Thời điểm Sở Trác dẫn một đội nhân mã trở về, từ rất xa đã nhìn thấy một cỗ xe ngựa quen mắt ngừng ở cửa thành, không đợi hắn xác định lại ý nghĩ trong lòng mình, đã nhìn thấy Thu Quỳ dẫn đầu từ trêи xe ngựa nhảy xuống.
Sở Trác nhịn không được hơi nhíu mày lại, đôi mắt lập tức loé lên ý cười. Phó Linh đi theo bên cạnh Sở Trác nhịn không được run lập cập, mặc dù đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy tướng quân cười như thế, nhưng là mỗi lần hắn nhìn thấy vẫn nhịn không được cảm thấy rét run.
Sở Trác giơ tay lên quơ quơ, ý bảo bọn người Phó Linh mang người trở về thành trước, còn hắn thì chạy về phía chiếc xe ngựa kia. Lúc hắn nắm chặt dây cương đem ngựa dừng trước xe ngựa, người trêи xe ngựa lúc này mới đẩy rèm hướng mặt ra bên ngoài nhìn. Đôi con ngươi đen như mực của nàng, lập tức liền đối mắt với Sở Trác.
Trần Y Y nhớ tới nhiệm vụ Sở Minh Yến giao cho nàng, lập tức hướng tới Sở Trác nở một nụ cười mà nàng tự nhận là khuynh quốc khuynh thành. Nguyên bản trong mắt Sở Trác còn hàm chứa ý cười, đột nhiên trông thấy Trần Y Y tươi cười mị hoặc như thế, hai con ngươi trong suốt liền nhịn không được run nhè nhẹ.
Ngay sau đó có một ý niệm xuất hiện trong đầu, ý niệm này làm cho đáy lòng của Sở Trác muốn bùng nổ. Y Y, đây là muốn ám chỉ hắn sao?
Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong lòng, Sở Trác chỉ cảm thấy người trước mặt, giống như là tiểu yêu tinh chuyên môn đối phó hắn. Vừa nghĩ tới Trần Y Y có thể cũng nhớ hắn, mệt mỏi trước đó trong nháy mắt liền hoá thành hư không.
Sở Trác đè nén suy nghĩ tê tê dại dại trong lòng xuống, vẻ mặt nghiêm chỉnh nói với Trần Y Y:” Đoạn thời gian trước ta đã tự mình làm một cái điền trang, nàng có muốn đi theo ta đến điền trang xem một chút hay không?”
Người khác có lẽ không hiểu ý tứ trong lời nói này của Sở Trác. Nhưng mà Trần Y Y ngay tại lúc hắn mở miệng nói đã biết hắn đang có ý định quỷ quái gì. Trần Y Y cũng không phải loại người kiểu tình đích nhân, tăng thêm chuyện này liên quan đến nhân sinh đại sự của muội phu, nàng không chút do dự liền đáp ứng.
*Kiểu tình đích nhân: đại loại có thể hiểu là loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối. Hoặc là có việc cần người giúp thì phải thuận theo ý người.
Sở Trác thấy thế vội vàng đưa tay ra hiệu Trần Y Y lên ngựa, sau đó cứ như vậy trực tiếp mang nàng đến điền trang kia, Trần Y Y hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ nóng vội này của Sở Trác, nàng có chút buồn cười nhìn hắn.
Sau đó nàng liền quay đầu dặn dò Thu Quỳ, kêu nàng sau khi trở về liền mang theo Đoàn Đoàn đến chỗ lão phu nhân. Mặc dù hạ nhân ở phủ tướng quân cũng có thể chiếu cố tốt Đoàn Đoàn, nhưng là Trần Y Y vẫn cảm thấy để ở chỗ lão phu nhân sẽ yên tâm hơn.
Về sau Trần Y Y cùng Sở Trác đi đến điền trang kia, hai người đi lần này phải mất đến ba ngày. Đến lúc tiểu phu thê hai người trở về, ở bên kia hôn sự của Sở Minh Yến cũng đã được định xong. Mặc dù Sở Hủ thân làm ca ca, đối với chuyện trăm nghìn lần không vui lòng, nhưng là cũng không có cách nào thay đổi được những chuyện đã xảy ra.
