Lúc này, bốn người khác của Cổ Văn cũng bay đến bên người hai người. Thanh Long mở miệng liền ngạc nhiên nói:
- Đại ca, hắn chính là cháu trai của đại ca sao?
Lâm Thiên Ngạo nhìn thoáng qua Thanh Long, bất đắc dĩ nói:
- Bạch Hổ chiến văn của hắn, đã đủ để nói rõ rất cả rồi.
Thanh Long ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Dịch. Nhưng lại không biết nên nói gì.
Lâm Dịch quay đầu có chút khom người với Thanh Long nói:
- Vãn bối Lâm Dịch, bái kiến tiền bối. Chỗ đắc tội, kính xin tiền bối thứ lỗi.
Thanh Long đứng ở vị trí Thanh Long hệ Đại trưởng lão cũng đã chừng hơn một ngàn năm, tuyệt đối đáng để Lâm Dịch gọi một tiếng tiền bồi.
Nguyên bản còn một bụng lửa giận, nhưng không nghĩ tới Lâm Dịch lại là cháu trai của Lâm Thiên Ngạo, Thanh Long mặc dù một bụng lửa giận, cũng chỉ có thể hóa thành thở dài một tiếng.
Hắn khoát khoát tay, bất đắc dĩ nói:
- Nếu là tôn nhi của đại ca, liền coi như xong đi. :
Chỉ một câu nói kia, liền khiến cái nhìn của hắn đối với Lâm Dịch thay đổi rất nhiều...Tên này ngược lại là một người thẳng tính.
Lâm Dịch cười cười, sau đó trong tay lóe lên ngân mang, lấy ra bốn trong năm miếng lệnh bài vừa lấy được. Đưa cho Lâm Thiên Ngạo nói:
- Gia gia, đây là đồ vật vừa lấy được, tôn nhi tự mình giữ một miếng.
Lâm Thiên Ngạo sửng sốt một chút, lập tức vui mừng nhẹ gật đầu, liền từ trong tay Lâm Dịch nhận lấy. ngân mang hiện lên, đã để vào trong không gian giới chỉ của mình. Sau đó nhìn Lâm Dịch cảm khái nói:
- Không nghĩ tới, con tuổi còn nhỏ, lại có thể đạt đến trình độ này, không hổ là cháu trai của Lâm Thiên Ngạo ta! Ta có rất nhiều lời muốn nói với con, chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này, tìm một chỗ nói chuyện tiếp đi.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu. Vì vậy, một chuyến sáu người, liền bay về phía cửa không gian truyền tống. Ngân mang lóe lên, biến mất tại không trung...
Toàn bộ vòng luẩn quẩn tinh vị cảnh trên đại lục, gần đây vô cùng náo nhiệt. Mà tạo thành náo nhiệt như thế, lại là vì một trong tam đại cấm địa, Cực Trú Hàn Viên trong truyền thuyết mở ra.
Theo lời đồn đãi nói, cơ hồ tất cả cường giả Đại tinh vị, đều tham dự trong đó. Ngoại trừ Đại tinh vị hạ giai, trung giai, thì có hàng trăm cường giả Đại tinh vị thượng giai cũng gia nhập trong đó. Có thể nói, hơn 90% cao thủ đỉnh cao của đại lục, đều tham dự thám hiểm lần này.
Cửu U Băng Diễm phô thiên cái địa trong truyền thuyết, lưu mang xuất quỷ nhập thần ngay cả Đại tinh vị thượng giai cũng hoàn toàn không cách nào chống cự, vết rách không gian cường đại vô cùng, phạm vi cực lớn...Bên trong Cực Trú Hàn Viên nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận, cũng chỉ có thể đón nhận cái chết. Truyền thuyết ở nơi đó ngay cả Đại tinh vị thượng giai cũng bị chết không ít. Tà Quân Hỏa Đế vạn năm trước tung hoành đại lục, Ma Tôn Diệp Thiên Thu hùng bá thiên hạ ngàn năm trước, cường giả tinh vị cảnh xếp thứ chín trên đại lục ngàn năm trước Kiếm Thần Lạc Nhạn, cường giả tinh vị cảnh xếp thứ bảy ngàn năm trước...Vô số cường giả Đại tinh vị thượng giai nổi danh hoặc không nổi danh, đều chết ở bên trong.
