Đêm trước khi tôi cưới, đám bạn tôi có làm tiệc chia tay với tôi.Cũng không thể khiến tôi vui hơn tí nào.Đó là lựa chọn và quyết định của tôi.
Tôi không hề hối hận.Bởi vì đối với tôi lúc này.
Ở đâu không quan trọng.
Tôi chỉ cần một nơi yên lặng.Một nơi không có tiếng ồn.
Một nơi mà tôi trốn tránh quá khứ.* * *Đêm tân hôn, cũng là một đêm khá tồi tệ với tôi.Anh vụng về khiến tôi đau đớn.
Một đêm trôi qua như dài đằng đẵng.* * *Anh rất thích con nít.
Anh bảo:“Sinh cho anh một đứa!”Tôi gật đầu:“Được.”Dù cho có là giao dịch đi nữa.
Bây giờ, tôi vẫn là vợ anh.Tôi có nghĩa vụ của một người làm vợ.Vẫn như cuộc sống trước đây, tôi vẫn đi chợ nấu ăn.
Và ăn rồi ngủ.
Cuộc sống vốn có một quy luật nhất định vì tôi đã mang thai mà thay đổi.Được tin tôi có em bé.Ngày ngày, anh đều ôm cái bụng của tôi.
Nói chuyện với nó.Tôi từng nghĩ nó là một đứa con trai.
Bởi tôi không thèm chua như người ta.
Tháng thứ bảy nó đã biết động đậy.Mang thai đúng là quá vất vả đối với một con sâu lười như tôi.Tháng thứ tám nó bắt đầu đá tôi.
Mỗi buổi tối nếu tôi không nghe nhạc.
Nó sẽ không chịu yên.Khi nó khóc chào đời, tôi thấy như được sống lại.
Cả người như nhẹ đi rất nhiều.Anh ôm con cười vui vẻ:“Đặt tên nó là Lục Từ Thiên được không em?”Tôi nghĩ cái tên đó rất hay.
Tôi gật đầu.Từ khi có con mỗi ngày anh đi làm về sớm hơn.
Vừa chăm con vừa làm việc nhà.Ngày nào anh cũng hỏi:“Hôm nay, em muốn ăn gì anh nấu?”“Cái gì cũng được.”Anh là người rất có trách nhiệm.
Có thể, anh sẽ là một người cha tốt.Mặc cho tôi lạnh nhạt.
Anh vẫn cứ vui vẻ mỗi ngày.Anh bảo:“Chỉ cần có em bên cạnh là anh hạnh phúc.”Tôi không biết điều gì ở tôi khiến anh cố chấp như vậy.Tôi đã từng đi học nấu ăn nên tôi biết làm rất nhiều loại bánh.Chỉ khi nào tôi thèm mới làm cho mọi người cùng ăn thôi.
Mọi thứ tôi đều cố gắng để sắp xếp cho ổn định.Tôi không thích sự thay đổi.Anh cũng rất trẻ con thường tranh dành sữa với con.Bản chất con người khó thay đổi dần dần tôi mới nhận ra con người thật của anh.Anh rất hay ghen tuông vớ vẩn.
Đàn ông thì ai cũng có lòng tham.
Anh bắt đầu muốn tôi phải đáp trả tình cảm của anh dành cho tôi.
Ban đầu, tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn.Không phải vậy, anh bắt đầu đòi hỏi mọi thứ.
Anh muốn nắm giữ chặt tôi trong tay.Anh muốn kiểm soát tất cả mọi thứ có liên quan đến tôi.Anh khiến tôi thấy khó chịu.* * *Từ khi gặp được Tuyết Băng.
Ban đầu, anh chỉ muốn chơi qua đường.Nhưng càng tiếp xúc, anh càng yêu con người lạnh lùng của cô.
Thế giới của cô ấy rất đông bạn bè.
Thế giới ấy rất vui vẻ và nhộn nhịp.
Lại chẳng có chỗ dành cho anh.Anh ghen tị với tất cả các bạn của Tuyết Băng.
Không chỉ vậy, anh ghét cô nhắc đến người đó.
Mỗi khi nhắc về những thứ có liên quan đến người đó.