Tại thời điểm Sở Trác biết chuyện này, đôi mắt lạnh lẽo hiện lên một tia chấn kinh, sau đó hắn liền nhận ra mình bị thê tử cùng muội muội tính kế. Bất quá trong lòng Sở Trác mặc dù không thoải mái, nhưng vẫn nể tình ba ngày kia Trần Y Y dùng mỹ nhân kế mà phân thượng, không có thực sự tức giận với Trần Y Y, mà là kéo nàng vào trong phòng tiếp tục làm loạn một hồi.
Bởi vì chuyện của Sở Minh Yến cùng Hàn Lẫm lần này huyên náo có chút lớn, vì để cho chuyện này nhanh chóng lắng xuống, đối với chuyện hôn sự Sở Hủ so với hai người còn muốn vội vàng hơn.
Đại hôn ngày hôm nay, Trần Y Y từ sáng sớm đã mặc lễ phục sẵn sàng, sau đó liền chạy đến vương phủ bầu bạn với tân nương tử. Bầu bạn với Sở Minh Yến ngoại trừ Trần Y Y, còn có Tề Duyệt Nhan vừa mới thành thân không bao lâu. Đừng nhìn Tề Duyệt Nhan nhỏ tuổi nhất trong số họ, nhưng lại là đại tẩu của Sở Minh Yến cùng Trần Y Y.
Tề Duyệt Nhan ngồi ở một bên lôi kéo tay của hai người, ba người cùng một chỗ cười cười nói nói nhốn nháo một hồi, đang lúc đang cười cười nói nói đột nhiên nghe thấy động tĩnh huyên náo bên ngoài. Đã nhìn thấy một tiểu mập mạp mặc hồng y, động tác thập phần trơn tru từ bên ngoài trượt vào.
Trần Y Y nhìn thấy tiểu gia hoả, lập tức buồn cười nói:” Ngươi không phải nói muốn cùng tiên đồng ca ca chơi, không muốn cùng mẫu thân cùng một chỗ nhìn tiểu cô cô xuất giá sao?”
*Tiểu tiên đồng: là tiểu đồng tử mấy chap trước nghen mọi người. Tại vì hồi trước mk muốn dùng một từ đồng nhất nên không có thay ấy.
Tiểu gia hoả mặc một thân y phục vui tươi, chính là Đoàn Tuyết nhà Trần Y Y. Đoàn béo tiến đến chỉ nghe thấy mẫu thân nói, vội vàng hướng về phía mẫu thân nhe một miệng răng sữa đáng yêu.
Nàng không có trả lời Trần Y Y, mà là ngây ngô cười nhào vào trong ngực Sở Minh Yến nói:” Cô cô, cô cô, Đoàn Đoàn thật nhớ người.”
Sở Minh Yến nghe vậy cảm thấy buồn cười một trận, hai người bọn họ rõ ràng vừa gặp nhau hôm qua, tiểu gia hoả này miệng cũng thật ngọt. Nhị ca nàng cùng nhị tẩu đều không phải là người dẻo miệng, nhưng cố tình lại sinh ra một nữ nhi nũng nịu lại dẻo miệng như thế này. Mỗi lần đến vương phủ, nàng đều chọc vài cái đại nhân trong vương phủ thoải mái cười to.
Sở Minh Yến đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn béo, đàng hoảng chững chạc hỏi nàng:” Đoàn Đoàn nhớ cô cô ở chỗ nào?”
Đoàn béo lập tức duỗi tay nhỏ ra, nàng một bên đem tay nhỏ đặt trêи ngực một bên vẻ mặt thành thật nói:” Nơi này của Đoàn Đoàn nhớ cô cô, vô cùng vô cùng nhớ. ”
Lúc Đoàn béo nói lời này, tiểu tiên đồng đi sát theo sau cũng từ bên ngoài đi vào. Đột nhiên nghe thấy lời nói trong miệng của Đoàn béo, tiểu tiên đồng đột nhiên nghe thấy âm thanh cõi lòng mình đang tan nát.
