Khi những tên Ninja kia xoay người chạy trốn, mười hai thành viên Long Nha dưới sự dẫn dắt của Từ trưởng ban âm thầm rải ra một chiếc lưới lớn, đem bọn chúng hoàn toàn vây quanh, làm cho bọn chúng không còn đường để trốn!
Cùng lúc đó, sau khi Trần Phàm giết chết Hà Lão Lục cùng Y Nguyên, cũng không rời khỏi cuộc chiến, mà đổi lại đạn bắn tỉa chính quy, tìm vị trí bắn tỉa.
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất đi tới điểm cao trên đỉnh núi, quỳ xuống, gác súng ngắm nhắm xuống triền núi.
Lúc này mưa tuyết đã hoàn toàn ngừng lại, ánh mặt trời lộ ra, tầm nhìn rõ ràng hơn lúc trước rất nhiều.
Tuy rằng tình huống cực điểm nguy cơ, nhưng đám Ninja từng nhận qua sự huấn luyện đặc thù ngay trong lúc lẩn trốn đều đem đặc điểm ưu tú nhất của mình ra, tiềm ẩn, phát huy ra hết thảy tinh tế.
Ngay lúc bọn chúng chia ra trốn chạy, đã lợi dụng địa hình cùng hoàn cảnh, đem bản thân giấu kín trong bụi cỏ hoặc rừng cây, khiến Trần Phàm dù ở trên điểm cao, nhưng không thể bắt giữ được thân ảnh của bọn hắn.
Đối với hết thảy chuyện này, Trần Phàm tựa hồ sớm dự đoán trước, nên hắn cũng không sốt ruột mà kiên nhẫn chờ đợi.
Kiên nhẫn.
Đây là phẩm chất nên có của một tay súng bắn tỉa!
Nếu như không có đủ kiên nhẫn, như vậy không xứng làm một tay súng bắn tỉa!
Ngày trước, khi Trần Phàm chấp hành một nhiệm vụ trảm thủ, đã ở trên đại thảo 1 nguyên Châu Phi nằm suốt ba ngày ba đêm.
Ở trong ba ngày ba đêm này, hắn dùng lương khô chống đói đồng thời cũng không hề thay đổi vị trí. Thẳng đến phút cuối cùng mục tiêu xuất hiện, dùng một phát súng bắn vỡ đầu mục tiêu, thì sau đó hắn mới đào thoát.
Ở lần đó, hắn bị trên trăm tên cỗ máy giết người đuổi theo suốt năm ngày năm đêm, đối phương vì đuổi giết hắn, không tiếc vận dụng hai phi cơ trực thăng võ trang.
Kết quả cuối cùng hắn dùng loại đạn đã qua cải tiến, bắn trúng hai phi cơ trực thăng, giết chết ba mươi hai cỗ máy giết người tinh nhuệ, chạy thoát!
Tốt độ của Hoàng Phủ Hồng Trúc chậm hơn Trần Phàm rất nhiều, đợi khi nàng đi tới trước mặt Trần Phàm, thời gian đã qua ba mươi giây.
Nhu thuận tránh ngay phía sau Trần Phàm, Hoàng Phủ Hồng Trúc cũng không mở miệng quấy rầy hắn đang chăm chú tập trung tinh thần, chỉ lẳng lặng nhìn.
Tuy rằng có thể rõ ràng nhận thấy được ánh mắt nhìn chăm chú của Hoàng Phủ Hồng Trúc, nhưng Trần Phàm vẫn không bị phân tâm.
Phanh phanh phanh phanh phanh...
Theo sau, trên sườn núi đám Ninja bỏ trốn rốt cục đã chạm trán cùng thành viên Long Nha mai phục đã lâu, triển khai bắn nhau kịch liệt, tiếng súng phá vỡ sự yên lặng vốn có của núi rừng.
Nghe thấy tiếng súng nổ, khóe miệng Trần Phàm lộ ra một nụ cười lạnh như băng, thông qua thanh âm phán đoán chỗ ân núp của địch nhân, di động súng ngắm, nhắm vào một bụi cỏ đang truyền ra tiếng súng.
Theo sau, đợi địch nhân nổ súng lần thứ hai, hắn quyết đoán bóp cò!
“Sưu!”
Viên đạn trong nháy mắt bắn ra khỏi nòng súng, mang theo lực lượng cường đại cắt ngang qua lực cản không khí, gào thét bắn thẳng vào trong một bụi cỏ tùng.
