Phó phòng Hàn Sơn Dân cục tổ chức trung ương xứng danh một trưởng phòng mặt lạnh, là người rất khó tiếp xúc. Người này đã khá lớn tuổi, bộ dạng gầy khọm, người này được mệnh danh là trưởng phòng mặt lạnh có lẽ cũng vì nguyên nhân ít khi nói cười. Nghe nói Hàn Sơn Dân tiếp kiến bất kỳ người nào thì gương mặt cũng không có nụ cười, người khác luôn thấy được vẻ mặt chăm chú đến tận xương tủy, vẻ mặt ôn hòa vĩnh viễn không tồn tại.
Trong những phó phòng ở cục tổ chức trung ương thì Hàn Sơn Dân xếp ở vị trí đầu tiên, uy vọng của lão tương đối cao, đồng thời cũng là ủy viên bộ chính trị trung ương, là điển hình của lãnh đạo quốc gia. Khi lão gặp mặt Trương Thanh Vân thì hoàn toàn có thể áp dụng tư thái nhìn từ trên xuống dưới.
Trước nay Trương Thanh Vân chưa từng có quan hệ với Hàn Sơn Dân, hắn chỉ nghe qua tính cách của đối phương, cũng chưa từng được nhận biết. Hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, hắn biết danh tiếng trưởng phòng mặt lạnh quả nhiên là danh bất hư truyền. Hàn Sơn Dân không lòng vòng, lão cực kỳ trực tiếp và nghiêm túc, ngay từ đầu lão đã nói:
- Đồng chí Trương Thanh Vân, lần này có rất nhiều lời đồn đoán về báo cáo của anh khi về thủ đô, đáng lý ra cậu phải trực tiếp báo cáo với trưởng phòng, nhưng suy xét quan hệ đặc thù của anh với trưởng phòng, vì vậy tôi phản đối.
- Bây giờ cải cách Hoa Đông, đặc biệt là cải cách hệ thống tổ chức đã quá cấp bách, vào lúc này tất cả vấn đề ở Hoa Đông đều mẫn cảm, vì vậy anh phải công tác thật cẩn thận, nhưng hôm nay tôi và anh nói chuyện phải thoải mái, nếu tôi cảm thấy có vấn đề cần thiết thì sẽ đệ trình ý kiến của cậu lên trên...
Trương Thanh Vân thầm cau mày, trong lòng cũng hiểu chỗ khó của Chiêm Giang Huy. Xem ra lần này mình về thủ đô được quá nhiều người chú ý, vì vậy trưởng phòng Chiêm không gặp mặt để tránh tình nghi...
Những gì Hàn Sơn Dân được phân công quản lý cũng không bao hàm vấn đề cải cách hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, bây giờ lão phải ra mặt tiếp kiến Trương Thanh Vân có lẽ cũng vì nguyên nhân là trưởng phòng mặt lạnh. Cũng vì thế mà Trương Thanh Vân cảm thấy vấn đề có lẽ cũng khó giải quyết.
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu, vốn hắn có một bụng lời cần nói, nhưng khi thấy tình huống như vậy thì cũng không muốn nói những lời dư thừa, hắn nói thẳng về những yếu điểm trong vấn đề cải cách ở Hoa Đông.
Yếu điểm thứ nhất, Trương Thanh Vân cho rằng cải cách hệ thống tổ chức ở Hoa Đông phải biến đổi phương pháp điều động cán bộ phạm vi lớn thành trao đổi và tiếp xúc cán bộ trong phạm vi lớn. Cán bộ phái Hoài Dương phải được đưa ra ngoài tỉnh học tập, đồng thời cũng tiếp nhận số lượng lớn cán bộ bên ngoài hoặc từ trung ương xuống Hoa Đông trao đổi học tập.
Trong lúc trao đổi học tập thì có thể đảm nhiệm chức vụ cụ thể, nhưng quan hệ lệ thuộc tổ chức vẫn không biến đổi, ngay sau khi kết thúc trao đổi thì vẫn phải quay về tỉnh công tác. Nhưng nếu những tình huống đặc thù thì có thể căn cứ vào biểu hiện, khi đó sẽ thay đổi quan hệ tổ chức, vấn đề này cũng không bài trừ tình huống cán bộ Hoa Đông ra ngoài học tập.
