Bố Y Quan Đạo

Chương 908: Tiệc đề bạt

Trong ngày cục tổ chức trung ương quyết định về các cán bộ được điều động về năm tỉnh, website của cục tổ chức trung ương cũng đưa ra thông báo về các cán bộ này, trong đó có hai người Trương Thanh Vân quen mặt.
Một người trong số đó nguyên là phó chủ nhiệm ủy ban cải cách trung ương Túc Nhất Tiêu được bổ nhiệm làm phó bí thư tỉnh ủy Giang Bắc, phó chủ tịch, thay mặt chủ tịch tỉnh. Người thứ hai nguyên là phó phòng bộ tài chính trung ương Triệu Văn Phong được điều động làm phó bí thư tỉnh ủy, phó chủ tịch, thay mặt chủ tịch tỉnh.
Mà chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam chính là chủ tịch tỉnh Thang Vận Quốc, Trương Thanh Vân cũng biết người này, trước đó lão là bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh Giang Nam, đây là người thuộc Quách gia.
Mặt khác Nghiêm Tụng Tuấn cũng trở thành phó bí thư tỉnh ủy Giang Nam, hắn trở thành người xếp ở vị trí thứ ba, tuổi hắn còn nhỏ hơn cả Triệu Văn Phong, có lẽ vài năm sau sẽ tiến lên vị trí chính thức. Khi ăn mừng Triệu Văn Phong thăng chức thì Triệu gia tổ chức một bữa tiệc rất có quy mô, Trương Thanh Vân cũng nhận được thiệp mời. Dưới tình huống này hắn không thể không đến cổ động, vì vậy phải dẫn theo vợ và con gái chạy đến.
Vì bữa tiệc lần này chủ yếu là người Triệu gia, vì vậy địa điểm tổ chức chính là nhà củ của Triệu tướng quân. Sau khi Triệu tướng quân mất thì nơi đây không có ai ở lâu, nhưng mỗi năm Triệu gia đều tổ chức yến tiệc ở đây.
Khi Triệu tướng quân mất thì quy củ vẫn không đổi, ngày tết mọi người vẫn phải tụ tập ở đây, ngòa để mọi mọi người gặp mặt, cũng là bày tỏ tưởng niệm với Triệu tướng quân.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng đã lâu chưa đến đây, dù sao hắn cũng chỉ là con rể Triệu gia, không thể xem là người Triệu gia, vì vậy ngày tết hắn cũng không cần phải tham gia hoạt động.
Tất nhiên trong số những con rể của Triệu gia cũng chỉ có Trương Thanh Vân là ngoại lệ, những người như Lí Thiều Sơn đã sớm xem mình là người Triệu gia. Quan hệ giữa Lí Thiều Sơn và Trương Thanh Vân là rất tốt, có một lần Lí Thiều Sơn còn yêu cầu Trương Thanh Vân nên đến tham gia bữa tiệc gặp mặt hằng năm của Triệu gia.
Khi đó Trương Thanh Vân qua về, hắn nói mình không dám quên tổ tông Trương gia, hơn nữa cha mẹ vẫn còn, chẳng lẽ mỗi năm hắn đều phải tham gia yến tiệc của Triệu gia? Khi đó Lí Thiều Sơn xấu hổ đến mức mặt mũi đỏ bừng, Trương Thanh Vân cũng phải nói thêm vài lời mới qua chuyện.
Tình huống của Lí Thiều Sơn không giống như Trương Thanh Vân, cha mẹ hắn mất sớm, Triệu gia cho tiền để hắn học tập, sau đó còn phát sinh tình cảm với con gái lớn của Triệu gia là Triệu Giai Mỹ, hai người kết hôn và đi đến ngày hôm nay. Vì vậy Lí Thiều Sơn cũng không phải có uy vọng quá lớn ở Triệu gia, Trương Thanh Vân biết rõ tình huống mới dám đánh trả, cũng coi như vài lời vui đùa mà thôi.