Trên sườn núi, ngay trong bụi cỏ tùng tên Ninja vừa mới nổ hai phát súng đang chuân bị thừa dịp dùng hỏa lực áp chế thành viên Long Nha phía trước đồng thời di chuyển thay đổi vị trí, nhưng lại không nghĩ rằng còn chưa kịp thu súng, liền bị viên đạn bắn trúng từ phía sau lưng, trực tiếp ngã xuống nằm trong vũng máu.
Cách đó không xa, một gã Ninja nhìn thấy đồng bạn bị một phát súng bắn chết, sắc mặt hết sức khó xem, lập tức thông tri đồng bạn khác: “Cẩn thận, Đồ Tể đang bắn tỉa trên đỉnh núi!”
Đồ Tể, đang làm tay súng bắn tỉa ư?
Vừa nghe được câu này, trái tim của đám Ninja lập tức trầm xuống mức thấp nhất.
Nguyên bản lấy thực lực của bọn hắn, muốn từ vòng vây của Long Nha chạy ra đã là một chuyện cực kỳ khó khăn, hiện giờ trên đỉnh núi còn có Trần Phàm dùng súng bắn tỉa uy hiếp bọn hắn, làm cho bọn hắn không còn chút lòng tin đối với việc bỏ trốn.
Nỗi sợ hãi cùng tuyệt vọng chưa từng có trong nháy mắt tràn ngập trong lòng bọn hắn, thế cho nên bọn hắn dừng bước, thật cẩn thận giấu mình trong bụi cỏ hoặc rừng cây, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đột nhiên tiếng súng ngừng lại, trên sườn núi im lặng như cõi chết.
Một giây, hai giây, ba giây, bốn giây...
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhóm Ninja không phá vây, thành viên Long Nha cũng không vội vã tiến công, kiên quyết ôm cây đợi thỏ.
Mà đúng lúc này, Trần Phàm thông qua ống ngắm rõ ràng nhìn thấy, một người đang lặng lẽ tò trên đỉnh núi tiềm nhập xuống, chậm rãi đi tới gần nhóm Ninja.
Là Long Nữ!
“Rốt cục đã trưởng thành, biết nắm chắc thời cơ chiến đấu.”
Thấy một màn như vậy, Trần Phàm không khỏi vui mừng nở nụ cười.
Hắn biết rõ, tại thời điểm mấu chốt này, Long Nữ từ phía sau đánh lén, đối với nhóm Ninja mà nói, tuyệt đối là một đả kích trí mạng!
Hoàng Phủ Hồng Trúc ở một bên nghe được Trần Phàm cảm thán, tựa hồ cũng đoán được Long Nữ đang làm gì, vốn muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy được ở loại trường hợp này nàng tựa hồ không có gì để nói, duy nhất có thể làm chính là đảm đương vai quần chúng.
Lúc này Trần Phàm đem toàn bộ lực chú ý vào cuộc chiến đấu, căn bản không rảnh chú ý Hoàng Phủ Hồng Trúc.
Ngay khi Long Nữ tiềm nhập đi xuống, hắn lại di động súng ngắm, theo sát bước tiến của Long Nữ, đảm nhiệm vai yểm hộ - lấy thân thủ Long Nữ rất khó bị nhóm Ninja phát hiện, một khi nàng bị phát hiện, Trần Phàm lập tức giúp nàng bắn chết địch nhân!
Trên sườn núi, Long Nữ tựa hồ biết Trần Phàm đang âm thầm bảo hộ nàng, cử động của nàng càng thêm lớn mật, nhưng ngay khi đi xuống, lại rất biết sử dụng hoàn cảnh chung quanh che giấu chính mình, đồng thời không hề phát ra động tĩnh.
Bỗng nhiên...
Long Nữ đang từ từ ẩn núp đi tới, xuyên thấu qua khe hở bụi cỏ nhìn thấy phía trước có một Ninja đang trốn sau một thân đại thụ. Phía sau đại thụ bụi cỏ rất dày, nếu không nhìn kỹ, căn bản không thể phát hiện.
Phát hiện điểm này, Long Nữ cũng không nổ súng, mà giữ im lặng lấy ra dao găm, thu liễm sát ý trên người đồng thời khom người xuống, nhón đầu ngón chân, giống như làm kẻ trộm, chậm rãi đi tới.
Mười thước, tám thước, năm thước, ba thước, một thước...
Ngay khi Long Nữ cầm dao găm xuất hiện ngay phía sau tên Ninja kia, tên kia tựa hồ đã nhận ra điều gì, mãnh liệt xoay người.
