Lập tức, Mộc Hoàng đỡ Phong Vân ngồi vào trong lòng hắn , vung tay tạo ra một tia linh lực, điểm ở trên người Phong Vân :“Đi theo linh lực của ta đi.”
Phong Vân gắt gao tựa vào trong lòng Mộc Hoàng , bất động không nói gì, nhưng lực lượng trong cơ thể bắt đầu đi theo sự chỉ dẫn của Mộc Hoàng. Hấp thụ vốn là điều khó khăn, lúc này phản hấp thụ càng thêm không dễ dàng.
Lại thêm một ngày trôi qua, Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thế ôm , dẫn đường cho Phong Vân .Mà Phong Vân sau một ngày điều tức, hơi thở bắt đầu trở lại bình thường.
Mặt trời đã lên cao, hoàng kim sư tử nhìn sắc mặt đã được khôi phục lại của Phong Vân, nó thở dài nhẹ nhõm, một hơi nói:“Thực nguy hiểm nha .”
Thiếu chút nữa chính là tẩu hỏa nhập ma, biến thành cát bụi rồi.
Nhưng mà ngay khi nó vừa mới nói xong , quanh thân thể Phong Vân đột nhiên xuất hiện linh lực lục sắc phi động.
Dòng linh lực mạnh mẽ lúc trước cướp đoạt kia lại một lần nữa như sông Hoàng Hà ào ào tràn ra. Mà các con ma thú mấy ngày trước bị Phong Vân cướp đoạt linh lực vốn sợ hãi nên đã trốn xuống vực sâu , không hiểu vì sao nay lại bắt đầu tập trung lại một chỗ.
Cướp đoạt, Phong Vân lại bắt đầu cướp đoạt linh lực của chúng nó .
“Ngươi làm gì vậy ?” Hoàng kim sư tử thấy vậy mày nhăn chặt lại.
Linh lực trong thân thể Phong Vân đã hấp thụ quá nhiều rồi, nếu còn cứ tiếp tục hấp thụ nữa thì sẽ nổ tan xác mà chết .
Phong Vân không trả lời lại hoàng kim sư tử, đáp lại nó chỉ có linh lực cướp đoạt đang càng lúc càng điên cuồng .
Đã nhiều ngày chữa trị kinh mạch cho Phong Vân, tưởng chừng như có thể yên tâm được .Vậy mà ..
Phủ Hách Liên vương công rốt cuộc gặp phải cừu gia gì ? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Duy nhất có thể nghĩ ra được , có thể khiến cho mọi người nhận lấy đả kích có tính hủy diệt như thế chỉ có bởi vì nàng đã đắc tội với một người ở Phượng Hoàng thành này.
Không có chứng cớ, đó là một loại trực giác,phải, là trực giác.
Cho nên, không đủ, hấp thụ như thế là hoàn toàn không đủ.
Nàng phải mạnh lên, so với bọn chúng, nàng càng phải mạnh hơn, làm thế nào để nàng có tài năng ứng phó hết thảy đây ? Nàng phải ĐỦ MẠNH.
Nàng sai lầm rồi, người thiện lương chỉ toàn bị khi dễ thôi.
Kiếp trước của nàng cũng đủ để lĩnh ngộ ra rằng chỉ khi có thế lực, đứng ở trên đỉnh đầu mọi người thì mới có tư cách nói ra những lời tiêu sái, nhàn nhã.
Kiếp này vốn định chỉ làm một người thật bình thường, thế nhưng người ta lại không buông tha cho nàng.
Vậy thì nàng đành lễ lại cho tương xứng thôi, và để đáp lễ lại được thì nàng phải có thực lực.
Linh lực cướp đoạt điên cuồng bắn ra bốn phía , so với mười ngày trước quả thực là không thể so sánh nổi.
Phong Vân gắt gao tựa vào trong lòng Mộc Hoàng , bất động không nói gì, nhưng lực lượng trong cơ thể bắt đầu đi theo sự chỉ dẫn của Mộc Hoàng. Hấp thụ vốn là điều khó khăn, lúc này phản hấp thụ càng thêm không dễ dàng.
Lại thêm một ngày trôi qua, Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thế ôm , dẫn đường cho Phong Vân .Mà Phong Vân sau một ngày điều tức, hơi thở bắt đầu trở lại bình thường.
Mặt trời đã lên cao, hoàng kim sư tử nhìn sắc mặt đã được khôi phục lại của Phong Vân, nó thở dài nhẹ nhõm, một hơi nói:“Thực nguy hiểm nha .”
Thiếu chút nữa chính là tẩu hỏa nhập ma, biến thành cát bụi rồi.
Nhưng mà ngay khi nó vừa mới nói xong , quanh thân thể Phong Vân đột nhiên xuất hiện linh lực lục sắc phi động.
Dòng linh lực mạnh mẽ lúc trước cướp đoạt kia lại một lần nữa như sông Hoàng Hà ào ào tràn ra. Mà các con ma thú mấy ngày trước bị Phong Vân cướp đoạt linh lực vốn sợ hãi nên đã trốn xuống vực sâu , không hiểu vì sao nay lại bắt đầu tập trung lại một chỗ.
Cướp đoạt, Phong Vân lại bắt đầu cướp đoạt linh lực của chúng nó .
“Ngươi làm gì vậy ?” Hoàng kim sư tử thấy vậy mày nhăn chặt lại.
Linh lực trong thân thể Phong Vân đã hấp thụ quá nhiều rồi, nếu còn cứ tiếp tục hấp thụ nữa thì sẽ nổ tan xác mà chết .
Phong Vân không trả lời lại hoàng kim sư tử, đáp lại nó chỉ có linh lực cướp đoạt đang càng lúc càng điên cuồng .
Đã nhiều ngày chữa trị kinh mạch cho Phong Vân, tưởng chừng như có thể yên tâm được .Vậy mà ..
Phủ Hách Liên vương công rốt cuộc gặp phải cừu gia gì ? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Duy nhất có thể nghĩ ra được , có thể khiến cho mọi người nhận lấy đả kích có tính hủy diệt như thế chỉ có bởi vì nàng đã đắc tội với một người ở Phượng Hoàng thành này.
Không có chứng cớ, đó là một loại trực giác,phải, là trực giác.
Cho nên, không đủ, hấp thụ như thế là hoàn toàn không đủ.
Nàng phải mạnh lên, so với bọn chúng, nàng càng phải mạnh hơn, làm thế nào để nàng có tài năng ứng phó hết thảy đây ? Nàng phải ĐỦ MẠNH.
Nàng sai lầm rồi, người thiện lương chỉ toàn bị khi dễ thôi.
Kiếp trước của nàng cũng đủ để lĩnh ngộ ra rằng chỉ khi có thế lực, đứng ở trên đỉnh đầu mọi người thì mới có tư cách nói ra những lời tiêu sái, nhàn nhã.
Kiếp này vốn định chỉ làm một người thật bình thường, thế nhưng người ta lại không buông tha cho nàng.
Vậy thì nàng đành lễ lại cho tương xứng thôi, và để đáp lễ lại được thì nàng phải có thực lực.
Linh lực cướp đoạt điên cuồng bắn ra bốn phía , so với mười ngày trước quả thực là không thể so sánh nổi.