Trước khi bắt đầu bữa trưa, người dị năng tìm đến nương nhờ lại tăng thêm mười mấy người.
Tuy Lâu Ảnh đã dự trù trước nhưng thức ăn vẫn không đủ.
Anh ứng biến linh hoạt, để ráo nấm đông cô rồi xắt miếng, sau đó rút xương và thái hạt lựu phần thịt gà, ướp với nước muối pha sẵn với gừng sau đó cho phần thịt thái hạt lựu và nấm vào xào chín tới, rồi đổ cả phần thịt xào lẫn gia vị lên nồi cơm gạo nếp, hấp một chút rồi mới bưng lên bàn, thế là được một món cơm gà đơn giản ngon miệng.
Đại đa số mọi người đều đói bụng, thấy thức ăn nóng hổi, bọn họ đều tái cả mắt, nâng bát lùa nhanh vào miệng.
Cũng có không ít người dị năng cẩn thận, đợi xem những người khác ăn, xác định cơm canh không có vấn đề thì mới động đũa.
Trong lúc rãnh rỗi, Trì Tiểu Trì lấy một khúc củi nhỏ viết xuống khẩu hiệu cho bếp ăn ở trên đất.
“Béo thì ăn ít một chút, đẹp thì phải đọc sách nhiều một chút.”
Lâu Ảnh cúi đầu xuống, phát hiện Trì Tiểu Trì đang phá: “Đừng nghịch, rửa tay rồi ăn cơm.”
Trì Tiểu Trì ngoan ngoãn đi rửa tay, đang muốn mở nắp nồi thì Lâu Ảnh lại cầm lên một cái bát thủy tinh được đậy lại bằng một cái bát úp ngược khác, mở ra liền thấy là mì và thịt cùng với trứng gà: “Này, cho em phần ngon nhất.”
Trái tim của Trì Tiểu Trì cảm thấy ấm áp, nhanh chóng ôm bát vào trong lòng: “Cám ơn anh.”
Lâu Ảnh có chút buồn cười: “Chỉ là một bát thôi, không ai giành với em đâu.”
Tất cả mọi người đều được dùng bữa, rối rắm của Lâu Ảnh cũng xem như kết thúc.
Anh lấy khăn vải bố lau tay, nhìn Trì Tiểu Trì vùi đầu húp mì, trong lòng rất thoải mái.
Lâu Ảnh nói: “Em xem, chuẩn bị đến giữa trưa, quay đi ngoảnh lại là lại đến bữa tối.”
Nói xong, anh như vô ý mà than thở một câu: “…Không có kế hoạch nào mười phân vẹn mười cả.”
Nghe như một câu hờn trách tầm thường nhưng lại làm cho Trì Tiểu Trì dừng lại.
Chỉ là dừng lại rất ngắn ngủi, cậu lại bắt đầu ăn, chẳng qua lần này cậu đem mặt chôn trong bát mì, hơi nóng phả lên mắt kính, tạo nên một tầng sương trắng, chặn lại ánh mắt của cậu.
Lâu Ảnh cầm lấy bình dấm chua, đổ vào hai giọt cho Trì Tiểu Trì: “Nếu không thể làm đến mười phân vẹn mười thì cũng không cần cưỡng ép chính mình…”
Trì Tiểu Trì cắt ngang lời anh: “Em thấy nóng quá. Muốn tìm chỗ mát mẻ để ăn.”
“Đi đi.” Lâu Ảnh nhẹ nhàng nói, “Anh cũng nên đến chỗ đám người dị năng…Có một số việc anh muốn lưu ý một chút, muốn xác nhận một chút.”
Trì Tiểu Trì miễn cưỡng nói: “Chuyện gì?”
“Tạm thời vẫn không thể xác định.” Lâu Ảnh xưa nay luôn cẩn thận, “Chờ xác minh xong thì anh sẽ nói cho em biết.”
