Chân Tiên

Chương 45: Ngươi, không phải đối thủ của ta

Ẩm Ngọc Đao đánh nhanh xuống, tốc độ còn nhanh hơn một quyền lúc trước của Cổ Thần, phát ra một tiếng xé gió rợn người, một đao này của Cổ Thái so với một quyền trước đó của Cổ Thần tuy khác nhưng cùng công hiệu, đều là tốc độ quá nhanh, khiến không khí xung quanh đều bị nổ tung.
Ẩm Ngọc Đao rất nhanh đánh xuống, không chỉ mang theo đao mang dài hơn trượng, chân khí Tiên Thiên của Cổ Thái còn dẫn theo đao thế đánh xuống, hình thành một thanh Ẩm Ngọc Đao hư huyễn, trong nháy mắt khuếch tán, mở rộng thành một thanh đao khí dài hơn trượng, kết hợp với đao mang đánh thẳng về phía Cổ Thần.
Một đao kinh thiên động địa như vậy, toàn bộ lôi đài cũng như bị chém thành hai mảnh.
Đao đầu tiên, Cổ Thái đã xuất ra toàn bộ thực lực, thề phải chém Cổ Thần thành hai nửa, một đao quyết phân thắng bại.
Oanh…
Cổ Hiền, tam trưởng lão, Cổ Thương Khung, Cổ Thương Thu… Những người thuộc mạch Cổ Hiền và tam trưởng lão ngồi trên khán đài trong nháy mắt liền đứng bật dậy.
- Chớ có làm càn…
- Lớn mật…

Mấy người kinh hãi, quát lớn.
Đồng thời, ba người Cổ Thương Khung, Cổ Hiền và tam trưởng lão nháy mắt đầu phóng ra pháp khí…
Thế nhưng đã muộn, Ẩm Ngọc Đao mang theo đao mang dài hơn trượng, cùng với huyễn đao dài hơn mười trượng đã phách tới đỉnh đầu Cổ Thần…
- Cổ Thái dừng tay…
Cổ Thiên Sơn khiếp sợ, muốn xuất thủ cứu giúp, nhưng đã không kịp rồi.
Nếu Cổ Thần bị Cổ Thái giết chết trên lôi đài, người chủ trì là hắn tuyệt không thoát khỏi lửa giận của tộc trưởng.
Giờ khắc này, sắc mặt mọi người trong Cổ gia chuyển thành khiếp sợ nhìn một màn trên lôi đài, tỷ thí tông tộc năm nay dĩ nhiên biến thành quyết chiến sinh tử.
Sắc mặt Cổ Thương Nhạc, đại trưởng lão, nhị trưởng lão trong nháy mắt cũng đại biến, Cổ Thái dĩ nhiên bất chấp hao tổn tinh nguyên, vừa ra tay liền bộc phát ra thực lực cực mạnh, chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của bọn họ…
Bọn họ dù muốn Cổ Thần chết, cũng trăm triệu lần không dám bảo Cổ Thái động thủ tại tỷ thí tông tộc, ngay trước mắt tất cả mọi người.
Khí thế một đao này vô cùng hung mãnh, đao ảnh hư huyễn dài hơn mười trượng đâm thẳng ra ngoài lôi đài, mà mục tiêu công kích là Cổ Thần, lúc này cũng chỉ còn trong phạm vi ba thước chật hẹp.
Trái tim mọi người đập thình thịch trong lồng ngực, miệng há hốc nhưng không có phát ra thanh âm…
Trong mắt mọi người tràn ngập các loại sắc thái, nhưng biểu tình lại chỉ có một: khiếp sợ…
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một tuyệt không thể đỡ được một đao sấm sét này.
"Tuyệt thế thiên tài, mười một tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh như Cổ Thần, chỉ sợ đoản mạng ngay tại tỷ thí tông tộc năm nay…"
Trong lòng mọi người lập tức toát ra suy nghĩ này.

Một đao này của Cổ Thái được thực hiện trong nháy mắt, các bước giẫm chân, nhảy lên, hạ xuống, mạnh mẽ bổ ra một đao, trước sau chỉ diễn ra trong một lần hô hấp, lúc này Ẩm Ngọc Đao trong tay Cổ Thái đã bổ tới đỉnh đầu Cổ Thần.
Ẩm Ngọc Đao là pháp khí trung phẩm, cắt sắt bổ ngọc cũng chỉ giống như đậu hũ…
Có thể dễ dàng chém Cổ Thần thành hai nửa, vết chém còn phẳng lì, không chút lồi lõm.

Một đao tốc độ như vậy rơi vào trong mắt mọi người, giờ khắc này tựa hồ toàn bộ thiên địa cũng chậm lại…
Thiên địa trở thành tĩnh lặng, không chút thanh âm, chỉ có Ẩm Ngọc Đao đang bổ xuống đỉnh đầu Cổ Thần.

