Chỉ Là Hoàng Hậu

Chỉ Là Hoàng Hậu

Chỉ Là Hoàng Hậu Xếp hạng: 0/5 - Lượt đánh giá.
29-08-2023 2,605
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Truyện Ngắn
Tác giả: Vũ Hồng
Đăng bởi: Truyện Sưu Tầm
Năm phát hành:
Trạng thái: Đã đủ bộ

0 người
đã thích truyện này.

0 người
đã lưu truyện này.

Giới Thiệu Truyện

Nguồn convert: meoconlunar (TTV)

 

Độ dài: 16 chương [rất dài…]

 

Cặp đôi: Lí Dung Trị x Từ Đạt.

 

Biên tập: Phong Linh.

 

 

Thân là con gái Từ gia, không phải là rường cột của nước Lương thì cũng là mãnh tướng nơi biên cương! Mà cô…

 

Mà cô…mà cô chỉ là một hòn sỏi giữa những viên minh châu chói mắt của Từ gia.

 

Cả đời ôn hòa nhàn thản, chí lớn nghiệp lớn đều không thành…

 

Mọi thứ cứ thế, cuộc đời không có gì đáng giá đánh dấu lại.

 

Vậy thì cô cứ vui vẻ mà đi qua cuộc sống ôn hòa nhàn thản của mình thôi!

 

Chỉ mong tìm an ổn qua ngày, nhưng ngay cả đi đến tiểu quan quán [1] tìm người bầu bạn cũng phải nhặt đồ thừa người khác chọn còn dư…

 

Mà như vậy là khó lắm sao? Kỳ thực, yêu cầu của cô cũng đâu có cao đâu.

 

Chỉ cần dành tình cảm chân thật cho cô, đối xử với cô thật tốt, cho dù là có tàn tật cũng không sao.

 

Cô không tâm cơ, nhưng người ta lại có! Nhìn mà xem, ngay cả một kẻ hầu nho nhỏ cũng muốn đạp cô xuống làm ván cầu kìa…

 

Ai, ngay cả tìm một người bạn thôi mà mỏi mệt như vậy, quả nhiên cô là…ôi ~

 

Vị công tử ôn nhuận như ngọc, nhã nhặn trước mặt…Quả thực là dạy cho người ta biết thế nào gọi là gió xuân nha!

 

Là bảo bối của Hoàng thất Đại Ngụy phải không? Là cô nhặt được kho báu chưa hoàn chỉnh? [2] Thực cảm động đó…

 

Hức hức, mọi người đều động lòng như vậy, mà không biết ──

 

Thì ra một đêm nước mắt lừa người ấy, chỉ do đam mê của vị Hoàng đế Đại Ngụy này đột nhiên bộc phát mà thôi…

 

[1]: Giống thanh lâu, chỗ này là nơi của nam kỹ, chuyên phục vụ nam sủng =))

 

[2]: Ý là anh chưa lên ngai vị nên chưa là kho báu hoàn hảo :”>

 

Giới thiệu [Văn án]

 

Không phải chỉ là một vở kịch kẻ hát người diễn thôi sao, mà chẳng còn hơi ấm của nàng nữa?

 

Mấy viên quan mặc trang phục ngoại quốc quỳ khắp phòng không hiểu thế nào, mấy ngày nay đã có chuyện xảy ra ──

 

Tây Huyền Từ Đạt ở Đại Ngụy bị bệnh cấp tính mà chết, đều đã nhập quan mở linh đường. Chỉ cần trời vừa sáng, đội ngũ đưa tang sẽ xuất phát trở về cố hương. Nhưng không biết vì sao nửa hôm nửa đêm, Thái tử Đại Ngụy xuất hiện!

 

Vừa bước vào Tứ phương quán, không đến đại sảnh, mà ngược lại đi thẳng vào sảnh ngoại. [1]

 

Sảnh ngoại…là Linh đường mà!

 

Sứ thần đặc phái Tây Huyền quỳ phục xuống, trộm mắt dò xét. Thái Tử Đông cung Đại Ngụy, người mặc cẩm bào đi lướt qua, quần áo không một chỗ nào nhăn nhúm, ngay cả giày cũng sạch sẽ, chỉ là sắc mặt trắng bệch khác thường, ngay cả tròng mắt dường như cũng hóa thành màu đỏ.