Nhưng mà, nương theo phong hiểm, lại nhận được hồi báo rất cao. Thứ thần khí, thần khí...những bảo vật trên đại lục như phượng mao lân giác, ở trong Cực Trú Hàn Viên lại chỗ nào cũng có. Chỉ cần ngươi có thực lực, tất cả đều có thể có được...
Vô luận là người lúc trước biết rõ hoặc không biết, đều ngay sau đó đi đến Cực Trú Hàn Viên, tự thể nghiệm băng tuyết thiên địa mà ngay cả cương giả Đại tinh vị thượng giai cũng không khỏi cảm thấy hàn ý. Sông băng vô cùng lớn kia, bình đài trên sông băng...Cái này khiến vô số cường giả tinh vị cảnh nghe thấy tiếng gió mà đến hướng về không thôi. Ngay tại không lâu, nơi này chính là thần tuyệt đối trong lòng mọi người...Thiên hạ của Đại tinh vị thượng giai! Phán đoán phong thái của những cường giả tuyệt thế này, một đám tinh vị cảnh cường giả đều hướng tới thật sâu.
Mà theo như đồn đãi, lần này người thắng lớn nhất phải luận đến Cổ Văn. Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, bức hơn ba mươi tên cường giả Đại tinh vị thượng giai không thể không sử dụng bí kĩ, mới khó khăn lắm đào thoát. Bảo vật ở tầng cuối cùng, sáu bảy phần mười đã rời vào trong túi Cổ Văn. Mặt khác, tam đại thế lực thành danh lâu năm Cổ Năng, Cổ Thuật, Bạch gia, cũng chỉ lấy được một cái.
Nhưng, ngoại trừ mấy người Bạch Tiếu Thiên và người của Cổ Văn ra, không có ai biết, sau khi bốn thế lực lớn kia thoát đi, Bạch gia và Cổ Văn giấu diếm được tất cả ánh mắt của mọi từng có một lần giao phong. Còn nhân vật mấu chốt lần giao phong lần này, lại là một người thanh niên chưa đến 50 tuổi (Tuổi thọ trên đại lục là 300 tuổi, 50t, tự nhiên là thanh niên). Cuối cùng, lấy việc Bạch gia rời đi mà kết thúc...
Đương nhiên, nhưng lời đồn này còn có đủ loại phiên bản. Nhưng có một điểm không thể nghi ngờ, Cực Trú Hàn Viên, từ sau khi được người đời xưng là cấm khu, lại một lần nữa bị thế nhân cho vào tầm mắt...
Lâm Dịch theo bọn người Lâm Thiên Ngạo sau khi đi ra từ cửa không gian truyền tống, xuất hiện trước mặt chính là một mảnh biển lớn mênh mông. Cửa không gian truyền tống kia, lại trực tiếp truyền tống bọn họ đến mặt biển. Nhận định đúng phía nam, một đoàn người trọn vẹn đã bay một tháng, mới tới được lục địa.
Tìm một tiểu thành thị ở duyên hải, một chuyến sáu người ở chỗ này vài ngày. Mà trong thời gian hơn một tháng này, Lâm Thiên Ngạo lại hỏi rất nhiều về Lâm Cường cùng với chuyện của Lâm Dịch. Lâm Dịch, cũng từ đáy lòng tiếp nhận gia gia mới nhận Lâm Thiên Ngạo thoạt nhìn không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi này. Lâm Thiên Ngạo trên đường càng chiếu cố Lâm Dịch rất tốt, thoạt nhìn rất sủng ái.
