Sắc mặt vốn tái nhợt cũng thấy đã hồng hào hơn được vài phần nên nhìn càng thấy rõ thanh tú đáng yêu
Chỉ tiếc tiểu miêu miêu đáng yêu như vậy lại cũng là một thái giám
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc nhìn Tiểu Lô Tử có thêm vài phần đồng tình
Không biết ý nghĩ của Đồng Nhạc Nhạc, Tiểu Lô Tử sau khi ăn cơm no cũng cảm thấy mỹ mãn mà ợ vài cái. Sau đó hắn đưa ống tay áo lau lau khóe miệng đầy mỡ , rồi mới quay đầu lại nói với đồng Nhạc Nhạc .
"Tiểu điêu nhi chúng ta đều đã ăn no không bằng chúng ta đi ra ngoài đi một chút đi"
Đối với đề nghị của Tiểu Lô Tử , Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên là đồng ý
Bây giờ chân nàng đang bị thương nên cũng lười chạy . Vì thế nàng liền nhảy lên vào cái giỏ trúc để cho Tiểu Lô Tử mang theo nàng ra ngoài đi dạo
Hoàng cung vô cùng to lớn !
Liếc mắt nhìn một vòng, đúng là ba nghìn lầu các liên miên không dứt .
Tường đỏ ngói vàng đình đài ngọc thạch, hòn non bộ cùng dòng nước lặng lẽ uốn quanh. Mỗi một chỗ đều khắc họa lên một hình ảnh duyên dáng cực kỳ lộng lẫy .
Đồng Nhạc Nhạc từ nhỏ liền ưa thích những nơi có dáng dấp phong cách cổ xưa thế này, nên mỗi khi nhìn thấy cảnh vật tao nhã hoặc tráng lệ ở xung quanh thì cũng cảm thấy rằng kỳ thật đáng lẽ nàng nên sinh ra tại địa phương như thế này .
Tối hôm qua đã có một trận mưa to, đó là lí do mà ngày hôm nay mặt đất ướt sũng .
Chỉ là không khí trái lại càng trong lành hơn !
Đồng Nhạc Nhạc ngồi yên ở bên trong cái giỏ trúc thưởng thức quang cảnh bốn phía , để mặc cho Tiểu Lô Tử tùy ý mang mình đi .
Tán thưởng khen ngợi xong, nàng liền để cho Tiểu Lô Tử mang mình đi đến bên hồ
Gần đây Đồng Nhạc Nhạc rất thường ngồi ngây ra ở bên hồ phía đông ngự hoa viên .
Bởi vì hiện tại đúng là mùa hạ , trong hồ đủ loại hoa sen đua nở .
Đưa mắt nhìn khắp một vòng, lá sen xanh ngát, hoa sen duyên dáng yêu kiều tỏa hương thơm mát vào tận phổi .
Trong hồ , sóng nước lăn tăn, ếch kêu cá lội. Lại có thêm một ít chuồn chuồn bươm bướm chập chờn lượn vòng trong đó . Hình ảnh như vậy, quả là đẹp như bức tranh
Đồng Nhạc Nhạc thường xuyên nhảy lên trên những chiếc lá sen lớn như thế. Sau đó nằm ở trên lá mà thong dong nhàn nhã ngủ một giấc.
Hôm nay cũng không ngoại lệ !
Sau khi nhảy nhót ở trên lá sen , thong dong nhàn nhã ngủ một hồi lâu . Đến khi lấy lại sự hoạt bát thì Nhạc Nhạc mới từ trên lá sen nhảy lên bờ.
Nàng lại thấy Tiểu Lô Tử đang ngồi ở trên bờ mà ngủ gà ngủ gật!
Nhìn thấy cái đầu hắn cứ gật gật , Đồng Nhạc Nhạc liền cảm thấy buồn cười .
Ngay sau đó dường như Đồng Nhạc Nhạc nghĩ đến cái gì , con ngươi đen bỗng nhiên sáng ngời, sau đó khóe miệng cong lên . Một nụ cười tinh nghịch lại hiện ra trên mặt nàng .
Sau đó nàng vươn móng vuốt nhổ một cọng cỏ non trên mặt đất, rồi liền thăm dò về hướng dưới mũi Tiểu Lô Tử .
Tiểu Lô Tử đang ngủ say nên cũng không hề biết đến trò đùa dai của nàng chút nào. Chẳng qua là cảm thấy cái mũi ngứa liền liên tục đưa tay xoa mũi, theo bản năng gạt gạt cọng cỏ trên tay nàng .
Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc càng hưng phấn kích động, bàn tay càng không ngừng rung rung. Nàng liên tục dùng cọng cỏ ngoáy mũi Tiểu Lô Tử .
Đang lúc vui đùa khoái chí nhất, Tiểu Lô Tử vốn là ngủ say chợt ngửa đầu hung hăng hắt hơi một cái .
Cùng với một tiếng "hắt xì " , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy hai tai chói lên .
Hơn nữa bởi vì không kịp né tránh , tức thì nàng bị Tiểu Lô Tử phun cho mặt mày đầy nước bọt kẻ khác . . .
"Ặc"
Ngay lập tức thân thể Đồng Nhạc Nhạc cứng đờ .
Rốt cục hiểu được cái gì là không tìm cách chết sẽ không phải chết . Đây không phải là nàng đang tự làm tự chịu sao ?
Trong lòng đủ loại ảo não tức giận nói không nên lời. Nghĩ đến đầy mặt lẫn trên người đều là nước miếng của Tiểu Lô Tử , Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy ghê tởm đến chết . Vì vậy nàng liền không cần suy nghĩ mà lập tức xoay người , nhào thẳng về hướng hồ nước trong veo ở phía sau .
