh hoạt cá nhân?
Tất nhiên Cảnh Sương cũng biết rõ điều này, nàng rất khéo hiểu lòng người, thường hay gọi điện thoại cho Trương Thanh Vân, nhưng cũng không nhắc đến vấn đề gặp mặt. Nhưng lần này Trương Thanh Vân đến Hoàng Hải thì trốn không xong.
Hoàng Hải là địa bàn của Cảnh Sương, nàng có sắp xếp rất chu đáo vàc chặt chẽ, Trương Thanh Vân ngủ lại trong khách sạn của nàng, hai người gặp mặt là không có vấn đề. Nhưng Trương Thanh Vân quá bận, hai người cũng khó thể ở cùng nhau trong thời gian dài, nhưng dù chỉ là một khoảng thời gian cũng là quá đủ, Cảnh Sương đã rất vui sướng.
Trong lòng Trương Thanh Vân thì từ trước đến nay Cảnh Sương luôn là người phụ nữ của mình, điều này trước nay chưa từng thay đổi. Khi thấy Cảnh Sương vui vẻ như chim khách thì tâm tình của hắn cũng rất tốt, cũng có nhiều niềm tin với chuyến đi Hoàng Hải lần này.
Lần này đến Hoàng Hải thì Nhâm Gia Niên chưa đến mà Xa Vĩ đến trước, người này luôn bảo trì trạng thái liên lạc chặt chẽ với Trương Thanh Vân. Xa Vĩ muốn cùng ở cùng một chỗ và cùng hành động với Trương Thanh Vân, như vậy Trương Thanh Vân sao có thể đáp ứng? Tất nhiên là từ chối.
Nhưng nói đến Xa Vĩ thì Trương Thanh Vân phát hiện mình chưa quá quen thuộc chính đàn Hoàng Hải, hắn chỉ biết một phó chủ nhiệm ủy ban cải cách và một chủ nhiệm phòng giám sát, mà thứ này cũng do Xa Vĩ giới thiệu, hắn không biết bất kỳ lãnh đạo thị ủy hay chính quyền nào của Hoàng Hải.
Tất nhiên Trương Thanh Vân lại biết bí thư thị ủy Hoàng Hải Lăng Tổ Hồng, nhưng người ta là ủy viên bộ chính trị trung ương, cấp bậc kém mình quá xa, quan trọng chỉ là hai người biết nhau mà thôi, căn bản chưa nói đến giao tình, nào dám tùy tiện thăm hỏi? Vì vậy lần này Trương Thanh Vân đến với ý thử nghiệm là rất nặng, hoàn toàn là hành vi không có mục tiêu xác định.
- Thanh Vân, em thấy như thế này, nếu không thì em giới thiệu cậu với phó bí thư Thang thị ủy Hoàng Hải, trước kia anh ấy là phó chủ tịch được đề bạt lên, em rất quen thuộc anh ấy.
Cảnh Sương nói, nàng biết rất rõ mục đích Trương Thanh Vân đến Hoàng Hải lần này, khi thấy Trương Thanh Vân không quá tập trung thì nàng liền chủ động đưa ra lời đề nghị.
Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Cảnh Sương, hắn thấy vẻ mặt nàng rất chuyên chú, vì vậy cũng nhịn không được phải cười rộ lên:
- Ôi, thiếu chút nữa thì anh quên, tiểu thư Cảnh Sương nhà anh là danh nhân Hoàng Hải, có phải anh đường đường là quan lớn cấp phó bộ nhưng phải cập cảng của em trước, sau đó mới cùng gặp gỡ với một quan chức cấp phó bộ khác, có đạo lý như vậy sao?
Cảnh Sương đỏ mặt, nàng véo Trương Thanh Vân rồi nói:
- Em cũng chỉ muốn giúp anh mà thôi, hơn nữa chỉ là giới thiệu bạn bè cho anh biết mà thôi, chẳng lẽ còn gì đó cần e ngại sao?