Ngay tại thời khắc nửa nén hương trước đó, thời điểm Đoàn béo nhìn thấy hắn ở cửa vương phủ, cũng là vẻ mặt thành thật nói lời giống vậy. Lúc ấy tiểu tiên đồng cảm động đến muốn khóc, hắn không nghĩ tới bản thân cùng Đoàn béo chỉ gặp qua mấy lần, nàng thế nhưng lại đem hắn đặt vào trong lòng như vậy? Vậy mà lúc này hắn nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên lại muốn đánh chết tiểu mập mạp kia.
Thời điểm Hàn Lẫm đến đón dâu, vết thương trêи người do bị Sở Hủ đánh vẫn chưa lành, nhưng là chuyện này không thể làm ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của hắn.
Vô luận là về sau vương phủ bên này có bao nhiêu người làm khó hắn, làm những chuyện quá đáng đối với hắn, Hàn Lẫm cũng sẽ không có một chút tức giận. Nhưng mà hắn không buồn không giận, cũng không đại biểu những người khác không buồn không giận.
Mắt thấy giờ lành đã sắp tới, Sở Minh Yến liền trùm khăn voan đỏ lên đầu mình, một mặt nghiến răng nghiến lợi đi ra. Có mấy người theo lệnh của vương gia cùng Sở tướng quân, còn đang cố gắng gây đủ loại phiền phức cho Hàn Lẫm, lập tức bị doạ ném đồ vật trong tay xuống, một đám thất kinh vội vàng lui sang một bên.
Sở Minh Yến cách lớp khăn đỏ hừ lạnh một tiếng, sau đó giống như là huấn luyện tân binh, nhấc chân hướng tới chỗ mấy người đang hồ nháo đạp mạnh mấy cái.
Thấy vậy một hỉ nương đi bên cạnh trừng mắt nhìn, bà là lần đầu tiên nhìn thấy một nữ nhân hung hãn như vậy. Hôm nay là ngày đại hôn của nàng, nàng làm sao có thể lộ ra bộ dáng hung hãn như vậy, cũng không sợ hù doạ cô gia mới tới chạy mất dạng hay sao?
* Cô gia: chú rể
Hỉ nương mặt mày trang điểm đậm nghĩ như vậy, ánh mắt liền nhịn không được nhìn về phía cô gia bên kia. Bà đã nhìn thấy cô gia không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn một mặt cưng chiều nhìn tân nương tử quyền đấm cước đá người khác. Tốt a …. Nếu bản thân người ta đã không ngại, bà tốt nhất cũng không nên nói cái gì.
Trần Y Y ôm Đoàn tử đứng ở một bên xem kịch vui, nàng cảm thấy Sở Minh Yến quá mạnh mẽ, so với nàng càng giống nữ nhân xuyên qua hơn. Trần Y Y đang muốn mở miệng nhắc nhở Sở Minh Yến một chút, tránh chậm trễ giờ lành. Nhưng là nàng vừa định mở miệng nói chuyện, trước mắt đột nhiên thấy toàn màu đen. Nàng vội vàng đem Đoàn béo trong ngực để xuống.
Đoàn béo vừa nhìn thấy sắc mặt Trần Y Y không tốt lắm, lập tức lo lắng hô:” Phụ thân –! Mẫu thân Đoàn Đoàn không khoẻ —!”
Đoàn béo cảm thấy thật sốt ruột vội vàng mang danh tự của mình nói lên, giống như chỉ có mang danh tự của mình nói lên, mới có thể biểu đạt ý tứ của nàng đối với những người lớn xung quanh.
Sở Trác nguyên bản còn đang xem muội muội nhà mình hồ nháo, đột nhiên nghe thấy thanh âm như tiếng còi nhỏ của Đoàn béo nhà mình, lập tức nhanh chân đến chỗ hai mẫu nữ bên này.