Yếu điểm thứ hai, Trương Thanh Vân đề nghị cục tổ chức trung ương đặc biệt phái tổ công tác thường trú ở Hoa Đông để thuận tiện phổ biến quá trình cải cách, đồng thời cấp trên và cấp dưới cũng liên hệ với nhau chặt chẽ hơn.
Yếu điểm thứ ba, Trương Thanh Vân đề nghị thượng cấp có thể ủy quyền đầy đủ cho địa phương, đặc biệt là trong công tác cải cách, nhân tuyển của trung ương phải trưng cầu ý kiến của tỉnh ủy Hoa Đông...
Hàn Sơn Dân lắng nghe rất chăm chú những lời nói chậm rãi của Trương Thanh Vân, khi nghe được một nửa thì lão đột nhiên mở miệng nói:
- Những gì cậu đang nói có được ghi thành tài liệu không?
Trương Thanh Vân đã chuẩn bị rất tốt, hắn lấy "ý kiến" ra đưa cho Hàn Sơn Dân. Lúc này Hàn Sơn Dân cũng khóa tay với Trương Thanh Vân, tỏ ý nói Trương Thanh Vân không cần tiếp tục giảng giải, lão bắt đầu xem xét "ý kiến"...
Không thể nghi ngờ những gì Trương Thanh Vân ghi trong ý kiến là cực kỳ can đảm, trong vấn đề này có liên quan đến sự sửa đổi phương án điều động cán bộ trong phạm vi lớn. Đề nghị điều động cán bộ trong phạm vi lớn của trung ương dù sao cũng có ý nghĩ cải tổ cả hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, nhất định phải bẻ gãy Hoa Đông, sau đó lại thay máu mới.
Nhưng thông qua những sự việc phát triển trong thời gian qua, Trương Thanh Vân phát hiện ra phương pháp này có quá nhiều tiêu cực. Đầu tiên là phái Hoa Đông sẽ có tâm tình cực kỳ mâu thuẫn với phương pháp cải cách này, mặt khác các thế lực đang ở Hoa Đông cũng sẽ hăng tiết đánh nhau như chọi gà để tìm mọi cách đưa người của mình đến Hoa Đông.
Dưới tình huống này Trương Thanh Vân cho rằng hệ thống cải cách ở Hoa Đông rất dễ sinh ra cục diện rối loạn, đến lúc đó phái Hoa Đông bị bẻ gãy và để lại quá nhiều ghế, như vậy người ngoài cũng chằm chằm vào chiếc ghế đó, hai phương diện đều làm ầm ĩ, như vậy phòng tổ chức Hoa Đông sẽ không thể ứng phó được với cục diện như vậy. Nhưng Trương Thanh Vân cho rằng nếu phương pháp điều động cán bộ đổi thành trao đổi học tập thì tình hình sẽ không giống, đưa nhiều cán bộ Hoa Đông đi học tập rèn luyện, như vậy không những đạt đến hiệu quả đồng dạng, hơn nữa còn làm cho cán bộ phái Hoa Đông không có kích thích quá lớn.
Tuy bọn họ công tác ở tỉnh ngoài nhưng quan hệ tổ chức vẫn ở tại Hoa Đông, sau khi kết thúc trao đổi học tập thì còn cơ hội quay về Hoa Đông, như vậy bọn họ sẽ không sinh ra cảm giác mất đi gốc rễ. Đồng thời quan trọng hơn là bọn họ đi ra bên ngoài nhận chức, như vậy sẽ có lợi cho sự phát triển tầm mắt, đẩy mạnh kiến thức, đánh tan tất cả những gì không tốt của một cán bộ phái Hoa Đông, vứt bỏ tất cả sự tụt hậu, vì vậy mà thực hiện vững vàng chế độ cải cách. Mà những cán bộ từ bên ngoài đến Hoa Đông cũng vì không co quan hệ đến tổ chức ở Hoa Đông mà sẽ biểu hiện càng thêm chuyên chú, những cán bộ đến từ nhiều vùng khác nhau sẽ truy đuổi nhau, giúp nhau đấu tranh chống lại những cục diện không tốt, như vậy là cực kỳ có lợi cho đại cục Hoa Đông.
