Một tiềng bồng lớn vang lê...chùm tia sáng màu vàng bay thẳng tắp đụng phải đám dây leo đầy trời, hai chủng năng lượng giao phong với nhau liền sinh ra một luồng sóng không gian cực lớn tản ra bốn phía.
Lúc này một ít trưởng lão Cổ Năng thấy tình hình như vậy lập tức biến đổi sắc mặt, đồng thời bay ra bốn phương tám hướng ra ngoài.
Oanh.
Tiếng khí bạo vang lên, dây leo bị chùm tia sáng màu vàng bắn thành vô số mảnh vỡ, mảnh vỡ đi qua chỗ nào, không gian chỗ đó liền lộ ra từng lỗ hổng rất nhỏ. Thanh thế vô cùng kinh người.
Lâm Dịch dưới sự bảo vệ của Vân Băng nhanh chóng hạ xuống mặt đất, hắn nghe tiếng nổ mạnh liền ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy hai đạo năng lượng giao nhau phát ra ánh sáng chói rọi, giống như đột nhiên xuất hiện một mặt trời giữa không trung, ngay cả con mắt cũng không nhịn được phải híp lại. Mảnh vỡ của dây leo dùng thanh thế kinh người rơi từ trên không trung ầm ầm xuống, dày đặc như mưa rào.
Sắc mặt Vân Băng đại biến, trên người nàng xuất hiện một cỗ năng lượng lam sắc, một màn nước được tạo ra trên không trung bao phủ hai người vào trong...chỉ thấy vô số mảnh vỡ dây leo kia rơi xuống như mưa rào đánh vào bình chướng, lấp tức khiến màn nước rung động kịch liệt, thế nhưng không bị thủng chút nào.
Vân Băng thế nào cũng là cường giả tinh vị, hơn nữa nàng cảm nhận nguy cơ cực nhanh, khoảng cách tới trung tâm vụ va chạm lại rất xa mới có thể chống đỡ được. Chẳng qua sắc mặt nàng có chút tái nhợt.
- Đây là uy lực của năng lượng màu vàng sao?
Lúc này Lâm Dịch mới chú ý tới vẻ mặt của Vân Băng, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn lên trên không trung...Lâm Cường đã truyền cho hắn cách tụ tập năng lượng màu vàng này. Nhiều năm trôi qua, Lâm Cường cũng sớm đã hoàn toàn nắm giữ phương pháp chuyển đổi năng lượng bình thường thành năng lượng màu vàng. Một chiêu vừa rồi mặc dù Lâm Cường không dùng Băng Sương Vịnh Thán tàn khuyết thế nhưng uy lực vô cùng đáng sợ, nó cũng khiến cho mọi người tại đây đều kinh ngạc.
Phải biết rằng, thực lực hiện giờ của Lâm Cường mới chỉ có Đại tinh vị hạ giai, sau khi gia trì xong chiến văn cũng chỉ tăng được hơn sáu mươi lần tới được Đại tinh vị trung giai, không đến Đại tinh vị thượng giai...Thế nhưng Mộc Nhu là cường giả Đại tinh vị thượng giai hàng thật giá thật a. Một chiêu vừa rồi của Lâm Cường không có bất kỳ Thánh khí tăng phúc lại có thể liều mạng cùng với một cường giả Đại tinh vị thượng giai. Có thể tưởng tượng uy lực của năng lượng màu vàng kia kinh người tới mức nào!
- Lực lượng này thật mạnh, rõ ràng Lâm Vân Hiên chỉ có thực lực Đại tinh vị hạ giai...nhiều lắm cũng chỉ có trình độ Đại tinh vị trung giai...Làm sao hắn có được lực lượng cường đại như vậy?
Sắc mặt Tạp Bá Lý biến đổi, Lâm Cường ở trước mặt hắn không sử dụng ẩn tức là hoàn toàn không có bất kỳ bí mật gì. Hắn tự nhiên có thể nhìn ra được giới hạn thực lực của Lâm Cường.