Đang…
Một tiếng nổ, nháy mắt kéo tâm tư mọi người về lại hiện thực.
Một đoàn chân khí Tiên Thiên hồn hậu lấy hai người làm trung tâm nháy mắt bạo nổ ra bốn phía, vô số chân khí Tiên Thiên cuồn cuộn không ngừng, quang mang đại thịnh.
Quang mang chói mắt đột nhiên lóe lên khiến mọi người phải nhắm mắt lại, trong lòng đều đang suy đoán: Cổ Thần, có bị chém thành hai nửa hay không? Một tiếng "đang" kia có phải là lôi đài cũng bị chém thành hai nửa?
Khi mọi người mở mắt, chân khí Tiên Thiên cuồn cuồn đã biến mất, lôi đài không chút tổn hại, trên lôi đài, hai tay Cổ Thần nắm Thanh Ly Kiếm giơ lên trên đỉnh đầu, đỡ lấy Ẩm Ngọc Đao.
Hai chân hắn thẳng tắp, không chút quỵ xuống, vẻ mặt vẫn dễ dàng, không hề thụ thương.
- Có lầm hay không? Có phải là hoa mắt rồi?
Mọi người đều nheo mắt, lại trợn mắt nhìn.
Không có hoa mắt, một đao sấm sét kia của Cổ Thái dĩ nhiên bị Cổ Thần đứng nguyên tại chỗ, dễ dàng hóa giải.
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
Cổ Thần khẽ cười nói.
- Đây là sự thực?
Nhìn tình cảnh trên lôi đài, có người không kìm được nhéo mạnh lên người mình, cho rằng tất cả trước mắt bất quá chỉ là ảo mộng, căn bản không có khả năng nào xảy ra.
Cổ Thần, một tiểu tử vừa bước vào Tiên Thiên cảnh, dĩ nhiên dễ dàng một hóa giải một kích toàn lực của Cổ Thái.
Chém ra một đao, Cổ Thái thở dốc, nhưng Cổ Thần vẫn bình ổn, thần tình tự nhiên.
Hắn dĩ nhiên còn có thể thoải mái nói ra một câu --- ngươi không phải đối thủ của ta…
Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt chói lòa, tất cả đều trở nên mơ hồ, đây là chuyện mà bọn họ dù mười năm, hai mươi năm hay là cả đời cũng không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng, sự thực trước mắt đã chứng minh, bọn họ cũng không hề nằm mộng.
Mấy người Cổ Thương Khung, Cổ Hiền, tam trưởng lão lập tức thu lại pháp khí đang đánh về Cổ Thái, vẻ mặt chấn động nhìn một màn trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ kinh hỉ vô rõ ràng.
Mấy người Cổ Thương Nhạc, đại trưởng lão, nhị trưởng lão lại sững sờ nhìn lên lôi đài, trong đầu không ngừng vang lên một tiếng:
- Không có khả năng, không có khả năng… Đây nhất định là ảo giác.
Cổ Thiên Sơn há hốc miệng, tay phải chỉ vào Cổ Thái, vẫn còn duy trì tư thế vừa gầm lên, nhưng thân thể lại giống như bị điểm huyệt, đứng yên không chút động đậy, hai mắt nhìn thẳng hai người phía trước, trong đầu trống rỗng.
Ẩm Ngọc Đao và Thanh Ly Kiếm va chạm một chỗ, chân khí Tiên Thiên của hai người giao nhau kịch liệt.
Cổ Thần chỉ có thể bắn ra kiếm mang chừng năm sáu thước, mà Ẩm Ngọc Đao của Cổ Thái lại có thể bắn ra đao mang hơn trượng, nhìn qua dài gấp đôi kiếm mang của Cổ Thần.
Thế nhưng, mặc cho Cổ Thái cố sức thế nào, thôi động chân khí Tiên Thiên tới đâu, sắc mặt Cổ Thần vẫn không đổi, dễ dàng đỡ lấy Ẩm Ngọc Đao, Cổ Thái có một loại cảm giác, Cổ Thần tựa hồ còn chưa dùng tới lực lương mạnh nhất…
Hai tay Cổ Thần nắm Thanh Ly Kiếm, đẩy mạnh về phía trước, cả người Cổ Thái chấn động, bịch bịch bịch bịch, nhất thời lui lại phía sau bốn bước mới ổn định được thân thể.
- Cũng tiếp ta một kiếm, Kiếm Đoạn Sơn Nhạc…
Cổ Thần vừa mới đẩy ra phía trước liền hét lớn một tiếng, hai châm giẫm mạnh, trên lôi đài cũng xuất hiện những vòng rung động bằng chân khí Tiên Thiên tản ra bốn phía, thân thể mạnh mẽ tiến về phía trước, chém ra một kiếm.
Cổ Thái vừa đứng vững, Cổ Thần đã chém một kiếm tới nhanh như điện, kiếm mang dài hơn sáu thước, dù lui về phía sau cũng không tránh khỏi bị kiếm mang công kích, muốn hướng về phía trước lại càng không được.
Chỉ còn cách học theo Cổ Thần, Cổ Thái vung Ẩm Ngọc Đao, chặn trước Thanh Ly Kiếm.
Đang…
Một tiếng nổ lớn, hai chân Cổ Thái trượt dài trên mặt đất, lực công kích cực mạnh khiến thân thể hắn phải lui lại phía sau hơn ba trượng.
Cổ Thần chém ra một kiếm, không có lập tức truy kích, thân thể Cổ Thái còn đang không tự chủ lui về phía sau, hai tay Cổ Thần nắm chặt, quang mang Thanh Ly Kiếm đại thịnh, nhắm ngay chính diện chém xuống.
Kiếm mang mở rộng, xuất hiện một thanh cự kiếm hư huyễn dài đến năm trượng, chém xuống hướng Cổ Thái.
Cự kiếm hư huyễn này thoạt nhìn như trong suốt, không giống thực chất như kiếm mang, nhưng lại là do chân khí Tiên Thiên hóa thành, chỉ có điều yếu hơn so với kiếm mang rất nhiều, thường gọi là kiếm khí.
Kiếm mang tự nhiên có uy lực mạnh hơn so với kiếm khí.
Kiếm khí mặc dù không bằng kiếm cương nhưng vẫn mạnh mẽ vô cùng, trừ khi thực lực cao hơn chủ nhân kiếm khí ba cấp độ mới có khả năng dùng thân thể ngạnh kháng.

back top