Thấy bộ dạng tham ăn thèm nhỏ dãi của tiểu điêu nhi, thật sự khiến lòng người càng thích , càng cười không thôi .
“Được rồi, Cẩm Lý đã nướng xong , ngươi có thể ăn. Có điều , không nên ăn quá nhanh , con cá này còn rất nóng”.
Thấy Trương tổng quản không chỉ tự mình xuống bếp nấu Cẩm Lý cho chính mình ăn , bây giờ còn như vậy tỉ mỉ dặn dò , làm trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm động không thôi.
Chính mình từ nhỏ đã ở trong cô nhi viện , không có ba mẹ .
Mà hiện nay , Trương tổng quản làm cho nàng có cảm giác này , thật giống dường như chính mình từng có một gia đình ấm áp vậy .
Vì vậy , Đồng Nhạc Nhạc càng vô cùng cảm kích hướng quay về phía Trương tổng quản cái đầu nhỏ nhắn để cảm tạ .
Ngay sau đó , nàng cũng không quản những người khác đang nhìn với ánh mắt kinh ngạc đến há hốc miệng , liền há ngoác miệng ăn ngấu ăn nghiến .
Chậc chậc chậc, Cẩm Lý đúng là như chính bản thân mình suy nghĩ , ăn vào quả thật ngon quá chừng.
Nước thơm ngậy này, mùi vị này thực sự làm người ta phải kêu to tán thưởng. Quả thực thơm ngon làm cho người ta không thể dừng lại được a !!!
Vào lúc này, khi Đồng Nhạc Nhạc đang sảng khoái ăn ngấu nghiến , trong lòng tràn đầy vui mừng , thì Tiểu Lô Tử thật vất vả mới đuổi theo kịp . Vừa mới nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc đã bắt đầu ăn , hắn chỉ cảm thấy cả trời đất trước mặt mình đều sụp đổ !
Trời ạ!
A!
Ông trời a!
Lần này , coi như hắn có mười cái đầu ,cũng không đủ để chém !
Loại Cẩm Lý ( cá chép đỏ ) ở trong Thiên Lí Trì này chính là do Bắc Lăng Quốc tiến cống , mỗi một con đều giá trị liên thành ! Hiện tại , lại bị tiểu điêu nhi này ăn !
Nếu như bị hoàng thượng biết , hậu quả thiết nghĩ cũng không chịu nỗi a !
Trong lúc Tiểu Lô Tử khóc không ra nước mắt , bên này Đồng Nhạc Nhạc đã sớm lấy tốc độ nhanh như chớp để giải quyết xong một bàn Cẩm Lý nướng trước mặt mình !
Tốc độ cực nhanh . Dường như sợ hãi có người đang tranh đoạt thức ăn với nàng!
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc thật vất vả ăn no xong , nàng ngẩng đầu nhìn lên .
Nhìn một cái bụng , tròn vành vành , chậc chậc chậc ,chạm vào , rất có cảm giác mang thai sáu tháng rồi a!!!
Cũng không trách được nàng !
Dù sao vừa rồi nguyên một bàn Cẩm Lý nướng ước chừng cũng phải nặng hơn một cân , không sai biệt lắm ngang với trọng lượng hiện tại của nàng !
Nếu là bình thường thì nàng cũng không ăn nhiều đến như vậy
Chính là , món Cẩm Lý nướng ăn rất là ngon , đích thực khiến người ta không thể dừng lại được .
Cơ mà hiện tại có hơi không cố được thêm nữa rồi .
Sau khi ợ một cách thỏa mãn do đã ăn no , Đồng Nhạc Nhac co chân lên , liền ngồi chồm hổm ở trên mặt bàn .
Ăn rất no rồi, phải nghỉ ngơi một chút mới được …
Đồng Nhạc Nhạc sau khi ăn no xong , con ngươi nhẹ nhàng quét nhanh một lượt , lúc này mới chú ý đến Tiểu Lô Tử đang đứng ở cửa .
Gặp vẻ mặt như cha mẹ chết của Tiểu Lô Tử , làm trong lòng của Đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ .
Mặt như thế ruốt cuộc là làm sao vậy ! ?
Mới vừa rồi đang không phải rất yên ổn sao ! ?
Đang trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc buồn bực nghi ngờ nhìn nét mặt của tiểu thái giám , bên này Trương tổng quản cũng đã chú ý đến Tiểu Lô Tử .
Thấy vậy gương mặt già nua hơi ngạc nhiên .