Sở Trác thấy sắc mặt Trần Y Y có chút trắng bệch, vội khom lưng mang người bế lên. Đoàn béo ở bên cạnh nhướng đôi lông mày nhỏ lên, trước mặt những người xung quanh vẫy vẫy tay hô:” Nhanh,tìm đại phu, tìm đại phu.”
Sở Trác nhịn không được hơi nhíu mày lại, đôi mắt lập tức loé lên ý cười. Phó Linh đi theo bên cạnh Sở Trác nhịn không được run lập cập, mặc dù đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy tướng quân cười như thế, nhưng là mỗi lần hắn nhìn thấy vẫn nhịn không được cảm thấy rét run.
Sở Trác giơ tay lên quơ quơ, ý bảo bọn người Phó Linh mang người trở về thành trước, còn hắn thì chạy về phía chiếc xe ngựa kia. Lúc hắn nắm chặt dây cương đem ngựa dừng trước xe ngựa, người trêи xe ngựa lúc này mới đẩy rèm hướng mặt ra bên ngoài nhìn. Đôi con ngươi đen như mực của nàng, lập tức liền đối mắt với Sở Trác.
Trần Y Y nhớ tới nhiệm vụ Sở Minh Yến giao cho nàng, lập tức hướng tới Sở Trác nở một nụ cười mà nàng tự nhận là khuynh quốc khuynh thành. Nguyên bản trong mắt Sở Trác còn hàm chứa ý cười, đột nhiên trông thấy Trần Y Y tươi cười mị hoặc như thế, hai con ngươi trong suốt liền nhịn không được run nhè nhẹ.
Ngay sau đó có một ý niệm xuất hiện trong đầu, ý niệm này làm cho đáy lòng của Sở Trác muốn bùng nổ. Y Y, đây là muốn ám chỉ hắn sao?
Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong lòng, Sở Trác chỉ cảm thấy người trước mặt, giống như là tiểu yêu tinh chuyên môn đối phó hắn. Vừa nghĩ tới Trần Y Y có thể cũng nhớ hắn, mệt mỏi trước đó trong nháy mắt liền hoá thành hư không.
Sở Trác đè nén suy nghĩ tê tê dại dại trong lòng xuống, vẻ mặt nghiêm chỉnh nói với Trần Y Y:” Đoạn thời gian trước ta đã tự mình làm một cái điền trang, nàng có muốn đi theo ta đến điền trang xem một chút hay không?”
Người khác có lẽ không hiểu ý tứ trong lời nói này của Sở Trác. Nhưng mà Trần Y Y ngay tại lúc hắn mở miệng nói đã biết hắn đang có ý định quỷ quái gì. Trần Y Y cũng không phải loại người kiểu tình đích nhân, tăng thêm chuyện này liên quan đến nhân sinh đại sự của muội phu, nàng không chút do dự liền đáp ứng.
*Kiểu tình đích nhân: đại loại có thể hiểu là loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối. Hoặc là có việc cần người giúp thì phải thuận theo ý người.
Sở Trác thấy thế vội vàng đưa tay ra hiệu Trần Y Y lên ngựa, sau đó cứ như vậy trực tiếp mang nàng đến điền trang kia, Trần Y Y hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ nóng vội này của Sở Trác, nàng có chút buồn cười nhìn hắn.
Sau đó nàng liền quay đầu dặn dò Thu Quỳ, kêu nàng sau khi trở về liền mang theo Đoàn Đoàn đến chỗ lão phu nhân. Mặc dù hạ nhân ở phủ tướng quân cũng có thể chiếu cố tốt Đoàn Đoàn, nhưng là Trần Y Y vẫn cảm thấy để ở chỗ lão phu nhân sẽ yên tâm hơn.
Về sau Trần Y Y cùng Sở Trác đi đến điền trang kia, hai người đi lần này phải mất đến ba ngày. Đến lúc tiểu phu thê hai người trở về, ở bên kia hôn sự của Sở Minh Yến cũng đã được định xong. Mặc dù Sở Hủ thân làm ca ca, đối với chuyện trăm nghìn lần không vui lòng, nhưng là cũng không có cách nào thay đổi được những chuyện đã xảy ra.