Mà những ưu khuyết điểm của tỉnh ngoài cũng đại biểu trực tiếp cho vị trí của thế lực tương ứng ở Hoa Đông, vì không muốn bôi đen bộ mặt của lãnh đạo, bọn họ sao không cố gắng công tác?
Trương Thanh Vân phân tích và trình bày mọi thứ rất rõ trong ý kiến của mình, Hàn Sơn Dân chuyên chú xem xét, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc, lông mày vo thành một khối, cuối cùng lão ngẩng đầu nhìn Trương Thanh Vân nói:
- Ý kiến của anh rất lớn gan, có nhiều điều không phù hợp với nguyên tắc của tổ chức, anh căn cứ vào những gì để suy xét và đề xuất những đề nghị này...
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
- Hệ thống tổ chức ở Hoa Đông phải sửa đổi, toàn tình lúc này cần đoàn kết và ổn định, đây là việc không nhỏ. Đây cũng là một cuộc cải cách chưa từng xảy ra trong nước.
- Nếu đã như vậy thì tôi cho rằng muốn cải cách thành công chúng ta khnog cần phải câu nệ ở những nguyên tắc hiện tại, chúng ta phải phân tích tình hìn một cách cụ thể, quy nạp tổng kết các vấn đề thực tiễn, vì vậy cuối cùng làm cho đảng và nhân đân thỏa mãn với cải cách...
Trương Thanh Vân nói rất nhiều, hắn nhấn mạnh những vấn đề trước mắt ở Hoa Đông, đồng thời cũng thẳng thắn nói rõ có rất nhiều đồng chi ở trung ương không biết tình huống thực tế ở Hoa Đông. Vì vậy dưới cục diện này trung ương và Hoa Đông cần phải đẩy mạnh liên hệ, trung ương cần phải trao đầy đủ quyền lực cho Hoa Đông.
Hàn Sơn Dân nghe vậy mà nhíu mày, cuối cùng lão cũng không nhịn được phải khoát tay:
- Báo cáo của anh hôm nay đã hoàn toàn vượt qua chức trách và phạm vi, vì vậy mà báo cáo này chỉ có thể chuyển cho trưởng phòng Chiêm để đệ trình lên cho tổng bí thư, như vậy mới thỏa đáng hơn.
- Anh nói không rõ ràng lắm, anh nói quá nhiều vấn đề, dù cục tổ chức trung ương cũng không thể đưa ra tất cả quyết nghị...
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn vẫn không lùi bước:
- Vì vậy tôi mới nói những vấn đề tồn đọng ở Hoa Đông là rất nghiêm trọng, mà loại nghiêm trọng này chỉ có một thể hiện đó chính là trung ương và Hoa Đông chúng ta thiếu một cơ chế liên hệ chính thức.
- Ý kiến của tôi là thông qua lãnh đạo cấp trên để trực tiếp phản ánh lên, như vậy sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn cho hiệu suất công tác của chúng tôi.
Hàn Sơn Dân ho khan một tiếng, lão híp mắt dùng ánh mắt cẩn thận nhìn Trương Thanh Vân. Ánh mắt của lão có vẻ đục ngầu vô thần nhưng lại tạo ra cho người khác một áp lực khó tả, nhưng Trương Thanh Vân cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Trương Thanh Vân có gan đệ trình ý kiến thì đã trải qua suy xét rất sâu sắc, hắn tin chính kiến của mình là chính xác, thực sự cầu thị. Nếu muốn cải cách ở Hoa Đông được đẩy mạnh và phát triển thì Trương Thanh Vân cho rằng phải giải quyết mâu thuẫn giữa quan viên phái Hoa Đông và cán bộ bên ngoài, đây chính là vấn đề mấu chốt.
Những phương pháp muốn cho phái Hoa Đông một gậy chết tươi hay nhanh chóng bẻ gãy Hoa Đông là không hợp lý, là cách suy xét vấn đề không nằm trên góc độ cao. Trương Thanh Vân kiên quyết phản đối những phương pháp này, dù đó là những ý kiến chủ lưu ở bên ngoài thì hắn là trưởng phòng tổ chức Hoa Đông, hắn vẫn phải kiên trì quan điểm của mình.