“Đây không phải Tiểu Lô Tử công công hầu hạ hoàng thượng ở Dưỡng Tâm Điện sao ! ? Nay rốt cuộc ngươi bị làm sao vậy ! ?”
Trương tổng quản mặt dù là người ở ngự thư phòng , bình thường không có mặt ở Dưỡng Tâm Điện , nhưng sự tình ở bên này vẫn biết một chút ít đi .
Hơn nữa ,Tiểu Lô Tử được Lý tổng quản mới thu làm đồ đệ ! Làm sao mà lão lại không biết được ! ?
Trong lúc Trương tổng quản lòng đầy nghi ngờ , Tiểu Lô Tử nghe được mấy lời này của Trương tổng quản ,rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần , hắn ngước lên một gương mặt không thể buồn hơn được nữa , liền nói với Trương tổng quản nói .
“ Trương tổng quản ,mới vừa rồi , người cứ thế làm món Cẩm Lý kia cho tiểu điêu nhi ăn ! ?
Trương tổng quản , nghe được lời Tiểu Lô Tử nói , trên mặt đầu tiên là sửng sốt , lập tức mở miệng hỏi lại .
“Đúng vậy , sao vậy ! ? Chẳng lẽ Cẩm Lý kia có vấn đề gì sao ! ?”
Trương tổng quản mặt dù không biết cái kia Cẩm Lý ở đâu ra , chỉ là lần này nhìn bộ dạng của Tiểu Lô Tử như thể sắp có tai vại đến nơi, làm trong lòng lão cũng nổi lên nỗi bất an .
Dù sao thì , ở bên trong hoàng cung này , mọi người đều làm việc cho chủ tử mình . Hơn nữa , báu vật trong hoàng cung này , nhiều vô kể .
Chẳng lẽ ,mới vừa rồi cái kia Cẩm Lý , cũng là trân bảo hay báu vật không được đụng đến ! ?
Trương tổng quản đang suy nghĩ , liền thấy Tiểu Lô Tử nghe xong tức thì hung hăng giơ tay tự cốc lên đỉnh đầu mình .
‘Bốp’ một tiếng ,lực đạo không hề nhỏ chút nào .
Lại nghe tiếng hắn khóc lóc, mở miệng than thở .
“Ôi , lần này , thật sự gây họa rồi !”
“Được rồi, Cẩm Lý đã nướng xong , ngươi có thể ăn. Có điều , không nên ăn quá nhanh , con cá này còn rất nóng”.
Thấy Trương tổng quản không chỉ tự mình xuống bếp nấu Cẩm Lý cho chính mình ăn , bây giờ còn như vậy tỉ mỉ dặn dò , làm trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm động không thôi.
Chính mình từ nhỏ đã ở trong cô nhi viện , không có ba mẹ .
Mà hiện nay , Trương tổng quản làm cho nàng có cảm giác này , thật giống dường như chính mình từng có một gia đình ấm áp vậy .
Vì vậy , Đồng Nhạc Nhạc càng vô cùng cảm kích hướng quay về phía Trương tổng quản cái đầu nhỏ nhắn để cảm tạ .
Ngay sau đó , nàng cũng không quản những người khác đang nhìn với ánh mắt kinh ngạc đến há hốc miệng , liền há ngoác miệng ăn ngấu ăn nghiến .
Chậc chậc chậc, Cẩm Lý đúng là như chính bản thân mình suy nghĩ , ăn vào quả thật ngon quá chừng.
Nước thơm ngậy này, mùi vị này thực sự làm người ta phải kêu to tán thưởng. Quả thực thơm ngon làm cho người ta không thể dừng lại được a !!!
Vào lúc này, khi Đồng Nhạc Nhạc đang sảng khoái ăn ngấu nghiến , trong lòng tràn đầy vui mừng , thì Tiểu Lô Tử thật vất vả mới đuổi theo kịp . Vừa mới nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc đã bắt đầu ăn , hắn chỉ cảm thấy cả trời đất trước mặt mình đều sụp đổ !
Trời ạ!
A!
Ông trời a!
Lần này , coi như hắn có mười cái đầu ,cũng không đủ để chém !
Loại Cẩm Lý ( cá chép đỏ ) ở trong Thiên Lí Trì này chính là do Bắc Lăng Quốc tiến cống , mỗi một con đều giá trị liên thành ! Hiện tại , lại bị tiểu điêu nhi này ăn !