Cô mới có phản ứng lại.”Rồi dần dần anh không biết tại sao anh lại thích mỗi khi nghe cô ấy ngồi nói lảm nhảm.Anh muốn mỗi ngày được ở bên cạnh em.
Tuyết Băng của anh.Nếu em dám phản bội anh sẽ giết chết em và người đó.
Rồi sẽ tự tửAnh bắt đầu kiểm soát điện thoại của cô.
Không chỉ vậy anh cấm cô tiếp xúc với mọi người nam giới ngoại trừ anh.Anh không cho cô nói chuyện hay đi gặp bạn bè.Thế giới của cô chỉ có thể có một người là anh.Chỉ cần nghe bên kia là giọng con trai.
Máu trong người anh sẽ sôi lên.
Anh muốn giết người.Bên ngoài người ta chỉ nhìn thấy anh rất gầy.
Nhưng chỉ có cô mới biết anh khỏe như thế nào.
Bằng chứng là anh có thể nhấc cô lên và xoay vòng vòng.Mà cô thì rất nặng.
Một con sâu lười ăn và ngủ thì mập mạp.Anh bảo:“Tròn tròn ôm mới thích.
Sờ cũng rất thích.”Anh nghiện ôm tôi đi ngủ.
Không có tôi anh sẽ không ngủ được.Anh từng nói:“Em làm cho anh trở nên biến thái.”Dục vọng của anh thì khỏi phải nói.
Nói gấp ba, bốn người bình thường.Bằng chứng là mỗi khi làm tình cô không thể xuống được giường.
Kỹ thuật hôn của anh rất thuần thục.Anh vốn rất đào hoa.Anh không nghĩ một ngày anh sẽ lấy vợ.Vì từ tới giờ anh chỉ chơi qua đường với người khác.
Anh thấy họ rất phiền phức và nhàm chán.Tuyết Băng của anh vừa trắng lại vừa tròn.
Da thịt mịn màng.
Cô không ồn ào.
Mỗi ngày ngoại trừ làm việc thì cô chỉ ăn và ngủ.Anh thích như thế.
Có đôi khi anh cũng nghĩ cô ấy trong mắt mọi người không đẹp.
Nhưng trong mắt anh cô ấy là đẹp nhất.
Tôi không hề hối hận.Bởi vì đối với tôi lúc này.
Ở đâu không quan trọng.
Tôi chỉ cần một nơi yên lặng.Một nơi không có tiếng ồn.
Một nơi mà tôi trốn tránh quá khứ.* * *Đêm tân hôn, cũng là một đêm khá tồi tệ với tôi.Anh vụng về khiến tôi đau đớn.
Một đêm trôi qua như dài đằng đẵng.* * *Anh rất thích con nít.
Anh bảo:“Sinh cho anh một đứa!”Tôi gật đầu:“Được.”Dù cho có là giao dịch đi nữa.
Bây giờ, tôi vẫn là vợ anh.Tôi có nghĩa vụ của một người làm vợ.Vẫn như cuộc sống trước đây, tôi vẫn đi chợ nấu ăn.
Và ăn rồi ngủ.
Cuộc sống vốn có một quy luật nhất định vì tôi đã mang thai mà thay đổi.Được tin tôi có em bé.Ngày ngày, anh đều ôm cái bụng của tôi.
Nói chuyện với nó.Tôi từng nghĩ nó là một đứa con trai.
Bởi tôi không thèm chua như người ta.
Tháng thứ bảy nó đã biết động đậy.Mang thai đúng là quá vất vả đối với một con sâu lười như tôi.Tháng thứ tám nó bắt đầu đá tôi.
Mỗi buổi tối nếu tôi không nghe nhạc.
Nó sẽ không chịu yên.Khi nó khóc chào đời, tôi thấy như được sống lại.
Cả người như nhẹ đi rất nhiều.Anh ôm con cười vui vẻ:“Đặt tên nó là Lục Từ Thiên được không em?”Tôi nghĩ cái tên đó rất hay.
Tôi gật đầu.Từ khi có con mỗi ngày anh đi làm về sớm hơn.
Vừa chăm con vừa làm việc nhà.Ngày nào anh cũng hỏi:“Hôm nay, em muốn ăn gì anh nấu?”“Cái gì cũng được.”Anh là người rất có trách nhiệm.