Trương Thanh Vân cười hì hì, hắn kéo tay Cảnh Sương rồi nói:
- Nha đầu này, anh là đại biểu cho thành phố Hoài Dương, anh đến Hoàng Hải làm khách, bọn họ sẽ phải sắp xếp gặp gỡ. Nếu bọn họ có hứng thú với vấn đề liên kết ba thành phố làm khu kinh tế, tất nhiên sẽ sắp xếp người gặp mặt.
- Tình huống bây giờ còn chưa rõ ràng lắm, nếu anh chủ động tiếp cận với người khác, như vậy chẳng phải quá nôn nóng sao?
Cảnh Sương không nói lời nào, nàng dựa đầu vào vai Trương Thanh Vân, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, cũng không cần quan tâm Trương Thanh Vân đang nói gì. Bộ dạng này cùng ngày thường tỉnh táo là khác quá xa, nếu có người ngoài nhìn thấy biểu lộ của nàng như thế này thì chắc chắn nghĩ rằng thế giới đã đảo lộn.
- Tút, tút!
Điện thoại vang lên, Cảnh Sương nhíu mày. Nàng đứng dậy rời khỏi lòng của Trương Thanh Vân, sau đó Trương Thanh Vân mới nhận lấy điện thoại.
- Alo, bí thư Thanh Vân phải không? Nghe tôi nói này, anh đến Hoàng Hải và chạy mất tăm mất tích, cái này không phải vi phạm kỷ luật sao?
Đầu điện thoại bên kia vang lên âm thanh của Xa Vĩ.
Trương Thanh Vân đang nhận điện thoại trên chiếc điện thoại dành cho công việc cá nhân, trước kia Xa Vĩ không biết, chắc chắn đã gọi cho Lưu Bằng, vì Lưu Bằng bị ép cung nên mới nói ra số điện thoại này.
- Anh Xa, tôi có thể so sánh với anh được sao? Bên các anh đảng ủy và chính quyền là rất rõ ràng, còn bên tôi thì không giống, tôi vừa là cha vừa là mẹ, bất kỳ khoảng thời gian nào cũng không được rãnh rổi.
Trương Thanh Vân nói, hắn tìm từ mơ hồ, cố ý nói mình đang rất bận rộn.
- À, lại bận rộn, anh xem có gì tối nay chúng ta cùng nhau dùng cơm, gặp mặt vài người bạn cũ, lần trước ở Lăng Thủy tôi đã giới thiệu cho anh chủ nhiệm Tiền Tiến và chủ nhiệm Tiếu Sơn, anh có ấn tượng chứ?
Xa Vĩ nói.
Trương Thanh Vân có chút trầm ngâm, hắn nhìn về phía Cảnh Sương. khóe miệng Cảnh Sương chợt co quắp, nàng nhìn sang một bên. Trương Thanh Vân nói:
- Coi như xong, tối nay không được, tôi đã hẹn với vị khách quan trọng, nếu hai vị chủ nhiệm không ngại thì tối mai tôi mời khách, mọi người cùng nhau đi dùng cơm.
Xa Vĩ ở đầu dây bên kia khựng lại vài giây đồng hồ, một lúc sau hắn mới nói:
- Thật sự không được sao? Đúng là tiếc nuối.
Trương Thanh Vân cũng có thể nghe thấy chút tiếc nuối từ trong giọng điệu của Xa Vĩ, lúc này Xa Vĩ lại nói:
- Thế này đi, bí thư Thanh Vân, tôi sẽ thương lượng với hai vị kia, nếu không thì đổi lại ngày mai chúng ta dùng cơm, nếu có tin tức tôi sẽ gọi điện cho anh.
Trương Thanh Vân cúp điện thoại mà nhíu mày, Xa Vĩ vội vàng như vậy là nhất định có chuyện muốn gặp mình, rốt cuộc trong hồ lô của đối phương có gì?
- Thanh Vân, tối nay anh có hẹn với một vị khách quan trọng nào sao?