Mà đứng ở góc độ của Hàn Sơn Dân nhìn Trương Thanh Vân thì có một loại cảm giác khác. Trước khi gặp mặt Trương Thanh Vân thì lão đã có chuẩn bị tâm lý, biết rõ đối phương đến gặp mặt lần này là có tâm tư, nhưng hắn không ngờ đối phương lại đưa đến bất ngờ quá lớn. Nếu khái quát ý kiến của Trương Thanh Vân thì có vài điểm đáng chú ý trọng điểm: Trước tiên là nghi ngờ với sách lược của trung ương trước đó, mặc khác muốn nắm quyền của trung ương, và cuối cùng là có ý kiến với cách sắp xếp của trung ương.
Dù là bất kỳ điểm nào trong ba vấn đề này cũng là cực kỳ lớn gan, nhưng Trương Thanh Vân lại có vẻ rất hào hùng khí khái, chẳng lẽ hắn cho rằng ý kiến sẽ được tiếp thu sao?
Hàn Sơn Dân cũng không nắm chắc vấn đề này, nhưng lão biết rõ có bao nhiêu người đang đánh cờ trong thế cục Hoa Đông, mà toàn thủ đô nhìn về phía Trương Thanh Vân, bọn họ chỉ mong sao có thể tìm được chỗ tốt từ quá trình cải cách Hoa Đông. Nhưng nếu trung ương tiếp thu ý kiến của Trương Thanh Vân, như vậy tất cả trào lưu tư tưởng sẻ chỉ còn là mây bay, nếu chỉ tính về phương diện này thì ý kiến của Trương Thanh Vân là cực kỳ có giá trị. Nhưng nếu nói về vấn đề cực đoan, nếu biến vấn đề điều động cán bộ phạm vi lớn thành trao đổi học tập, như vậy quyền lợi của Trương Thanh Vân là quá lớn, là khó tưởng.
Thành tích của tất cả cán bộ đến từ bên ngoài chắc chắn sẽ được khảo hạch, mà cán bộ trao đổi đến Hoa Đông phần lớn là giang hồ tứ hải, biểu hiện tốt xấu của đám người này ở Hoa Đông có liên quan chặt chẽ đến ý kiến của Trương Thanh Vân. Nếu khi đó hắn nói tốt thì tương lai của cán bộ sẽ tươi sáng, nếu hắn cho là xấu thì con đường làm quan sẻ ảm đạm.
Quyền lợi này là khó thể xem thường, dù sao cán bộ khắp nơi cũng có đủ hậu trường, Trương Thanh Vân bây giờ lại có quyền lợi quá lớn, như vậy danh vọng và địa vị ở Hoa Đông sẽ là thế nào?
Trong những phó phòng ở cục tổ chức trung ương thì Hàn Sơn Dân xếp ở vị trí đầu tiên, uy vọng của lão tương đối cao, đồng thời cũng là ủy viên bộ chính trị trung ương, là điển hình của lãnh đạo quốc gia. Khi lão gặp mặt Trương Thanh Vân thì hoàn toàn có thể áp dụng tư thái nhìn từ trên xuống dưới.
Trước nay Trương Thanh Vân chưa từng có quan hệ với Hàn Sơn Dân, hắn chỉ nghe qua tính cách của đối phương, cũng chưa từng được nhận biết. Hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, hắn biết danh tiếng trưởng phòng mặt lạnh quả nhiên là danh bất hư truyền. Hàn Sơn Dân không lòng vòng, lão cực kỳ trực tiếp và nghiêm túc, ngay từ đầu lão đã nói:
- Đồng chí Trương Thanh Vân, lần này có rất nhiều lời đồn đoán về báo cáo của anh khi về thủ đô, đáng lý ra cậu phải trực tiếp báo cáo với trưởng phòng, nhưng suy xét quan hệ đặc thù của anh với trưởng phòng, vì vậy tôi phản đối.
- Bây giờ cải cách Hoa Đông, đặc biệt là cải cách hệ thống tổ chức đã quá cấp bách, vào lúc này tất cả vấn đề ở Hoa Đông đều mẫn cảm, vì vậy anh phải công tác thật cẩn thận, nhưng hôm nay tôi và anh nói chuyện phải thoải mái, nếu tôi cảm thấy có vấn đề cần thiết thì sẽ đệ trình ý kiến của cậu lên trên...
Trương Thanh Vân thầm cau mày, trong lòng cũng hiểu chỗ khó của Chiêm Giang Huy. Xem ra lần này mình về thủ đô được quá nhiều người chú ý, vì vậy trưởng phòng Chiêm không gặp mặt để tránh tình nghi...