Có thể, anh sẽ là một người cha tốt.Mặc cho tôi lạnh nhạt.
Anh vẫn cứ vui vẻ mỗi ngày.Anh bảo:“Chỉ cần có em bên cạnh là anh hạnh phúc.”Tôi không biết điều gì ở tôi khiến anh cố chấp như vậy.Tôi đã từng đi học nấu ăn nên tôi biết làm rất nhiều loại bánh.Chỉ khi nào tôi thèm mới làm cho mọi người cùng ăn thôi.
Mọi thứ tôi đều cố gắng để sắp xếp cho ổn định.Tôi không thích sự thay đổi.Anh cũng rất trẻ con thường tranh dành sữa với con.Bản chất con người khó thay đổi dần dần tôi mới nhận ra con người thật của anh.Anh rất hay ghen tuông vớ vẩn.
Đàn ông thì ai cũng có lòng tham.
Anh bắt đầu muốn tôi phải đáp trả tình cảm của anh dành cho tôi.
Ban đầu, tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn.Không phải vậy, anh bắt đầu đòi hỏi mọi thứ.
Anh muốn nắm giữ chặt tôi trong tay.Anh muốn kiểm soát tất cả mọi thứ có liên quan đến tôi.Anh khiến tôi thấy khó chịu.* * *Từ khi gặp được Tuyết Băng.
Ban đầu, anh chỉ muốn chơi qua đường.Nhưng càng tiếp xúc, anh càng yêu con người lạnh lùng của cô.
Thế giới của cô ấy rất đông bạn bè.
Thế giới ấy rất vui vẻ và nhộn nhịp.
Lại chẳng có chỗ dành cho anh.Anh ghen tị với tất cả các bạn của Tuyết Băng.
Không chỉ vậy, anh ghét cô nhắc đến người đó.
Mỗi khi nhắc về những thứ có liên quan đến người đó.
Cô mới có phản ứng lại.”Rồi dần dần anh không biết tại sao anh lại thích mỗi khi nghe cô ấy ngồi nói lảm nhảm.Anh muốn mỗi ngày được ở bên cạnh em.
Tuyết Băng của anh.Nếu em dám phản bội anh sẽ giết chết em và người đó.
Rồi sẽ tự tửAnh bắt đầu kiểm soát điện thoại của cô.
Không chỉ vậy anh cấm cô tiếp xúc với mọi người nam giới ngoại trừ anh.Anh không cho cô nói chuyện hay đi gặp bạn bè.Thế giới của cô chỉ có thể có một người là anh.Chỉ cần nghe bên kia là giọng con trai.
Máu trong người anh sẽ sôi lên.
Anh muốn giết người.Bên ngoài người ta chỉ nhìn thấy anh rất gầy.
Nhưng chỉ có cô mới biết anh khỏe như thế nào.
Bằng chứng là anh có thể nhấc cô lên và xoay vòng vòng.Mà cô thì rất nặng.
Một con sâu lười ăn và ngủ thì mập mạp.Anh bảo:“Tròn tròn ôm mới thích.
Sờ cũng rất thích.”Anh nghiện ôm tôi đi ngủ.
Không có tôi anh sẽ không ngủ được.Anh từng nói:“Em làm cho anh trở nên biến thái.”Dục vọng của anh thì khỏi phải nói.
Nói gấp ba, bốn người bình thường.Bằng chứng là mỗi khi làm tình cô không thể xuống được giường.
Kỹ thuật hôn của anh rất thuần thục.Anh vốn rất đào hoa.Anh không nghĩ một ngày anh sẽ lấy vợ.Vì từ tới giờ anh chỉ chơi qua đường với người khác.
Anh thấy họ rất phiền phức và nhàm chán.Tuyết Băng của anh vừa trắng lại vừa tròn.
Da thịt mịn màng.
Cô không ồn ào.
Mỗi ngày ngoại trừ làm việc thì cô chỉ ăn và ngủ.Anh thích như thế.
Có đôi khi anh cũng nghĩ cô ấy trong mắt mọi người không đẹp.
Nhưng trong mắt anh cô ấy là đẹp nhất.