Nhưng nói vui như vậy cũng đã bày tỏ thái độ của Trương Thanh Vân, đó chính là sự phân biệt rõ ràng với Triệu gia, hắn chỉ là con rể Triệu gia mà thôi, không còn bất kỳ quan hệ nào khác.
Hôm nay biệt thự của Triệu tướng quân có đầy đủ các loại xe xa hoa, lần này Triệu Văn Phong thăng chức làm cho cao thấp Triệu gia cực kỳ coi trọng. Sau nhiều năm Triệu gia luôn có nhân tài trong quân đội nhưng trên mặt chính trị thì rõ ràng là thua kém người.
Sau nhiều năm mà không có người kế tục, bây giờ Triệu Văn Phong là một con cháu trổ hết tài năng, có thể lên đến cấp chính bộ, như vậy làm cho Triệu gia cực kỳ phấn chấn, tất nhiên địa vị của Triệu Văn Phong ở Triệu gia cũng tăng mạnh.
Hôm nay Triệu Văn Phong mặc tây phục thẳng thớm cùng con trai Triệu Hồng Thần đứng ở trước cổng biệt thự chào đón khách. Vì đây là bữa tiệc trong gia tộc, tất nhiên ai đến cũng là người quen, mọi người tùy tiện đi qua lại trong khoảng sân nhỏ rất vui sướng.
Một chiếc BMW màu xám chậm rãi tiến vào khoảng sân biệt thự, từ xa Triệu Văn Phong đã nhìn rõ biển số xe, hắn quay đầu nói vài câu với Triệu Hồng Thần, sau đó Triệu Hồng Thần gật đầu tiến lên chào đón. Mà cả Triệu gia giống như cũng bị chiếc BMW kia thu hút, ai cũng ngừng hoạt động, ngay cả tiếng nói cười cũng biết mất, tất cả đều nhìn về phía chiếc xe kia.
Triệu Hồng Thần đi đến bên cạnh xe, khi chờ xe dừng lại ổn định thì hắn mở cửa nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
- Chào Dượng, cô cô, mọi người đến thì tốt quá, cha cháu vừa nhắc đến mọi người.
Triệu Hồng Thần cũng không chào theo thứ tự, vì vậy mà nghe qua có vẻ rất thân thiết.
Hàng ghế sau là một nhà ba người Trương Thanh Vân, Triệu Giai Ngọc là người xuống xe trước tiên, nàng nói:
- Hồng Thần, vài năm không gặp, bây giờ miệng lưỡi của cháu ngày càng láu lỉnh.
Triệu Hồng Thần nở nụ cười ngượng ngùng, hắn đang định nói chuyện thì nha đầu Mạn Mạn đã vội vàng chạy vào bên trong, bộ dạng sôi nổi rất đáng yêu. Trương Thanh Vân cũng buông tay cho con đi dạo chơi, cũng bỏ qua quá trình chào hỏi Triệu Hồng Thần, hắn nhanh chóng tiến về phía Triệu Văn Phong để nói lời chúc mừng.
- Tam ca, Tam tẩu, chúc mừng mọi người.
Trương Thanh Vân tiến lên chắp tay nói, Triệu Giai Ngọc đứng ở bên cạnh. Hôm nay hai người ăn mặc rất chính thức, Trương Thanh Vân mặc tây trang, Triệu Giai Ngọc mặc lễ phục, nhìn qua thấy giống như quần anh tụ hội, rất đáng chú ý.
Triệu Văn Phong cười rất vui, hắn tiến lên nắm chặt tay Trương Thanh Vân:
- Thanh Vân, anh em với nhau không cần khách khí. Hôm nay dù thế nào thì anh em chúng ta cũng phải uống vài ly mới được.
Vợ Triệu Văn Phong đứng bên cạnh cũng nói:
- Anh à, anh đúng là không biết ngại, Thanh Vân của chúng ta được xưng là ngàn ly không say, anh có thể là đối thủ của cậu ấy sao?