Trì Tiểu Trì dời tầm mắt, lầm bầm: “…Tật xấu này của anh vẫn chẳng thay đổi.”
Lâu Ảnh: “Hả?”
Trì Tiểu Trì cầm bát đứng dậy: “Không có gì, em đi đây.”
Trì Tiểu Trì nâng bát lên, như đang bỏ trốn mà chạy đến bên hồ nước vẫn còn chưa tản mùi hương củ ấu.
Ý thức của *Bạch An Ức* vẫn chưa tan rã, bởi vậy có thể nghe thấy đối thoại của hai người.
Cậu chà chà hai tiếng: “Kế hoạch của cậu hoàn toàn bị xem thấu rồi.”
Trì Tiểu Trì lầm bầm: “…Tại sao? Tôi lộ ra sơ hở gì à?”
Rõ ràng khi nói chuyện với Lâu Ảnh cậu có ý định thể hiện sự tự tin tuyệt đối với kế hoạch của mình, không lộ ra bất kỳ ý tứ gì khi *Bạch An Ức* thăm dò cậu, chính là vì sợ Lâu Ảnh kết nối ý thức với cậu, có thể nhận ra được điều gì đó.
…Làm sao lại?
“Nói không chừng ngay từ đầu thì anh ấy đã biết.” *Bạch An Ức* nói ra một câu kinh người, “Cậu lợi dụng Trì Giang Vũ, dốc hết sức để anh ấy trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.”
Sau khi xác minh tình huống căn bản của thế giới này, hết thảy hành động và mục đích của Trì Tiểu Trì đều là nỗ lực làm cho tất cả mọi người cho rằng Trì Giang Vũ là một người mang nhiều dị năng.
Dùng điểm này làm tiền đề sẽ dẫn đến vô số khả năng có thể xảy ra mà không phải sự “tuyệt đối an toàn” mà Trì Tiểu Trì nhiều lần cường điệu.
Nhưng mà sau khi loại trừ những khả năng tệ hại nhất, mặc kệ tất cả, cuối cùng đều sẽ chỉ hướng về một điểm “Tuyệt đối”.
…Bạch An Ức tuyệt đối là người có khả năng sống sót đến cùng.
Khả năng tệ hại nhất là khi biết trong đội ngũ có người mang nhiều dị năng, cơ quan lập tức dừng lại trò chơi, gián đoạn phát sóng trực tiếp, tiến hành tiêu diệt toàn thể người dị năng để phòng ngừa chuyện xuất hiện người mang nhiều dị năng bị đồn ra ngoài.
Thủ đoạn hy sinh này quả thật cứng rắn, cũng là dễ dàng nhất, nhưng lần đầu tiên phát hiện người mang nhiều dị năng có giá trị nghiên cứu, tâm tình của khán giả xem phát sóng trực tiếp nảy sinh mâu thuẫn, thị trường đánh cược đã bắt đầu vận chuyển và v.v., tất cả đều là những yếu tố mà cơ quan nhất định phải cân nhắc và xem xét.
Nếu cơ quan thật sự lưu ý những điều này thì nhất định sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để nói bóng gió, xác nhận Trì Giang Vũ có phải thật sự là người nhiều dị năng hay không.
Vì thế Trì Tiểu Trì cố ý lựa chọn người đàn ông thắt bím có tỷ lệ đặt cược cao nhất để ra tay.
Quả nhiên, cậu khiến Trì Giang Vũ chỉ thông qua một trận chiến đã thành danh.
Bọn họ vừa thoát khỏi sự truy sát của Cá Nheo cơ quan, liền thành công hấp dẫn hết thảy sự chú ý của khán giả xem phát sóng trực tiếp, cho dù sự chú ý này không mang ý tốt nhưng cơ quan không còn dám lộ liễu phái Cá Nheo tiến hành thăm dò và liên lạc Trì Giang Vũ.
Hành vi gióng trống khua chiêng như vậy đương nhiên cũng sẽ hấp dẫn Cá Nheo trong đội ngũ.