 

“Điện hạ, điều này không hợp lễ…” Hắn nói nhỏ, lại thấy vị Thái tử điện hạ không dừng bước, không khỏi âm thầm khóc òa trong lòng.

 

Rõ ràng sắp đăng cơ Thiên Tử, cái gì cũng chưa tính, nhưng có nghĩ đến bọn đầy tớ này hay không? Nếu xảy ra chuyện gì, hắn chỉ là một quan viên Tây Huyền nho nhỏ ở Đại Ngụy cũng phải đưa đầu ra.

 

“Điện hạ.” Một cô gái duy nhất đứng giữ ở cửa Linh đường cúi thấp người.

 

Ánh mắt hắn từ Linh đường nhìn thoáng qua cô gái kia. Giọng nói khàn khàn:

 

“Từ học sĩ tới thật đúng lúc.”

 

“Cả đời Từ Đạt yên bình mà trôi, trước khi lâm chung có người thân ở bên chăm sóc bầu bạn, khi đi cũng không đau đớn, cũng là phúc khí cuối cùng ông trời ban tặng.” Từ học sĩ từ tốn đáp.

 

“…đây là cuộc đời an ổn của nàng hay sao?” Hắn ngừng một lúc lâu, rồi nói: “Bổn vương có thể nhìn mặt Từ Đạt lần cuối được không?”

 

“Quan tài chưa đóng, điện hạ muốn gặp, tất nhiên là được.” Nói xong, Từ học sĩ – cũng chính là tỷ tỷ của Từ Đạt khẽ nâng những dải khăn trắng lên, đi vào bên trong.

 

Hắn theo sát.

 

Trước mắt là một chiếc quan tài thượng đẳng. Nắp quan tài vẫn chưa đóng. Hắn vừa thấy, trong quan tài quả nhiên là Từ Đạt.

 

Hắn vươn tay, muốn chạm vào Từ Đạt, lại có người nhẹ nhàng giữ chặt cổ tay hắn: “Điện hạ, xá muội trước khi chết vẫn chưa thành hôn, khi chết vẫn giữ tấm thân trong sạch. Tuy nói đây là chuyện không hay ho trong mắt người Tây Huyền, nhưng không thể để nam tử động chạm vào thân thể nữa, xin điện hạ tự trọng.”

 

Hắn không để ý đến, vung tay áo, chạm vào gò má trên gương mặt quen thuộc kia. Hai má hơi hơi lạnh, hơi hơi cứng rắn, giống như một xác chết…Đầu ngón tay hắn chậm rãi di chuyển, ở dưới mũi Từ Đạt. Hô hấp, đã không còn.

 

“…bệnh cấp tính mà chết?” Hắn khàn khàn hỏi.

 

“Hai ngày mắc phong hàn nhưng không tới đại phu khám, không nghĩ bệnh tình lại nặng thêm, đột nhiên mà qua đời.”

 

“Vậy sao…” Ánh mắt hắn không rời khỏi người kia dù chỉ là một chút. Một lát sau, hắn nhẹ giọng hỏi: “Nàng muốn được an táng ở Tây Huyền?”

 

“Đó là di ngôn trước khi lâm chung của muội ấy. Trời hửng sáng sẽ xuất phát, đi cả ngày lẫn đêm.”

 

“Dù có đi ngày đêm, xác chết cũng sẽ hư thối.” Hắn bình thản nói.

 

“Điện hạ không cần quá lo lắng. Giữa những lớp quan tài này là Băng ngọc, đảm bảo trong vòng ba mươi ngày xác chết sẽ không có biến chuyển.”

 

Hắn nghe xong, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía nữ học sĩ trong cung nước Tây Huyền. Một lúc lâu sau, hắn lại mở miệng, giọng nói vẫn khàn đặc.

 

“Ba mươi ngày? Ba mươi ngày đến được biên giới Đại Ngụy sao?”

 

“Con cháu Từ gia đều chôn cất ở Tây Huyền. Nếu xảy ra vấn đề gì sẽ hỏa táng. Có Từ Hồi dẫn đường, Từ Đạt nhất định có thể trở về quê hương.” Từ học sĩ chỉ về một cô gái trong góc sáng, từ đầu đến giờ vẫn không quỳ xuống.

 

Lí Dung Trị nhìn theo. Quả nhiên là muội muội của Từ Đạt – Từ Hồi.