Vợ Triệu Văn Phong nói xong thì nhìn về phía Triệu Giai Ngọc:
- Ngọc Ngọc ngày càng trẻ ra, mà Mạn Mạn của chúng ta lớn lên cũng xinh đẹp như mẹ...
Triệu Văn Phong cũng khen Mạn Mạn vài câu, sau đó nói:
- Thanh Vân, hôm nay thật sự phải uống với cậu, chưa nói đến thắng bại nhưng tôi cũng phải liều mình làm quân tử, cậu quan hệ rộng ở Giang Nam, Tam ca thật sự cần cậu giúp đỡ.
Trương Thanh Vân vội vàng nói vài lời khách khí, ánh mắt cũng không ngừng quan sát chung quanh, khi thấy ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía mình, hắn cảm thấy hôm nay danh tiếng của mình có hơi quá. Hơn nữa Triệu Văn Phong lại nhiệt tình quá độ, được hai vợ chồng Triệu Văn Phong chào đón nhiệt liệt, Trương Thanh Vân muốn mình không trở thành tiêu điểm cũng khó.
Những người được mời đến dự tiệc hôm nay cũng chỉ giới hạn từ thế hệ thứ ba của Triệu gia về sau mà thôi, những trưởng bối như Triệu Mai Nam không đến, vì vậy nhân vật có thân phận hiển hách nhất ở đây chính là Triệu Truyền.
Nhưng dù là Triệu Truyền thì cũng không được Triệu Văn Phong tỏ ra quá nhiệt tình, nguyên nhân có lẽ vì Trương Thanh Vân là người ngoài, tất nhiên nguyên tố căn bản chính là thân phận của Trương Thanh Vân không tầm thường. Bây giờ Triệu Văn Phong dù là cán bộ chính bộ thì cũng không dám khinh thường Trương Thanh Vân.
Hơn nữa bây giờ Trương Thanh Vân còn nắm quyền cao ở Hoa Đông, Triệu gia cần mở rộng ở Hoa Đông, rất cần đến sự giúp đỡ của hắn, tất nhiên đây chính là những nguyên nhân căn bản để Triệu Văn Phong phải nhiệt tình tiếp đón.
Triệu Truyền mỉm cười nhìn tất cả, khi Trương Thanh Vân làm xong thủ tục chào hỏi với Triệu Văn Phong, lúc này Triệu Truyền mới vẫy tay với Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân nắm tay Mạn Mạn đi về phía Triệu Truyền, nhưng hắn lại đột nhiên phải khựng lại.
Trương Thanh Vân phải dừng bước vì Triệu Sơn Đông bước ra chào hỏi. Những năm qua Triệu Sơn Đông vẫn là thiếu tướng, quân đội không giống như địa phương, cán bộ quân đội được đề bạt rất thận trọng. Quan trọng hơn, bây giờ là thời bình, nếu người trong quân chẳng có lý lịch thì rất khó được đề bạt, Triệu Sơn Đông đến mức thiếu tướng thì tiến lên rất khó.
Nhưng sự thật tàn khốc chính là không tiến sẽ lùi, năm xưa khi Triệu Sơn Đông là thiếu tướng thì Trương Thanh Vân có cấp bậc khá thấp, vì vậy chênh lệch giữa hai bên là quá lớn. Nhưng lúc này nếu hai bên đứng chung lại cùng cấp, cũn chính vì vậy mà vẻ mặt Triệu Sơn Đông không mấy vui vẻ.
Trong ký ức của Trương Thanh Vân thì Nhị ca Triệu gia chưa từng hòa hoãn với mình, năm xưa Triệu Sơn Đông còn chơi trò cao tay với cả Triệu Truyền. Nhưng hôm nay hình như là ngoại lệ, Trương Thanh Vân chào hỏi Triệu Sơn Đông, đối phương cũng vươn tay ra trước.