Nhằm vào Cá Nheo để xử lý thì cơ quan sẽ có hai con đường để lựa chọn.
Một, gϊếŧ chết Cá Nheo, bảo vệ cho người mang nhiều dị năng không bị tổn hại.
Hai, để mặc Cá Nheo tiếp cận Trì Giang Vũ, dò hỏi càng nhiều tin tình báo hơn, thậm chí gϊếŧ chết Trì Giang Vũ.
Kỳ thật cả hai lựa chọn đều có khả năng xảy ra
Đối mặt với sự mê hoặc của “Người mang nhiều dị năng”, cơ quan rõ ràng là lựa chọn điều đầu tiên, mà Trì Tiểu Trì thông qua báo cáo tử vong dị thường đêm qua đã gián tiếp xác nhận suy đoán này.
Nhưng khi cậu tường thuật thì chỉ kể lại sự lựa chọn đầu tiên, điều này giúp cho kế hoạch của cậu nghe ra có vẻ cực kỳ đáng tin cậy.
Cá Nheo mất hiệu lực, mà Trì Giang Vũ trở thành sự chú ý của muôn người, phương thức hữu hiệu nhất cũng là duy nhất để xác minh thân phận của anh chính là cơ quan trực tiếp thăm dò anh.
Trì Tiểu Trì và Lâu Ảnh cũng có hiểu ngầm nhau.
Cậu hoàn toàn tin tưởng Lâu Ảnh nhất định sẽ mượn cơ hội này để yêu cầu cơ quan bảo vệ Bạch An Ức.
Như vậy, với thân phận người mang nhiều dị năng, Trì Giang Vũ xem như ngồi vững ở cơ quan.
Tiếp theo đó sẽ kéo theo vài khả năng có thể xảy ra.
Một, sau khi trải qua thương thảo, cơ quan xác định Trì Giang Vũ là người mang nhiều dị năng, có giá trị nghiên cứu, phải bảo vệ Trì Giang Vũ đến cùng, hoàn toàn dựa theo kế hoạch của anh mà làm việc.
Như vậy theo như bọn họ đã ước hẹn, sự an toàn của Bạch An Ức sẽ được cơ quan giám sát và Trì Giang Vũ bảo vệ chặt chẽ.
Hai, sau khi trải qua thương thảo, cơ quan nhất định phải gϊếŧ chết Trì Giang Vũ để chấm dứt hậu hoạn.
Nếu cơ quan không gián đoạn trò chơi ngay từ ban đầu thì hiện tại khả năng lựa chọn chấm dứt trò chơi cũng rất thấp. Bởi vì lập tức gϊếŧ chết Trì Giang Vũ sẽ khiến cho khán giả phản ứng ngược. Dù sao Trì Giang Vũ kiêu ngạo hành động đã khiến rất nhiều khán giả cảm thấy anh sẽ đoạt giải quán quân, vì vậy đem một số tiền lớn để đặt cược cho anh.
Cho nên cơ quan sẽ không lập tức gϊếŧ chết anh, có thể sẽ ra tay sau khi trò chơi và đánh cược kết thúc.
Mà như vậy, trước khi Trì Giang Vũ chết thì Bạch An Ức cũng sẽ nhận được sự che chở. Trì Giang Vũ chết rồi, Bạch An Ức với thân phận “em họ” của Trì Giang Vũ cũng có thể trở thành lá bùa hộ mệnh cho cậu.
Cũng như lúc trước, Trì Tiểu Trì vẫn chọn cách thuật lại khả năng và kết cục tốt nhất.
Nếu như
so sánh Trì Tiểu Trì như đang sắm vai một nhân vật trong trò chơi, vậy sự lựa chọn của Trì Tiểu Trì cũng là hy vọng mọi người tin tưởng, là sự lựa chọn tốt nhất, đạt được kết thúc hoàn mỹ Happy Ending—-mượn đao gϊếŧ người, gϊếŧ chết tất cả Cá Nheo, báo thù rửa hận cho hai Bạch An Ức đời trước, lại tập trung người có dị năng, nghĩ cách đưa bọn họ ra khỏi thế giới của cuộc chiến sinh tồn hoang đường này, gây ra hỗn loạn, cuối cùng mang theo tất cả mọi người cùng nhau trốn chạy.