Cảnh Sương đột nhiên nói.
Trương Thanh Vân chợt sững sốt, hắn vội vàng kéo suy nghĩ về hiện thực, hắn dùng ánh mắt như cười như không nhìn Cảnh Sương rồi nói:
- Tất nhiên đó chính là tiểu thư Cảnh Sương nổi tiếng Hoa Đông, đây không phải là khách quan trọng sao?
Hai mắt Cảnh Sương chợt trở nên sáng ngời, vẻ mặt cũng giản ra, có thể rõ ràng thấy được khoảnh khắc này tâm hoa nở rộ. Trương Thanh Vân có thể từ chối lời mời của một chủ tịch thành phố, mục đích tất nhiên là ở cùng với Cảnh Sương trong chốc lát, dù là bất kỳ người phụ nữ nào cũng cảm thấy vui sướng.
...
Xí nghiệp của Hoa Đông và Hoàng Hải trao đổi với nhau, lúc này người đại diện cho Hoàng Hải ra gặp mặt Trương Thanh Vân và Xa Vĩ chính là phó chủ tịch Sầm Kim Nhiên, địa điểm gặp mặt chính là khách sạn Ngoại Hải ở Hoàng Hải.
Sầm Kim Nhiên là thành viên ban ngành thường ủy của Hoàng Hải, hắn xếp thứ ba bên khối chính quyền, là người được phân công quản lý kinh tế. Tất nhiên hắn đến gặp Trương Thanh Vân và Xa Vĩ có mục đích đàm luận về vấn đề và hòa hợp mối quan hệ.
Khi gặp mặt thì Sầm Kim Nhiên không nói chi tiết hợp tác mà toàn là những lời sáo rỗng. Hắn chỉ nói Hoàng Hải, Cảng Thành và Hoài Dương là ba thành phố lân cận, giữa các thành phố nên đẩy mạnh hợp tác, tương lai hợp tác sẽ tốt đẹp. v. v. Toàn những lời sáo rỗng.
Xa Vĩ đáp lại lời của Sầm Kim Nhiên và nói về vấn đề hợp tác khu kinh tế ba thành phố, hắn hy vọng có thể cùng liên hệ sâu với Hoàng Hải, hy vọng hai bên có thể đứng ở độ cao trong tương lai, đứng ở lợi ích lâu dài của nhân dân hai bên để liên tục duy trì và xem xét chi tiết đến hợp tác lần này.
Rõ ràng những gì mà Xa Vĩ nói ra đã được chuẩn bị rất tỉ mỉ, hơn nữa thái độ lại rất chân thành. Trương Thanh Vân phán đoán đây cũng có thể là thái độ của Nhâm Gia Niên, kinh tế Cảng Thành bây giờ cũng rơi vào tình cảnh khó khăn, tâm tình nôn nóng không thua kém gì Hoài Dương.
Sầm Kim Nhiên nghe rất chuyên chú, sau khi nghe xong thì dùng giọng xảo quyệt nói:
- Chủ tịch Xa đã nói ra những lời tâm huyết, chính quyền chúng tôi cũng muốn xem trọng hợp tác lần này, cũng hy vọng có thể cùng tất cả thành phố trong Hoa Đông đẩy mạnh hợp tác...
Trương Thanh Vân nghe vậy mà nhăn mày, hắn thầm mắng Sầm Kim Nhiên quá gian xảo, nói rất hào hùng nhưng thật ra lại chẳng nói gì. Mở miệng là Hoa Đông, ngậm miệng lại là tất cả thành phố Hoa Đông, rõ ràng hắn đang trào phúng Trương Thanh Vân và Xa Vĩ đang đại diện cho cả Hoa Đông sao?
Sầm Kim Nhiên nói xong thì đến lượt Trương Thanh Vân lên tiếng, đầu tiên hắn không nói đến sự quyết định hợp tác giữa thành phố và thành phố là chính quyền mà chính là thị trường và nhân dân, hắn nói rằng Hoài Dương và các thành phố chung quanh đẩy mạnh phát triển, điều cần quan tâm đầu tiên chính là dân tâm.
