- Thanh Vân, công tác huyện ủy bên này tôi đã giao cho cậu, cậu phải nhanh chóng báo cáo tất cả những vấn đề liên quan đến kiến thiết và xây dựng văn phòng huyện ủy cho bí thư Hoàng.
Liễu Thanh dùng giọng hòa ái nói với Trương Thanh Vân trong văn phòng.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn biết rõ ý tứ của Liễu Thanh, hắn sợ Trương Thanh Vân khó có thể làm cho kẻ bên dưới phục tùng, vì vậy mới quyết định cho Trương Thanh Vân quyền lợi sắp xếp lại nhân sự. Xem ra lần này Hoàng Tung Sơn đã thật sự muốn Trương Thanh Vân hắn làm việc có thể buông tay buông chân.
Trương Thanh Vân đã kinh nghiệm qua những lá bài tẩy liên tiếp của các lãnh đạo trong huyện ủy, chính vì vậy mà hắn đã không dám tùy ý phỏng đoán ý đồ của bọn họ. Dù là Hoàng Tung Sơn, Vũ Đức Chi hay Lệ Cương, Vương Bình đều là những người rất khó dò, mỗi người đều có một bộ phận thế lực riêng, Trương Thanh Vân cảm thấy trước kia mình quá coi thường anh hùng thiên hạ.
- Đúng rồi, Thanh Vân, cậu cũng quen thuộc với vấn đề của nhà máy xi măng Bá Đạo và trạm thủy điện Tam Giang, cậu có ý kiến gì liên quan đến xử lý vấn đề này không?
Liễu Thanh nói.
Trương Thanh Vân trở nên sững sờ, hắn lập tức phân tích tin tức, phối hợp với những ban ngành có liên quan đến mình rồi trầm ngâm nói:
- Lúc này vụ án trộm cướp bên kia thế nào rồi? Có kết quả gì sao?
Liễu Thanh gật đầu, Trương Thanh Vân cũng hiểu được ý nghĩ của Liễu Thanh, có lẽ Trần Vân Sơn muốn rút binh bỏ mặc nhà xưởng của người ta, hai bên đang liên tục cãi cọ.
- Thế này đi, tôi sẽ đề nghị xây dựng một trạm kiểm tra an toàn giao thông ở phía tây huyện thành. Phía tây bắc của huyện chúng ta là vùng núi, tình hình xe chở quá tải và vấn đề xe khách tương đối nghiêm trọng, vấn đề tai họa ngầm về an toàn quá lớn, chúng ta không thể xem nhẹ vấn đề này được.
- Nếu nói về vị trí của tổ giám sát thì sẽ được xây dựng ngay cửa chính của công ty xi măng Bá Đạo, nằm trên tỉnh lộ, nơi này cách cửa chính của trạm thủy điện Tam Giang hơn một trăm mét. Ngoài những nhân viên tổ giám sát, ngoài lực lượng cảnh sát giao thông thì cũng phải có công an xã các vùng lân cận và cảnh sát hình sự, ba phương thế lực tạo thành một trạm kiểm soát, tất cả đều thuận tiện phối hợp...
Liễu Thanh nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, một lúc lâu sau hắn mới để lộ ra nụ cười:
- Tốt, đề xuất của cậu rất tốt! Bí thư Hoàng đúng là có mắt nhìn người. Văn phòng huyện ủy có cậu thì tôi cũng cực kỳ yên tâm. Cậu phải nhớ kỹ, coi trọng và đẩy mạnh những công tác chỉ huy, giám sát và phân tích tình huống.
Khi Liễu Thanh từ trong văn phòng đi ra thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng khẽ chấn động, xem ra hắn phải nắm chắc trong tay vấn đề giám sát, còn tổ văn thư và tổ tổng hợp thì chính hắn cần tìm người hỗ trợ mới được.
Sau khi về đến văn phòng thì Trương Thanh Vân lập tức viết một bản báo cáo đưa cho Hoàng Tung Sơn. Sau đó Hoàng Tung Sơn phê chỉ thị "Đồng ý! Vấn đề nhân sự do phó bí thư Vương, trưởng phòng nhân sự Lưu Vạn Hà và phòng nhân sự phối hợp hành động."