*Bạch An Ức* đã từng hỏi Trì Tiểu Trì, nếu thân phận người mang nhiều dị năng an toàn thì tại sao phải nhường Trì Giang Vũ đến làm người mang nhiều dị năng?
Lúc đó Trì Tiểu Trì nhìn trái nhìn phải mà nói, sử dụng lý do là cùng *Bạch An Ức* cá cược cũng chỉ để qua loa lấy lệ.
Nhưng sau khi suy nghĩ tất cả tính khả thi, *Bạch An Ức* phát hiện Trì Giang Vũ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, kỳ thật mới là người gặp phải nguy hiểm lớn nhất.
Anh gánh vác hết thảy nguy hiểm.
Có thể anh sẽ cười đến cuối cùng, cũng có thể nổ chết tại chỗ.
Trì Tiểu Trì luôn đang lừa người.
Lừa gạt *Bạch An Ức*, lừa gạt Trì Giang Vũ, cho nên cũng lừa gạt chính bản thân Trì Tiểu Trì, lừa bọn họ bảo rằng kế hoạch này an toàn vô hại, sẽ được tiến hành thuận lợi.
Nhưng mà sự thật là người có khả năng sống tiếp chỉ có Bạch An Ức – đối tượng nhiệm vụ lần này của Trì Tiểu Trì mà thôi.
Vì Bạch An Ức, cậu lựa chọn để Trì Giang Vũ mạo hiểm, thậm chí không tiếc hy sinh Trì Giang Vũ.
Đối với việc này, *Bạch An Ức* bày tỏ: “Tôi rất cám ơn cậu, cũng thay cậu ấy cám ơn cậu. Thế nhưng, tại sao?”
Tuy Lâu Ảnh đã dự trù trước nhưng thức ăn vẫn không đủ.
Anh ứng biến linh hoạt, để ráo nấm đông cô rồi xắt miếng, sau đó rút xương và thái hạt lựu phần thịt gà, ướp với nước muối pha sẵn với gừng sau đó cho phần thịt thái hạt lựu và nấm vào xào chín tới, rồi đổ cả phần thịt xào lẫn gia vị lên nồi cơm gạo nếp, hấp một chút rồi mới bưng lên bàn, thế là được một món cơm gà đơn giản ngon miệng.
Đại đa số mọi người đều đói bụng, thấy thức ăn nóng hổi, bọn họ đều tái cả mắt, nâng bát lùa nhanh vào miệng.
Cũng có không ít người dị năng cẩn thận, đợi xem những người khác ăn, xác định cơm canh không có vấn đề thì mới động đũa.
Trong lúc rãnh rỗi, Trì Tiểu Trì lấy một khúc củi nhỏ viết xuống khẩu hiệu cho bếp ăn ở trên đất.
“Béo thì ăn ít một chút, đẹp thì phải đọc sách nhiều một chút.”
Lâu Ảnh cúi đầu xuống, phát hiện Trì Tiểu Trì đang phá: “Đừng nghịch, rửa tay rồi ăn cơm.”
Trì Tiểu Trì ngoan ngoãn đi rửa tay, đang muốn mở nắp nồi thì Lâu Ảnh lại cầm lên một cái bát thủy tinh được đậy lại bằng một cái bát úp ngược khác, mở ra liền thấy là mì và thịt cùng với trứng gà: “Này, cho em phần ngon nhất.”
Trái tim của Trì Tiểu Trì cảm thấy ấm áp, nhanh chóng ôm bát vào trong lòng: “Cám ơn anh.”
Lâu Ảnh có chút buồn cười: “Chỉ là một bát thôi, không ai giành với em đâu.”
