Bố Y Quan Đạo

Chương 813: Nhất trí đối ngoại

Trong phòng hội nghị thường ủy Hoa Đông, chiếc ghế đầu tiên để trống, Chu Thủ Tuân và Chử Ngụy Cường ngồi ở hai bên. Ngoài vắng mặt Tần Vệ Quốc thì mười hai thường ủy chỉ có sáu người có mặt.
Trương Thanh Vân tham gia dự thính hội nghị, hắn ngồi ở vị trí cuối cùng, dưới tay Triệu Hải Dân.
Những người trong phòng này có thể nói đều là lãnh đạo của Trương Thanh Vân, hơn nữa vào khoảng thời gian này, dựa theo tình huống bình thường thì Trương Thanh Vân phải cố gắng lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo.
Nhưng hắn giống như cực kỳ chất phác, nói năng cẩn trọng, dù Chử Ngụy Cường bắt tay chào hỏi cũng không quá cung kính. Nếu nói lời khách khí thì rõ ràng hắn đang hồn nhiên không biết hội nghị thường ủy hôm nay chĩa vào mình. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Ngày hôm qua khi Trương Thanh Vân từ nhà Chu Thủ Tuân trở về cũng đang cân nhắc những gì hai người vừa nói chuyện, Chu Thủ Tuân dùng lời nói thấm thía yêu cầu Trương Thanh Vân chú ý cao độ, nhưng hắn biết chắc Chu Thủ Tuân đang bịa chuyện.
Lúc đó Chu Thủ Tuân nói trong ban ngành Hoài Dương có người hướng về phía lão phản ánh vấn đề, nói Trương Thanh Vân thích ông lớn, chuyên quyền độc đoán. Trương Thanh Vân ở Hoài Dương khá lâu, hắn phải có chút tự tin, ở Hoài Dương dù là ban ngành đảng ủy hay chính quyền cũng tuyệt đối không có người nào dám phản ánh vấn đề như vậy với lãnh đạo.
Quan trọng là quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Chu Thủ Tuân là không tệ, đây cũng không phải điều gì bí mật ở Hoa Đông, người khác nói xấu về Trương Thanh Vân còn chạy đến Chu Thủ Tuân sao?
Trương Thanh Vân dù sao cũng là cán bộ cấp phó của tỉnh, dù phản ánh như vậy thì có được gì? Khả năng bị mắng ngược lại là rất lớn.
Vì vậy những lời nói thấm thía của Chu Thủ Tuân hôm qua chẳng qua chỉ là bịa chuyện, một phó bí thư tỉnh ủy nói chuyện lộ ra sơ hở lớn như vậy làm Trương Thanh Vân sinh ra cảnh giác rất lớn, đồng thời cũng rất chờ mong hội nghị thường ủy vào ngày mai.
Trương Thanh Vân muốn xem ngày hôm nay có thể đưa ra quyết nghị gì, có phải muốn dồn mình vào chỗ chết hay không?
Hội nghị bắt đầu lúc mười giờ, do Chử Ngụy Cường chủ trì. Chử Ngụy Cường có tính tình khá lạnh lùng, vẻ mặt vĩnh viễn nghiêm túc, trước tiên lão báo cáo kỹ càng về tình hình công tác thời gian gần đây ở Hoài Dương.
Trong chuyện này liên quan đến các vấn đề của tài chính, giáo dục, kinh tế, hơn nữa mỗi vấn đề đều đưa lên đến tuyến trên thì không còn là việc nhỏ. Đây đều là những gì quy nạp được trong quá trình kiểm tra của tỉnh ủy ở gian đoạn vừa rồi, mà nói như vậy đã làm người ta sinh ra cảm giác Hoài Dương có quá nhiều lỗ hổng, vấn đề là rất nhiều.
Chử Ngụy Cường nói chuyện thì ánh mắt vẫn quét về phía Trương Thanh Vân. Rõ ràng Trương Thanh Vân là lợn chết không sợ nước nóng, vẻ mặt yên tĩnh như giếng nước sâu làm người khác cảm thấy không có suy nghĩ gì khác, người khác cũng nhìn không ra những cảm xúc dao động.
Chử Ngụy Cường nói xong thì người lên tiếng đầu tiên chính là Triệu Hải Dân, lão cười ha hả nói:
- Nghe những gì chủ tịch vừa nói thì Hoài Dương thật sự có không ít vấn đề, xem ra trước kia bí thư Trương đã nhìn thấy nhiều vấn đề và đã sớm đề xuất chỉnh đốn bầu không khí chính trị và xã hội là rất đung đắn. Bây giờ tỉnh ủy và chính quyền coi trọng cao độ, thống nhất bố trí, đã tiến hành lần kiểm tra đầu tiên với các mặt công tác ở Hoài Dương, đồng thời cũng làm một công tác chỉnh đốn đầu tiên.
- Tôi tin trải qua đợt chỉnh đốn lần này thì bầu không khí ở Hoài Dương sẽ chấn động, bầu không khí xã hội và chính trị sẽ tốt hơn, ngay sau đó thì vấn đề xây dựng kinh tế của Hoài Dương nhất định sẽ tiến thêm một bước, cá nhân tôi rất xem trọng Hoài Dương.