Những gì Hàn Sơn Dân được phân công quản lý cũng không bao hàm vấn đề cải cách hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, bây giờ lão phải ra mặt tiếp kiến Trương Thanh Vân có lẽ cũng vì nguyên nhân là trưởng phòng mặt lạnh. Cũng vì thế mà Trương Thanh Vân cảm thấy vấn đề có lẽ cũng khó giải quyết.
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu, vốn hắn có một bụng lời cần nói, nhưng khi thấy tình huống như vậy thì cũng không muốn nói những lời dư thừa, hắn nói thẳng về những yếu điểm trong vấn đề cải cách ở Hoa Đông.
Yếu điểm thứ nhất, Trương Thanh Vân cho rằng cải cách hệ thống tổ chức ở Hoa Đông phải biến đổi phương pháp điều động cán bộ phạm vi lớn thành trao đổi và tiếp xúc cán bộ trong phạm vi lớn. Cán bộ phái Hoài Dương phải được đưa ra ngoài tỉnh học tập, đồng thời cũng tiếp nhận số lượng lớn cán bộ bên ngoài hoặc từ trung ương xuống Hoa Đông trao đổi học tập.
Trong lúc trao đổi học tập thì có thể đảm nhiệm chức vụ cụ thể, nhưng quan hệ lệ thuộc tổ chức vẫn không biến đổi, ngay sau khi kết thúc trao đổi thì vẫn phải quay về tỉnh công tác. Nhưng nếu những tình huống đặc thù thì có thể căn cứ vào biểu hiện, khi đó sẽ thay đổi quan hệ tổ chức, vấn đề này cũng không bài trừ tình huống cán bộ Hoa Đông ra ngoài học tập.
Yếu điểm thứ hai, Trương Thanh Vân đề nghị cục tổ chức trung ương đặc biệt phái tổ công tác thường trú ở Hoa Đông để thuận tiện phổ biến quá trình cải cách, đồng thời cấp trên và cấp dưới cũng liên hệ với nhau chặt chẽ hơn.
Yếu điểm thứ ba, Trương Thanh Vân đề nghị thượng cấp có thể ủy quyền đầy đủ cho địa phương, đặc biệt là trong công tác cải cách, nhân tuyển của trung ương phải trưng cầu ý kiến của tỉnh ủy Hoa Đông...
Hàn Sơn Dân lắng nghe rất chăm chú những lời nói chậm rãi của Trương Thanh Vân, khi nghe được một nửa thì lão đột nhiên mở miệng nói:
- Những gì cậu đang nói có được ghi thành tài liệu không?
Trương Thanh Vân đã chuẩn bị rất tốt, hắn lấy "ý kiến" ra đưa cho Hàn Sơn Dân. Lúc này Hàn Sơn Dân cũng khóa tay với Trương Thanh Vân, tỏ ý nói Trương Thanh Vân không cần tiếp tục giảng giải, lão bắt đầu xem xét "ý kiến"...
Không thể nghi ngờ những gì Trương Thanh Vân ghi trong ý kiến là cực kỳ can đảm, trong vấn đề này có liên quan đến sự sửa đổi phương án điều động cán bộ trong phạm vi lớn. Đề nghị điều động cán bộ trong phạm vi lớn của trung ương dù sao cũng có ý nghĩ cải tổ cả hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, nhất định phải bẻ gãy Hoa Đông, sau đó lại thay máu mới.
Nhưng thông qua những sự việc phát triển trong thời gian qua, Trương Thanh Vân phát hiện ra phương pháp này có quá nhiều tiêu cực. Đầu tiên là phái Hoa Đông sẽ có tâm tình cực kỳ mâu thuẫn với phương pháp cải cách này, mặt khác các thế lực đang ở Hoa Đông cũng sẽ hăng tiết đánh nhau như chọi gà để tìm mọi cách đưa người của mình đến Hoa Đông.