Tất cả mọi người đều được dùng bữa, rối rắm của Lâu Ảnh cũng xem như kết thúc.
Anh lấy khăn vải bố lau tay, nhìn Trì Tiểu Trì vùi đầu húp mì, trong lòng rất thoải mái.
Lâu Ảnh nói: “Em xem, chuẩn bị đến giữa trưa, quay đi ngoảnh lại là lại đến bữa tối.”
Nói xong, anh như vô ý mà than thở một câu: “…Không có kế hoạch nào mười phân vẹn mười cả.”
Nghe như một câu hờn trách tầm thường nhưng lại làm cho Trì Tiểu Trì dừng lại.
Chỉ là dừng lại rất ngắn ngủi, cậu lại bắt đầu ăn, chẳng qua lần này cậu đem mặt chôn trong bát mì, hơi nóng phả lên mắt kính, tạo nên một tầng sương trắng, chặn lại ánh mắt của cậu.
Lâu Ảnh cầm lấy bình dấm chua, đổ vào hai giọt cho Trì Tiểu Trì: “Nếu không thể làm đến mười phân vẹn mười thì cũng không cần cưỡng ép chính mình…”
Trì Tiểu Trì cắt ngang lời anh: “Em thấy nóng quá. Muốn tìm chỗ mát mẻ để ăn.”
“Đi đi.” Lâu Ảnh nhẹ nhàng nói, “Anh cũng nên đến chỗ đám người dị năng…Có một số việc anh muốn lưu ý một chút, muốn xác nhận một chút.”
Trì Tiểu Trì miễn cưỡng nói: “Chuyện gì?”
“Tạm thời vẫn không thể xác định.” Lâu Ảnh xưa nay luôn cẩn thận, “Chờ xác minh xong thì anh sẽ nói cho em biết.”
Trì Tiểu Trì dời tầm mắt, lầm bầm: “…Tật xấu này của anh vẫn chẳng thay đổi.”
Lâu Ảnh: “Hả?”
Trì Tiểu Trì cầm bát đứng dậy: “Không có gì, em đi đây.”
Trì Tiểu Trì nâng bát lên, như đang bỏ trốn mà chạy đến bên hồ nước vẫn còn chưa tản mùi hương củ ấu.
Ý thức của *Bạch An Ức* vẫn chưa tan rã, bởi vậy có thể nghe thấy đối thoại của hai người.
Cậu chà chà hai tiếng: “Kế hoạch của cậu hoàn toàn bị xem thấu rồi.”
Trì Tiểu Trì lầm bầm: “…Tại sao? Tôi lộ ra sơ hở gì à?”
Rõ ràng khi nói chuyện với Lâu Ảnh cậu có ý định thể hiện sự tự tin tuyệt đối với kế hoạch của mình, không lộ ra bất kỳ ý tứ gì khi *Bạch An Ức* thăm dò cậu, chính là vì sợ Lâu Ảnh kết nối ý thức với cậu, có thể nhận ra được điều gì đó.
…Làm sao lại?
“Nói không chừng ngay từ đầu thì anh ấy đã biết.” *Bạch An Ức* nói ra một câu kinh người, “Cậu lợi dụng Trì Giang Vũ, dốc hết sức để anh ấy trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.”
Sau khi xác minh tình huống căn bản của thế giới này, hết thảy hành động và mục đích của Trì Tiểu Trì đều là nỗ lực làm cho tất cả mọi người cho rằng Trì Giang Vũ là một người mang nhiều dị năng.
Dùng điểm này làm tiền đề sẽ dẫn đến vô số khả năng có thể xảy ra mà không phải sự “tuyệt đối an toàn” mà Trì Tiểu Trì nhiều lần cường điệu.
Nhưng mà sau khi loại trừ những khả năng tệ hại nhất, mặc kệ tất cả, cuối cùng đều sẽ chỉ hướng về một điểm “Tuyệt đối”.