 

Ánh mắt hắn lạnh lẽo, nói:

 

“Từ Trực, Từ Hồi có thể cùng nhau xuất hiện ở Đại Ngụy, thật là ngoài ý muốn của bổn vương. Ngay cả tướng quân dẫn đường cũng vô cùng đúng dịp.” Ánh mắt hắn chuyển xuống nhìn gương mặt của thi thể, cắn răng: “Từ Đạt, sao nàng có thể tuyệt tình như vậy? Ngay cả khi chết đi cũng không chịu ở lại giang sơn của bổn vương hay sao?”

 

Hắn không nhận được câu trả lời. Người nên trả lời hắn đã chết. Người không nên trả lời đã nhất tề quỳ trên mặt đất từ trước, không dám mở lời.

 

“Điện hạ, đã đến giờ phong quan (đóng nắp).”

 

Hắn không nhúc nhích, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của Từ Đạt.

 

“Điện hạ, đã đến giờ phong quan.”

 

Hắn chậm rãi cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi lạnh lẽo đã có phần cứng lại của Từ Đạt.

 

“Điện hạ!” Từ học sĩ khẽ nhíu mày.

 

Hắn đứng thẳng dậy, đang muốn mở miệng, máu tươi trong miệng đột nhiên phun ra. Quan tài dính đầy tia máu đỏ, thậm chí thi thể nằm trong quan tài cũng bị dây dính máu.

 

“Điện hạ! Điện hạ!” Linh đường vốn tĩnh lặng đột nhiên ồn ào hẳn lên. Những quan viên vốn quỳ vội vã gọi Ngự y, có người hô to ngăn cản điện hạ. Mỗi người đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, tay chân luống cuống.

 

Lí Dung Trị không nhìn Từ học sĩ, cũng không nhìn những vị quan trong phòng, vẫn đăm đăm vào thi thể hồng nhan nằm trong quan tài, lớn tiếng quát:

 

“Từ hôm nay trở đi, Tây Huyền Từ Đạt chính là Vương phi của Lí Dung Trị bổn vương. Hôm nay là Thái tử phi, ngày mai chính là Hoàng hậu Đại Ngụy. Ai có bản lĩnh mang Thái Tử phi đi trước mặt bổn vương, ai dám mang nàng rời khỏi giang sơn Đại Ngụy ta?”

 

Tất cả đều há hốc mồm.

 

Trong phòng lặng ngắt.

 

 

Ai cũng không đoán trước được, một đêm nay, đã khéo xuất hiện một vị khách nhàn nhã tới chơi, ánh mắt ghi lại hết thảy. Thực hoàn hảo, tương lai không khéo hắn có thể nắm được một chức sử quan [3].

 

Hơn mười năm sau, khi tóc đã bạc trắng, hắn phe phẩy chiếc quạt lông, lòng phiền muộn:

 

Lúc ấy cảm thấy đây là một tình cảm chân thành tha thiết, xúc động lòng người. Sau này ghi chép lại hơn phân nửa cuộc đời ‘bất lương’ của vị Hoàng đế Đại Ngụy kia, thì mới phát hiện, hóa ra ngày đó mình cảm động quá sớm. Đêm ấy, chỉ là đam mê của Hoàng đế Đại Ngụy này bộc phát mà thôi.

 

[1]: 四方馆 – Tứ phương quán. Vào thời Tùy, tứ phương quán là một dịch quán để tiếp đãi sứ giả bốn phương, nên mới có tên gọi này.

 

[2]: Thiên thính – 偏厅. Đại sảnh ở chính giữa, còn thiên thính ở hai bên…nên mình gọi là sảnh ngoại, tức là sảnh bên…

 

[3]: Sử quan – vị quan ghi chép lại lịch sử. Ở Việt Nam có Ngô Sĩ Liên.

Các chương mới nhất
16
30-08-2023
15
30-08-2023
14
30-08-2023
13
30-08-2023
12
30-08-2023
Danh sách chương
1
29-08-2023
2
29-08-2023
3
29-08-2023
4
29-08-2023
5
30-08-2023
6
30-08-2023
7
30-08-2023
8
30-08-2023
9
30-08-2023
10
30-08-2023
11
30-08-2023
12
30-08-2023
13
30-08-2023
14
30-08-2023
15
30-08-2023
16
30-08-2023

Truyện cùng tác giả
Chưa có gợi ý truyện.

Thông tin tác giả

Vũ Hồng

16 bài viết - 0 lượt thích - 2,605 lượt xem

Top danh hiệu của tác giả

back top