Tại thời điểm Sở Trác biết chuyện này, đôi mắt lạnh lẽo hiện lên một tia chấn kinh, sau đó hắn liền nhận ra mình bị thê tử cùng muội muội tính kế. Bất quá trong lòng Sở Trác mặc dù không thoải mái, nhưng vẫn nể tình ba ngày kia Trần Y Y dùng mỹ nhân kế mà phân thượng, không có thực sự tức giận với Trần Y Y, mà là kéo nàng vào trong phòng tiếp tục làm loạn một hồi.
Bởi vì chuyện của Sở Minh Yến cùng Hàn Lẫm lần này huyên náo có chút lớn, vì để cho chuyện này nhanh chóng lắng xuống, đối với chuyện hôn sự Sở Hủ so với hai người còn muốn vội vàng hơn.
Đại hôn ngày hôm nay, Trần Y Y từ sáng sớm đã mặc lễ phục sẵn sàng, sau đó liền chạy đến vương phủ bầu bạn với tân nương tử. Bầu bạn với Sở Minh Yến ngoại trừ Trần Y Y, còn có Tề Duyệt Nhan vừa mới thành thân không bao lâu. Đừng nhìn Tề Duyệt Nhan nhỏ tuổi nhất trong số họ, nhưng lại là đại tẩu của Sở Minh Yến cùng Trần Y Y.
Tề Duyệt Nhan ngồi ở một bên lôi kéo tay của hai người, ba người cùng một chỗ cười cười nói nói nhốn nháo một hồi, đang lúc đang cười cười nói nói đột nhiên nghe thấy động tĩnh huyên náo bên ngoài. Đã nhìn thấy một tiểu mập mạp mặc hồng y, động tác thập phần trơn tru từ bên ngoài trượt vào.
Trần Y Y nhìn thấy tiểu gia hoả, lập tức buồn cười nói:” Ngươi không phải nói muốn cùng tiên đồng ca ca chơi, không muốn cùng mẫu thân cùng một chỗ nhìn tiểu cô cô xuất giá sao?”
*Tiểu tiên đồng: là tiểu đồng tử mấy chap trước nghen mọi người. Tại vì hồi trước mk muốn dùng một từ đồng nhất nên không có thay ấy.
Tiểu gia hoả mặc một thân y phục vui tươi, chính là Đoàn Tuyết nhà Trần Y Y. Đoàn béo tiến đến chỉ nghe thấy mẫu thân nói, vội vàng hướng về phía mẫu thân nhe một miệng răng sữa đáng yêu.
Nàng không có trả lời Trần Y Y, mà là ngây ngô cười nhào vào trong ngực Sở Minh Yến nói:” Cô cô, cô cô, Đoàn Đoàn thật nhớ người.”
Sở Minh Yến nghe vậy cảm thấy buồn cười một trận, hai người bọn họ rõ ràng vừa gặp nhau hôm qua, tiểu gia hoả này miệng cũng thật ngọt. Nhị ca nàng cùng nhị tẩu đều không phải là người dẻo miệng, nhưng cố tình lại sinh ra một nữ nhi nũng nịu lại dẻo miệng như thế này. Mỗi lần đến vương phủ, nàng đều chọc vài cái đại nhân trong vương phủ thoải mái cười to.
Sở Minh Yến đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn béo, đàng hoảng chững chạc hỏi nàng:” Đoàn Đoàn nhớ cô cô ở chỗ nào?”
Đoàn béo lập tức duỗi tay nhỏ ra, nàng một bên đem tay nhỏ đặt trêи ngực một bên vẻ mặt thành thật nói:” Nơi này của Đoàn Đoàn nhớ cô cô, vô cùng vô cùng nhớ. ”
Lúc Đoàn béo nói lời này, tiểu tiên đồng đi sát theo sau cũng từ bên ngoài đi vào. Đột nhiên nghe thấy lời nói trong miệng của Đoàn béo, tiểu tiên đồng đột nhiên nghe thấy âm thanh cõi lòng mình đang tan nát.