…Bạch An Ức tuyệt đối là người có khả năng sống sót đến cùng.
Khả năng tệ hại nhất là khi biết trong đội ngũ có người mang nhiều dị năng, cơ quan lập tức dừng lại trò chơi, gián đoạn phát sóng trực tiếp, tiến hành tiêu diệt toàn thể người dị năng để phòng ngừa chuyện xuất hiện người mang nhiều dị năng bị đồn ra ngoài.
Thủ đoạn hy sinh này quả thật cứng rắn, cũng là dễ dàng nhất, nhưng lần đầu tiên phát hiện người mang nhiều dị năng có giá trị nghiên cứu, tâm tình của khán giả xem phát sóng trực tiếp nảy sinh mâu thuẫn, thị trường đánh cược đã bắt đầu vận chuyển và v.v., tất cả đều là những yếu tố mà cơ quan nhất định phải cân nhắc và xem xét.
Nếu cơ quan thật sự lưu ý những điều này thì nhất định sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để nói bóng gió, xác nhận Trì Giang Vũ có phải thật sự là người nhiều dị năng hay không.
Vì thế Trì Tiểu Trì cố ý lựa chọn người đàn ông thắt bím có tỷ lệ đặt cược cao nhất để ra tay.
Quả nhiên, cậu khiến Trì Giang Vũ chỉ thông qua một trận chiến đã thành danh.
Bọn họ vừa thoát khỏi sự truy sát của Cá Nheo cơ quan, liền thành công hấp dẫn hết thảy sự chú ý của khán giả xem phát sóng trực tiếp, cho dù sự chú ý này không mang ý tốt nhưng cơ quan không còn dám lộ liễu phái Cá Nheo tiến hành thăm dò và liên lạc Trì Giang Vũ.
Hành vi gióng trống khua chiêng như vậy đương nhiên cũng sẽ hấp dẫn Cá Nheo trong đội ngũ.
Nhằm vào Cá Nheo để xử lý thì cơ quan sẽ có hai con đường để lựa chọn.
Một, gϊếŧ chết Cá Nheo, bảo vệ cho người mang nhiều dị năng không bị tổn hại.
Hai, để mặc Cá Nheo tiếp cận Trì Giang Vũ, dò hỏi càng nhiều tin tình báo hơn, thậm chí gϊếŧ chết Trì Giang Vũ.
Kỳ thật cả hai lựa chọn đều có khả năng xảy ra
Đối mặt với sự mê hoặc của “Người mang nhiều dị năng”, cơ quan rõ ràng là lựa chọn điều đầu tiên, mà Trì Tiểu Trì thông qua báo cáo tử vong dị thường đêm qua đã gián tiếp xác nhận suy đoán này.
Nhưng khi cậu tường thuật thì chỉ kể lại sự lựa chọn đầu tiên, điều này giúp cho kế hoạch của cậu nghe ra có vẻ cực kỳ đáng tin cậy.
Cá Nheo mất hiệu lực, mà Trì Giang Vũ trở thành sự chú ý của muôn người, phương thức hữu hiệu nhất cũng là duy nhất để xác minh thân phận của anh chính là cơ quan trực tiếp thăm dò anh.
Trì Tiểu Trì và Lâu Ảnh cũng có hiểu ngầm nhau.
Cậu hoàn toàn tin tưởng Lâu Ảnh nhất định sẽ mượn cơ hội này để yêu cầu cơ quan bảo vệ Bạch An Ức.
Như vậy, với thân phận người mang nhiều dị năng, Trì Giang Vũ xem như ngồi vững ở cơ quan.
Tiếp theo đó sẽ kéo theo vài khả năng có thể xảy ra.
Một, sau khi trải qua thương thảo, cơ quan xác định Trì Giang Vũ là người mang nhiều dị năng, có giá trị nghiên cứu, phải bảo vệ Trì Giang Vũ đến cùng, hoàn toàn dựa theo kế hoạch của anh mà làm việc.