Triệu Hải Dân vừa nói vừa gật đầu với Trương Thanh Vân, khóe miệng Trương Thanh Vân khẽ cong lên bày tỏ sự cảm tạ. Triệu Hải Dân nói xong thì người tiếp theo chính là bí thư Ngụy Thư Bình của thành phố Lăng Thủy, nhưng người này không khách khí như Triệu Hải Dân, dù không trực tiếp chĩa vào Trương Thanh Vân, nhưng hắn cho rằng đã đến thời điểm cấp bách để điều chỉnh ban ngành Hoài Dương.
Cách nói của Ngụy Thư Bình được đa số người đồng ý, ngoài vài vị lãnh đạo bỏ qua không lên tiếng thì những người còn lại đều rất sắc bén. Đến lượt phó chủ tịch thường vụ Thi Vĩnh Nhạc, lão nói:
- Bí thư Trương, hôm nay anh có mặt ở đây, mà Hoài Dương gần đây xảy ra nhiều vấn đề, anh nói xem thế nào?
Trương Thanh Vân nói:
- Điều tra được vấn đề đã chứng tỏ bản thân có vấn đề. Vừa rồi các vị lãnh đạo đều đã nói, ban ngành đảng ủy chính quyền Hoài Dương quả thật có tồn tại vấn đề, mà khoảng thời gian trước tôi đang cố sức vì khối công tác này. Bây giờ được tỉnh ủy và chính quyền coi trọng, tôi tin dưới sự chỉ đạo của tỉnh ủy chính quyền thì Hoài Dương chúng tôi sẽ có diện mạo hoàn toàn mới.
Trương Thanh Vân nói rất thành khẩn nhưng không phê bình chính mình, lời nói không kiêu ngạo không xu nịnh. Mã Học Vọng nhíu mày nói:
- Tôi phát biểu ý kiến, hôm nay có bí thư Hoài Dương ở đây, tôi cho rằng bí thư Trương Thanh Vân không thể trốn tránh trách nhiệm.
- Là người đứng đầu đảng ủy chính quyền mà ban ngành tạo ra quá nhiều lỗ hổng, hơn nữa cán bộ cao cấp trong ban ngành còn bị kỷ luật nghiêm trọng. Dựa theo quy chế phê bình thì đồng chí Trương Thanh Vân phải gánh trách nhiệm không nhỏ.
- Quốc có quốc pháp, đảng có kỷ luật đảng, tôi cho rằng vấn đề này chúng ta phải nghiêm túc, không phải vì sợ đắc tội với người mà bỏ qua vấn đề.
Trương Thanh Vân cau mày, vẻ mặt không chút biểu cảm nhưng trong lòng đang mắng lớn. Mã Học Vọng khinh người quá đáng, người Hoa Đông khinh người quá đáng, bọn họ cho rằng mình không chịu được tình thế mà để mặc kẻ khác sắp xếp sao?
Trương Thanh Vân thầm cười lạnh, hắn dứt khoát không lên tiếng, giả vờ như không nghe thấy gì.
Mã Học Vọng nói xong thì nhìn về phía Trương Thanh Vân, mà Trương Thanh Vân cũng không nhìn hắn, chỉ cầm bút ghi chép.
Mã Học Vọng cuối cùng cũng không nhịn được, hắn nói:
- Bí thư Trương, sao vậy? Anh không có gì để nói sao?
Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, hắn nói:
- Trưởng phòng mã phê bình như vậy rất đúng, nhưng tôi có điều nghi kỵ. Tôi còn chưa nhận được thông cáo của tỉnh ủy, trước mắt đồng chí Tiêu Hàn xảy ra vấn đề gì thì tôi tin sẽ chưa có định luận cuối cùng, câu nói vi phạm kỷ luật nghiêm trọng của anh là từ đâu ra?
- Đó chỉ là vấn đề đầu tiên, thứ hai, nửa năm qua kinh tế Hoài Dương trở thành điển hình trong toàn tỉnh, trở thành điển hình trong vấn đề hình tượng và kêu gọi đầu tư...
Trương Thanh Vân nói hơn mười vinh dự, cuối cùng nói:
- Những vinh dự trên đều được tỉnh ủy cho lời ngợi khen, bây giờ quay đầu lại chối bỏ tất cả sao? Đây rõ ràng là không khoa học, mất tính khách quan. Tôi là bí thư thị ủy Hoài Dương, tôi có thể trịnh trọng bày tỏ thái độ, nếu cần gánh chịu trách nhiệm thì tôi sẵn sàng, nhưng nếu áp đặt trách nhiệm lên người nhân dân Hoài Dương thì chúng tôi sẽ tuyệt đối không gánh chịu...
Mã Học Vọng không ngờ Trương Thanh Vân lại nói những lời như vậy, vì thế mà vẻ mặt chợt tối sầm. Chu Thủ Tuân ho khan một tiếng nói:
- Được rồi, vấn đề trách nhiệm không phải là đề tài thảo luận hôm nay, hôm nay chúng ta cần phải thảo luận về phương hướng công tác kế tiếp ở Hoài Dương.