Nhưng rất hiển nhiên, lực lượng vừa rồi Lâm Cường tuôn ra tuyệt đối không chỉ có trình độ của Đại tinh vị trung giai bình thường. Cường độ năng lượng so với Đại tinh vị thượng giai còn muốn mạnh hơn một chút.
- Đến tột cùng là đã có chuyện gì xảy ra?
Tạp Bá Lý không cách nào lý giải được, ánh mắt hắn chăm chú theo dõi cuộc chiến giằng co giữa không trung.
Một đạo dư âm màu vàng bắn tới trước mặt hắn, hắn tiện tay đánh gãy. Thế nhưng khi cảm giác được một cỗ năng lượng cường đại...Tạp Bá Lý liền đại biến.
- Hả, chẳng lẽ là...
Ánh mắt Tạp Bá Lý hoàn toàn lộ vẻ kinh hãi.
- Thiên...Thiên Vị, năng lượng Thiên Vị?
Tạp Bá Lý ngốc trệ.
Chỉ thấy hai đạo nhân ảnh giao thoa không ngừng giữa không trung. Tiếng va đập rầm rầm vang lên không ngớt, năng lượng bắn ra bốn phía tung tóe, kể cả năng lượng màu vàng của Lâm Cường cũng ở trong đó. Lúc này lại có mấy đạo năng lượng màu vàng đánh tới người Tạp Bá Lý, lực chú ý hiện giờ của Tạp Bá Lý hoàn toàn tập trung vào phía trên năng lượng màu vàng...trên tay hắn xuất hiện màu vàng kim óng ánh, liên tục đẩy ra.
- Không, không đúng...
Sau nhiều lần liên tiếp, sắc mặt Tạp Bá Lý mới hơi hòa hoãn một chút. Trước khi kinh hãi cũng biến thành bộ dáng buông lỏng.
- Không phải năng lượng Thiên Vị. Ít nhất không phải năng lượng Thiên Vị thuần túy...
Tạp Bá Lý suy nghĩ.
- Chú ý vào năng lượng của Lâm Vân Hiên.
Chính vào lúc này, thanh âm của Khoa Lâm Na lại vang lên trong đầu Tạp Bá Lý. Trong thanh âm của nàng cũng mang theo một tia cẩn thận.
- Ta đã chú ý. Chẳng qua đây không phải năng lượng Thiên Vị.
Sau khi thoáng kinh hãi, Tạp Bá Lý nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình tốt lại rồi truyền âm về.
- A?
Khoa Lâm Na có chút kinh ngạc. Nàng đứng cách Tạp Bá Lý không xa, không khỏi quay đầu lại nhìn hắn...xung quanh nàng thiêu đốt một tầng hỏa diễm, cho dù năng lượng màu vàng hay những mảnh vỡ kia đều bị tiêu tán khi tiếp xúc với người nàng khoảng mấy chục thước.
Tạp Bá Lý cũng nhìn về phía Khoa Lâm Na, sau đó chậm rãi truyền âm:
- Không phải năng lượng Thiên Vị...mặc dù có chút giống nhưng nếu là năng lượng Thiên Vị thì không thể nào nhỏ như vậy. Ta còn nhớ...nàng nhớ rõ uy lực năng lượng của vị đại nhân trước kia kinh người như thế nào không?
Đôi mi thanh tú của Khoa Lâm Na hơi nhíu, nàng suy nghĩ một chút cũng chậm rãi gật đầu:
- Đúng vậy, uy lực của năng lượng Thiên Vị so với cái này còn lớn hơn nhiều.
Tạp Bá Lý hít sâu vào một hơi, ánh mắt chuyển hướng sang Lâm Cường đang kịch chiến.