Cùng với một tiếng "bùm" , cả người Đồng Nhạc Nhạc đã chui vào trong hồ.
Chỉ tiếc tiểu miêu miêu đáng yêu như vậy lại cũng là một thái giám
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc nhìn Tiểu Lô Tử có thêm vài phần đồng tình
Không biết ý nghĩ của Đồng Nhạc Nhạc, Tiểu Lô Tử sau khi ăn cơm no cũng cảm thấy mỹ mãn mà ợ vài cái. Sau đó hắn đưa ống tay áo lau lau khóe miệng đầy mỡ , rồi mới quay đầu lại nói với đồng Nhạc Nhạc .
"Tiểu điêu nhi chúng ta đều đã ăn no không bằng chúng ta đi ra ngoài đi một chút đi"
Đối với đề nghị của Tiểu Lô Tử , Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên là đồng ý
Bây giờ chân nàng đang bị thương nên cũng lười chạy . Vì thế nàng liền nhảy lên vào cái giỏ trúc để cho Tiểu Lô Tử mang theo nàng ra ngoài đi dạo
Hoàng cung vô cùng to lớn !
Liếc mắt nhìn một vòng, đúng là ba nghìn lầu các liên miên không dứt .
Tường đỏ ngói vàng đình đài ngọc thạch, hòn non bộ cùng dòng nước lặng lẽ uốn quanh. Mỗi một chỗ đều khắc họa lên một hình ảnh duyên dáng cực kỳ lộng lẫy .
Đồng Nhạc Nhạc từ nhỏ liền ưa thích những nơi có dáng dấp phong cách cổ xưa thế này, nên mỗi khi nhìn thấy cảnh vật tao nhã hoặc tráng lệ ở xung quanh thì cũng cảm thấy rằng kỳ thật đáng lẽ nàng nên sinh ra tại địa phương như thế này .
Tối hôm qua đã có một trận mưa to, đó là lí do mà ngày hôm nay mặt đất ướt sũng .
Chỉ là không khí trái lại càng trong lành hơn !
Đồng Nhạc Nhạc ngồi yên ở bên trong cái giỏ trúc thưởng thức quang cảnh bốn phía , để mặc cho Tiểu Lô Tử tùy ý mang mình đi .
Tán thưởng khen ngợi xong, nàng liền để cho Tiểu Lô Tử mang mình đi đến bên hồ
Gần đây Đồng Nhạc Nhạc rất thường ngồi ngây ra ở bên hồ phía đông ngự hoa viên .
Bởi vì hiện tại đúng là mùa hạ , trong hồ đủ loại hoa sen đua nở .
Đưa mắt nhìn khắp một vòng, lá sen xanh ngát, hoa sen duyên dáng yêu kiều tỏa hương thơm mát vào tận phổi .
Trong hồ , sóng nước lăn tăn, ếch kêu cá lội. Lại có thêm một ít chuồn chuồn bươm bướm chập chờn lượn vòng trong đó . Hình ảnh như vậy, quả là đẹp như bức tranh
Đồng Nhạc Nhạc thường xuyên nhảy lên trên những chiếc lá sen lớn như thế. Sau đó nằm ở trên lá mà thong dong nhàn nhã ngủ một giấc.
Hôm nay cũng không ngoại lệ !
Sau khi nhảy nhót ở trên lá sen , thong dong nhàn nhã ngủ một hồi lâu . Đến khi lấy lại sự hoạt bát thì Nhạc Nhạc mới từ trên lá sen nhảy lên bờ.
Nàng lại thấy Tiểu Lô Tử đang ngồi ở trên bờ mà ngủ gà ngủ gật!
Nhìn thấy cái đầu hắn cứ gật gật , Đồng Nhạc Nhạc liền cảm thấy buồn cười .
Ngay sau đó dường như Đồng Nhạc Nhạc nghĩ đến cái gì , con ngươi đen bỗng nhiên sáng ngời, sau đó khóe miệng cong lên . Một nụ cười tinh nghịch lại hiện ra trên mặt nàng .
Sau đó nàng vươn móng vuốt nhổ một cọng cỏ non trên mặt đất, rồi liền thăm dò về hướng dưới mũi Tiểu Lô Tử .
Tiểu Lô Tử đang ngủ say nên cũng không hề biết đến trò đùa dai của nàng chút nào. Chẳng qua là cảm thấy cái mũi ngứa liền liên tục đưa tay xoa mũi, theo bản năng gạt gạt cọng cỏ trên tay nàng .
Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc càng hưng phấn kích động, bàn tay càng không ngừng rung rung. Nàng liên tục dùng cọng cỏ ngoáy mũi Tiểu Lô Tử .
Đang lúc vui đùa khoái chí nhất, Tiểu Lô Tử vốn là ngủ say chợt ngửa đầu hung hăng hắt hơi một cái .
Cùng với một tiếng "hắt xì " , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy hai tai chói lên .
Hơn nữa bởi vì không kịp né tránh , tức thì nàng bị Tiểu Lô Tử phun cho mặt mày đầy nước bọt kẻ khác . . .
"Ặc"
Ngay lập tức thân thể Đồng Nhạc Nhạc cứng đờ .
Rốt cục hiểu được cái gì là không tìm cách chết sẽ không phải chết . Đây không phải là nàng đang tự làm tự chịu sao ?
Trong lòng đủ loại ảo não tức giận nói không nên lời. Nghĩ đến đầy mặt lẫn trên người đều là nước miếng của Tiểu Lô Tử , Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy ghê tởm đến chết . Vì vậy nàng liền không cần suy nghĩ mà lập tức xoay người , nhào thẳng về hướng hồ nước trong veo ở phía sau .
Cùng với một tiếng "bùm" , cả người Đồng Nhạc Nhạc đã chui vào trong hồ.