Sau khi lấy được thượng phương bảo kiếm thì Trương Thanh Vân thầm thở dài một hơi, hắn lập tức tổ chức hội nghị tập hợp toàn bộ nhân sự trong văn phòng huyện ủy. Sau khi đảo mắt qua vài chục ánh mắt phức tạp đang nhìn về phía mình, Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười. Hắn biết bên dưới có rất nhiều người không phục mình, thậm chí bên dưới còn có những lão cán bộ ba bốn mươi tuổi, đám người này đã ngồi mòn đít trên ghế cơ quan, tính tình cũng tăng lên theo tuổi tác, tất nhiên cảm giác bực bội sẽ ngày càng tăng mạnh
Quả nhiên ngay từ đầu hội nghị thì tình hình đã bắt đầu ồn ào, tổ văn thư và tổ tổng hợp đã bắt đầu cãi cọ với nhau. Tổ tổng hợp nói lên vấn đề công suất làm việc của tổ văn thư quá thấp, những văn kiện mà tổ tổng hợp cần lúc nào cũng đến quá trễ. Trương Thanh Vân biết rõ hai vấn đề này trước nay mình chưa được phân công quản lý, hơn nữa bọn họ lại là người của Liễu Thanh, vì vậy cũng xem thường chính hắn.
- Trật tự, trật tự! Ngay từ đầu hội nghị các anh đã cãi nhau, như vậy còn ra thể thống gì.
Trương Thiến kêu lớn, gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng bừng. Nàng là thuộc hạ trực hệ của Trương Thanh Vân, những người này làm loạn trước mặt Trương Thanh Vân thì nàng cảm thấy rất bực bội.
Trước nay trong văn phòng huyện ủy Trương Thiến đã nổi danh là một "cây ớt", hơn nữa lại là cán bộ nữ vì vậy có rất nhiều đàn ông trong văn phòng huyện có chút sợ hãi đối với nàng. Trương Thiến vừa nổi giận thì văn phòng quả nhiên đã yên tĩnh trở lại.
- Được rồi, được rồi, tất cả mọi người cũng không cần phải ồn ào. Công tác của chủ nhiệm Liễu và phó chủ nhiệm Lôi đều đã được điều chỉnh, nếu trong khoảng thời gian ngắn mà mọi người không phối hợp làm việc bình thường thì tôi sẽ viết báo cáo lên bí thư Hoàng và phó bí thư Vương, để hai bí thư phụ trách giải quyết vấn đề.
Trương Thanh Vân cao giọng nói.
Trương Thanh Vân vừa nói dứt lời thì bên dưới lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều lẳng lặng chờ hắn phát biểu.
- Khụ, khụ!
Trương Thanh Vân khẽ hắng giọng rồi uống một hớp nước nói:
- Nếu dựa vào ý của lãnh đạo thì phòng tổ chức sẽ xem xét cho chúng ta hai phó chủ nhiệm, đồng thời cũng có thể đến nhận chức ngay lập tức, nhưng việc này bị tôi ép xuống.
Tất cả mọi người đều dựng ngược tai lên nghe ngóng, rõ ràng lời nói của Trương Thanh Vân đã làm bọn họ hứng thú. Văn phòng huyện ủy chính là một ban ngành trung tâm của huyện ủy, nếu thay đổi nhân sự thì rõ ràng là một vấn đề kinh người.
- Sở dĩ tôi không muốn để phòng tổ chức tuyển người chính là cảm thấy hoàn toàn có thể đề bạt cán bộ có năng lực trong văn phòng huyện ủy. Mọi người đang ngồi đây đều là cán bộ lớn tuổi, kinh nghiệm phong phú, năng lực nghiệp vụ cũng rất mạnh. Vì vậy tôi đề nghị, trước tiên chúng ta sẽ bỏ phiếu đề cử, sẽ tuyển chọn ra hai đồng chí làm phó chủ nhiệm, sau đó tôi sẽ báo cáo lên trên, mọi người thấy thế nào?
Văn phòng lập tức trở nên náo động, chiêu bài của Trương Thanh Vân đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Trước nay phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy đều là chức danh do chính phòng tổ chức đề bạt, hơn nữa còn phải được bí thư gật đầu mới được thông qua hoặc là bí thư trực tiếp bổ nhiệm. Lần đầu tiên đám người nơi đây được nghe nói đến vấn đề tuyển cử theo kiểu Trương Thanh Vân, cũng khó có thể biết rõ có tác dụng gì hay không.
Nhưng dù là như vậy thì tâm tư tất cả đám người trong văn phòng huyện ủy đều chấn động, đặc biệt là những người có lý lịch hợp cách thì trong lòng lại càng ngứa ngáy. Phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy uy phong thế nào thì tất cả đều biết, rõ ràng cách biệt một trời một vực so với những cán sự thông thường, đặt biệt là đối với những xã bên dưới, ai không cung phụng bọn họ như bồ tát sống?
Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười, bên trong vấn đề bầu cử này còn có dụng ý khác của hắn. Thứ nhất là hoàn toàn có thể di chuyển lực chú ý của tất cả mọi người, làm gì còn kẻ nào dám nói vấn đề công tác không nghiêm túc? Kẻ nào dám nói văn phòng huyện ủy không đoàn kết? Không cần phải nói đến những vấn đề khiêu chiến quyền uy của chính mình.
Thứ hai chính là Trương Thanh Vân không muốn người ngoài tiến vào làm rối loạn tình hình của mình. Những người mà phòng tổ chức tuyển chọn thường đều có bối cảnh, nếu đám người đó mà mò vào đây thì không dám chắc có nghe lời chính hắn hay không.
Thứ ba chính là Trương Thanh Vân muốn lợi dụng tình cảnh bầu cử này để bày ra cho đám người thường hay theo dõi chính mình được nhìn thấy rõ ràng, lúc này trong tay hắn có thượng phương bảo kiếm của Hoàng Tung Sơn, nếu hắn báo cáo lên trên thì Vương Bình và Lưu Vạn Hà cũng không dám nói gì. Cũng vì vậy mà làm cho kẻ khác nghĩ rằng chính mình tạo ảnh hưởng lên phòng tổ chức để sắp xếp hai chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy. Một khi Hoàng Tung Sơn tín nhiệm Trương Thanh Vân thì văn phòng huyện ủy chính là địa bàn của hắn, nếu kẻ nào muốn có ý nghĩ khác thì cần phải cẩn thận suy nghĩ lại.
Trương Thanh Vân phải làm như vậy vì nguy hiểm lần này đã làm hắn rút ra được rất nhiều bài học, cho hắn biết trên quan trường không thể không che đậy, không được làm những chuyện quá náo động, vấn đề quan trọng là thực lực của mình bây giờ như thế nào.
Khi khắp nơi đều đấu võ mồm thì thực lực mạnh yếu sẽ quyết định tất cả, người khác sẽ không thể đơn giản khai đao với anh. Ví dụ như Trần Vân Sơn, người ta khống chế một ngành cực kỳ quan trọng là công an, dù Hoàng Tung Sơn và Lệ Cương đều có cái nhìn riêng biệt nhưng dưới tình hình trước mắt cũng không dám lật bài. Đây là tác dụng của lực lượng, Trương Thanh Vân biết rõ chính mình đang cần thứ này, bây giờ hắn đã có cơ hội thì tất nhiên phải kinh doanh ngay trong huyện ủy.
Liễu Thanh dùng giọng hòa ái nói với Trương Thanh Vân trong văn phòng.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn biết rõ ý tứ của Liễu Thanh, hắn sợ Trương Thanh Vân khó có thể làm cho kẻ bên dưới phục tùng, vì vậy mới quyết định cho Trương Thanh Vân quyền lợi sắp xếp lại nhân sự. Xem ra lần này Hoàng Tung Sơn đã thật sự muốn Trương Thanh Vân hắn làm việc có thể buông tay buông chân.
Trương Thanh Vân đã kinh nghiệm qua những lá bài tẩy liên tiếp của các lãnh đạo trong huyện ủy, chính vì vậy mà hắn đã không dám tùy ý phỏng đoán ý đồ của bọn họ. Dù là Hoàng Tung Sơn, Vũ Đức Chi hay Lệ Cương, Vương Bình đều là những người rất khó dò, mỗi người đều có một bộ phận thế lực riêng, Trương Thanh Vân cảm thấy trước kia mình quá coi thường anh hùng thiên hạ.
- Đúng rồi, Thanh Vân, cậu cũng quen thuộc với vấn đề của nhà máy xi măng Bá Đạo và trạm thủy điện Tam Giang, cậu có ý kiến gì liên quan đến xử lý vấn đề này không?
Liễu Thanh nói.
Trương Thanh Vân trở nên sững sờ, hắn lập tức phân tích tin tức, phối hợp với những ban ngành có liên quan đến mình rồi trầm ngâm nói:
- Lúc này vụ án trộm cướp bên kia thế nào rồi? Có kết quả gì sao?
Liễu Thanh gật đầu, Trương Thanh Vân cũng hiểu được ý nghĩ của Liễu Thanh, có lẽ Trần Vân Sơn muốn rút binh bỏ mặc nhà xưởng của người ta, hai bên đang liên tục cãi cọ.
- Thế này đi, tôi sẽ đề nghị xây dựng một trạm kiểm tra an toàn giao thông ở phía tây huyện thành. Phía tây bắc của huyện chúng ta là vùng núi, tình hình xe chở quá tải và vấn đề xe khách tương đối nghiêm trọng, vấn đề tai họa ngầm về an toàn quá lớn, chúng ta không thể xem nhẹ vấn đề này được.