Điều thứ hai chính là Hoàng Hải và muốn hợp tác với tất cả thành phố trong Hoa Đông thì phải tiếp xúc trước với các thành phố lân cận, vì tình hình cụ thể của từng thành phố không giống nhau, không thể dùng một phương pháp để tổng hợp và phối hợp, như vậy sẽ sinh ra bất lợi cho xây dựng khu kinh tế Hoàng Hải.
Thứ ba chính là giới thiệu tình huống của Hoài Dương, nhấn mạnh đến các công trình cung cấp rau xanh, nói rằng Hoài Dương có thể làm thành phố vệ tinh cho Hoàng Hải, để Hoàng Hải có cơ hội tập trung phát triển khả năng trở thành thành phố quốc tế. Trương Thanh Vân nói về hợp tác nông nghiệp, du lịch, dịch vụ và các tương lai hợp tác rộng mở giữa Hoài Dương và Hoàng Hải.
Trương Thanh Vân liến tiếp lên tiếng đã phá vỡ quan điểm truyền thống của Hoa Đông, đã định vị Hoài Dương là một thành phố vệ tinh của Hoàng Hải, là một thành phố thay mặt Hoàng Hải giải sầu. Điều này không những làm Sầm Kim Nhiên kinh ngạc, ngay cả Xa Vĩ cũng bất ngờ.
Bọn họ không ngờ Hoài Dương muốn tiếp xúc một mình với Hoàng Hải, hơn nữa còn định vị Hoài Dương ở vào tình cảnh như vậy. Điều này đã hoàn toàn phá vỡ những định vị trước đó của Hoa Đông, hoàn toàn là một tư duy khác biệt.
Trước kia Hoa Đông luôn xem vấn đề phát triển khu kinh tế là chuyện của mình, xem nó là một chỉnh thể. Bây giờ trương thanh vân đã chính thức nói rõ khu kinh tế của Hoàng Hải với Hoa Đông chính là những chuyện phát sinh với Cảng Thành và Hoài Dương.
Không nên đặt Hoa Đông và Hoàng Hải vào cùng một thể mà phải là hai thành phố Hoài Dương và Cảng Thành cùng hợp tác với Hoàng Hải. Mà hợp tác giữa Hoài Dương và Hoàng Hải là một phương thức, giữa Cảng Thành và Hoàng Hải là một phương thức khác.
Cụ thể nên triển khai mở rộng và phát triển như thế nào thì Hoàng Hải có thể phân biệt đàm phán riêng rẽ với Cảng Thành và Hoài Dương, mọi người sẽ phân tích vấn đề cụ thể, căn cứ vào đặc điểm của hai thành phố để mở rộng hợp tác.
Rõ ràng phương pháp này của Trương Thanh Vân cực kỳ cụ thể, ít nhất Sầm Kim Nhiên cũng thấy Hoài Dương bày ra một vị trí cực kỳ mê người với Hoàng Hải. Vì Hoài Dương có một vùng rau xanh rộng lớn, có mảng không gian để các xí nghiệp cung cấp tư nguyên cho Hoàng Hải được khếch trương, còn có cả những tài nguyên du lịch, nghỉ ngơi, dịch vụ để bù cho một Hoàng Hải có tiết tấu cuộc sống quá cao, mà phương diện này dù có bù cũng không xuể.
Mặt khác còn có vấn đề hợp tác tài nguyên, hai bên cùng cộng hưởng, tài nguyên khoáng sản cũng có thể cộng hưởng, còn có tài nguyên nhân lực. Những thứ này cực kỳ bức thiết với Hoàng Hải, không thể nghi ngờ gì nữa, đề nghị của Trương Thanh Vân rõ ràng đã tìm ra con đường lớn thênh thang cho ba thành phố đàm phán hợp tác kinh tế.