“Ngươi rốt cuộc……” Nhất thời lo lắng mà hét lớn, Mộc Hoàng đột nhiên thấy vành tai của Phong Vân trống rỗng, nơi đó hẳn là có châm tai .
Có châm tai đính ở đó, nàng thích nhất là ở nơi đó.
Bởi vì bên trong cất giấu bảo bối của nàng.
Mộc Hoàng mắt nhíu lại, lập tức cúi đầu nhìn thấy.
Ngay tại dưới chân hắn, những mảnh vỡ của châm tai bắn ra bốn phía trên mặt đất.
Mộc Hoàng liếc mắt một cái, thấy vậy lập tức liền đi đến, đây là nội dẫn lực phá hư .
Bọn họ nơi này đều vẫn rất yên ổn, không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy chỉ có thể là châm tai tại một nơi khác.
Có thể khiến cho Phong Vân dao động cảm xúc lớn như vậy ……
Mộc Hoàng trong nháy mắt đã sáng tỏ .
“Bình tĩnh, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ngươi hiện tại đều phải tĩnh tâm, ngươi phải nghe ta, chỉ cần ngươi kiên cường, cho dù ngoại giới xảy ra chuyện gì, ngươi mới có năng lực để đối phó.Nếu hiện tại ngươi không cố gắng chống cự, cứ mặc kệ mọi chuyện bên ngoài như thế nào,về sau ngươi tìm hiểu rõ cũng chưa muộn,nếu không sẽ không có cơ hội xử lý.Hách Liên Phong Vân ,không cần ta phải nhắc nhở ngươi, bình tĩnh cho ta, có nghe thấy không.”
Ôm chặt lấy Phong Vân , Mộc Hoàng cơ hồ hướng tới Phong Vân rống to ra tiếng.
Trong lòng thân thể đang run rẩy, linh lực kia đang không ngừng phản phệ đánh sâu vào thân thể Phong Vân.
Chỉ một bước sai, lập tức sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Không được, không thể để nàng xảy ra vấn đề gì.
Không thể để chuyện gì xảy ra với nàng , hắn không chấp nhận được, không thể chấp nhận kết quả này được.
“Tỉnh lại rồi đứng lên, ngươi tỉnh lại cho ta, chỉ cần qua được cửa này, từ nay về sau ta sẽ không so đo những chuyện trước kia với ngươi,ta cũng sẽ đáp ứng mọi điều kiện của ngươi từ trước đến nay.Có nghe thấy không, tỉnh lại đi, có chuyện gì thì cùng nhau đối mặt, cùng lắm thì ta giúp ngươi, ta sẽ giúp ngươi san bằng hết thảy.Ngươi nếu dám có vấn đề gì, ngươi phải chờ ta, ngươi hãy nhìn ta một chút đi, nếu không ta sẽ không buông tha.”
Mộc Hoàng mắt thấy Phong Vân trong lòng hơi thở đại loạn, tẩu hỏa nhập ma ngày càng nghiêm trọng hơn, cơ hồ có thể thổ huyết bất cứ lúc nào.
Trong miệng rít gào mà ra, trong lời nói tất cả những điều không tưởng cơ hồ cũng đều nói ra.Giống như đó là những lời hiển nhiên. Trong cơ thể Phong Vân lúc này nội tức đang đại loạn, hơi thở loạn nhịp, trong đầu ý tứ mông lung, nhưng những lời của Mộc Hoàng vẫn rành mạch thẩm thấu vào trong tai.
Không, không thể, không thể ngã xuống.
Nàng phải về nhà xem có sự tình gì xảy ra.
Nàng không thể âm u trong này mãi được, nàng phải đứng lên, phải vượt qua được cửa này.
Mộc Hoàng nói rất đúng, chỉ cần còn người, hết thảy mới có cơ hội.
Răng nanh cắn chặt, sự hoảng hốt trong tâm tư toàn bộ hết thảy đều bị ngăn chặn, Phong Vân cưỡng chế bắt đầu chống lại dòng linh lực đang bị nghịch chuyển
Cảm giác được linh lực của Phong Vân dao động, hoàng kim sư tử nhẹ nhàng thở ra, ý thức chủ quan của Phong Vân đã thức tỉnh.
Nhưng là cũng không dám hướng tới Mộc Hoàng mở lời:“Ngươi giúp nàng đi .”
Nó là ma thú, biết vận dụng linh lực của ma thú, nhưng mà đối với con người nó không dám khinh thường,huống chi tình huống hiện tại của Phong Vân rất nguy cấp .Kinh mạch của con người cùng ma thú, là bất đồng .
Cùng lúc Mộc Hoàng cũng cảm giác được sự cứng ngắc của Phong Vân, tay của nàng bắt đầu run run, nàng cố gắng vận khí dồn toàn bộ sức lực mà mình có được, nhưng là lực bất tòng tâm.