Dưới tình huống này Trương Thanh Vân cho rằng hệ thống cải cách ở Hoa Đông rất dễ sinh ra cục diện rối loạn, đến lúc đó phái Hoa Đông bị bẻ gãy và để lại quá nhiều ghế, như vậy người ngoài cũng chằm chằm vào chiếc ghế đó, hai phương diện đều làm ầm ĩ, như vậy phòng tổ chức Hoa Đông sẽ không thể ứng phó được với cục diện như vậy. Nhưng Trương Thanh Vân cho rằng nếu phương pháp điều động cán bộ đổi thành trao đổi học tập thì tình hình sẽ không giống, đưa nhiều cán bộ Hoa Đông đi học tập rèn luyện, như vậy không những đạt đến hiệu quả đồng dạng, hơn nữa còn làm cho cán bộ phái Hoa Đông không có kích thích quá lớn.
Tuy bọn họ công tác ở tỉnh ngoài nhưng quan hệ tổ chức vẫn ở tại Hoa Đông, sau khi kết thúc trao đổi học tập thì còn cơ hội quay về Hoa Đông, như vậy bọn họ sẽ không sinh ra cảm giác mất đi gốc rễ. Đồng thời quan trọng hơn là bọn họ đi ra bên ngoài nhận chức, như vậy sẽ có lợi cho sự phát triển tầm mắt, đẩy mạnh kiến thức, đánh tan tất cả những gì không tốt của một cán bộ phái Hoa Đông, vứt bỏ tất cả sự tụt hậu, vì vậy mà thực hiện vững vàng chế độ cải cách. Mà những cán bộ từ bên ngoài đến Hoa Đông cũng vì không co quan hệ đến tổ chức ở Hoa Đông mà sẽ biểu hiện càng thêm chuyên chú, những cán bộ đến từ nhiều vùng khác nhau sẽ truy đuổi nhau, giúp nhau đấu tranh chống lại những cục diện không tốt, như vậy là cực kỳ có lợi cho đại cục Hoa Đông.
Mà những ưu khuyết điểm của tỉnh ngoài cũng đại biểu trực tiếp cho vị trí của thế lực tương ứng ở Hoa Đông, vì không muốn bôi đen bộ mặt của lãnh đạo, bọn họ sao không cố gắng công tác?
Trương Thanh Vân phân tích và trình bày mọi thứ rất rõ trong ý kiến của mình, Hàn Sơn Dân chuyên chú xem xét, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc, lông mày vo thành một khối, cuối cùng lão ngẩng đầu nhìn Trương Thanh Vân nói:
- Ý kiến của anh rất lớn gan, có nhiều điều không phù hợp với nguyên tắc của tổ chức, anh căn cứ vào những gì để suy xét và đề xuất những đề nghị này...
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
- Hệ thống tổ chức ở Hoa Đông phải sửa đổi, toàn tình lúc này cần đoàn kết và ổn định, đây là việc không nhỏ. Đây cũng là một cuộc cải cách chưa từng xảy ra trong nước.
- Nếu đã như vậy thì tôi cho rằng muốn cải cách thành công chúng ta khnog cần phải câu nệ ở những nguyên tắc hiện tại, chúng ta phải phân tích tình hìn một cách cụ thể, quy nạp tổng kết các vấn đề thực tiễn, vì vậy cuối cùng làm cho đảng và nhân đân thỏa mãn với cải cách...
Trương Thanh Vân nói rất nhiều, hắn nhấn mạnh những vấn đề trước mắt ở Hoa Đông, đồng thời cũng thẳng thắn nói rõ có rất nhiều đồng chi ở trung ương không biết tình huống thực tế ở Hoa Đông. Vì vậy dưới cục diện này trung ương và Hoa Đông cần phải đẩy mạnh liên hệ, trung ương cần phải trao đầy đủ quyền lực cho Hoa Đông.
Hàn Sơn Dân nghe vậy mà nhíu mày, cuối cùng lão cũng không nhịn được phải khoát tay:
- Báo cáo của anh hôm nay đã hoàn toàn vượt qua chức trách và phạm vi, vì vậy mà báo cáo này chỉ có thể chuyển cho trưởng phòng Chiêm để đệ trình lên cho tổng bí thư, như vậy mới thỏa đáng hơn.
- Anh nói không rõ ràng lắm, anh nói quá nhiều vấn đề, dù cục tổ chức trung ương cũng không thể đưa ra tất cả quyết nghị...