- Xét vào tình hình thực tế ở Hoài Dương và thông qua bàn bạc với các vị lãnh đạo chủ tịch Chử và chủ tịch Vi, chúng tôi cho rằng vấn đề của Hoài Dương lúc này là duy trì tính ổn định, bảo trì ổn định xã hội, ổn định chính trị. Phải dùng cơ sở này để phát triển kinh tế, nâng cao mức độ cuộc sống của nhân dân, đề cao mức độ sản xuất của xã hội, đây mới là con đường chính xác.
Chu Thủ Tuân nói chuyện rất lâu, Trương Thanh Vân ngồi ở bên dưới nghe rõ tất cả, hôm nay đám lãnh đạo tỉnh ủy tụ tập lại tất nhiên là muốn vạch ra con đường công tác tiếp theo cho Hoài Dương, thực tế chính là vạch ra con đường cho Trương Thanh Vân trên tinh thần hội nghị, cũng chính là bắt buộc Trương Thanh Vân phải bỏ qua hành động đánh đuổi tội phạm, bỏ đi ước nguyện ban đầu.
Liên kết với những bố trí của tỉnh ủy với ban ngành Hoài Dương, nhưng thứ này làm Trương Thanh Vân phải khựng lại, tất nhiên hắn sẽ không ngờ sẽ có kết quả như vậy.
Trương Thanh Vân cũng cơ bản không muốn quan tâm những gì xảy ra sau đó, tâm tình của hắn cực kỳ không xong, càng thất vọng với hội nghị thường ủy hôm nay. Hắn biết rõ Hoa Đông rất bài ngoại, nhưng bài ngoại đến mức độ này thì quả nhiên khinh người quá đáng.
Trương Thanh Vân khó thể thấy rõ tâm tư của mọi người, nhưng hắn hiểu rõ một vài điều, hội nghị thường ủy hôm nay trôi chảy như thế này cũng vì mọi người có ăn ý, mà ăn ý với nhau để Trương Thanh Vân phải theo quy củ.
Không chỉ là như thế, đám người bắt đầu khua tay mua chân ở công tác chính tri của đảng ủy chính quyền Hoài Dương, đúng là làm người ta không thể tha thứ.
Không thể nghi ngờ vào khoảnh khắc này tất cả vấn đề về công bình và chính nghĩa đã bị bịt kín, dù mục đích của hội nghị hôm nay chính là việc xấu trong nhà không truyền ra ngoài hoặc sợ người khác quấy phá, nhưng có một lời không thể dị nghị chính là mặt tối của thể chế chính trị Hoa Đông đã bộc lộ trước mắt Trương Thanh Vân.
Bọn họ giống như đoán chắc Trương Thanh Vân đơn thương độc mã ở Hoa Đông, không có biện pháp chịu áp lực, hơn nữa quyết nghị của tỉnh ủy cũng không phải Trương Thanh Vân có thể chống đỡ được. Mà đám người hôm nay đã đủ đoàn kết, đủ đồng lòng.
Trương Thanh Vân cũng không tham gia hội nghị từ đầu đến cuối, vì sau hội nghị chắc chỉ còn các chương trình thảo luận vấn đề xử phạt, Trương Thanh Vân bị khách khí mời ra khỏi phòng.
Trương Thanh Vân đi ra khỏi khu nhà thường ủy, lái xe và Trần Thu đều đang chờ ở cổng, hắn híp mắt nhìn bầu trời. Hôm nay bầu trời rất tốt, mặt trời chiếu cao rực rỡ, hắn đột nhiên cảm thấy nhớ Tần Vệ Quốc. Khi hắn còn ở Hoài Dương đã nghe tin về Tần Vệ Quốc, bí thư đã đi Los Angeles chữa bệnh.
Trương Thanh Vân rất muốn biết Tần Vệ Quốc nhìn thấy cục diện bây giờ ở Hoa Đông sẽ có cảm tưởng thế nào, lão không còn ở Hoa Đông, chẳng lẽ Chử Ngụy Cường và Chu Thủ Tuân đều không biết làm vậy sẽ sinh ra hậu quả rất nghiêm trọng sao?
Nếu là vài năm trước Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, khi đó người Hoa Đông đoàn kết bài ngoại như lúc này thì hắn không thể chống được. Nhưng bây giờ người và vật đều đổi khác, các phe phái Hoa Đông vốn rơi vào tình cảnh bốn mặt đều là kẻ địch, bây giờ lại dốc sức ép Trương Thanh Vân đi vào khuôn khổ, điều này làm người ta cảm thấy khó hiểu.
Trương Thanh Vân là người quật cường, hắn đã quyết định thì sẽ làm. Nhưng đám người có tâm tư đảo loạn cục diện, lợi dụng tính bài ngoại của người Hoa Đông để phá hoại những bố trí của Trương Thanh Vân, rõ ràng đã đạt đến hiệu quả xứng đáng.
Nhưng bọn họ nghĩ rằng làm như vậy sẽ khiến Trương Thanh Vân buông tay thì ý nghĩ quá khờ dại.

back top