Có châm tai đính ở đó, nàng thích nhất là ở nơi đó.
Bởi vì bên trong cất giấu bảo bối của nàng.
Mộc Hoàng mắt nhíu lại, lập tức cúi đầu nhìn thấy.
Ngay tại dưới chân hắn, những mảnh vỡ của châm tai bắn ra bốn phía trên mặt đất.
Mộc Hoàng liếc mắt một cái, thấy vậy lập tức liền đi đến, đây là nội dẫn lực phá hư .
Bọn họ nơi này đều vẫn rất yên ổn, không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy chỉ có thể là châm tai tại một nơi khác.
Có thể khiến cho Phong Vân dao động cảm xúc lớn như vậy ……
Mộc Hoàng trong nháy mắt đã sáng tỏ .
“Bình tĩnh, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ngươi hiện tại đều phải tĩnh tâm, ngươi phải nghe ta, chỉ cần ngươi kiên cường, cho dù ngoại giới xảy ra chuyện gì, ngươi mới có năng lực để đối phó.Nếu hiện tại ngươi không cố gắng chống cự, cứ mặc kệ mọi chuyện bên ngoài như thế nào,về sau ngươi tìm hiểu rõ cũng chưa muộn,nếu không sẽ không có cơ hội xử lý.Hách Liên Phong Vân ,không cần ta phải nhắc nhở ngươi, bình tĩnh cho ta, có nghe thấy không.”
Ôm chặt lấy Phong Vân , Mộc Hoàng cơ hồ hướng tới Phong Vân rống to ra tiếng.
Trong lòng thân thể đang run rẩy, linh lực kia đang không ngừng phản phệ đánh sâu vào thân thể Phong Vân.
Chỉ một bước sai, lập tức sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Không được, không thể để nàng xảy ra vấn đề gì.
Không thể để chuyện gì xảy ra với nàng , hắn không chấp nhận được, không thể chấp nhận kết quả này được.
“Tỉnh lại rồi đứng lên, ngươi tỉnh lại cho ta, chỉ cần qua được cửa này, từ nay về sau ta sẽ không so đo những chuyện trước kia với ngươi,ta cũng sẽ đáp ứng mọi điều kiện của ngươi từ trước đến nay.Có nghe thấy không, tỉnh lại đi, có chuyện gì thì cùng nhau đối mặt, cùng lắm thì ta giúp ngươi, ta sẽ giúp ngươi san bằng hết thảy.Ngươi nếu dám có vấn đề gì, ngươi phải chờ ta, ngươi hãy nhìn ta một chút đi, nếu không ta sẽ không buông tha.”
Mộc Hoàng mắt thấy Phong Vân trong lòng hơi thở đại loạn, tẩu hỏa nhập ma ngày càng nghiêm trọng hơn, cơ hồ có thể thổ huyết bất cứ lúc nào.
Trong miệng rít gào mà ra, trong lời nói tất cả những điều không tưởng cơ hồ cũng đều nói ra.Giống như đó là những lời hiển nhiên. Trong cơ thể Phong Vân lúc này nội tức đang đại loạn, hơi thở loạn nhịp, trong đầu ý tứ mông lung, nhưng những lời của Mộc Hoàng vẫn rành mạch thẩm thấu vào trong tai.
Không, không thể, không thể ngã xuống.
Nàng phải về nhà xem có sự tình gì xảy ra.
Nàng không thể âm u trong này mãi được, nàng phải đứng lên, phải vượt qua được cửa này.
Mộc Hoàng nói rất đúng, chỉ cần còn người, hết thảy mới có cơ hội.
Răng nanh cắn chặt, sự hoảng hốt trong tâm tư toàn bộ hết thảy đều bị ngăn chặn, Phong Vân cưỡng chế bắt đầu chống lại dòng linh lực đang bị nghịch chuyển
Cảm giác được linh lực của Phong Vân dao động, hoàng kim sư tử nhẹ nhàng thở ra, ý thức chủ quan của Phong Vân đã thức tỉnh.
Nhưng là cũng không dám hướng tới Mộc Hoàng mở lời:“Ngươi giúp nàng đi .”
Nó là ma thú, biết vận dụng linh lực của ma thú, nhưng mà đối với con người nó không dám khinh thường,huống chi tình huống hiện tại của Phong Vân rất nguy cấp .Kinh mạch của con người cùng ma thú, là bất đồng .
Cùng lúc Mộc Hoàng cũng cảm giác được sự cứng ngắc của Phong Vân, tay của nàng bắt đầu run run, nàng cố gắng vận khí dồn toàn bộ sức lực mà mình có được, nhưng là lực bất tòng tâm.