- Nếu nói về vị trí của tổ giám sát thì sẽ được xây dựng ngay cửa chính của công ty xi măng Bá Đạo, nằm trên tỉnh lộ, nơi này cách cửa chính của trạm thủy điện Tam Giang hơn một trăm mét. Ngoài những nhân viên tổ giám sát, ngoài lực lượng cảnh sát giao thông thì cũng phải có công an xã các vùng lân cận và cảnh sát hình sự, ba phương thế lực tạo thành một trạm kiểm soát, tất cả đều thuận tiện phối hợp...
Liễu Thanh nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, một lúc lâu sau hắn mới để lộ ra nụ cười:
- Tốt, đề xuất của cậu rất tốt! Bí thư Hoàng đúng là có mắt nhìn người. Văn phòng huyện ủy có cậu thì tôi cũng cực kỳ yên tâm. Cậu phải nhớ kỹ, coi trọng và đẩy mạnh những công tác chỉ huy, giám sát và phân tích tình huống.
Khi Liễu Thanh từ trong văn phòng đi ra thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng khẽ chấn động, xem ra hắn phải nắm chắc trong tay vấn đề giám sát, còn tổ văn thư và tổ tổng hợp thì chính hắn cần tìm người hỗ trợ mới được.
Sau khi về đến văn phòng thì Trương Thanh Vân lập tức viết một bản báo cáo đưa cho Hoàng Tung Sơn. Sau đó Hoàng Tung Sơn phê chỉ thị "Đồng ý! Vấn đề nhân sự do phó bí thư Vương, trưởng phòng nhân sự Lưu Vạn Hà và phòng nhân sự phối hợp hành động."
Sau khi lấy được thượng phương bảo kiếm thì Trương Thanh Vân thầm thở dài một hơi, hắn lập tức tổ chức hội nghị tập hợp toàn bộ nhân sự trong văn phòng huyện ủy. Sau khi đảo mắt qua vài chục ánh mắt phức tạp đang nhìn về phía mình, Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười. Hắn biết bên dưới có rất nhiều người không phục mình, thậm chí bên dưới còn có những lão cán bộ ba bốn mươi tuổi, đám người này đã ngồi mòn đít trên ghế cơ quan, tính tình cũng tăng lên theo tuổi tác, tất nhiên cảm giác bực bội sẽ ngày càng tăng mạnh
Quả nhiên ngay từ đầu hội nghị thì tình hình đã bắt đầu ồn ào, tổ văn thư và tổ tổng hợp đã bắt đầu cãi cọ với nhau. Tổ tổng hợp nói lên vấn đề công suất làm việc của tổ văn thư quá thấp, những văn kiện mà tổ tổng hợp cần lúc nào cũng đến quá trễ. Trương Thanh Vân biết rõ hai vấn đề này trước nay mình chưa được phân công quản lý, hơn nữa bọn họ lại là người của Liễu Thanh, vì vậy cũng xem thường chính hắn.
- Trật tự, trật tự! Ngay từ đầu hội nghị các anh đã cãi nhau, như vậy còn ra thể thống gì.
Trương Thiến kêu lớn, gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng bừng. Nàng là thuộc hạ trực hệ của Trương Thanh Vân, những người này làm loạn trước mặt Trương Thanh Vân thì nàng cảm thấy rất bực bội.
Trước nay trong văn phòng huyện ủy Trương Thiến đã nổi danh là một "cây ớt", hơn nữa lại là cán bộ nữ vì vậy có rất nhiều đàn ông trong văn phòng huyện có chút sợ hãi đối với nàng. Trương Thiến vừa nổi giận thì văn phòng quả nhiên đã yên tĩnh trở lại.
- Được rồi, được rồi, tất cả mọi người cũng không cần phải ồn ào. Công tác của chủ nhiệm Liễu và phó chủ nhiệm Lôi đều đã được điều chỉnh, nếu trong khoảng thời gian ngắn mà mọi người không phối hợp làm việc bình thường thì tôi sẽ viết báo cáo lên bí thư Hoàng và phó bí thư Vương, để hai bí thư phụ trách giải quyết vấn đề.
Trương Thanh Vân cao giọng nói.
Trương Thanh Vân vừa nói dứt lời thì bên dưới lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều lẳng lặng chờ hắn phát biểu.
- Khụ, khụ!
Trương Thanh Vân khẽ hắng giọng rồi uống một hớp nước nói:
- Nếu dựa vào ý của lãnh đạo thì phòng tổ chức sẽ xem xét cho chúng ta hai phó chủ nhiệm, đồng thời cũng có thể đến nhận chức ngay lập tức, nhưng việc này bị tôi ép xuống.