Ngay tại thời khắc nửa nén hương trước đó, thời điểm Đoàn béo nhìn thấy hắn ở cửa vương phủ, cũng là vẻ mặt thành thật nói lời giống vậy. Lúc ấy tiểu tiên đồng cảm động đến muốn khóc, hắn không nghĩ tới bản thân cùng Đoàn béo chỉ gặp qua mấy lần, nàng thế nhưng lại đem hắn đặt vào trong lòng như vậy? Vậy mà lúc này hắn nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên lại muốn đánh chết tiểu mập mạp kia.
Thời điểm Hàn Lẫm đến đón dâu, vết thương trêи người do bị Sở Hủ đánh vẫn chưa lành, nhưng là chuyện này không thể làm ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của hắn.
Vô luận là về sau vương phủ bên này có bao nhiêu người làm khó hắn, làm những chuyện quá đáng đối với hắn, Hàn Lẫm cũng sẽ không có một chút tức giận. Nhưng mà hắn không buồn không giận, cũng không đại biểu những người khác không buồn không giận.
Mắt thấy giờ lành đã sắp tới, Sở Minh Yến liền trùm khăn voan đỏ lên đầu mình, một mặt nghiến răng nghiến lợi đi ra. Có mấy người theo lệnh của vương gia cùng Sở tướng quân, còn đang cố gắng gây đủ loại phiền phức cho Hàn Lẫm, lập tức bị doạ ném đồ vật trong tay xuống, một đám thất kinh vội vàng lui sang một bên.
Sở Minh Yến cách lớp khăn đỏ hừ lạnh một tiếng, sau đó giống như là huấn luyện tân binh, nhấc chân hướng tới chỗ mấy người đang hồ nháo đạp mạnh mấy cái.
Thấy vậy một hỉ nương đi bên cạnh trừng mắt nhìn, bà là lần đầu tiên nhìn thấy một nữ nhân hung hãn như vậy. Hôm nay là ngày đại hôn của nàng, nàng làm sao có thể lộ ra bộ dáng hung hãn như vậy, cũng không sợ hù doạ cô gia mới tới chạy mất dạng hay sao?
* Cô gia: chú rể
Hỉ nương mặt mày trang điểm đậm nghĩ như vậy, ánh mắt liền nhịn không được nhìn về phía cô gia bên kia. Bà đã nhìn thấy cô gia không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn một mặt cưng chiều nhìn tân nương tử quyền đấm cước đá người khác. Tốt a …. Nếu bản thân người ta đã không ngại, bà tốt nhất cũng không nên nói cái gì.
Trần Y Y ôm Đoàn tử đứng ở một bên xem kịch vui, nàng cảm thấy Sở Minh Yến quá mạnh mẽ, so với nàng càng giống nữ nhân xuyên qua hơn. Trần Y Y đang muốn mở miệng nhắc nhở Sở Minh Yến một chút, tránh chậm trễ giờ lành. Nhưng là nàng vừa định mở miệng nói chuyện, trước mắt đột nhiên thấy toàn màu đen. Nàng vội vàng đem Đoàn béo trong ngực để xuống.
Đoàn béo vừa nhìn thấy sắc mặt Trần Y Y không tốt lắm, lập tức lo lắng hô:” Phụ thân –! Mẫu thân Đoàn Đoàn không khoẻ —!”
Đoàn béo cảm thấy thật sốt ruột vội vàng mang danh tự của mình nói lên, giống như chỉ có mang danh tự của mình nói lên, mới có thể biểu đạt ý tứ của nàng đối với những người lớn xung quanh.
Sở Trác nguyên bản còn đang xem muội muội nhà mình hồ nháo, đột nhiên nghe thấy thanh âm như tiếng còi nhỏ của Đoàn béo nhà mình, lập tức nhanh chân đến chỗ hai mẫu nữ bên này.
Sở Trác thấy sắc mặt Trần Y Y có chút trắng bệch, vội khom lưng mang người bế lên. Đoàn béo ở bên cạnh nhướng đôi lông mày nhỏ lên, trước mặt những người xung quanh vẫy vẫy tay hô:” Nhanh,tìm đại phu, tìm đại phu.”