Rốt cục sau khi cư ngụ ở thành thị duyên hải kia năm sáu ngày, Lâm Thiên Ngạo yêu cầu Lâm Dịch theo mình quay về Cổ Văn...Vô luận nói như thế nào, Cổ Văn cũng là nơi sinh của phụ thân Lâm Dịch, xem như quê quán của Lâm Dịch rồi. Nhưng Lâm Dịch sau khi do dự nửa ngày, vẫn lắc đầu. Hắn còn muốn đi tìm Cổ Năng gây phiền toái, Cổ Năng một ngày chưa diệt, hắn liền một ngày không thể an tâm.
Lâm Thiên Ngạo nghe vậy có chút nhíu lông mày thoáng một chút, sau đó nói:
- Nếu như con muốn giết mấy trưởng lão của Cổ Năng, ngược lại có thể. Bất quá nhớ lấy không thể lạm sát kẻ vô tội! Vốn ta cũng nên đi cùng với con, nhưng có một ít nguyên nhân đặc thù, thế lực Tam đại truyền thừa thế lực không cho phép đuổi giết đến căn cứ của mỗi phe, cho nên tất cả phải dựa vào mình con rồi. Nếu như thật sự chuyện không thể làm, liền coi như xong. Hết thảy có gia gia, mấy tên Cô Năng kia, không lật được trời đâu...Nhất định phải nhớ kỹ, không được lạm sát kẻ vô tội.
Khi Lâm Thiên Ngạo nói lời này, biểu lộ nghiêm túc ngoài ý định, Lâm Dịch không khỏi nhẹ gật đầu. Lâm Thiên Ngạo lúc này mới nhẹ gật đầu, lập tức lại khẽ thở dài:
- Lại nói tiếp, kỳ thật con cũng không thể giết đến tổng bộ Cổ Năng. Dù sao, trên người của con cũng có được chiến văn của Cổ Văn. Bất quá, nếu như con có thể dẫn mấy tên kia ra khỏi phạm vi của Bổn Nguyên Chi Táp, vậy thì dễ xử lý hơn nhiều.
- Đại ca, hắn chính là cháu trai của đại ca sao?
Lâm Thiên Ngạo nhìn thoáng qua Thanh Long, bất đắc dĩ nói:
- Bạch Hổ chiến văn của hắn, đã đủ để nói rõ rất cả rồi.
Thanh Long ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Dịch. Nhưng lại không biết nên nói gì.
Lâm Dịch quay đầu có chút khom người với Thanh Long nói:
- Vãn bối Lâm Dịch, bái kiến tiền bối. Chỗ đắc tội, kính xin tiền bối thứ lỗi.
Thanh Long đứng ở vị trí Thanh Long hệ Đại trưởng lão cũng đã chừng hơn một ngàn năm, tuyệt đối đáng để Lâm Dịch gọi một tiếng tiền bồi.
Nguyên bản còn một bụng lửa giận, nhưng không nghĩ tới Lâm Dịch lại là cháu trai của Lâm Thiên Ngạo, Thanh Long mặc dù một bụng lửa giận, cũng chỉ có thể hóa thành thở dài một tiếng.
Hắn khoát khoát tay, bất đắc dĩ nói:
- Nếu là tôn nhi của đại ca, liền coi như xong đi. :
Chỉ một câu nói kia, liền khiến cái nhìn của hắn đối với Lâm Dịch thay đổi rất nhiều...Tên này ngược lại là một người thẳng tính.
Lâm Dịch cười cười, sau đó trong tay lóe lên ngân mang, lấy ra bốn trong năm miếng lệnh bài vừa lấy được. Đưa cho Lâm Thiên Ngạo nói:
- Gia gia, đây là đồ vật vừa lấy được, tôn nhi tự mình giữ một miếng.