- Tên Lâm Vân Hiên này quả nhiên không phải người bình thường...dựa vào tưởng tượng của chính mình lại có thể có năng lượng tiếp cận với năng lượng Thiên Vị...Nếu cho hắn một chút thời gian nữa, nói không chừng hắn sẽ trở thành Bạch Đế thứ hai của đại lục, người thứ hai tiến vào Thiên Vị Cảnh. Còn có con của hắn - Lâm Dịch...mặc dù trước đây ta không chứng kiến thế nhưng theo cường độ năng lượng trong không khí cũng có thể phỏng đoán ra một chiêu trước kia hắn giết chết bọn người kla cường đại như thế nào...Ta bắt đầu đã cảm giác có chỗ không đúng, thật không nghĩ tới...không nghĩ tới lại là năng lượng tồn tại cùng loại với năng lượng Thiên Vị...Hai cha con nhà này thật đáng sợ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tạp Bá Lý không nhịn được hít sâu vào một ngụm khí lạnh mà cảm thán. Còn Khoa Lâm Na lại không nói một lời nào.
- Đáng tiếc...nhân tài như vậy lại không để cho chúng ta sử dụng.
Tạp Bá Lý trầm mặc trong chốc lát rồi đột nhiên thở dài. Hắn hít sâu vào một hơi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, chuyển hướng sang Vân Băng đang cố gắng bảo vệ Lâm Dịch khỏi bị công kích lan vào.
- Ngươi như vậy, nếu không để chính mình sử dụng, vậy cũng chỉ có thể giết chết. Tuy rằng...có chút đáng tiếc.
Tạp Bá Lý âm thầm thở dài trong lòng một hơi. Chỉ thấy hắn tùy ý vẽ dưới thân một cái, một đạo năng lượng màu vàng óng ánh hình trăng khuyết đánh từ trên không xuống.
Tạp Bá Lý là cường giả Đại tinh vị thượng giai, mà lúc này năng lượng của Vân Băng nhiều nhất cũng chỉ có Trung tinh vị thượng giai...loại chênh lệch cấp độ như vậy lớn tới mức nào? Nếu lần này đánh trúng, Vân Băng cùng Lâm Dịch sẽ bị giết chết ngay tức khắc.
Lúc này một ít trưởng lão Cổ Năng thấy tình hình như vậy lập tức biến đổi sắc mặt, đồng thời bay ra bốn phương tám hướng ra ngoài.
Oanh.
Tiếng khí bạo vang lên, dây leo bị chùm tia sáng màu vàng bắn thành vô số mảnh vỡ, mảnh vỡ đi qua chỗ nào, không gian chỗ đó liền lộ ra từng lỗ hổng rất nhỏ. Thanh thế vô cùng kinh người.
Lâm Dịch dưới sự bảo vệ của Vân Băng nhanh chóng hạ xuống mặt đất, hắn nghe tiếng nổ mạnh liền ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy hai đạo năng lượng giao nhau phát ra ánh sáng chói rọi, giống như đột nhiên xuất hiện một mặt trời giữa không trung, ngay cả con mắt cũng không nhịn được phải híp lại. Mảnh vỡ của dây leo dùng thanh thế kinh người rơi từ trên không trung ầm ầm xuống, dày đặc như mưa rào.
Sắc mặt Vân Băng đại biến, trên người nàng xuất hiện một cỗ năng lượng lam sắc, một màn nước được tạo ra trên không trung bao phủ hai người vào trong...chỉ thấy vô số mảnh vỡ dây leo kia rơi xuống như mưa rào đánh vào bình chướng, lấp tức khiến màn nước rung động kịch liệt, thế nhưng không bị thủng chút nào.
Vân Băng thế nào cũng là cường giả tinh vị, hơn nữa nàng cảm nhận nguy cơ cực nhanh, khoảng cách tới trung tâm vụ va chạm lại rất xa mới có thể chống đỡ được. Chẳng qua sắc mặt nàng có chút tái nhợt.
- Đây là uy lực của năng lượng màu vàng sao?