Hai người bắt chặt tay nhau, Triệu Sơn Đông nói:
- Cậu có thể uống rượu, như vậy chúng ta sẽ cùng uống với Văn Phong. Nghe nói cậu ngàn ly không say, như vậy cậu cùng ba anh em chúng tôi sẽ lập hội cùng đánh giá tửu lượng.
Trương Thanh Vân vội vàng nói không dám, nhưng hắn cũng nghe thấy trong lời Triệu Sơn Đông về vấn đề anh em Triệu gia. Trong cùng một thế hệ nhưng lại có sự phân chia đẳng cấp, Triệu gia lão đại, lão Nhị và lão Tam đều là những người cùng tầng.
Triệu Sơn Đông bây giờ gộp Trương Thanh Vân vào trong ba anh em đứng đầu, như vậy cũng coi như cơ bản thừa nhận thân phận của Trương Thanh Vân, đây cũng là một vinh hạnh đặc biệt của hắn. Trong số con rể của Triệu gia, dù Lí Thiều Sơn là chồng của Triệu Giai Mỹ, là con rể đứng đầu nhưng cũng không có vinh hạnh đặc biệt này, vì cấp bậc của Lí Thiều Sơn vẫn là rất thấp.
Lí Thiều Sơn đã vượt qua cấp sở nhưng điểm quyết định chính là khó thể tiến vào trong hạch tâm của Triệu gia. Lần trước khi Trương Thanh Vân nói chuyện với Lí Thiều Sơn thì nghe được nhiều lời phàn nàn, nói rằng bây giờ địa vị có thực quyền thì đề bạt là rất khó. Những lời này chính là vấn đề xấu hổ của của Lí Thiều Sơn, hắn là một trưởng phòng có tài chính ở bộ tài chính, tất nhiên sẽ là thần tài trong mắt người tuyến dưới, nhưng nào ai biết được sự khổ sở của hắn?
Đối với Lí Thiều Sơn thì tình nguyện xuống tuyến dưới làm một phó chủ tịch tỉnh còn hơn tiếp tục ở lại làm thần tài ở bộ tài chính. Thật ra phó chủ tịch địa phương nào có danh tiếng và thực quyền bằng trưởng phòng bộ tài chính? Nhưng xét từ phương diện này cũng có thể thấy được sự cầu tiến của Lí Thiều Sơn.
Tất nhiên đây chỉ là một khía cạnh, Lí Thiều Sơn che giấu rất tốt, nhưng Trương Thanh Vân chỉ cần dùng dư quang khóe mắt cũng co thể thấy đối phương hay nhìn về phía mình nhưng không tiến lên chào hỏi.
Nếu xét về mặt tình cảm thì người tiến lên chào đón Trương Thanh Vân đầu tiên phải là Lí Thiều Sơn, nhưng tình cảnh bây giờ rất khác biệt, cũng không xét theo tình cảm, mọi người đều biết ai cao ai thấp, như vậy tiến ra sẽ rất khó giữ được thể diện.
Thực tế thì tất cả hành vi sẽ biểu hiện đẳng cấp, Trương Thanh Vân đi từ cổng vào bên trong, khi đến chỗ Triệu Truyền phải qua một quảng đường ngắn. Hắn tiếp chuyện với Triệu Sơn Đông khoảng một phút, nhưng sau đó tiếp kiến các anh em khác chỉ là một cái bắt tay mà thôi.
Mọi người cũng không ai dám tiến lên bắt chuyện vài câu với Trương Thanh Vân như Triệu Sơn Đông và Triệu Văn Phong. Trương Thanh Vân nhìn thấy rất nhiều con cháu Triệu gia, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía hắn tràn ngập kính sợ và hâm mộ. Đám con nhà quan ngày ở bên ngoài ồn ào náo nhiệt nhưng khi quay về phải phụ thuộc vào đẳng cấp và quyền lợi, đứng trước mặt Trương Thanh Vân cũng chỉ biết cúp đuôi cười làm lành

back top