Lâm Thiên Ngạo sửng sốt một chút, lập tức vui mừng nhẹ gật đầu, liền từ trong tay Lâm Dịch nhận lấy. ngân mang hiện lên, đã để vào trong không gian giới chỉ của mình. Sau đó nhìn Lâm Dịch cảm khái nói:
- Không nghĩ tới, con tuổi còn nhỏ, lại có thể đạt đến trình độ này, không hổ là cháu trai của Lâm Thiên Ngạo ta! Ta có rất nhiều lời muốn nói với con, chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này, tìm một chỗ nói chuyện tiếp đi.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu. Vì vậy, một chuyến sáu người, liền bay về phía cửa không gian truyền tống. Ngân mang lóe lên, biến mất tại không trung...
Toàn bộ vòng luẩn quẩn tinh vị cảnh trên đại lục, gần đây vô cùng náo nhiệt. Mà tạo thành náo nhiệt như thế, lại là vì một trong tam đại cấm địa, Cực Trú Hàn Viên trong truyền thuyết mở ra.
Theo lời đồn đãi nói, cơ hồ tất cả cường giả Đại tinh vị, đều tham dự trong đó. Ngoại trừ Đại tinh vị hạ giai, trung giai, thì có hàng trăm cường giả Đại tinh vị thượng giai cũng gia nhập trong đó. Có thể nói, hơn 90% cao thủ đỉnh cao của đại lục, đều tham dự thám hiểm lần này.
Cửu U Băng Diễm phô thiên cái địa trong truyền thuyết, lưu mang xuất quỷ nhập thần ngay cả Đại tinh vị thượng giai cũng hoàn toàn không cách nào chống cự, vết rách không gian cường đại vô cùng, phạm vi cực lớn...Bên trong Cực Trú Hàn Viên nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận, cũng chỉ có thể đón nhận cái chết. Truyền thuyết ở nơi đó ngay cả Đại tinh vị thượng giai cũng bị chết không ít. Tà Quân Hỏa Đế vạn năm trước tung hoành đại lục, Ma Tôn Diệp Thiên Thu hùng bá thiên hạ ngàn năm trước, cường giả tinh vị cảnh xếp thứ chín trên đại lục ngàn năm trước Kiếm Thần Lạc Nhạn, cường giả tinh vị cảnh xếp thứ bảy ngàn năm trước...Vô số cường giả Đại tinh vị thượng giai nổi danh hoặc không nổi danh, đều chết ở bên trong.
Nhưng mà, nương theo phong hiểm, lại nhận được hồi báo rất cao. Thứ thần khí, thần khí...những bảo vật trên đại lục như phượng mao lân giác, ở trong Cực Trú Hàn Viên lại chỗ nào cũng có. Chỉ cần ngươi có thực lực, tất cả đều có thể có được...
Vô luận là người lúc trước biết rõ hoặc không biết, đều ngay sau đó đi đến Cực Trú Hàn Viên, tự thể nghiệm băng tuyết thiên địa mà ngay cả cương giả Đại tinh vị thượng giai cũng không khỏi cảm thấy hàn ý. Sông băng vô cùng lớn kia, bình đài trên sông băng...Cái này khiến vô số cường giả tinh vị cảnh nghe thấy tiếng gió mà đến hướng về không thôi. Ngay tại không lâu, nơi này chính là thần tuyệt đối trong lòng mọi người...Thiên hạ của Đại tinh vị thượng giai! Phán đoán phong thái của những cường giả tuyệt thế này, một đám tinh vị cảnh cường giả đều hướng tới thật sâu.
Mà theo như đồn đãi, lần này người thắng lớn nhất phải luận đến Cổ Văn. Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, bức hơn ba mươi tên cường giả Đại tinh vị thượng giai không thể không sử dụng bí kĩ, mới khó khăn lắm đào thoát. Bảo vật ở tầng cuối cùng, sáu bảy phần mười đã rời vào trong túi Cổ Văn. Mặt khác, tam đại thế lực thành danh lâu năm Cổ Năng, Cổ Thuật, Bạch gia, cũng chỉ lấy được một cái.