Lúc này Lâm Dịch mới chú ý tới vẻ mặt của Vân Băng, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn lên trên không trung...Lâm Cường đã truyền cho hắn cách tụ tập năng lượng màu vàng này. Nhiều năm trôi qua, Lâm Cường cũng sớm đã hoàn toàn nắm giữ phương pháp chuyển đổi năng lượng bình thường thành năng lượng màu vàng. Một chiêu vừa rồi mặc dù Lâm Cường không dùng Băng Sương Vịnh Thán tàn khuyết thế nhưng uy lực vô cùng đáng sợ, nó cũng khiến cho mọi người tại đây đều kinh ngạc.
Phải biết rằng, thực lực hiện giờ của Lâm Cường mới chỉ có Đại tinh vị hạ giai, sau khi gia trì xong chiến văn cũng chỉ tăng được hơn sáu mươi lần tới được Đại tinh vị trung giai, không đến Đại tinh vị thượng giai...Thế nhưng Mộc Nhu là cường giả Đại tinh vị thượng giai hàng thật giá thật a. Một chiêu vừa rồi của Lâm Cường không có bất kỳ Thánh khí tăng phúc lại có thể liều mạng cùng với một cường giả Đại tinh vị thượng giai. Có thể tưởng tượng uy lực của năng lượng màu vàng kia kinh người tới mức nào!
- Lực lượng này thật mạnh, rõ ràng Lâm Vân Hiên chỉ có thực lực Đại tinh vị hạ giai...nhiều lắm cũng chỉ có trình độ Đại tinh vị trung giai...Làm sao hắn có được lực lượng cường đại như vậy?
Sắc mặt Tạp Bá Lý biến đổi, Lâm Cường ở trước mặt hắn không sử dụng ẩn tức là hoàn toàn không có bất kỳ bí mật gì. Hắn tự nhiên có thể nhìn ra được giới hạn thực lực của Lâm Cường.
Nhưng rất hiển nhiên, lực lượng vừa rồi Lâm Cường tuôn ra tuyệt đối không chỉ có trình độ của Đại tinh vị trung giai bình thường. Cường độ năng lượng so với Đại tinh vị thượng giai còn muốn mạnh hơn một chút.
- Đến tột cùng là đã có chuyện gì xảy ra?
Tạp Bá Lý không cách nào lý giải được, ánh mắt hắn chăm chú theo dõi cuộc chiến giằng co giữa không trung.
Một đạo dư âm màu vàng bắn tới trước mặt hắn, hắn tiện tay đánh gãy. Thế nhưng khi cảm giác được một cỗ năng lượng cường đại...Tạp Bá Lý liền đại biến.
- Hả, chẳng lẽ là...
Ánh mắt Tạp Bá Lý hoàn toàn lộ vẻ kinh hãi.
- Thiên...Thiên Vị, năng lượng Thiên Vị?
Tạp Bá Lý ngốc trệ.
Chỉ thấy hai đạo nhân ảnh giao thoa không ngừng giữa không trung. Tiếng va đập rầm rầm vang lên không ngớt, năng lượng bắn ra bốn phía tung tóe, kể cả năng lượng màu vàng của Lâm Cường cũng ở trong đó. Lúc này lại có mấy đạo năng lượng màu vàng đánh tới người Tạp Bá Lý, lực chú ý hiện giờ của Tạp Bá Lý hoàn toàn tập trung vào phía trên năng lượng màu vàng...trên tay hắn xuất hiện màu vàng kim óng ánh, liên tục đẩy ra.
- Không, không đúng...
Sau nhiều lần liên tiếp, sắc mặt Tạp Bá Lý mới hơi hòa hoãn một chút. Trước khi kinh hãi cũng biến thành bộ dáng buông lỏng.
- Không phải năng lượng Thiên Vị. Ít nhất không phải năng lượng Thiên Vị thuần túy...
Tạp Bá Lý suy nghĩ.