Tất cả mọi người đều dựng ngược tai lên nghe ngóng, rõ ràng lời nói của Trương Thanh Vân đã làm bọn họ hứng thú. Văn phòng huyện ủy chính là một ban ngành trung tâm của huyện ủy, nếu thay đổi nhân sự thì rõ ràng là một vấn đề kinh người.
- Sở dĩ tôi không muốn để phòng tổ chức tuyển người chính là cảm thấy hoàn toàn có thể đề bạt cán bộ có năng lực trong văn phòng huyện ủy. Mọi người đang ngồi đây đều là cán bộ lớn tuổi, kinh nghiệm phong phú, năng lực nghiệp vụ cũng rất mạnh. Vì vậy tôi đề nghị, trước tiên chúng ta sẽ bỏ phiếu đề cử, sẽ tuyển chọn ra hai đồng chí làm phó chủ nhiệm, sau đó tôi sẽ báo cáo lên trên, mọi người thấy thế nào?
Văn phòng lập tức trở nên náo động, chiêu bài của Trương Thanh Vân đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Trước nay phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy đều là chức danh do chính phòng tổ chức đề bạt, hơn nữa còn phải được bí thư gật đầu mới được thông qua hoặc là bí thư trực tiếp bổ nhiệm. Lần đầu tiên đám người nơi đây được nghe nói đến vấn đề tuyển cử theo kiểu Trương Thanh Vân, cũng khó có thể biết rõ có tác dụng gì hay không.
Nhưng dù là như vậy thì tâm tư tất cả đám người trong văn phòng huyện ủy đều chấn động, đặc biệt là những người có lý lịch hợp cách thì trong lòng lại càng ngứa ngáy. Phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy uy phong thế nào thì tất cả đều biết, rõ ràng cách biệt một trời một vực so với những cán sự thông thường, đặt biệt là đối với những xã bên dưới, ai không cung phụng bọn họ như bồ tát sống?
Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười, bên trong vấn đề bầu cử này còn có dụng ý khác của hắn. Thứ nhất là hoàn toàn có thể di chuyển lực chú ý của tất cả mọi người, làm gì còn kẻ nào dám nói vấn đề công tác không nghiêm túc? Kẻ nào dám nói văn phòng huyện ủy không đoàn kết? Không cần phải nói đến những vấn đề khiêu chiến quyền uy của chính mình.
Thứ hai chính là Trương Thanh Vân không muốn người ngoài tiến vào làm rối loạn tình hình của mình. Những người mà phòng tổ chức tuyển chọn thường đều có bối cảnh, nếu đám người đó mà mò vào đây thì không dám chắc có nghe lời chính hắn hay không.
Thứ ba chính là Trương Thanh Vân muốn lợi dụng tình cảnh bầu cử này để bày ra cho đám người thường hay theo dõi chính mình được nhìn thấy rõ ràng, lúc này trong tay hắn có thượng phương bảo kiếm của Hoàng Tung Sơn, nếu hắn báo cáo lên trên thì Vương Bình và Lưu Vạn Hà cũng không dám nói gì. Cũng vì vậy mà làm cho kẻ khác nghĩ rằng chính mình tạo ảnh hưởng lên phòng tổ chức để sắp xếp hai chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy. Một khi Hoàng Tung Sơn tín nhiệm Trương Thanh Vân thì văn phòng huyện ủy chính là địa bàn của hắn, nếu kẻ nào muốn có ý nghĩ khác thì cần phải cẩn thận suy nghĩ lại.
Trương Thanh Vân phải làm như vậy vì nguy hiểm lần này đã làm hắn rút ra được rất nhiều bài học, cho hắn biết trên quan trường không thể không che đậy, không được làm những chuyện quá náo động, vấn đề quan trọng là thực lực của mình bây giờ như thế nào.
Khi khắp nơi đều đấu võ mồm thì thực lực mạnh yếu sẽ quyết định tất cả, người khác sẽ không thể đơn giản khai đao với anh. Ví dụ như Trần Vân Sơn, người ta khống chế một ngành cực kỳ quan trọng là công an, dù Hoàng Tung Sơn và Lệ Cương đều có cái nhìn riêng biệt nhưng dưới tình hình trước mắt cũng không dám lật bài. Đây là tác dụng của lực lượng, Trương Thanh Vân biết rõ chính mình đang cần thứ này, bây giờ hắn đã có cơ hội thì tất nhiên phải kinh doanh ngay trong huyện ủy.