Nhưng, ngoại trừ mấy người Bạch Tiếu Thiên và người của Cổ Văn ra, không có ai biết, sau khi bốn thế lực lớn kia thoát đi, Bạch gia và Cổ Văn giấu diếm được tất cả ánh mắt của mọi từng có một lần giao phong. Còn nhân vật mấu chốt lần giao phong lần này, lại là một người thanh niên chưa đến 50 tuổi (Tuổi thọ trên đại lục là 300 tuổi, 50t, tự nhiên là thanh niên). Cuối cùng, lấy việc Bạch gia rời đi mà kết thúc...
Đương nhiên, nhưng lời đồn này còn có đủ loại phiên bản. Nhưng có một điểm không thể nghi ngờ, Cực Trú Hàn Viên, từ sau khi được người đời xưng là cấm khu, lại một lần nữa bị thế nhân cho vào tầm mắt...
Lâm Dịch theo bọn người Lâm Thiên Ngạo sau khi đi ra từ cửa không gian truyền tống, xuất hiện trước mặt chính là một mảnh biển lớn mênh mông. Cửa không gian truyền tống kia, lại trực tiếp truyền tống bọn họ đến mặt biển. Nhận định đúng phía nam, một đoàn người trọn vẹn đã bay một tháng, mới tới được lục địa.
Tìm một tiểu thành thị ở duyên hải, một chuyến sáu người ở chỗ này vài ngày. Mà trong thời gian hơn một tháng này, Lâm Thiên Ngạo lại hỏi rất nhiều về Lâm Cường cùng với chuyện của Lâm Dịch. Lâm Dịch, cũng từ đáy lòng tiếp nhận gia gia mới nhận Lâm Thiên Ngạo thoạt nhìn không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi này. Lâm Thiên Ngạo trên đường càng chiếu cố Lâm Dịch rất tốt, thoạt nhìn rất sủng ái.
Rốt cục sau khi cư ngụ ở thành thị duyên hải kia năm sáu ngày, Lâm Thiên Ngạo yêu cầu Lâm Dịch theo mình quay về Cổ Văn...Vô luận nói như thế nào, Cổ Văn cũng là nơi sinh của phụ thân Lâm Dịch, xem như quê quán của Lâm Dịch rồi. Nhưng Lâm Dịch sau khi do dự nửa ngày, vẫn lắc đầu. Hắn còn muốn đi tìm Cổ Năng gây phiền toái, Cổ Năng một ngày chưa diệt, hắn liền một ngày không thể an tâm.
Lâm Thiên Ngạo nghe vậy có chút nhíu lông mày thoáng một chút, sau đó nói:
- Nếu như con muốn giết mấy trưởng lão của Cổ Năng, ngược lại có thể. Bất quá nhớ lấy không thể lạm sát kẻ vô tội! Vốn ta cũng nên đi cùng với con, nhưng có một ít nguyên nhân đặc thù, thế lực Tam đại truyền thừa thế lực không cho phép đuổi giết đến căn cứ của mỗi phe, cho nên tất cả phải dựa vào mình con rồi. Nếu như thật sự chuyện không thể làm, liền coi như xong. Hết thảy có gia gia, mấy tên Cô Năng kia, không lật được trời đâu...Nhất định phải nhớ kỹ, không được lạm sát kẻ vô tội.
Khi Lâm Thiên Ngạo nói lời này, biểu lộ nghiêm túc ngoài ý định, Lâm Dịch không khỏi nhẹ gật đầu. Lâm Thiên Ngạo lúc này mới nhẹ gật đầu, lập tức lại khẽ thở dài:
- Lại nói tiếp, kỳ thật con cũng không thể giết đến tổng bộ Cổ Năng. Dù sao, trên người của con cũng có được chiến văn của Cổ Văn. Bất quá, nếu như con có thể dẫn mấy tên kia ra khỏi phạm vi của Bổn Nguyên Chi Táp, vậy thì dễ xử lý hơn nhiều.