Nếu như bị hoàng thượng biết , hậu quả thiết nghĩ cũng không chịu nỗi a !
Trong lúc Tiểu Lô Tử khóc không ra nước mắt , bên này Đồng Nhạc Nhạc đã sớm lấy tốc độ nhanh như chớp để giải quyết xong một bàn Cẩm Lý nướng trước mặt mình !
Tốc độ cực nhanh . Dường như sợ hãi có người đang tranh đoạt thức ăn với nàng!
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc thật vất vả ăn no xong , nàng ngẩng đầu nhìn lên .
Nhìn một cái bụng , tròn vành vành , chậc chậc chậc ,chạm vào , rất có cảm giác mang thai sáu tháng rồi a!!!
Cũng không trách được nàng !
Dù sao vừa rồi nguyên một bàn Cẩm Lý nướng ước chừng cũng phải nặng hơn một cân , không sai biệt lắm ngang với trọng lượng hiện tại của nàng !
Nếu là bình thường thì nàng cũng không ăn nhiều đến như vậy
Chính là , món Cẩm Lý nướng ăn rất là ngon , đích thực khiến người ta không thể dừng lại được .
Cơ mà hiện tại có hơi không cố được thêm nữa rồi .
Sau khi ợ một cách thỏa mãn do đã ăn no , Đồng Nhạc Nhac co chân lên , liền ngồi chồm hổm ở trên mặt bàn .
Ăn rất no rồi, phải nghỉ ngơi một chút mới được …
Đồng Nhạc Nhạc sau khi ăn no xong , con ngươi nhẹ nhàng quét nhanh một lượt , lúc này mới chú ý đến Tiểu Lô Tử đang đứng ở cửa .
Gặp vẻ mặt như cha mẹ chết của Tiểu Lô Tử , làm trong lòng của Đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ .
Mặt như thế ruốt cuộc là làm sao vậy ! ?
Mới vừa rồi đang không phải rất yên ổn sao ! ?
Đang trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc buồn bực nghi ngờ nhìn nét mặt của tiểu thái giám , bên này Trương tổng quản cũng đã chú ý đến Tiểu Lô Tử .
Thấy vậy gương mặt già nua hơi ngạc nhiên .
“Đây không phải Tiểu Lô Tử công công hầu hạ hoàng thượng ở Dưỡng Tâm Điện sao ! ? Nay rốt cuộc ngươi bị làm sao vậy ! ?”
Trương tổng quản mặt dù là người ở ngự thư phòng , bình thường không có mặt ở Dưỡng Tâm Điện , nhưng sự tình ở bên này vẫn biết một chút ít đi .
Hơn nữa ,Tiểu Lô Tử được Lý tổng quản mới thu làm đồ đệ ! Làm sao mà lão lại không biết được ! ?
Trong lúc Trương tổng quản lòng đầy nghi ngờ , Tiểu Lô Tử nghe được mấy lời này của Trương tổng quản ,rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần , hắn ngước lên một gương mặt không thể buồn hơn được nữa , liền nói với Trương tổng quản nói .
“ Trương tổng quản ,mới vừa rồi , người cứ thế làm món Cẩm Lý kia cho tiểu điêu nhi ăn ! ?
Trương tổng quản , nghe được lời Tiểu Lô Tử nói , trên mặt đầu tiên là sửng sốt , lập tức mở miệng hỏi lại .
“Đúng vậy , sao vậy ! ? Chẳng lẽ Cẩm Lý kia có vấn đề gì sao ! ?”
Trương tổng quản mặt dù không biết cái kia Cẩm Lý ở đâu ra , chỉ là lần này nhìn bộ dạng của Tiểu Lô Tử như thể sắp có tai vại đến nơi, làm trong lòng lão cũng nổi lên nỗi bất an .
Dù sao thì , ở bên trong hoàng cung này , mọi người đều làm việc cho chủ tử mình . Hơn nữa , báu vật trong hoàng cung này , nhiều vô kể .
Chẳng lẽ ,mới vừa rồi cái kia Cẩm Lý , cũng là trân bảo hay báu vật không được đụng đến ! ?
Trương tổng quản đang suy nghĩ , liền thấy Tiểu Lô Tử nghe xong tức thì hung hăng giơ tay tự cốc lên đỉnh đầu mình .
‘Bốp’ một tiếng ,lực đạo không hề nhỏ chút nào .
Lại nghe tiếng hắn khóc lóc, mở miệng than thở .
“Ôi , lần này , thật sự gây họa rồi !”