Như vậy theo như bọn họ đã ước hẹn, sự an toàn của Bạch An Ức sẽ được cơ quan giám sát và Trì Giang Vũ bảo vệ chặt chẽ.
Hai, sau khi trải qua thương thảo, cơ quan nhất định phải gϊếŧ chết Trì Giang Vũ để chấm dứt hậu hoạn.
Nếu cơ quan không gián đoạn trò chơi ngay từ ban đầu thì hiện tại khả năng lựa chọn chấm dứt trò chơi cũng rất thấp. Bởi vì lập tức gϊếŧ chết Trì Giang Vũ sẽ khiến cho khán giả phản ứng ngược. Dù sao Trì Giang Vũ kiêu ngạo hành động đã khiến rất nhiều khán giả cảm thấy anh sẽ đoạt giải quán quân, vì vậy đem một số tiền lớn để đặt cược cho anh.
Cho nên cơ quan sẽ không lập tức gϊếŧ chết anh, có thể sẽ ra tay sau khi trò chơi và đánh cược kết thúc.
Mà như vậy, trước khi Trì Giang Vũ chết thì Bạch An Ức cũng sẽ nhận được sự che chở. Trì Giang Vũ chết rồi, Bạch An Ức với thân phận “em họ” của Trì Giang Vũ cũng có thể trở thành lá bùa hộ mệnh cho cậu.
Cũng như lúc trước, Trì Tiểu Trì vẫn chọn cách thuật lại khả năng và kết cục tốt nhất.
Nếu như
so sánh Trì Tiểu Trì như đang sắm vai một nhân vật trong trò chơi, vậy sự lựa chọn của Trì Tiểu Trì cũng là hy vọng mọi người tin tưởng, là sự lựa chọn tốt nhất, đạt được kết thúc hoàn mỹ Happy Ending—-mượn đao gϊếŧ người, gϊếŧ chết tất cả Cá Nheo, báo thù rửa hận cho hai Bạch An Ức đời trước, lại tập trung người có dị năng, nghĩ cách đưa bọn họ ra khỏi thế giới của cuộc chiến sinh tồn hoang đường này, gây ra hỗn loạn, cuối cùng mang theo tất cả mọi người cùng nhau trốn chạy.
*Bạch An Ức* đã từng hỏi Trì Tiểu Trì, nếu thân phận người mang nhiều dị năng an toàn thì tại sao phải nhường Trì Giang Vũ đến làm người mang nhiều dị năng?
Lúc đó Trì Tiểu Trì nhìn trái nhìn phải mà nói, sử dụng lý do là cùng *Bạch An Ức* cá cược cũng chỉ để qua loa lấy lệ.
Nhưng sau khi suy nghĩ tất cả tính khả thi, *Bạch An Ức* phát hiện Trì Giang Vũ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, kỳ thật mới là người gặp phải nguy hiểm lớn nhất.
Anh gánh vác hết thảy nguy hiểm.
Có thể anh sẽ cười đến cuối cùng, cũng có thể nổ chết tại chỗ.
Trì Tiểu Trì luôn đang lừa người.
Lừa gạt *Bạch An Ức*, lừa gạt Trì Giang Vũ, cho nên cũng lừa gạt chính bản thân Trì Tiểu Trì, lừa bọn họ bảo rằng kế hoạch này an toàn vô hại, sẽ được tiến hành thuận lợi.
Nhưng mà sự thật là người có khả năng sống tiếp chỉ có Bạch An Ức – đối tượng nhiệm vụ lần này của Trì Tiểu Trì mà thôi.
Vì Bạch An Ức, cậu lựa chọn để Trì Giang Vũ mạo hiểm, thậm chí không tiếc hy sinh Trì Giang Vũ.
Đối với việc này, *Bạch An Ức* bày tỏ: “Tôi rất cám ơn cậu, cũng thay cậu ấy cám ơn cậu. Thế nhưng, tại sao?”