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn vẫn không lùi bước:
- Vì vậy tôi mới nói những vấn đề tồn đọng ở Hoa Đông là rất nghiêm trọng, mà loại nghiêm trọng này chỉ có một thể hiện đó chính là trung ương và Hoa Đông chúng ta thiếu một cơ chế liên hệ chính thức.
- Ý kiến của tôi là thông qua lãnh đạo cấp trên để trực tiếp phản ánh lên, như vậy sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn cho hiệu suất công tác của chúng tôi.
Hàn Sơn Dân ho khan một tiếng, lão híp mắt dùng ánh mắt cẩn thận nhìn Trương Thanh Vân. Ánh mắt của lão có vẻ đục ngầu vô thần nhưng lại tạo ra cho người khác một áp lực khó tả, nhưng Trương Thanh Vân cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Trương Thanh Vân có gan đệ trình ý kiến thì đã trải qua suy xét rất sâu sắc, hắn tin chính kiến của mình là chính xác, thực sự cầu thị. Nếu muốn cải cách ở Hoa Đông được đẩy mạnh và phát triển thì Trương Thanh Vân cho rằng phải giải quyết mâu thuẫn giữa quan viên phái Hoa Đông và cán bộ bên ngoài, đây chính là vấn đề mấu chốt.
Những phương pháp muốn cho phái Hoa Đông một gậy chết tươi hay nhanh chóng bẻ gãy Hoa Đông là không hợp lý, là cách suy xét vấn đề không nằm trên góc độ cao. Trương Thanh Vân kiên quyết phản đối những phương pháp này, dù đó là những ý kiến chủ lưu ở bên ngoài thì hắn là trưởng phòng tổ chức Hoa Đông, hắn vẫn phải kiên trì quan điểm của mình.
Mà đứng ở góc độ của Hàn Sơn Dân nhìn Trương Thanh Vân thì có một loại cảm giác khác. Trước khi gặp mặt Trương Thanh Vân thì lão đã có chuẩn bị tâm lý, biết rõ đối phương đến gặp mặt lần này là có tâm tư, nhưng hắn không ngờ đối phương lại đưa đến bất ngờ quá lớn. Nếu khái quát ý kiến của Trương Thanh Vân thì có vài điểm đáng chú ý trọng điểm: Trước tiên là nghi ngờ với sách lược của trung ương trước đó, mặc khác muốn nắm quyền của trung ương, và cuối cùng là có ý kiến với cách sắp xếp của trung ương.
Dù là bất kỳ điểm nào trong ba vấn đề này cũng là cực kỳ lớn gan, nhưng Trương Thanh Vân lại có vẻ rất hào hùng khí khái, chẳng lẽ hắn cho rằng ý kiến sẽ được tiếp thu sao?
Hàn Sơn Dân cũng không nắm chắc vấn đề này, nhưng lão biết rõ có bao nhiêu người đang đánh cờ trong thế cục Hoa Đông, mà toàn thủ đô nhìn về phía Trương Thanh Vân, bọn họ chỉ mong sao có thể tìm được chỗ tốt từ quá trình cải cách Hoa Đông. Nhưng nếu trung ương tiếp thu ý kiến của Trương Thanh Vân, như vậy tất cả trào lưu tư tưởng sẻ chỉ còn là mây bay, nếu chỉ tính về phương diện này thì ý kiến của Trương Thanh Vân là cực kỳ có giá trị. Nhưng nếu nói về vấn đề cực đoan, nếu biến vấn đề điều động cán bộ phạm vi lớn thành trao đổi học tập, như vậy quyền lợi của Trương Thanh Vân là quá lớn, là khó tưởng.
Thành tích của tất cả cán bộ đến từ bên ngoài chắc chắn sẽ được khảo hạch, mà cán bộ trao đổi đến Hoa Đông phần lớn là giang hồ tứ hải, biểu hiện tốt xấu của đám người này ở Hoa Đông có liên quan chặt chẽ đến ý kiến của Trương Thanh Vân. Nếu khi đó hắn nói tốt thì tương lai của cán bộ sẽ tươi sáng, nếu hắn cho là xấu thì con đường làm quan sẻ ảm đạm.
Quyền lợi này là khó thể xem thường, dù sao cán bộ khắp nơi cũng có đủ hậu trường, Trương Thanh Vân bây giờ lại có quyền lợi quá lớn, như vậy danh vọng và địa vị ở Hoa Đông sẽ là thế nào?