- Chú ý vào năng lượng của Lâm Vân Hiên.
Chính vào lúc này, thanh âm của Khoa Lâm Na lại vang lên trong đầu Tạp Bá Lý. Trong thanh âm của nàng cũng mang theo một tia cẩn thận.
- Ta đã chú ý. Chẳng qua đây không phải năng lượng Thiên Vị.
Sau khi thoáng kinh hãi, Tạp Bá Lý nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình tốt lại rồi truyền âm về.
- A?
Khoa Lâm Na có chút kinh ngạc. Nàng đứng cách Tạp Bá Lý không xa, không khỏi quay đầu lại nhìn hắn...xung quanh nàng thiêu đốt một tầng hỏa diễm, cho dù năng lượng màu vàng hay những mảnh vỡ kia đều bị tiêu tán khi tiếp xúc với người nàng khoảng mấy chục thước.
Tạp Bá Lý cũng nhìn về phía Khoa Lâm Na, sau đó chậm rãi truyền âm:
- Không phải năng lượng Thiên Vị...mặc dù có chút giống nhưng nếu là năng lượng Thiên Vị thì không thể nào nhỏ như vậy. Ta còn nhớ...nàng nhớ rõ uy lực năng lượng của vị đại nhân trước kia kinh người như thế nào không?
Đôi mi thanh tú của Khoa Lâm Na hơi nhíu, nàng suy nghĩ một chút cũng chậm rãi gật đầu:
- Đúng vậy, uy lực của năng lượng Thiên Vị so với cái này còn lớn hơn nhiều.
Tạp Bá Lý hít sâu vào một hơi, ánh mắt chuyển hướng sang Lâm Cường đang kịch chiến.
- Tên Lâm Vân Hiên này quả nhiên không phải người bình thường...dựa vào tưởng tượng của chính mình lại có thể có năng lượng tiếp cận với năng lượng Thiên Vị...Nếu cho hắn một chút thời gian nữa, nói không chừng hắn sẽ trở thành Bạch Đế thứ hai của đại lục, người thứ hai tiến vào Thiên Vị Cảnh. Còn có con của hắn - Lâm Dịch...mặc dù trước đây ta không chứng kiến thế nhưng theo cường độ năng lượng trong không khí cũng có thể phỏng đoán ra một chiêu trước kia hắn giết chết bọn người kla cường đại như thế nào...Ta bắt đầu đã cảm giác có chỗ không đúng, thật không nghĩ tới...không nghĩ tới lại là năng lượng tồn tại cùng loại với năng lượng Thiên Vị...Hai cha con nhà này thật đáng sợ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tạp Bá Lý không nhịn được hít sâu vào một ngụm khí lạnh mà cảm thán. Còn Khoa Lâm Na lại không nói một lời nào.
- Đáng tiếc...nhân tài như vậy lại không để cho chúng ta sử dụng.
Tạp Bá Lý trầm mặc trong chốc lát rồi đột nhiên thở dài. Hắn hít sâu vào một hơi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, chuyển hướng sang Vân Băng đang cố gắng bảo vệ Lâm Dịch khỏi bị công kích lan vào.
- Ngươi như vậy, nếu không để chính mình sử dụng, vậy cũng chỉ có thể giết chết. Tuy rằng...có chút đáng tiếc.
Tạp Bá Lý âm thầm thở dài trong lòng một hơi. Chỉ thấy hắn tùy ý vẽ dưới thân một cái, một đạo năng lượng màu vàng óng ánh hình trăng khuyết đánh từ trên không xuống.
Tạp Bá Lý là cường giả Đại tinh vị thượng giai, mà lúc này năng lượng của Vân Băng nhiều nhất cũng chỉ có Trung tinh vị thượng giai...loại chênh lệch cấp độ như vậy lớn tới mức nào? Nếu lần này đánh trúng, Vân Băng cùng Lâm Dịch sẽ bị giết chết ngay tức khắc.