Ngay sau đó, Long Nữ đang ẩn núp lại chợt giống như một con báo săn, tiến lên một bước, bịt lấy miệng tên Ninja kia đồng thời huy tay phải cầm dao găm, dao găm nhất thời hóa thành một đạo quang mang nháy mắt cất đứt yết hầu tên Ninja, máu tươi lập tức phun vãi như suối!
Một đao cắt đứt yết hầu địch nhân, Long Nữ lập tức đem tên Ninja bỏ xuống, sau đó ngồi xổm trong bụi cỏ, thu liễm khí tức.
“Long Nữ, cách phía trái mười lăm thước đằng trước, có mục tiêu.” Trên đỉnh núi thấy Long Nữ gọn gàng giải quyết chiến đấu, Trần Phàm lập tức dùng vô tuyến điện thông tri Long Nữ.
Phía trước, hắn thông qua tiếng súng đoán được chỗ đó có địch nhân, nhưng đối phương không bắn thêm phát thứ hai vì thế hắn không đoán được vị trí chuẩn xác, cũng không nổ súng.
Nguyên bản Long Nữ đang lo lắng hành động của mình bị phát hiện, không dám hành động thiếu suy nghĩ, lúc này nghe được lời nói của Trần Phàm không nói thêm một lời, lại đứng dậy, một tay mang theo súng máy bán tự động, một tay cầm dao găm hướng phía trái đi tới.
Ở phía trái đằng trước, tên Ninja kia mặc dù không nhìn thấy Long Nữ, nhưng lúc Long Nữ giết chết tên nọ hắn cũng nghe được động tĩnh, lúc này hắn hết sức chăm chú nhìn tới phương hướng của Long Nữ, cầm súng ngắm chuẩn, tùy thời đều có thể nổ súng.
“Khoảng cách của địch nhân cùng cô quá gần, rất có thể đã nghe được động tĩnh vừa rồi, đừng tiến theo hướng chính diện, đi theo phía sau sườn núi vòng qua!” Thanh âm Trần Phàm lại thông qua vô tuyến điện truyền vào tai Long Nữ.
Động tác Long Nữ đột nhiên dừng lại, không chút do dự thay đổi lộ tuyến.
Rất nhanh. Long Nữ luồn tới phía sau tên Ninja kia.
Nhưng vào lúc này biết rõ đối phương đang rất đề phòng Long Nữ cũng không dám tiếp tục dùng dao găm đánh lén mà xuyên qua khe hở bụi cỏ, nhắm ngay tên Ninja quyết đoán bóp cò!
“Phanh!”
Súng nổ, đầu người vỡ!
Viên đạn vô cùng chuẩn xác xuyên qua huyết Thái Dương tên kia, trực tiếp xuyên đầu hắn, máu tươi cùng dịch óc trong nháy mắt trào ra, thân mình tên Ninja thăng tắp ngã trên mặt đất.
Phanh phanh phanh phanh phanh phanh...
Long Nữ vừa nổ súng, tiếng súng lại vang lên, vô số viên đạn từ bốn phía bắn tới chỗ nàng đang ẩn núp.
Cùng lúc đó, Long Nữ ôm tròn thân thể lăn về phía trước.
Làn đạn lướt qua như mưa bên cạnh Long Nữ, bắn tung bụi cỏ, bắn vào trên bùn đất, bùn đất văng khắp nơi!
“Phanh!”
“Phanh!”
“Phanh!”
Theo sau, tiếng súng lại vang lên, lúc này nổ súng chính là Trần Phàm, hắn dùng thời gian không tới một giây đồng hồ đã bắn ra ba phát súng.
Ngay sau đó Long Nữ rõ ràng nghe được ba tiếng trầm đục.
Nàng có kinh nghiệm phong phú, rất rõ ràng là tiếng địch nhân bị đánh gục, ngã xuống đất vang lên thanh âm.
Phanh phanh phanh phanh phanh phanh...
Theo sau, tiếng súng hoàn toàn nổ vang, trong núi rừng thỉnh thoảng có tiếng kêu rên truyền ra.
Nghe được tiếng súng dày đặc, Trần Phàm hiểu được huynh đệ mai phục bốn phía biết Long Nữ từ sau lưng đánh lén, liền lấy thủ làm công, chủ động phóng ra!
Trong lúc nhất thời, trong núi rừng đạn bay tứ tung, ánh lửa văng khắp nơi!
Tàn sát, lúc này đã chính thức bắt đầu!